Chương 761: Đô Thị Tu Chân
Vụ Thỉ Dực
26/01/2024
Hughes nói tiếp: “Thân vương Muffies còn nói, nếu như ngài không sợ những lời đe dọa này, tới lúc đó ngài ấy sẽ công bố nơi ngủ say của thân vương Lavasy với mọi người trong tiệc sinh nhật của ngài ấy, để những ma cà rồng khác kéo nhau quấy nhiễu cho thân vương Lavasy tỉnh khỏi giấc ngủ say...”
“Biết rồi.” Cuối cùng người đàn ông cũng cất lời, biểu cảm vẫn không thay đổi gì.
Hughes nghe thấy lời này, liền biến rằng anh đã đồng ý, vừa thở phào một hơi thì liền thấy con người bên cạnh nhìn anh ta với vẻ mặt hứng thú, thấy anh ta nhìn sang, còn nháy mắt với anh ta, khiến anh ta thấy có hơi áp lực.
Hughes cảm thấy chuyện này vẫn nên để cho chủ nhân xử lý thì hơn.
Thế là anh ta bình tĩnh coi như không nhìn thấy, vội vàng cầm khay rời đi.
Trì Am quay đầu lại nhìn sang ma cà rồng đang uống máu, tò mò hỏi rằng: “Tiệc sinh nhật của thân vương Muffies kia, anh thực sự muốn đi à?”
Anh ừm một tiếng.
“Thân vương Lavasy kia có quan hệ gì với anh vậy?”
“Ba anh.”
Trì Am ồ một tiếng, suýt chút nữa thì quên mất người đàn ông này đầu thai chuyển kiếp ở thế giới này, từ lúc sinh ra tới khi trưởng thành đều có ba mẹ. Chả trách anh lại đồng ý đi tham gia tiệc sinh nhật gì đó, hóa ra là đối phương lấy ba anh ra đe dọa.
Sau đó, Trì Am biết được từ Hughes, quan hệ của bốn đại thân vương trong ma rồng có hợp tác cũng có bất đồng, nhưng vì giáo đình như hổ rình mồi cùng với sự đe dọa của giới tu chân phương đông, khiến đám ma cà rồng này không thể không đoàn kết lại, duy trì cục diện cân bằng.
Tới tận khi thân vương Lavasy yêu ma nữ giới tu chân phương đông, hơn nữa còn sinh ra một cậu con trai có thực lực thuỷ tổ, cuối cùng cũng phá vỡ sự cân bằng của thế giới ma cà rồng.
Khi đám ma cà rồng kia lo lắng ma cà rồng thân phương có thực lực thuỷ tổ được sinh ra kia sẽ phá vỡ sự cân bằng, ai mà biết được người yêu của thân vương Lavasy bị người của giới tu chân phương đông mưu hại, thân vương Lavasy đau khổ tuyệt vọng, lựa chọn ngủ say, con trai mà thân vương Lavasy để lại cũng là một trạch nam hoàn toàn, giới ma cà rồng lại duy trì sự cân bằng vi diệu lần nữa.
Bởi vì “trạch” quá, cho nên lần nào những ma cà rồng kia cũng đều lấy danh nghĩa tổ chức các loại tiệc gọi anh tới, để cùng thương lượng đối phó giáo đình, đáng tiếc là người nào đó không dễ gọi ra như vậy, mười lần thì có chín lần là không gọi được, chỉ có một lần là lúc anh đi gây sự với tu sĩ, giữa đường bị mà rồng mời tới.
Sau khi Trì Am nghe xong lời này, cuối cùng cũng hiểu vì sao thân vương Muffies lại dùng đủ mọi cách đe dọa để gọi người tới.
Nhưng bây giờ cách sinh nhật của công tước Muffies kia còn nửa tháng, vẫn chưa vội.
Trì Am vứt chuyện này ra sau đầu, tiếp tục cố gắng tu luyện.
Buổi tối lúc đi ngủ, cô cảnh giác nhìn tên ma cà rồng nào đó: “Hôm nay em tu luyện rất mệt, muốn được nghỉ ngơi.”
Anh khẽ giọng đáp một tiếng, ngồi bên giường đọc cuốn sách nước ngoài cổ xưa đóng chỉ, mặt mày lạnh nhạt trầm tĩnh, hoàn mĩ đẹp đẽ hệ như một búp bê không chân thực dưới ánh đèn.
Đợi khi cô nằm xuống giường, người nào đó cũng theo đó mà đè lên.
Trì Am: “... Anh làm gì vậy?”
Móng tay đẹp đẽ của ma cà rồng giống như mũi dao sắc bén nhất, thong thả ung dung lột quần áo cô ra, sau đó đè lên.
Trì Am cau mày lại trước, cuối cùng không nhịn được vươn tay ra ôm chặt lấy anh, cắn một cái thật mạnh lên xương bả vai xinh đẹp đó… Kết quả đương nhiên là trừ để lại vết nước bọt ra, thì đến cả dấu răng cũng không có.
Thật thất bại.
Cuối cùng mệt tới mức chỉ còn sức mà thở hổn hển, cô bi thương rơi lệ đầy mặt, ậm ừ nói: “Sao phải gắng sức thế chứ? Bây giờ em đâu có bị thương, cũng đâu có nói anh là...”
Anh vươn tay vén tóc bên má cô ra, đặt một nụ hôn lên làn da ấm áp của cô, giọng nói trầm thấp duyên dáng vang lên: “Không phải em nghi ngờ anh không được sao? Anh phải để cho em biết anh được tới mức nào.”
Bà cha nó chứng minh nửa tháng rồi còn chưa đủ à?
Trì Am bị anh làm cho không còn chút sức lực nào, hoàn toàn hiểu được đạo lí họa từ miệng mà ra.
Cô túm gối đầu, quay người đưa lưng về phía anh, không muốn quan tâm tới anh nữa.
Người đàn ông để mặc cô cáu kỉnh, ôm cô vào lòng từ phía sau, sờ làn da ấm áp kia, vô cùng lưu luyến mà vùi mặt vào gáy cô, hít hà mùi thơm của máu dưới làn da đó, vô cùng tươi ngon tốt đẹp, giống hệt như con người cô vậy.
Ngày tháng trôi qua rất nhanh, cuối cùng cũng tới sinh nhật của thân vương Muffies, Trì Am hỏi Hughes: “Chúng ta qua đó thế nào, ngồi máy bay à?”
“Máy bay quá chậm.” Hughes nói như thể đương nhiên: “Đương nhiên là ma phong của chủ nhân rồi.”
Trì Am nghe thấy hai chữ “ma phong” này, đầu lông mày hơn nhướng lên, quay đầu nhìn sang người đàn ông đang vuốt lại nếp nhăn trên tay áo kia, trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng nhìn thấy đôi mắt màu máu bình tĩnh của anh thì chỉ khẽ thở dài.
“Biết rồi.” Cuối cùng người đàn ông cũng cất lời, biểu cảm vẫn không thay đổi gì.
Hughes nghe thấy lời này, liền biến rằng anh đã đồng ý, vừa thở phào một hơi thì liền thấy con người bên cạnh nhìn anh ta với vẻ mặt hứng thú, thấy anh ta nhìn sang, còn nháy mắt với anh ta, khiến anh ta thấy có hơi áp lực.
Hughes cảm thấy chuyện này vẫn nên để cho chủ nhân xử lý thì hơn.
Thế là anh ta bình tĩnh coi như không nhìn thấy, vội vàng cầm khay rời đi.
Trì Am quay đầu lại nhìn sang ma cà rồng đang uống máu, tò mò hỏi rằng: “Tiệc sinh nhật của thân vương Muffies kia, anh thực sự muốn đi à?”
Anh ừm một tiếng.
“Thân vương Lavasy kia có quan hệ gì với anh vậy?”
“Ba anh.”
Trì Am ồ một tiếng, suýt chút nữa thì quên mất người đàn ông này đầu thai chuyển kiếp ở thế giới này, từ lúc sinh ra tới khi trưởng thành đều có ba mẹ. Chả trách anh lại đồng ý đi tham gia tiệc sinh nhật gì đó, hóa ra là đối phương lấy ba anh ra đe dọa.
Sau đó, Trì Am biết được từ Hughes, quan hệ của bốn đại thân vương trong ma rồng có hợp tác cũng có bất đồng, nhưng vì giáo đình như hổ rình mồi cùng với sự đe dọa của giới tu chân phương đông, khiến đám ma cà rồng này không thể không đoàn kết lại, duy trì cục diện cân bằng.
Tới tận khi thân vương Lavasy yêu ma nữ giới tu chân phương đông, hơn nữa còn sinh ra một cậu con trai có thực lực thuỷ tổ, cuối cùng cũng phá vỡ sự cân bằng của thế giới ma cà rồng.
Khi đám ma cà rồng kia lo lắng ma cà rồng thân phương có thực lực thuỷ tổ được sinh ra kia sẽ phá vỡ sự cân bằng, ai mà biết được người yêu của thân vương Lavasy bị người của giới tu chân phương đông mưu hại, thân vương Lavasy đau khổ tuyệt vọng, lựa chọn ngủ say, con trai mà thân vương Lavasy để lại cũng là một trạch nam hoàn toàn, giới ma cà rồng lại duy trì sự cân bằng vi diệu lần nữa.
Bởi vì “trạch” quá, cho nên lần nào những ma cà rồng kia cũng đều lấy danh nghĩa tổ chức các loại tiệc gọi anh tới, để cùng thương lượng đối phó giáo đình, đáng tiếc là người nào đó không dễ gọi ra như vậy, mười lần thì có chín lần là không gọi được, chỉ có một lần là lúc anh đi gây sự với tu sĩ, giữa đường bị mà rồng mời tới.
Sau khi Trì Am nghe xong lời này, cuối cùng cũng hiểu vì sao thân vương Muffies lại dùng đủ mọi cách đe dọa để gọi người tới.
Nhưng bây giờ cách sinh nhật của công tước Muffies kia còn nửa tháng, vẫn chưa vội.
Trì Am vứt chuyện này ra sau đầu, tiếp tục cố gắng tu luyện.
Buổi tối lúc đi ngủ, cô cảnh giác nhìn tên ma cà rồng nào đó: “Hôm nay em tu luyện rất mệt, muốn được nghỉ ngơi.”
Anh khẽ giọng đáp một tiếng, ngồi bên giường đọc cuốn sách nước ngoài cổ xưa đóng chỉ, mặt mày lạnh nhạt trầm tĩnh, hoàn mĩ đẹp đẽ hệ như một búp bê không chân thực dưới ánh đèn.
Đợi khi cô nằm xuống giường, người nào đó cũng theo đó mà đè lên.
Trì Am: “... Anh làm gì vậy?”
Móng tay đẹp đẽ của ma cà rồng giống như mũi dao sắc bén nhất, thong thả ung dung lột quần áo cô ra, sau đó đè lên.
Trì Am cau mày lại trước, cuối cùng không nhịn được vươn tay ra ôm chặt lấy anh, cắn một cái thật mạnh lên xương bả vai xinh đẹp đó… Kết quả đương nhiên là trừ để lại vết nước bọt ra, thì đến cả dấu răng cũng không có.
Thật thất bại.
Cuối cùng mệt tới mức chỉ còn sức mà thở hổn hển, cô bi thương rơi lệ đầy mặt, ậm ừ nói: “Sao phải gắng sức thế chứ? Bây giờ em đâu có bị thương, cũng đâu có nói anh là...”
Anh vươn tay vén tóc bên má cô ra, đặt một nụ hôn lên làn da ấm áp của cô, giọng nói trầm thấp duyên dáng vang lên: “Không phải em nghi ngờ anh không được sao? Anh phải để cho em biết anh được tới mức nào.”
Bà cha nó chứng minh nửa tháng rồi còn chưa đủ à?
Trì Am bị anh làm cho không còn chút sức lực nào, hoàn toàn hiểu được đạo lí họa từ miệng mà ra.
Cô túm gối đầu, quay người đưa lưng về phía anh, không muốn quan tâm tới anh nữa.
Người đàn ông để mặc cô cáu kỉnh, ôm cô vào lòng từ phía sau, sờ làn da ấm áp kia, vô cùng lưu luyến mà vùi mặt vào gáy cô, hít hà mùi thơm của máu dưới làn da đó, vô cùng tươi ngon tốt đẹp, giống hệt như con người cô vậy.
Ngày tháng trôi qua rất nhanh, cuối cùng cũng tới sinh nhật của thân vương Muffies, Trì Am hỏi Hughes: “Chúng ta qua đó thế nào, ngồi máy bay à?”
“Máy bay quá chậm.” Hughes nói như thể đương nhiên: “Đương nhiên là ma phong của chủ nhân rồi.”
Trì Am nghe thấy hai chữ “ma phong” này, đầu lông mày hơn nhướng lên, quay đầu nhìn sang người đàn ông đang vuốt lại nếp nhăn trên tay áo kia, trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng nhìn thấy đôi mắt màu máu bình tĩnh của anh thì chỉ khẽ thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.