Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 608: Đại Lục Vũ Thiên

Vụ Thỉ Dực

26/01/2024

Trì Tinh thở hồng hộc đầy nặng nhọc, hai mắt hằn tia máu, ngóng nhìn về hướng thành Thiên Ma, khí thế toàn thân không ngừng dâng lên, đồ vật trong phạm vi nửa trượng xung quanh đều nổ tung hóa thành mảnh vụn, y hệt như đã bị ý thức của bản thân chi phối.

Trì phu nhân hoảng sợ, phát hiện nàng ta đã có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, trong lòng thầm lo lắng nhưng cũng không dám lại gần, chỉ có thể lo lắng suông nói: “Tinh Nhi, Tinh Nhi, con tỉnh lại đi!”

Mãi sau, khí thế trên người Trì Tinh mới hạ xuống trở về bình thường.

Sau đó nàng ta cười lên đầy quái dị, quay đầu nhìn về phía Trì phu nhân, nói: “Nhưng không sao, lần này ma đầu kia trốn không thoát đâu.”

“Cái gì?” Trì phu nhân không biết lời của nữ nhi là có ý gì.

Trì Tinh cười khẩy, vuốt tóc rối bên cạnh gò má, đôi mắt đã khôi phục vẻ tỉnh táo, gương mặt xinh đẹp lạnh lẽo hờ hững, có chút nào giống người mất khống chế lúc trước.

Nàng ta trấn an nương vài câu, bảo người gọi Tương Kính tới.

Tương Kính không biết thành chủ phu nhân và Ngũ tiểu thư mời hắn ta qua để làm gì, sau khi hành lễ với hai người thì chắp tay cung kính chờ.

“Tương Kính, từ sau khi Thất muội muội được đưa đến thành Thiên Ma, đến nay chúng ta chưa được nói với muội ấy đôi câu vài lời nào cả, cũng không biết bây giờ muội ấy như thế nào, cuộc sống ở thành Thiên Ma khỏe không, ngươi có thể nói một câu cho chúng ta biết không?” Giọng điệu Trì Tinh có vẻ quan tâm, thở dài nói: “Vốn là đích nữ nhà họ Trì, đáng lẽ ta nên đi thành Thiên Ma, chỉ vì ta không bằng lòng, cuối cùng chỉ có thể khiến Thất muội muội chịu uất ức. Đây là ta nợ Thất muội muội, ta không có lời gì để nói, chỉ hi vọng muội ấy có thể sống tốt ở thành Thiên Ma, rồi sẽ có một ngày, ta chắc chắn nở mày nở mặt đón muội ấy về…”

Tương Kính nghe được lời này, trong lòng cảm thấy quái lạ vô cùng, không biết vị Ngũ tiểu thư này có ý gì.

Quả thực như lời nàng ta nói vậy, vốn dĩ người mà thành Thiên Ma chỉ định là đích nữ nhà họ Trì, đương nhiên là đích nữ của tộc trưởng đương nhiệm nhà họ Trì, nào ai biết cuối cùng người bị đưa đi lại là đích nữ nhị phòng. Mặc dù đây cũng là đích nữ, nhưng lại là nhánh khác của nhà họ Trì, vị đích nữ này cũng đích nữ của chi tứ, nào có chỗ nào hơn được đích nữ của tộc trưởng?



Thất tiểu thư đáng thương là đáng thương ở chỗ không có phụ mẫu che chở, cuối cùng chỉ có thể trở thành vật hi sinh bị gia tộc đẩy ra.

“Từ sau khi Thất tiểu thư bị thành chủ thành Thiên Ma mang đi, chúng thuộc hạ vẫn chưa từng được nhìn thấy tiểu thư, trong hôn lễ mặc dù có thể gặp tiểu thư một lần, nhưng lúc đó tiểu thư mặc áo cưới, trên đầu đội khăn tân nương, chúng thuộc hạ không nhìn thấy mặt của tiểu thư, cũng không biết Thất tiểu thư ở thành Thiên Ma sống như thế nào.” Tương Kính nói đúng sự thật.

Nghe được lời của Tương Kính, Trì Tinh cười lạnh nói: “Nhất định là ma đầu kia không muốn các ngươi tiếp xúc với Thất muội muội. Ồ, nếu nói như thế thì người thành thân với ma đầu kia, chưa chắc là Thất muội muội đâu.”

Trì phu nhân và Tương Kính giật mình nhìn cô ta, không rõ cô ta có ý gì.

Nếu thành chủ thành Thiên Ma tự mình tới đón người, còn nói muốn cử hành hôn lễ, chắc sẽ không lật lọng dùng nữ nhân khác để thay thế chứ?

Trì Tinh nhìn bọn họ một lúc, lại nói: “Cho dù là Thất muội muội thì đã sao? Thành Thiên Ma không cho các ngươi gặp Thất muội muội, bởi vậy có thể thấy được dĩ nhiên bọn họ không có ý tốt.”

Sau khi Trì Tinh hỏi chuyện Tương Kính, trong lòng đã có suy đoán chung chung.

Ma đầu kia giết người không chớp mắt, không có thất tình lục dục, từ khi sinh ra đã là một động vật máu lạnh chỉ biết giết chóc, nào có tình cảm gì chứ? Không chừng hôn sự lần này là thứ dùng để lừa bịp người đời mà thôi.

Mặc dù việc này khác với ký ức của nàng ta, nhưng Trì Tinh cũng không thèm để ý, nàng ta có thể tưởng tượng ra, vị Thất muội muội nổi tiếng xinh đẹp kia, bây giờ đang ở trong thành Thiên Ma, đoán chừng sống cuộc sống không bằng cả súc sinh, không biết đáng thương như thế nào đâu, giống như nàng ta đã từng như vậy.

Mười năm sau thành chủ thành Thiên Ma sẽ thức tỉnh trở thành thiên ma hủy diệt Đại lục Vũ Thiên.



Nghĩ đến những chuyện đã từng xảy ra trong trí nhớ kia, Trì Tinh cảm thấy mỗi khúc xương trên người mình đều đau đớn đến chết lặng, như thể trong linh hồn vẫn còn cảm giác đau đớn khi bị thiên ma xé nát.

Thiên ma không chỉ xé nát thân thể nàng ta mà còn làm vỡ vụn xương cốt và linh hồn nàng ta, khiến nàng ta không bao giờ có thể quên đi cảm giác đau đớn này.

Sau khi Tương Kính rời đi, Trì phu nhân cẩn thận nói: “Tinh Nhi, có phải con rất hận thành chủ thành Thiên Ma đúng không?”

Trì Tinh quay đầu nhìn nương, gật đầu nói: “Đúng vậy, con hận hắn! Bởi vì hắn là một thiên ma chỉ biết giết chóc, thiên ma sẽ hủy diệt toàn bộ Đại lục Vũ Thiên, không loại trừ hắn, Đại lục Vũ Thiên sẽ bị hủy diệt, không ai có thể sống sót.”

Trì phu nhân hít sâu một hơi, vội vàng nói: “Con, con đừng nói lung tung, thành chủ thành Thiên Ma kia… Mặc dù có dấu hiệu sẽ thức tỉnh thiên ma, nhưng không chắc chắn là sẽ thức tỉnh thành thiên ma đâu, ngộ nhỡ đến lúc hắn chết cũng chỉ là một thành chủ thôi thì sao?”

Trong lòng âm thầm cầu nguyện, tốt nhất thiên ma đừng thức tỉnh.

Trì Tinh biết võ giả sợ thiên ma nên cũng không phản bác lời nương mình nói.

Thật ra lúc vừa xuyên qua thế giới này nàng ta cũng nghĩ như vậy, khi đó nàng ta mới xuyên qua từ thế giới ma pháp, ỷ vào chuyện mình có ma pháp, sao có thể sợ thiên ma chứ? Thậm chí cảm thấy nam nhân đó cũng chỉ là người trần thêm được cái danh xiềng xích là thành chủ thành Thiên Ma trên người mà thôi.

Nàng ta khi đó quá ngây thơ, lại có thể thương cảm với thành chủ thành Thiên Ma. Thương cho hắn thân thế long đong, vừa ra đời đã bị vận mệnh quyết định, rõ ràng có thân phận cao quý, tư chất xuất chúng nhưng lại vì một tiên đoán không có căn cứ mà bị người thân vứt bỏ, trở thành vật chứa của thiên ma, lớn lên trong thành Thiên Ma đáng sợ kia, ngày ngày bị ma khí của quỷ bị trấn áp dưới thành Thiên Ma ăn mòn, cho đến khi trở thành vật chứa của thiên ma.

Lúc ấy nàng ta cho rằng, mình có thể cảm hóa hắn, cảm hóa một ma đầu như hắn thành người bình thường, điều này nghe rất cảm động. Thậm chí từng có một lần nàng ta rung động vì dung mạo xuất chúng của hắn, vài lần khiêu khích hắn, muốn thay đổi vận mệnh của hắn.

Thế nhưng cuối cùng kết cục đau đớn thảm thiết đó khiến nàng ta hiểu ra, thiên ma chính là thiên ma, sao có thể cảm hóa được chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook