Chương 243: Nam Nhiều Nữ Ít
Vụ Thỉ Dực
26/01/2024
Sau đó, Trì Am biểu diễn tầng thứ nhất kiểm quyết Hỗn Nguyên Tâm Kinh trước mặt ba người đàn ông, cũng là chiều kiếm đơn giản nhất.
Tuy rằng ba người đàn ông này không chạm vào vũ khí lạnh, nhưng mắt nhìn cũng không hải dạng vừa, sau khi Trì Am biểu diễn một lần kiếm pháp, nhìn ra được bí quyết trong đó, tuy rằng chiều kiếm này được cô thể hiện rất mềm mại, nhưng lại có quy luật vô cùng kì diệu.
“Kiếm pháp không tệ, quá mềm mại.” Nguyên Tịch lạnh lùng bình luận.
Lục Hành gật đầu, nói với Trì Am: “Nếu như cô hy vọng thứ này có thể bảo vệ mình, thì tôi khuyên cô vẫn nên dẹp suy nghĩ đó đi, chẳng bằng để quân đội của khu năm bảo vệ cô.”
Nguyên Tịch và Lục Hành đều hiểu nguyên nhân Trì Am làm như vậy, cô không muốn trở thành người phụ nữ trong Kim Ốc, cũng không muốn bị người khác quyết định vận mệnh của mình, càng không muốn ở bên nhiều đàn ông theo như pháp luật, cho nên cô cần có đủ năng lực để bảo vệ bản thân.
Tuy rằng quân đội của khu năm có thể bảo vệ cô, nhưng sự bảo vệ này không phải là vô điều kiện.
Đầu tiên, cô từ chối tuân theo điều khoản pháp luật là phụ nữ bắt buộc phải là bạn đời của bốn người trở lên, điều này khiến rất nhiều đàn ông của khu năm khó mà chấp nhận được.
Chắc cô cũng biết điều này, cho nên từ đầu tới cuối cùng không cầu cứu khu năm, mà muốn tự mình cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn. Ở thế giới này, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền lên tiếng, cho dù là đàn ông hay là phụ nữ, đều như nhau cả.
Trì Am múa kiếm, thu kiếm lại rồi đứng thẳng người, ngẩng mặt lên với Tự Ngang.
Tư Ngang liền lấy khăn tay sạch sẽ lau mồ hôi cho cô, vẻ mặt dịu dàng.
Anh không hề xen vào lời Lục Hành và Nguyên Tịch nói, thậm chí còn không tỏ ý kiếm gì, thái độ im lặng này lại càng khiến Trì Am thích hơn.
Những người khác có thể không tin tưởng cô, nhưng người đàn ông này sẽ tin tưởng cô.
Một màn ngược cấu này, khiến Nguyên Tịch và Lục Hành đều lạnh đi, nụ cười trên mặt Lục Hành hơi miễn cưỡng.
Sau khi Trì Am thở đều trở lại, lúc này mới nói: “Anh nói không sai, tôi mới luyện thôi, đợi qua thời gian nữa thì nó sẽ có uy lực.”
Cơ thể hiện tại của cô bây giờ vẫn còn đang mài giũa cơ sở, linh lực trong người không nhiều, không linh hoạt, cho nên chiêu kiếm cũng mềm mại không có lực, không có uy lực gì cả, đợi cô đột phá tầng đầu tiên của Hỗn Nguyên Tâm Kinh rồi, uy lực của nó sẽ được thể hiện ra.
Trì Am đi qua nhiều thế giới như vậy, mỗi một thế giới đều kiên trì tu luyện Hỗn Nguyên Tâm Kinh, thậm chí ở thế giới trước còn mất thời gian bốn mươi năm, đã tu luyện Hỗn Nguyên Tâm Kinh tới tầng thứ ba, có thể đạt tới mức độ hái lá phi hoa cũng có thể khiến người khác bị thương. Nếu không phải ở thế giới trước, bốn mươi năm là thời gian dài nhất mà thế giới kia cho cô, sợ là cô sẽ tu luyện càng lâu hơn.
Đáng tiếc là linh khí của thế giới này pha tạp, khiến tiến độ tu luyện của cô chậm chạp, nếu không với nền tảng mà cô đã tích lũy được từ mấy thế giới trước, chỉ một tháng thôi chắc là cũng được kha khá rồi.
Bây giờ bởi vì tiến độ chậm chạp, cho nên Trì Am cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngoan ngoãn ở trong phủ thành chủ của khu năm.
Sau khi ba người đàn ông xem kiểm thuật mà cô biểu diễn xong, đưa ra bình luận rồi rời đi.
Tư Ngang sờ mặt Trì Am, mỉm cười nói với cô: “Không cần vất vả như vậy đâu, anh đã nói là sẽ bảo vệ em rồi, em cứ yên tâm.”
Trì Am cười với anh, không nói gì cả, sau đó vẫn cử tu luyện đều đặn từng bước.
Những ngày tiếp theo, Trì Am vẫn luôn vùi trong phòng tu luyện, chẳng đi đâu cả, người thường hay thấy cũng chỉ có Tư Ngang.
Bởi vì Trì Am không thường hay ra ngoài, hơn nữa cũng không lộ mặt, cho nên người biết được thân phận thực sự của Trì Am trong khu năm rất ít, cho dù là khu bốn, cũng chẳng có mấy ai biết được thân phận của Trì Am.
Khi đó Trì Mộng vạch trần thân phận của Trì Am với quân đội khu bốn, bởi vì khu bốn không muốn khiến người khác chú ý nên đã bí mật cho người đi bắt cô.
Nào biết được sau đó lại vì quan chỉ huy của khu năm nhúng tay vào, đen người về thẳng khu năm, làm loạn kế hoạch của bọn họ.
Lúc khu bốn tới đòi người cũng phải hành động khiêm tốn, không muốn để bên ngoài biết quá nhiều, thêm cả tư tâm của quân hành chính khu năm nữa, không muốn để lộ thân phận của Trì Am với bên ngoài, thế là chuyện Trì Am thực ra là con gái, tới bây giờ cũng không có nhiều người biết.
Cho nên, khi Trì Am nói không muốn tổ chức nghi lễ trưởng thành, Tư Ngang đã tôn trọng lựa chọn của cô, những người khác cũng không có ý kiến gì.
Bọn họ còn ước gì có càng ít đàn ông biết chuyện này, để tránh cho những tên đàn ông kia lại chạy tới theo đuổi cô, khiến tam quan vốn dĩ đã không đúng đắn của cô gái nhỏ lại càng không đúng đắn hơn.
Đáng tiếc, tuy những người này đã cố gắng muốn che giấu, nhưng không ngờ những người nào đó của khu bốn lại không muốn che giấu.
Hôm nay, Trì Am lại bị người gọi tới phòng khách.
“Chị cô phái người tới đây.” Lục Hành giải thích.
Trì Am ừm một tiếng, không nói gì cả, bình tĩnh đi theo anh ra tới phòng khách.
Lục Hành không nhịn lòng được mà nhìn sang cô, trầm ngâm một lúc rồi hỏi: “Cô có nhớ chị mình không?”
“Nhớ lắm chứ.” Trì Am đáp: “Nhưng nhớ là một chuyện, quay về lại là một chuyện khác.”
Lục Hành nhớ tới tam quan kì lạ của cô, có thể hiểu được cách làm của cô. Nhưng hiểu là một chuyện, anh ta vẫn không thể chấp nhận được tam quan vừa cố chấp vừa kì lạ của cô.
Trì Am thấy anh ta lại nhìn mình với ánh mắt không đồng ý, cũng thấy có hơi mệt lòng.
Tiên sư cha nhà nó! Rõ ràng là tam quan của cô mới là đúng đắn, tích lũy qua nhiều thế giới như vậy, tam quan của thế giới phát triển dị dạng này mới là không bình thường nhé?
Tuy rằng ba người đàn ông này không chạm vào vũ khí lạnh, nhưng mắt nhìn cũng không hải dạng vừa, sau khi Trì Am biểu diễn một lần kiếm pháp, nhìn ra được bí quyết trong đó, tuy rằng chiều kiếm này được cô thể hiện rất mềm mại, nhưng lại có quy luật vô cùng kì diệu.
“Kiếm pháp không tệ, quá mềm mại.” Nguyên Tịch lạnh lùng bình luận.
Lục Hành gật đầu, nói với Trì Am: “Nếu như cô hy vọng thứ này có thể bảo vệ mình, thì tôi khuyên cô vẫn nên dẹp suy nghĩ đó đi, chẳng bằng để quân đội của khu năm bảo vệ cô.”
Nguyên Tịch và Lục Hành đều hiểu nguyên nhân Trì Am làm như vậy, cô không muốn trở thành người phụ nữ trong Kim Ốc, cũng không muốn bị người khác quyết định vận mệnh của mình, càng không muốn ở bên nhiều đàn ông theo như pháp luật, cho nên cô cần có đủ năng lực để bảo vệ bản thân.
Tuy rằng quân đội của khu năm có thể bảo vệ cô, nhưng sự bảo vệ này không phải là vô điều kiện.
Đầu tiên, cô từ chối tuân theo điều khoản pháp luật là phụ nữ bắt buộc phải là bạn đời của bốn người trở lên, điều này khiến rất nhiều đàn ông của khu năm khó mà chấp nhận được.
Chắc cô cũng biết điều này, cho nên từ đầu tới cuối cùng không cầu cứu khu năm, mà muốn tự mình cố gắng trở nên mạnh mẽ hơn. Ở thế giới này, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền lên tiếng, cho dù là đàn ông hay là phụ nữ, đều như nhau cả.
Trì Am múa kiếm, thu kiếm lại rồi đứng thẳng người, ngẩng mặt lên với Tự Ngang.
Tư Ngang liền lấy khăn tay sạch sẽ lau mồ hôi cho cô, vẻ mặt dịu dàng.
Anh không hề xen vào lời Lục Hành và Nguyên Tịch nói, thậm chí còn không tỏ ý kiếm gì, thái độ im lặng này lại càng khiến Trì Am thích hơn.
Những người khác có thể không tin tưởng cô, nhưng người đàn ông này sẽ tin tưởng cô.
Một màn ngược cấu này, khiến Nguyên Tịch và Lục Hành đều lạnh đi, nụ cười trên mặt Lục Hành hơi miễn cưỡng.
Sau khi Trì Am thở đều trở lại, lúc này mới nói: “Anh nói không sai, tôi mới luyện thôi, đợi qua thời gian nữa thì nó sẽ có uy lực.”
Cơ thể hiện tại của cô bây giờ vẫn còn đang mài giũa cơ sở, linh lực trong người không nhiều, không linh hoạt, cho nên chiêu kiếm cũng mềm mại không có lực, không có uy lực gì cả, đợi cô đột phá tầng đầu tiên của Hỗn Nguyên Tâm Kinh rồi, uy lực của nó sẽ được thể hiện ra.
Trì Am đi qua nhiều thế giới như vậy, mỗi một thế giới đều kiên trì tu luyện Hỗn Nguyên Tâm Kinh, thậm chí ở thế giới trước còn mất thời gian bốn mươi năm, đã tu luyện Hỗn Nguyên Tâm Kinh tới tầng thứ ba, có thể đạt tới mức độ hái lá phi hoa cũng có thể khiến người khác bị thương. Nếu không phải ở thế giới trước, bốn mươi năm là thời gian dài nhất mà thế giới kia cho cô, sợ là cô sẽ tu luyện càng lâu hơn.
Đáng tiếc là linh khí của thế giới này pha tạp, khiến tiến độ tu luyện của cô chậm chạp, nếu không với nền tảng mà cô đã tích lũy được từ mấy thế giới trước, chỉ một tháng thôi chắc là cũng được kha khá rồi.
Bây giờ bởi vì tiến độ chậm chạp, cho nên Trì Am cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngoan ngoãn ở trong phủ thành chủ của khu năm.
Sau khi ba người đàn ông xem kiểm thuật mà cô biểu diễn xong, đưa ra bình luận rồi rời đi.
Tư Ngang sờ mặt Trì Am, mỉm cười nói với cô: “Không cần vất vả như vậy đâu, anh đã nói là sẽ bảo vệ em rồi, em cứ yên tâm.”
Trì Am cười với anh, không nói gì cả, sau đó vẫn cử tu luyện đều đặn từng bước.
Những ngày tiếp theo, Trì Am vẫn luôn vùi trong phòng tu luyện, chẳng đi đâu cả, người thường hay thấy cũng chỉ có Tư Ngang.
Bởi vì Trì Am không thường hay ra ngoài, hơn nữa cũng không lộ mặt, cho nên người biết được thân phận thực sự của Trì Am trong khu năm rất ít, cho dù là khu bốn, cũng chẳng có mấy ai biết được thân phận của Trì Am.
Khi đó Trì Mộng vạch trần thân phận của Trì Am với quân đội khu bốn, bởi vì khu bốn không muốn khiến người khác chú ý nên đã bí mật cho người đi bắt cô.
Nào biết được sau đó lại vì quan chỉ huy của khu năm nhúng tay vào, đen người về thẳng khu năm, làm loạn kế hoạch của bọn họ.
Lúc khu bốn tới đòi người cũng phải hành động khiêm tốn, không muốn để bên ngoài biết quá nhiều, thêm cả tư tâm của quân hành chính khu năm nữa, không muốn để lộ thân phận của Trì Am với bên ngoài, thế là chuyện Trì Am thực ra là con gái, tới bây giờ cũng không có nhiều người biết.
Cho nên, khi Trì Am nói không muốn tổ chức nghi lễ trưởng thành, Tư Ngang đã tôn trọng lựa chọn của cô, những người khác cũng không có ý kiến gì.
Bọn họ còn ước gì có càng ít đàn ông biết chuyện này, để tránh cho những tên đàn ông kia lại chạy tới theo đuổi cô, khiến tam quan vốn dĩ đã không đúng đắn của cô gái nhỏ lại càng không đúng đắn hơn.
Đáng tiếc, tuy những người này đã cố gắng muốn che giấu, nhưng không ngờ những người nào đó của khu bốn lại không muốn che giấu.
Hôm nay, Trì Am lại bị người gọi tới phòng khách.
“Chị cô phái người tới đây.” Lục Hành giải thích.
Trì Am ừm một tiếng, không nói gì cả, bình tĩnh đi theo anh ra tới phòng khách.
Lục Hành không nhịn lòng được mà nhìn sang cô, trầm ngâm một lúc rồi hỏi: “Cô có nhớ chị mình không?”
“Nhớ lắm chứ.” Trì Am đáp: “Nhưng nhớ là một chuyện, quay về lại là một chuyện khác.”
Lục Hành nhớ tới tam quan kì lạ của cô, có thể hiểu được cách làm của cô. Nhưng hiểu là một chuyện, anh ta vẫn không thể chấp nhận được tam quan vừa cố chấp vừa kì lạ của cô.
Trì Am thấy anh ta lại nhìn mình với ánh mắt không đồng ý, cũng thấy có hơi mệt lòng.
Tiên sư cha nhà nó! Rõ ràng là tam quan của cô mới là đúng đắn, tích lũy qua nhiều thế giới như vậy, tam quan của thế giới phát triển dị dạng này mới là không bình thường nhé?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.