Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 817: Nghịch Chuyển Tiên Đồ

Vụ Thỉ Dực

26/01/2024

Vì con trai với con dâu nhà mình, Tiểu Lăng Tử đúng là liều mạng, ngay cả loại lời nói như vậy cũng nói ra được.

Trì Am không nhịn được mà liếc nhìn Ma Đế, phát hiện ông ấy rất bình thản, giống như không nghe được vậy, mặc Tư Lăng nói ba hoa chích chòe.

Yêu Yêu mặt không chút thay đổi nhìn nữ tiên trước mặt, biết rõ lời này của Tư Lăng có khả năng hãm hại mình, nhưng trong lòng vẫn thật sự vui vẻ. Dù sao mọi người cũng đều quen Tiểu Lăng Tử ngu ngốc rồi, bà không chỉ thường xuyên hãm hại cha ruột còn hãm hại người bên ngoài, người bị bà hãm hại cuối cùng lại đều mang ơn đội nghĩa với bà…

Đúng vậy, quen là tốt rồi.

Loại cảm giác này rất giống với kiểu… đứa nhỏ nhà mình dù có ngốc cũng là đứa nhỏ nhà mình.

Sau khi Yêu Yêu đồng ý cùng Trì Am tiến vào Luân Hồi giới, Cửu Nan Tôn Giả bắt đầu bận lu bù.

Mất vài năm, cuối cùng cũng tìm được lối vào Luân Hồi giới.

Lối vào Luân Hồi giới cũng bị thiết lập bên trong Thần Mộ, cách rất gần nơi thân thể Tư Ngang bị phong ấn.

Khi Trì Am và Yêu Yêu sắp tiến Luân Hồi giới, Ma Đế nói: “Hai người cứ an tâm đi đi, chúng ta sẽ canh giữ tại đây, không cho kẻ nào làm hại tới cơ thể của hai người đâu.”

Trì Am cười với ông ấy, rồi lại nhìn về phía Tư Hàn, Tư Lăng, Trọng Thiên và Cửu Nan Tôn Giả, cười với bọn họ: “Mọi người yên tâm, con nhất định sẽ đưa nguyên thần của Tư Ngang trở về!”

Dứt lời, nàng hít sâu một hơi, thấy cửa Luân Hồi giới được Cửu Nan Tôn Giả mở ra, sau đó nguyên thần từ thoát khỏi cơ thể, hóa thành một luồng sáng lao vào Luân Hồi giới…



Ý thức của Trì Am thoát khỏi bóng đêm nặng nề, vừa mở to mắt đã thấy một mảnh sao trời lấp lánh trên đỉnh đầu.

Không, đây đều không phải là sao trời, là cả một rừng thế giới chân thật, mỗi ngôi sao đại diện cho một thế giới.

Đây là ba nghìn thế giới trong Luân Hồi giới.

“Tỉnh rồi đấy à?” Một giọng nói bình thản vang lên.



Trì Am xoay người ngồi dậy, thấy nữ tử mặc váy dài màu đỏ, vẻ mặt lạnh nhạt cách đó không xa.

“Yêu Yêu…” Nàng nhẹ nhàng gọi một tiếng.

Yêu Yêu quay đầu nhìn nàng, đánh giá nàng một lát: “Tốt lắm, trí nhớ của ngươi cuối cùng cũng khôi phục.”

Trì Am nghe đến đây, không nhịn được cười khổ: “Đúng vậy, trí nhớ của ta khôi phục rồi…”

Tất cả trí nhớ hỗn loạn vọt tới, nàng cuối cùng cũng nhớ lại hết tất cả, cũng nhớ lại bản thân mình ban đầu chỉ là một gốc Đế Lâm Tiên Thảo thoạt trông như cỏ dại, từ khi tu luyện ra ý thức vẫn luôn một mình vượt qua năm tháng dài đằng đẵng, vừa tu luyện vừa thể ngộ pháp tắc tự nhiên biến hóa, tựa như tất cả vật có linh trong thiên hạ này, cần phải trải qua năm dài tháng rộng, từ lớn dần đến tu luyện ra ý thức rồi biến hóa…

Mãi tới một ngày, một nữ tiên lớn bụng cả người là máu chạy trốn tới nơi ở của Đế Lâm Tiên Thảo, tựa như âm thầm đảo ngược số mệnh của tất cả mọi người.

Đế Lâm Tiên Thảo đã tu luyện ra ý thức đột nhiên tò mò chú ý tới đứa nhỏ trong bụng nữ tiên, ngày nào cũng chờ đợi đứa bé trong bụng nữ tiên xuất thế, dần dần sinh ra phàm tâm.

Mãi tới khi Đế Lâm Tiên Thảo biến hóa trước thời hạn, dùng phúc trạch trợ Ma Thần bình an giáng thế…

Khi nữ tiên trốn vào sơn động, vận mệnh của Đế Lâm Tiên Thảo đã được định là trói chặt với Ma Thần trời sinh trong bụng nữ tiên.

Trì Am nhớ hết mọi thứ, cũng nhớ tới mọi người đã từng trải qua.

Nàng không nhịn được mà cười rộ lên, rõ ràng đó không phải tân thế giới trong Tam Thiên Luân Hồi giới, mà là trí nhớ của nàng, nàng lại một lần trải qua trí nhớ của chính mình.

“Là người làm sao?” Trì Am hỏi.

Yêu Yêu gật đầu: “Trí nhớ của ngươi vẫn không thể khôi phục, chỉ có thể cho ngươi đi một chuyến hành lang thời gian, cho ngươi trải qua trí nhớ một lần nữa thôi.”

Trì Am gật đầu, chẳng trách lúc trước nàng luôn cảm thấy kỳ quái, vì sao khi bọn họ hỏi tên nàng mà nàng lại không thể trả lời, đó là vì kia chỉ là một đoạn trí nhớ của nàng, cho dù thoạt nhìn như tự mình trải qua, không có gì khác thường, nhưng trí nhớ là không thể thay đổi.

Thế nên tên nàng chỉ có thể để Tư Hàn đặt tên cho, như trong trí nhớ vậy.



Cũng chẳng trách có vài lẫn nàng chợt hoảng hốt cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, thậm chí nhiều khi vô thức làm ra mấy chuyện kỳ quái, hoặc quên vài thứ…

Bởi vì đây là ký ức của nàng, nàng chỉ mang theo một đoạn trí nhớ khác, đi lại một lượt trí nhớ của mình như một người xem thôi.

Hiện giờ ra khỏi hành lang thời gian, tất cả ký ức hỗn loạn dồn đến, Trì Am cuối cùng nhớ lại hết mọi chuyện.”

“Đời các ngươi ở thời dân quốc chính là đời cuối cùng của các ngươi, bởi vì các ngươi ở nơi đó tìm hiểu được lực lượng U Minh. Thật ra đây cũng xem như lực lượng pháp tắc, giúp các ngươi khôi phục linh hồn lực bị suy yếu. Đây là may mắn của các ngươi.” Yêu Yêu giải thích.

Trì Am đáp một tiếng, nàng và Tư Ngang tu luyện tại Minh Phủ ba trăm năm, tìm hiểu được quy tắc lực lượng của Minh Phủ, quả thật có trợ giúp rất lớn.

Vậy nên mới có thể thoát ly Tam Thiên Luân Hồi giới, đi vào nơi này, thậm chí được Yêu Yêu bố trí đi một chuyến hành lang thời gian, tiến vào ký ức của mình, tìm kiếm phần trí nhớ mất đi.

Trì Am suy nghĩ cẩn thận hết thảy, nhìn về phía Yêu Yêu, từ đáy lòng nói: “Yêu Yêu, cảm ơn người.”

Yêu Yêu thản nhiên đáp lời, ánh mắt nhìn nàng thoáng chút trìu mến, cho dù là khí linh cũng rất có hảo cảm với Đế Lâm Tiên Thảo trời sinh tự mang phúc trạch. Chẳng qua là bà ấy vẫn không thể nào thích nổi đám Ma tộc kia thôi, cũng chỉ có Tư Lăng không giống Ma tộc chút nào mới làm bà thích.

Yêu Yêu tiếp tục nói: “Một đời tại dân quốc là thế giới thứ một ngàn từ lúc ngươi tiến vào Luân Hồi giới, vừa vặn cũng là đời cuối cùng, ngươi có thể tích tụ lực lượng đẻ thoát khỏi Luân Hồi giới, làm tốt lắm.”

Trì Am tiến vào Luân Hồi giới trải qua tổng cộng một ngàn thế giới, chín trăm thế giới trước, nàng và Tư Ngang chưa từng gặp gỡ, vĩnh viễn bỏ qua. Mãi tới đời thứ chín trăm lẻ một, tức thế giới hiện đại nơi nàng có được ký ức, lúc ấy nàng và Tư Ngang mới có gặp gỡ.

Cũng tại thế giới đó, nàng vừa tổ chức đám cưới với Tư Ngang, còn chưa trải qua đêm tân hôn thì linh hồn nàng đã rời đi.

Một trăm thế giới sau đó, tính đúng ra cũng chỉ có mười lăm thế là nàng và Tư Ngang có thể gặp gỡ, quen biết, mỗi đời gặp nhau sẽ cách mười đời không gặp, sau đó mới có thể gặp nhau lần nữa.

Trì Am có chút chua xót.

Chẳng trách mỗi lần nàng gặp lại Tư Ngang, hắn đều biến thái đến như vậy, có lẽ ở trong lòng hắn, hắn cảm thấy nàng cố ý không gặp hắn. Nhưng thực tế, nàng đi theo hắn cùng luân hồi chuyển thế, chỉ cần trong thế giới đó trí nhớ nàng không khôi phục thì đều không thể tìm được hắn, chỉ có thể sinh lão bệnh tử như một người phàm, thậm chí dưới sự can thiệp của Thập Phương Thiên Thần, nàng còn chết sớm.

Mỗi lần nàng chết sớm, Tư Ngang hoàn toàn không thể tìm được nàng, chỉ có thể cô độc vượt qua một đời.

Hiện giờ cuối cùng Trì Am cũng hiểu được, thật ra “nguyên chủ” mỗi thế giới đều chính là nàng, chỉ là bất ngờ đạt được ký ức từ thế giới hiện đại bắt đầu, biết được bản thân muốn làm gì, vậy nên mới có thể cho rằng mình là người xuyên tới, buồn cười hoàn thành nguyện vọng của “nguyên chủ”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook