Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội 1
Chương 188: Cung Thừa thực sự biến thành linh miêu
Bình Tử
08/04/2020
“Anh... Anh hai...” Hu hu, anh hai, xin anh không cần dùng ánh mắt như vậy nhìn em có được không?
Lúc này Cung Hàn gần như tan vỡ, anh thu hồi móng vuốt đặt ở đầu gối Cung Thừa, cúi đầu an an tĩnh tĩnh chờ đợi Cung Thừa dạy dỗ.
Bộ dáng ngoan ngoãn dễ bảo này cuối cùng làm Cung Thừa hài lòng một chút, anh nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt mở miệng.
“Nghe nói, tai nạn xe cộ của tôi là một âm mưu?”
“Nghe nói, cậu tận tâm tận lực tìm tôi nhưng mà cậu ở trên trời làm sao tìm được tôi chứ?”
“Nghe nói, cậu tương đối tức giận khi những nguyên lão cất nhắc một người xa lạ mà không phải là cậu?”
“Nghe nói...”
Cung Hàn nghe được một câu lại một câu “Nghe nói” thân thể run rẩy càng thêm lợi hại, giống như máy điều hòa làm đầu anh càng ngày càng thấp, càng ngày càng thấp. Trong lòng ngăn không được muốn quỳ lạy các thần xin tha, nhưng mà hôm nay thần không có thời gian quan tâm đến anh, bởi vì tốc độ của anh hai anh càng nhanh hơn, định đoạt kết cục của anh.
Tài khoản bị đông lại, tiền mặt bị tịch thu, một tuần xem xong một quyển sách hay kèm theo một vạn từ cảm nhận những đoạn đặc sắc sau khi xem xong, đi đến địa bàn nhỏ hẹp bất kỳ ở ba tháng hơn nữa muốn hoàn thành nhiệm vụ mở rộng địa bàn...
Giờ phút này nội tâm Cung Thừa giống như pha lê, vỡ nát thành từng mảnh nhỏ... Nhưng mà anh vẫn hơi thở phào nhẹ nhõm, ngay từ lúc biết được Cung Thừa trở về, anh đã sớm có dự cảm nên đã giấu một số tiền, xài tiết kiệm chắc cũng đủ dùng trong ba tháng rồi... Chắc là đủ rồi...
“Nghe nói... ” Giọng nói lạnh băng đầy từ tính lần thứ hai truyền đến, Cung Hàn lại run lên, trong lòng cầu nguyện Cung Thừa đừng nói những lời khiến anh càng thêm tuyệt vọn:g: “Cậu đã cất dấu một khoản tiền mặt?”
Cung Thừa cười lạnh vỗ tay, một người phụ nữ có thân thể quyến rũ không biết từ nơi nào xuất hiện, trong tay cầm một xấp tiền mặt, Cung Hàn vừa thấy thiếu chút nữa muốn chết ngất.
Đây... Đây... Đây còn không phải là khoản tiền riêng bảo bối của anh sao!!! Vì sao lại bị tìm ra??? Anh chính là mỗi ngày giấu đi một ít, tại sao lại bị tìm được???
“Ông xã, thật xin lỗi ! Anh cũng biết đó, anh hai...” Người phụ nữ này đúng là con dâu được cha mẹ Cung đính thân từ bé cho Cung Hàn, tiểu thư nhà họ Diệp, Diệp Nhiêu, dùng lời Cung Thừa tới nói đó chính là một tên phế vật, một đứa phá sản, quả thực chính là trời sinh một đôi.
“Em... Em... Em...” Ngón tay Cung Hàn chỉ vào vợ của mình không ngừng run rẩy, không dám tin tưởng vợ anh cứ như vậy bán đứng anh, đã nói tốt cùng nhau chống lại sự thống trị thiết huyết của anh hai anh đâu!
“Nhiêu Nhiêu, lần này làm được không tồi, sau khi gả vào đây 5 năm cuối cùng cũng làm được một chuyện đúng đắn! Tự đi nhận khen thưởng đi!” Cung Thừa không khỏi cảm thán một tiếng, chẳng qua người được khích lệ lại không có cảm giác được vinh hạnh, đối mặt với những người hầu chung quanh muốn cười lại không dám cười, xấu hổ đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm mũi chân của mình.
“Anh hai! Anh thật sự muốn đối xử với em như vậy sao? Đây chính là mạng sống của em trai anh đó!!!” Cung Hàn phát ra một tiếng tru thảm thiết, anh khóc vô cùng đáng thương giống như đã trải qua chuyện đau khổ nhất trên thế giới này.
“Keng” một tiếng, Bối Bối bị tiếng tru này làm hoảng sợ đến mức tay run lên, cái muỗng rơi trên mặt đất, đang muốn nhặt lên thì Cung Thừa đã nhặt lên trước một bước, giao cho quản gia đứng bên cạnh, lại nhanh chóng cầm một cái muỗng mới đưa cho cô. “Tại sao lại ngốc như vậy chứ, cái muỗng cũng cầm không được!” Vừa thấy Bối Bối chu miệng không vui, Cung Thừa lại quen cửa quen nẻo gắp một miếng thịt đút cho cô, nháy mắt đã trấn an được Bối Bối.
Bên đó động tác của Cung Thừa có thể nói là thuần thục như nước chảy mây trôi, bên này Cung Hàn và Diệp Nhiêu lại bị hành động đó hù chết. Phải biết rằng Cung Thừa chưa từng đối xử với người khác dịu dàng như vậy! Cung Hàn có thể nói là do một tay Cung Thừa nuôi lớn, 25 năm đó không đánh thì mắng? Chính là Diệp Nhiêu gả lại đây 5 năm cũng không từng nghe thấy anh hai nói ra một lời hay nào!
Chuyện này khiến hai người đồng thời tản mát ra sự ghen ghét với Bối Bối, sau đó lại bị ánh mắt lướt qua của Cung Thừa làm kinh sợ.
Bối Bối nâng tay lên chủ động đút cho Cung Thừa một miếng thịt, đối với Bối Bối mà nói đồ ăn chính thứ trân quý nhất, có thể cùng chia sẻ với cô khẳng định là người cô thích nhất, là người quan trọng nhất. Cung Thừa tất nhiên biết điều đó, hành động này của Bối Bối làm anh yêu thích đến không chịu được, lại là một trận ôm ấp hôn hít, không coi ai ra gì tú ân tú ái.
“Lúc nãy cậu dọa đến chị dâu rồi, dâu trưởng như mẹ, bất kính với chị dâu chính là bất kính với mẹ, đi xuống chép gia quy một trăm lần. Nhớ kỹ, dùng bút lông viết, viết bằng chữ Khải tinh tế, mười ngày sau giao cho tôi. Được rồi, hai đứa phế vật lăn xuống đi!” Ngay cả một con mắt Cung Thừa cũng không nhìn bọn họ, trực tiếp để cho bọn họ chạy lấy người.
“Khụ khụ, vậy anh cố gắng bảo trọng nha!” Tuy nói làm vợ không nên vui sướng khi chồng mình gặp tại họa nhưng cô thật sự rất muốn cười a!
Cung Hàn:... Đời trước nhất định anh đã hủy diệt địa cầu!
Lúc này Cung Thừa có thể quay lại nhà họ Cung cũng không dễ dàng, đến tận lúc này anh mới biết được, lúc mới sinh đã có người đoán mệnh cho anh, nói trong sinh mệnh của anh số trời đã đinh vào năm anh 30 tuổi sẽ lọt vào tử kiếp.
Cha mẹ dùng hết mọi cách cũng muốn bảo vệ anh nhưng bất đắc dĩ nhà họ Cung lập nghiệp từ hắc đạo, trong tay dính không biết bao nhiêu máu. Đây là nhân quả tuần hoàn, báo ứng ở trên người Cung Thừa, căn bản không có cách nào có thể tránh thoát, cuối cùng bọn họ chỉ đành tìm Cảnh Diệp Thu làm giao dịch.
Biện pháp của Cảnh Diệp Thu chính là kim thiền thoát xác, giữ được linh hồn, tìm một con vật sắp hết dương thọ. Nếu như không có gì trở ngại, chờ đến khi lại tự nhiên chết đi lập tức có thể trở lại thân thể chính mình.
Cha mẹ Cung cũng hiểu rõ bản tính của con trai mình, cho nên tìm một con linh miêu cho Cung Thừa, vốn dĩ mọi chuyện phát triển rất tốt không bao lâu sau Cung Thừa đã có thể trở lại thân thể của mình. Nhưng mà, không sai, chính là Bối Bối.
Cảnh Diệp Thu thật sự coi Bối Bối như con gái, cho nên khi Bối Bối yêu cầu cứu linh miêu hơi thở thoi thóp, Cảnh Diệp Thu lập tức đáp ứng rồi. Đây cũng là nguyên nhân khiến Cung Thừa chậm chạp không trở lại thân thể của mình, cứ thế thân thể bị hủy, rốt cuộc không cách nào trở về.
Chẳng qua họa phúc vĩnh viễn gắn bó với nhay, Cung Thừa cũng bởi vậy quen biết Bối Bối, sau đó Cảnh Diệp Thu lại cho con rể này nhiều chỗ tốt hơn. Bối Bối là đời sau của cửu vĩ thiên hồ, tuy rằng huyết mạch không thuần nhưng sau khi trưởng thành cũng có thể là bá chủ một phương, vậy bạn đời của cô tất nhiên không thể là một người chỉ có thọ mệnh trăm năm. Cũng may cha mẹ Cung tìm được một con linh miêu tư chất không tồi, Cung Thừa chỉ cần nỗ lực tu luyện cũng có thể xứng đôi với Bối Bối.
Sau khi Cung Thừa biết tất cả mọi chuyện, lập tức cảm thấy áp lực gấp bội, chẳng những anh phải xử lý tốt mọi chuyện trọng nhà họ Cung, còn muốn nỗ lực tu liên. Bối Bối không tu liên đã có thể dựa vào huyết mạch thần thú tồn tại mấy trăm năm, anh là một con yêu thú thay đổi giữa chừng làm sao có thể thả lỏng.
Chờ đến khi anh xử lý tốt những chuyện lung tung rối loạn của nhà họ Cũng cũng đã khuya, sau khi trở lại phòng thấy trong chăn mặt nổi lên một cục tròn vo, vén chăn lên thấy Bối Bối ở trong chăn ngủ ngon lành.
“Ưm, Cung Thừa ~~~” [QR][diendanlequydon]
Chương 9: H, em cũng thích anh, so với vịt nướng còn thích hơn nhiều
Editor: QR - diendanlequydon
Giống như đã nhận ra Cung Thừa đã trở lại, Bối Bối nhắm mắt lại, mơ mơ hồ hồ kêu một tiếng, giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào kéo thật dài, giống như lông chim lướt qua trái tim của Cung Thừa, tê dại ngứa ngứa.
“Ừ, có phải hôm nay bé ngốc thấy nhàm chán hay không?” Cung Thừa sờ khuôn mặt ngủ say ửng hồng của cô, trong lòng rất chán nản, trở lại nhà họ Cung anh luôn bận rộn nên lơ là Bối Bối, bình thường tính tình của Bối Bối trời sinh hoạt bát, chỉ nghĩ cũng thấy cực kỳ nhàm chán.
“Không có nha ~~~” Bối Bối nghiêng đầu, mặc dù đã biến trở về hình dạng con người, cô vẫn còn giữ lại tập tính vốn có, không tự giác vươn đầu lưỡi liếm liếm ngón tay của Cung Thừa.
Vốn dĩ Cung Thừa không có bất cứ suy nghĩ tà niệm nào bị hành động này trêu chọc đến phát hỏa, hình ảnh sáng nay giúp cô mặc quần áo không chịu khống chế phóng đại hết lần này đến lần khác ở trong đầu anh, anh cứng.
“Bé ngốc.” Bất tri bất giác giọng nói của Cung Thừa trở nên khàn khàn trầm thấp, nhìn đôi mắt tin cậy lại đơn thuần trong sáng của Bối Bối, anh mang theo vài phần lừa gạt, hứng thú nói nhỏ: “Chúng ta cùng chơi một trò chơi rất thú vị được không? Ngày mai anh lại dẫn em đi ăn ngon!”
Bối Bối vừa nghe được ăn ngon đôi mắt đều phát sáng, vội vàng gật đầu, sợ Cung Thừa thay đổi chủ ý.
“Lè lưỡi ra.” Giọng nói của Cung Thừa càng thêm trầm thấp, ánh mắt nhìn cô càng thêm thâm trầm, giống như muốn ăn luôn cô vào bụng. Bối Bối như bị mê hoặc, ngoan ngoãn mở miệng vươn cái lưỡi phấn nộn ra.
Cung Thừa tiến lên ngậm lấy đầu lưỡi, hàm răng nhẹ cắn, đầu lưỡi cũng vươn ra vẽ vòng xung quanh, sau đó mạnh mẽ kéo đầu lưỡi nhỏ vào trong miệng. Miệng không khép được khiến cô không nuốt được, nước bọt chảy xuống cổ. Cuống lưỡi bị kéo có chút đau, Bối Bối chỉ có thể phát ra ưm ưm từ trong cổ họng tỏ vẻ kháng nghị, nhưng đây cũng chỉ là hành động giãy giụa vô ích, đến tận khi anh kết thúc đùa giỡn mới buông cô ra.
Khi kéo dài nụ hôn, Cung Thừa đã sớm cởi quần của mình ra, cầm dương vật cương cứng để sát vào miệng Bối Bối, giọng nói mang theo vài phần vội vàng: “Bé ngốc ngoan, ngậm lấy nó cho anh đi.”
Số lần hai người làm tình không tính ít nhưng nhìn dương vật của Cung Thừa ở khoảng cách gần như vậy vẫn là lần đầu tiên, cô tò mò ngắm nghía, thật cẩn thận kề sát vào đại gia hỏa dữ tợn này ngửi ngửi, miệng nhỏ còn không cẩn thận cọ đến hoạt dịch phân bố ở trên đỉnh, hô hấp của anh đột nhiên trở nên càng thêm dồn dập, bàn tay ấn đầu của cô một cái, toàn bộ quy đầu cắm vào trong miệng cô.
“Ưm... Ưm muốn... Hu hu...” Quy đầu thật lớn khiến cái miệng nhỏ căng ra, khóe miệng bị căng ẩn ẩn làm đau, bàn tay của cô đẩy bụng của anh, rất không thoải mái giãy giụa. Bụng của Cung Thừa vốn mẫn cảm, lại bị tay nhỏ sờ loạn không theo tiết tấu, khiến dục hỏa càng thêm bành trướng: “Bé ngốc ngoan, liếm mút đến khi anh xuất tinh, anh sẽ buông tha cho em!”
Bối Bối nghe thấy những lời này cũng biết hiện tại anh sẽ không bỏ qua cho cô, cô đành phải ủy ủy khuất khuất dùng miệng mình từng cái từng cái hút duẫn quy đầu lớn, đầu lưỡi nhỏ liếm hết góc cạnh của quy đầu, liếm lỗ nhỏ ở trên đỉnh. Bối Bối không hề có kinh nghiệm, trúc trắc khẩu giao cho anh, có đôi khi hàm răng còn không cẩn thận cắn dương vật đang ở trong miệng.
“A Ưm...” Cung Thừa vẫn sung sướng đến mức ngửa đầu hừ nhẹ, đè đầu cô lại, thong thả ra vào trong miệng cô, Bối Bối không thoải mái dùng đầu lưỡi nhỏ không ngừng chống đẩy nhưng như vậy ngược lại càng khiến cho anh thêm sảng khoái. Tốc độ ra vào trong miệng cô càng lúc càng nhanh, thường thường chạm đến cổ họng cô. Cầm bàn tay của cô loát thân gậy, hai viên trứng nặng trĩu có khi sẽ va chạm vào cằm cô, đánh ra dấu vết màu hồng.
Bối Bối bị động tác thô lỗ của anh làm chảy nước mắt, tiếng kêu ưm ưm có vẻ đáng thương, nhưng bộ dáng này càng khiến Cung Thứa muốn hung hăng chà đạp cô. Đến tận khi cái miệng của cô chết lặng cũng khép không được anh mới rút dương vật ra ra dùng tay loát vài cái cuối cùng cũng bắn tinh, tinh dịch dính vào khuôn mặt nhỏ của cô, dâm mĩ lại thuần khiết.
“Ăn hết đi!” Ngón tay của Cung Thừa vét tinh dịch, ra lệnh cho cô.
Bối Bối ngoan ngoãn ngậm lấy ngón tay của anh, cuốn tinh dịch vào trong miệng, ngoan ngoãn nuốt xuống, bộ dáng này lại khiến dục hỏa của anh bị đốt cháy, lột váy ngủ của cô ra, lập tức nhìn thấy nội y sáng nay anh mặc cho cô.
“Tại sao lại không cởi ra?” Nội y màu hầu phấn mặc ở trên người cô vô cùng thích hợp, anh dùng đôi mắt một lần lại một lần coi gian cô, nhìn chăm chú đến mức trong lòng Bối Bối sinh ra cảm giác thẹn thùng, yên lặng cầm chăn che chắn.
“Ưm, người khác chạm vào, em không thoải mái...” Cô giúp việc luôn muốn giúp cô thay quần áo mãi nhưng bất đắc dĩ Bối Bối không thích bị người khác đụng vào cũng không thích bị người khác nhìn, vì vậy đành phải để cô giúp việc dạy cô cách mặc quần áo rồi cô tự mình thay, cũng may chỉ là váy ngủ đơn giản nhất bằng không Bối Bối thật sự phải cần Cung Thừa giúp đỡ. Nhưng mà cô giúp việc dạy cô làm sao cởi váy, làm sao mặc váy ngủ lại quên dạy cô làm sao cởi nội y, cho nên hiện tại cô còn mặc bộ nội y này.
“Vậy anh giúp em cởi được không?” Tay anh vòng ra phía sau cởi bỏ nút thắt kia, tự nhiên trong lòng anh dâng lên từng đợt kích động, bầu vú bị trói buộc một ngày được thả ra hơi nhảy lên một chút, Bối Bối thấp giọng hô đau.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Vú có hơi đau...” Tất cả mọi thứ Bối Bối biết đều do Cung Thừa dạy, cô đơn thuần lại trực tiếp nâng vú của mình lên, ở trước mặt anh xoa xoa.
Động tác giống như tự an ủi này làm anh kiềm chế không được, một đôi tay lớn nhẹ nhàng mát xa hai bầu vú mềm mại: “Bé ngốc ngoan, anh giúp em xoa xoa nha!” Hai bầu vú căng đầy, cảm xúc mềm mại co dãn thật tốt, Cung Thừa yêu thích không buông tay, mỗi lần đều thưởng thức thật lâu, anh há miệng ngậm nụ hoa và một khối nhũ thịt to hết liếm mút lại cắn, hầu hạ đến khi hô hấp của Bối Bối dồn dập, rên rỉ liên tục.
Anh lật người cô một cái để cô quỳ dựa vào giường, vú treo ngược càng thêm rõ ràng, cái mông tuyết trắng vểnh lên, hoa huyệt bại lộ trong mắt anh. Chỉ thấy tiểu huyệt nhỏ như lỗ kim kia hơi hơi mở ra, mị thịt bên trong chậm rãi mấp máy, chảy ra hoa dịch, dính vào cửa huyệt sáng lấp lánh, dâm mĩ mười phần.
Người đàn ông tiến lên nhẹ nhàng ngậm lấy cửa huyệt, đầu lưỡi phác hoạ hình dạng cánh hoa, ngón tay cũng gia nhập cùng nhau bắt nạt hoa huyệt đang run rẩy. Anh nhẹ nhàng đùa bỡn một chút làm vòng eo Bối Bối cũng mềm, hai bầu vú ở trên giường bị ép ra nhiều hình dạng dâm đãng, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ mềm mại. Tiểu huyệt của Bối Bối sạch sẽ không có lông lại còn có hương vị thơm ngọt, Cung Thừa nhất thời hứng thú muốn khẩu giao cho cô không nghĩ tới anh lại yêu muốn chết hương vị thơm ngọt như vậy của người đẹp.
“Bé ngốc, em thật ngọt nha!” Cung Thừa nhẹ giọng tán thưởng khiến cô xấu hổ không khống chế được, toàn thân nhuộm đầy tình dục chuyển sang màu hồng nhạt, cô chịu không nổi sự đùa bỡn của anh như vậy, nhẹ nói không cần.
Chẳng qua Cung Thừa cũng sẽ không nghe cô, lần thứ hai nâng cái mông của cô lên, ăn hoa huyệt của cô, nuốt toàn bộ dâm dịch vào trong bụng vẫn còn không thỏa mãn, bàn tay nhẹ đánh cánh mông tạo thành một dấu tay màu hồng. Một trận đau đớn truyền đến nhưng lại có một cảm giác tê dại từ chỗ mông chạy thẳng đến cột sống, cô cảm thấy thẹn thùng đồng thời lại có một cảm giác mất khống chế mãnh liệt, Bối Bối nhịn không được khóc thút thít xin tha: “Không cần đánh... Hu hu... Cung Thừa, em muốn đi tiểu...”
“Vậy tiểu đi!” Cung Thừa cười khẽ, bàn tay càng thêm dùng sức đánh bốp bốp vào mông, miệng cũng dùng sức gặm cắn. Bối Bối thật sự nhịn không được, bị anh đùa giỡn đạt cao trào, dâm dịch phun tung toé ra như một con sóng bị anh há miệng toàn bộ nuốt vào.
“Anh, anh, anh chỉ biết ức hiếp em!” Bối Bối nũng nịu chỉ trích anh, thật sự tức giận mỗi lần anh đều trêu chọc cô như vậy.
“Bé ngốc, đây là do anh thích em nên mới ức hiếp em...” Cung Thừa nằm ở trên lưng cô, lồng ngực nóng rực làm ấm áp lưng của cô, lời âu yếm nỉ non vang lên bên tai cô khiến cô vui mừng không thôi. Đây chính là lần đầu tiên Cung Thừa nói anh thích cô: “Thật vậy chăng? Cung Thừa... Em cũng thích anh... Rất thích, rất thích... So với vịt nướng còn thích hơn...”
Cái này so sánh thật khiến Cung Thừa cười khổ nhưng anh vẫn là rất vui vẻ khi Bối Bối thành thật như vậy, anh khẽ hôn dọc theo sống lưng của cô như để khen thưởng. Ngón tay loát dương vật không biết đã cứng từ khi nào, chậm rãi đâm vào trong hoa huyệt, đẩy mị thịt ra hai bên, kiên định thâm nhập vào trong huyệt đạo.
“A a a... Cung Thừa... Cung Thừa...” Dương vật vô cùng to lớn đâm vào trong hoa huyệt nhỏ xinh, hoa huyệt bị căng ra đến mức tận cùng, cảm giác vừa đau vừa sung sướng khiến cô chỉ có thể đung đưa cái mông rên rỉ, không biết là muốn Cung Thừa dùng sức hay là nhẹ một chút, cho nên cô chỉ có thể nũng nịu gọi tên Cung Thừa.
“Bé ngốc ngoan, em thật chặt, cắn anh thật thoải mái a....” Tiếng thở dốc thô nặng của anh ở ngay bên tai cô, cô nhịn không được lại kẹp chặt hoa huyệt thêm một chút làm anh phát ra một tiếng rên rỉ khàn khàn, nghe được tiếng rên rỉ này Bối Bối càng thêm động tình, nhịn không được đung đưa vòng eo, không tiếng động mời gọi anh.
Cung Thừa khẽ cười một tiếng, mông hẹp dùng sức cố gắng chuyển động, quy đầu thâm nhập nghiền nát hoa tâm, hoa huyệt róc rách chảy ra dâm thủy làm dương vật càng thêm dễ dàng đâm vào rút ra trong tiểu huyệt. Tốc độ của Cung Thừa càng lúc càng nhanh, hành động đâm vào rút ra khiến dâm thủy bắn tung tóe khắp nơi, tiếng kêu của Bối Bối cũng bị âm thanh va chạm phá thành từng mảnh nhỏ.
“A a a a... Cung... Cung Thừa... Chậm một chút... Quá nhanh... A a a... Không cần, không cần đâm vào nơi đó...”
Anh chạm đến một khối thịt mềm, khối thịt nho nhỏ kia thế nhưng lại có thể đâm vào đỉnh lỗ nhỏ, không chỉ có Bối Bối cả người mềm mại sung sướng vô cùng mà vòng eo của Cung Thưa cũng tê rần, cảm giác bắn tinh càng ngày càng mãnh liệt nhưng anh vẫn cố nén không bắn tinh, tiếp tục đâm vào Bối Bối.
“A a a... Cung Thừa... Không cần...”
Bối Bối càng xin tha anh càng là dùng sức, hô hấp thô nặng từng chút từng chút đánh vào bên tai cô, cũng đánh vào trong lòng cô, eo cô từng trận tê dại, khi anh mãnh liệt đâm sâu vào, cô lần thứ hai cao trào, dâm thủy nóng hầm hập xối tất cả lên đỉnh quy đầu, đỉnh quy đầu bị nóng co rút vô cùng lợi hại, anh rống lên một tiếng cũng muốn bắn tinh.
Mông cô lại lần nữa bị nâng lên, cuối cùng Cung Thừa cũng không chịu buông tha Bối Bối, đâm vào trong tiểu huyệt của cô không dưới mấy chục lần mới bắn tinh dịch vào tử cung, dương vật nửa mềm rút ra khỏi tiểu huyệt.
Nhìn thấy cửa hoa huyệt bị dương vật của anh kéo căng không khép lại được, để lại một lỗ nhỏ như tiền xu, một ít tinh dịch màu trắng chảy ra huyệt khẩu nhưng phần lớn vẫn là bị giữ ở trong tiểu huyệt.
Anh vừa thấy cảnh này, dục hỏa lần thứ hai thiêu đốt.
Lúc này Cung Hàn gần như tan vỡ, anh thu hồi móng vuốt đặt ở đầu gối Cung Thừa, cúi đầu an an tĩnh tĩnh chờ đợi Cung Thừa dạy dỗ.
Bộ dáng ngoan ngoãn dễ bảo này cuối cùng làm Cung Thừa hài lòng một chút, anh nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt mở miệng.
“Nghe nói, tai nạn xe cộ của tôi là một âm mưu?”
“Nghe nói, cậu tận tâm tận lực tìm tôi nhưng mà cậu ở trên trời làm sao tìm được tôi chứ?”
“Nghe nói, cậu tương đối tức giận khi những nguyên lão cất nhắc một người xa lạ mà không phải là cậu?”
“Nghe nói...”
Cung Hàn nghe được một câu lại một câu “Nghe nói” thân thể run rẩy càng thêm lợi hại, giống như máy điều hòa làm đầu anh càng ngày càng thấp, càng ngày càng thấp. Trong lòng ngăn không được muốn quỳ lạy các thần xin tha, nhưng mà hôm nay thần không có thời gian quan tâm đến anh, bởi vì tốc độ của anh hai anh càng nhanh hơn, định đoạt kết cục của anh.
Tài khoản bị đông lại, tiền mặt bị tịch thu, một tuần xem xong một quyển sách hay kèm theo một vạn từ cảm nhận những đoạn đặc sắc sau khi xem xong, đi đến địa bàn nhỏ hẹp bất kỳ ở ba tháng hơn nữa muốn hoàn thành nhiệm vụ mở rộng địa bàn...
Giờ phút này nội tâm Cung Thừa giống như pha lê, vỡ nát thành từng mảnh nhỏ... Nhưng mà anh vẫn hơi thở phào nhẹ nhõm, ngay từ lúc biết được Cung Thừa trở về, anh đã sớm có dự cảm nên đã giấu một số tiền, xài tiết kiệm chắc cũng đủ dùng trong ba tháng rồi... Chắc là đủ rồi...
“Nghe nói... ” Giọng nói lạnh băng đầy từ tính lần thứ hai truyền đến, Cung Hàn lại run lên, trong lòng cầu nguyện Cung Thừa đừng nói những lời khiến anh càng thêm tuyệt vọn:g: “Cậu đã cất dấu một khoản tiền mặt?”
Cung Thừa cười lạnh vỗ tay, một người phụ nữ có thân thể quyến rũ không biết từ nơi nào xuất hiện, trong tay cầm một xấp tiền mặt, Cung Hàn vừa thấy thiếu chút nữa muốn chết ngất.
Đây... Đây... Đây còn không phải là khoản tiền riêng bảo bối của anh sao!!! Vì sao lại bị tìm ra??? Anh chính là mỗi ngày giấu đi một ít, tại sao lại bị tìm được???
“Ông xã, thật xin lỗi ! Anh cũng biết đó, anh hai...” Người phụ nữ này đúng là con dâu được cha mẹ Cung đính thân từ bé cho Cung Hàn, tiểu thư nhà họ Diệp, Diệp Nhiêu, dùng lời Cung Thừa tới nói đó chính là một tên phế vật, một đứa phá sản, quả thực chính là trời sinh một đôi.
“Em... Em... Em...” Ngón tay Cung Hàn chỉ vào vợ của mình không ngừng run rẩy, không dám tin tưởng vợ anh cứ như vậy bán đứng anh, đã nói tốt cùng nhau chống lại sự thống trị thiết huyết của anh hai anh đâu!
“Nhiêu Nhiêu, lần này làm được không tồi, sau khi gả vào đây 5 năm cuối cùng cũng làm được một chuyện đúng đắn! Tự đi nhận khen thưởng đi!” Cung Thừa không khỏi cảm thán một tiếng, chẳng qua người được khích lệ lại không có cảm giác được vinh hạnh, đối mặt với những người hầu chung quanh muốn cười lại không dám cười, xấu hổ đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm mũi chân của mình.
“Anh hai! Anh thật sự muốn đối xử với em như vậy sao? Đây chính là mạng sống của em trai anh đó!!!” Cung Hàn phát ra một tiếng tru thảm thiết, anh khóc vô cùng đáng thương giống như đã trải qua chuyện đau khổ nhất trên thế giới này.
“Keng” một tiếng, Bối Bối bị tiếng tru này làm hoảng sợ đến mức tay run lên, cái muỗng rơi trên mặt đất, đang muốn nhặt lên thì Cung Thừa đã nhặt lên trước một bước, giao cho quản gia đứng bên cạnh, lại nhanh chóng cầm một cái muỗng mới đưa cho cô. “Tại sao lại ngốc như vậy chứ, cái muỗng cũng cầm không được!” Vừa thấy Bối Bối chu miệng không vui, Cung Thừa lại quen cửa quen nẻo gắp một miếng thịt đút cho cô, nháy mắt đã trấn an được Bối Bối.
Bên đó động tác của Cung Thừa có thể nói là thuần thục như nước chảy mây trôi, bên này Cung Hàn và Diệp Nhiêu lại bị hành động đó hù chết. Phải biết rằng Cung Thừa chưa từng đối xử với người khác dịu dàng như vậy! Cung Hàn có thể nói là do một tay Cung Thừa nuôi lớn, 25 năm đó không đánh thì mắng? Chính là Diệp Nhiêu gả lại đây 5 năm cũng không từng nghe thấy anh hai nói ra một lời hay nào!
Chuyện này khiến hai người đồng thời tản mát ra sự ghen ghét với Bối Bối, sau đó lại bị ánh mắt lướt qua của Cung Thừa làm kinh sợ.
Bối Bối nâng tay lên chủ động đút cho Cung Thừa một miếng thịt, đối với Bối Bối mà nói đồ ăn chính thứ trân quý nhất, có thể cùng chia sẻ với cô khẳng định là người cô thích nhất, là người quan trọng nhất. Cung Thừa tất nhiên biết điều đó, hành động này của Bối Bối làm anh yêu thích đến không chịu được, lại là một trận ôm ấp hôn hít, không coi ai ra gì tú ân tú ái.
“Lúc nãy cậu dọa đến chị dâu rồi, dâu trưởng như mẹ, bất kính với chị dâu chính là bất kính với mẹ, đi xuống chép gia quy một trăm lần. Nhớ kỹ, dùng bút lông viết, viết bằng chữ Khải tinh tế, mười ngày sau giao cho tôi. Được rồi, hai đứa phế vật lăn xuống đi!” Ngay cả một con mắt Cung Thừa cũng không nhìn bọn họ, trực tiếp để cho bọn họ chạy lấy người.
“Khụ khụ, vậy anh cố gắng bảo trọng nha!” Tuy nói làm vợ không nên vui sướng khi chồng mình gặp tại họa nhưng cô thật sự rất muốn cười a!
Cung Hàn:... Đời trước nhất định anh đã hủy diệt địa cầu!
Lúc này Cung Thừa có thể quay lại nhà họ Cung cũng không dễ dàng, đến tận lúc này anh mới biết được, lúc mới sinh đã có người đoán mệnh cho anh, nói trong sinh mệnh của anh số trời đã đinh vào năm anh 30 tuổi sẽ lọt vào tử kiếp.
Cha mẹ dùng hết mọi cách cũng muốn bảo vệ anh nhưng bất đắc dĩ nhà họ Cung lập nghiệp từ hắc đạo, trong tay dính không biết bao nhiêu máu. Đây là nhân quả tuần hoàn, báo ứng ở trên người Cung Thừa, căn bản không có cách nào có thể tránh thoát, cuối cùng bọn họ chỉ đành tìm Cảnh Diệp Thu làm giao dịch.
Biện pháp của Cảnh Diệp Thu chính là kim thiền thoát xác, giữ được linh hồn, tìm một con vật sắp hết dương thọ. Nếu như không có gì trở ngại, chờ đến khi lại tự nhiên chết đi lập tức có thể trở lại thân thể chính mình.
Cha mẹ Cung cũng hiểu rõ bản tính của con trai mình, cho nên tìm một con linh miêu cho Cung Thừa, vốn dĩ mọi chuyện phát triển rất tốt không bao lâu sau Cung Thừa đã có thể trở lại thân thể của mình. Nhưng mà, không sai, chính là Bối Bối.
Cảnh Diệp Thu thật sự coi Bối Bối như con gái, cho nên khi Bối Bối yêu cầu cứu linh miêu hơi thở thoi thóp, Cảnh Diệp Thu lập tức đáp ứng rồi. Đây cũng là nguyên nhân khiến Cung Thừa chậm chạp không trở lại thân thể của mình, cứ thế thân thể bị hủy, rốt cuộc không cách nào trở về.
Chẳng qua họa phúc vĩnh viễn gắn bó với nhay, Cung Thừa cũng bởi vậy quen biết Bối Bối, sau đó Cảnh Diệp Thu lại cho con rể này nhiều chỗ tốt hơn. Bối Bối là đời sau của cửu vĩ thiên hồ, tuy rằng huyết mạch không thuần nhưng sau khi trưởng thành cũng có thể là bá chủ một phương, vậy bạn đời của cô tất nhiên không thể là một người chỉ có thọ mệnh trăm năm. Cũng may cha mẹ Cung tìm được một con linh miêu tư chất không tồi, Cung Thừa chỉ cần nỗ lực tu luyện cũng có thể xứng đôi với Bối Bối.
Sau khi Cung Thừa biết tất cả mọi chuyện, lập tức cảm thấy áp lực gấp bội, chẳng những anh phải xử lý tốt mọi chuyện trọng nhà họ Cung, còn muốn nỗ lực tu liên. Bối Bối không tu liên đã có thể dựa vào huyết mạch thần thú tồn tại mấy trăm năm, anh là một con yêu thú thay đổi giữa chừng làm sao có thể thả lỏng.
Chờ đến khi anh xử lý tốt những chuyện lung tung rối loạn của nhà họ Cũng cũng đã khuya, sau khi trở lại phòng thấy trong chăn mặt nổi lên một cục tròn vo, vén chăn lên thấy Bối Bối ở trong chăn ngủ ngon lành.
“Ưm, Cung Thừa ~~~” [QR][diendanlequydon]
Chương 9: H, em cũng thích anh, so với vịt nướng còn thích hơn nhiều
Editor: QR - diendanlequydon
Giống như đã nhận ra Cung Thừa đã trở lại, Bối Bối nhắm mắt lại, mơ mơ hồ hồ kêu một tiếng, giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào kéo thật dài, giống như lông chim lướt qua trái tim của Cung Thừa, tê dại ngứa ngứa.
“Ừ, có phải hôm nay bé ngốc thấy nhàm chán hay không?” Cung Thừa sờ khuôn mặt ngủ say ửng hồng của cô, trong lòng rất chán nản, trở lại nhà họ Cung anh luôn bận rộn nên lơ là Bối Bối, bình thường tính tình của Bối Bối trời sinh hoạt bát, chỉ nghĩ cũng thấy cực kỳ nhàm chán.
“Không có nha ~~~” Bối Bối nghiêng đầu, mặc dù đã biến trở về hình dạng con người, cô vẫn còn giữ lại tập tính vốn có, không tự giác vươn đầu lưỡi liếm liếm ngón tay của Cung Thừa.
Vốn dĩ Cung Thừa không có bất cứ suy nghĩ tà niệm nào bị hành động này trêu chọc đến phát hỏa, hình ảnh sáng nay giúp cô mặc quần áo không chịu khống chế phóng đại hết lần này đến lần khác ở trong đầu anh, anh cứng.
“Bé ngốc.” Bất tri bất giác giọng nói của Cung Thừa trở nên khàn khàn trầm thấp, nhìn đôi mắt tin cậy lại đơn thuần trong sáng của Bối Bối, anh mang theo vài phần lừa gạt, hứng thú nói nhỏ: “Chúng ta cùng chơi một trò chơi rất thú vị được không? Ngày mai anh lại dẫn em đi ăn ngon!”
Bối Bối vừa nghe được ăn ngon đôi mắt đều phát sáng, vội vàng gật đầu, sợ Cung Thừa thay đổi chủ ý.
“Lè lưỡi ra.” Giọng nói của Cung Thừa càng thêm trầm thấp, ánh mắt nhìn cô càng thêm thâm trầm, giống như muốn ăn luôn cô vào bụng. Bối Bối như bị mê hoặc, ngoan ngoãn mở miệng vươn cái lưỡi phấn nộn ra.
Cung Thừa tiến lên ngậm lấy đầu lưỡi, hàm răng nhẹ cắn, đầu lưỡi cũng vươn ra vẽ vòng xung quanh, sau đó mạnh mẽ kéo đầu lưỡi nhỏ vào trong miệng. Miệng không khép được khiến cô không nuốt được, nước bọt chảy xuống cổ. Cuống lưỡi bị kéo có chút đau, Bối Bối chỉ có thể phát ra ưm ưm từ trong cổ họng tỏ vẻ kháng nghị, nhưng đây cũng chỉ là hành động giãy giụa vô ích, đến tận khi anh kết thúc đùa giỡn mới buông cô ra.
Khi kéo dài nụ hôn, Cung Thừa đã sớm cởi quần của mình ra, cầm dương vật cương cứng để sát vào miệng Bối Bối, giọng nói mang theo vài phần vội vàng: “Bé ngốc ngoan, ngậm lấy nó cho anh đi.”
Số lần hai người làm tình không tính ít nhưng nhìn dương vật của Cung Thừa ở khoảng cách gần như vậy vẫn là lần đầu tiên, cô tò mò ngắm nghía, thật cẩn thận kề sát vào đại gia hỏa dữ tợn này ngửi ngửi, miệng nhỏ còn không cẩn thận cọ đến hoạt dịch phân bố ở trên đỉnh, hô hấp của anh đột nhiên trở nên càng thêm dồn dập, bàn tay ấn đầu của cô một cái, toàn bộ quy đầu cắm vào trong miệng cô.
“Ưm... Ưm muốn... Hu hu...” Quy đầu thật lớn khiến cái miệng nhỏ căng ra, khóe miệng bị căng ẩn ẩn làm đau, bàn tay của cô đẩy bụng của anh, rất không thoải mái giãy giụa. Bụng của Cung Thừa vốn mẫn cảm, lại bị tay nhỏ sờ loạn không theo tiết tấu, khiến dục hỏa càng thêm bành trướng: “Bé ngốc ngoan, liếm mút đến khi anh xuất tinh, anh sẽ buông tha cho em!”
Bối Bối nghe thấy những lời này cũng biết hiện tại anh sẽ không bỏ qua cho cô, cô đành phải ủy ủy khuất khuất dùng miệng mình từng cái từng cái hút duẫn quy đầu lớn, đầu lưỡi nhỏ liếm hết góc cạnh của quy đầu, liếm lỗ nhỏ ở trên đỉnh. Bối Bối không hề có kinh nghiệm, trúc trắc khẩu giao cho anh, có đôi khi hàm răng còn không cẩn thận cắn dương vật đang ở trong miệng.
“A Ưm...” Cung Thừa vẫn sung sướng đến mức ngửa đầu hừ nhẹ, đè đầu cô lại, thong thả ra vào trong miệng cô, Bối Bối không thoải mái dùng đầu lưỡi nhỏ không ngừng chống đẩy nhưng như vậy ngược lại càng khiến cho anh thêm sảng khoái. Tốc độ ra vào trong miệng cô càng lúc càng nhanh, thường thường chạm đến cổ họng cô. Cầm bàn tay của cô loát thân gậy, hai viên trứng nặng trĩu có khi sẽ va chạm vào cằm cô, đánh ra dấu vết màu hồng.
Bối Bối bị động tác thô lỗ của anh làm chảy nước mắt, tiếng kêu ưm ưm có vẻ đáng thương, nhưng bộ dáng này càng khiến Cung Thứa muốn hung hăng chà đạp cô. Đến tận khi cái miệng của cô chết lặng cũng khép không được anh mới rút dương vật ra ra dùng tay loát vài cái cuối cùng cũng bắn tinh, tinh dịch dính vào khuôn mặt nhỏ của cô, dâm mĩ lại thuần khiết.
“Ăn hết đi!” Ngón tay của Cung Thừa vét tinh dịch, ra lệnh cho cô.
Bối Bối ngoan ngoãn ngậm lấy ngón tay của anh, cuốn tinh dịch vào trong miệng, ngoan ngoãn nuốt xuống, bộ dáng này lại khiến dục hỏa của anh bị đốt cháy, lột váy ngủ của cô ra, lập tức nhìn thấy nội y sáng nay anh mặc cho cô.
“Tại sao lại không cởi ra?” Nội y màu hầu phấn mặc ở trên người cô vô cùng thích hợp, anh dùng đôi mắt một lần lại một lần coi gian cô, nhìn chăm chú đến mức trong lòng Bối Bối sinh ra cảm giác thẹn thùng, yên lặng cầm chăn che chắn.
“Ưm, người khác chạm vào, em không thoải mái...” Cô giúp việc luôn muốn giúp cô thay quần áo mãi nhưng bất đắc dĩ Bối Bối không thích bị người khác đụng vào cũng không thích bị người khác nhìn, vì vậy đành phải để cô giúp việc dạy cô cách mặc quần áo rồi cô tự mình thay, cũng may chỉ là váy ngủ đơn giản nhất bằng không Bối Bối thật sự phải cần Cung Thừa giúp đỡ. Nhưng mà cô giúp việc dạy cô làm sao cởi váy, làm sao mặc váy ngủ lại quên dạy cô làm sao cởi nội y, cho nên hiện tại cô còn mặc bộ nội y này.
“Vậy anh giúp em cởi được không?” Tay anh vòng ra phía sau cởi bỏ nút thắt kia, tự nhiên trong lòng anh dâng lên từng đợt kích động, bầu vú bị trói buộc một ngày được thả ra hơi nhảy lên một chút, Bối Bối thấp giọng hô đau.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Vú có hơi đau...” Tất cả mọi thứ Bối Bối biết đều do Cung Thừa dạy, cô đơn thuần lại trực tiếp nâng vú của mình lên, ở trước mặt anh xoa xoa.
Động tác giống như tự an ủi này làm anh kiềm chế không được, một đôi tay lớn nhẹ nhàng mát xa hai bầu vú mềm mại: “Bé ngốc ngoan, anh giúp em xoa xoa nha!” Hai bầu vú căng đầy, cảm xúc mềm mại co dãn thật tốt, Cung Thừa yêu thích không buông tay, mỗi lần đều thưởng thức thật lâu, anh há miệng ngậm nụ hoa và một khối nhũ thịt to hết liếm mút lại cắn, hầu hạ đến khi hô hấp của Bối Bối dồn dập, rên rỉ liên tục.
Anh lật người cô một cái để cô quỳ dựa vào giường, vú treo ngược càng thêm rõ ràng, cái mông tuyết trắng vểnh lên, hoa huyệt bại lộ trong mắt anh. Chỉ thấy tiểu huyệt nhỏ như lỗ kim kia hơi hơi mở ra, mị thịt bên trong chậm rãi mấp máy, chảy ra hoa dịch, dính vào cửa huyệt sáng lấp lánh, dâm mĩ mười phần.
Người đàn ông tiến lên nhẹ nhàng ngậm lấy cửa huyệt, đầu lưỡi phác hoạ hình dạng cánh hoa, ngón tay cũng gia nhập cùng nhau bắt nạt hoa huyệt đang run rẩy. Anh nhẹ nhàng đùa bỡn một chút làm vòng eo Bối Bối cũng mềm, hai bầu vú ở trên giường bị ép ra nhiều hình dạng dâm đãng, trong miệng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ mềm mại. Tiểu huyệt của Bối Bối sạch sẽ không có lông lại còn có hương vị thơm ngọt, Cung Thừa nhất thời hứng thú muốn khẩu giao cho cô không nghĩ tới anh lại yêu muốn chết hương vị thơm ngọt như vậy của người đẹp.
“Bé ngốc, em thật ngọt nha!” Cung Thừa nhẹ giọng tán thưởng khiến cô xấu hổ không khống chế được, toàn thân nhuộm đầy tình dục chuyển sang màu hồng nhạt, cô chịu không nổi sự đùa bỡn của anh như vậy, nhẹ nói không cần.
Chẳng qua Cung Thừa cũng sẽ không nghe cô, lần thứ hai nâng cái mông của cô lên, ăn hoa huyệt của cô, nuốt toàn bộ dâm dịch vào trong bụng vẫn còn không thỏa mãn, bàn tay nhẹ đánh cánh mông tạo thành một dấu tay màu hồng. Một trận đau đớn truyền đến nhưng lại có một cảm giác tê dại từ chỗ mông chạy thẳng đến cột sống, cô cảm thấy thẹn thùng đồng thời lại có một cảm giác mất khống chế mãnh liệt, Bối Bối nhịn không được khóc thút thít xin tha: “Không cần đánh... Hu hu... Cung Thừa, em muốn đi tiểu...”
“Vậy tiểu đi!” Cung Thừa cười khẽ, bàn tay càng thêm dùng sức đánh bốp bốp vào mông, miệng cũng dùng sức gặm cắn. Bối Bối thật sự nhịn không được, bị anh đùa giỡn đạt cao trào, dâm dịch phun tung toé ra như một con sóng bị anh há miệng toàn bộ nuốt vào.
“Anh, anh, anh chỉ biết ức hiếp em!” Bối Bối nũng nịu chỉ trích anh, thật sự tức giận mỗi lần anh đều trêu chọc cô như vậy.
“Bé ngốc, đây là do anh thích em nên mới ức hiếp em...” Cung Thừa nằm ở trên lưng cô, lồng ngực nóng rực làm ấm áp lưng của cô, lời âu yếm nỉ non vang lên bên tai cô khiến cô vui mừng không thôi. Đây chính là lần đầu tiên Cung Thừa nói anh thích cô: “Thật vậy chăng? Cung Thừa... Em cũng thích anh... Rất thích, rất thích... So với vịt nướng còn thích hơn...”
Cái này so sánh thật khiến Cung Thừa cười khổ nhưng anh vẫn là rất vui vẻ khi Bối Bối thành thật như vậy, anh khẽ hôn dọc theo sống lưng của cô như để khen thưởng. Ngón tay loát dương vật không biết đã cứng từ khi nào, chậm rãi đâm vào trong hoa huyệt, đẩy mị thịt ra hai bên, kiên định thâm nhập vào trong huyệt đạo.
“A a a... Cung Thừa... Cung Thừa...” Dương vật vô cùng to lớn đâm vào trong hoa huyệt nhỏ xinh, hoa huyệt bị căng ra đến mức tận cùng, cảm giác vừa đau vừa sung sướng khiến cô chỉ có thể đung đưa cái mông rên rỉ, không biết là muốn Cung Thừa dùng sức hay là nhẹ một chút, cho nên cô chỉ có thể nũng nịu gọi tên Cung Thừa.
“Bé ngốc ngoan, em thật chặt, cắn anh thật thoải mái a....” Tiếng thở dốc thô nặng của anh ở ngay bên tai cô, cô nhịn không được lại kẹp chặt hoa huyệt thêm một chút làm anh phát ra một tiếng rên rỉ khàn khàn, nghe được tiếng rên rỉ này Bối Bối càng thêm động tình, nhịn không được đung đưa vòng eo, không tiếng động mời gọi anh.
Cung Thừa khẽ cười một tiếng, mông hẹp dùng sức cố gắng chuyển động, quy đầu thâm nhập nghiền nát hoa tâm, hoa huyệt róc rách chảy ra dâm thủy làm dương vật càng thêm dễ dàng đâm vào rút ra trong tiểu huyệt. Tốc độ của Cung Thừa càng lúc càng nhanh, hành động đâm vào rút ra khiến dâm thủy bắn tung tóe khắp nơi, tiếng kêu của Bối Bối cũng bị âm thanh va chạm phá thành từng mảnh nhỏ.
“A a a a... Cung... Cung Thừa... Chậm một chút... Quá nhanh... A a a... Không cần, không cần đâm vào nơi đó...”
Anh chạm đến một khối thịt mềm, khối thịt nho nhỏ kia thế nhưng lại có thể đâm vào đỉnh lỗ nhỏ, không chỉ có Bối Bối cả người mềm mại sung sướng vô cùng mà vòng eo của Cung Thưa cũng tê rần, cảm giác bắn tinh càng ngày càng mãnh liệt nhưng anh vẫn cố nén không bắn tinh, tiếp tục đâm vào Bối Bối.
“A a a... Cung Thừa... Không cần...”
Bối Bối càng xin tha anh càng là dùng sức, hô hấp thô nặng từng chút từng chút đánh vào bên tai cô, cũng đánh vào trong lòng cô, eo cô từng trận tê dại, khi anh mãnh liệt đâm sâu vào, cô lần thứ hai cao trào, dâm thủy nóng hầm hập xối tất cả lên đỉnh quy đầu, đỉnh quy đầu bị nóng co rút vô cùng lợi hại, anh rống lên một tiếng cũng muốn bắn tinh.
Mông cô lại lần nữa bị nâng lên, cuối cùng Cung Thừa cũng không chịu buông tha Bối Bối, đâm vào trong tiểu huyệt của cô không dưới mấy chục lần mới bắn tinh dịch vào tử cung, dương vật nửa mềm rút ra khỏi tiểu huyệt.
Nhìn thấy cửa hoa huyệt bị dương vật của anh kéo căng không khép lại được, để lại một lỗ nhỏ như tiền xu, một ít tinh dịch màu trắng chảy ra huyệt khẩu nhưng phần lớn vẫn là bị giữ ở trong tiểu huyệt.
Anh vừa thấy cảnh này, dục hỏa lần thứ hai thiêu đốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.