Chương 179: Nhập Ma Vì Nàng
Vụ Thỉ Dực
26/01/2024
Sau đó bọn họ bắt đầu thảo luận nơi tối qua đã xảy ra chuyện, cả ba đều cảm thấy kỳ lạ.
“Nơi chúng ta đi qua tối hôm qua là khu vực Giang Bắc, trước đây chưa từng nghe nói đoạn sông này có yêu quái gì hoành hành, không hiểu vì sao tự nhiên lại xuất hiện nhiều quỷ nước như vậy? Am muội muội có biết nguyên nhân vì sao không?” Bùi Cảnh Tuấn chau mày hỏi.
Đoạn sông đi về phía Nam trước khi xuất sư bắt buộc phải tổ chức một nghi thức mượn đường, dâng lên lễ vật để mượn đường quỷ thần, đáng ra cả đường bình an mới phải, nào ngờ tối qua bọn họ lại bị giết, bất ngờ trở tay không kịp.
Bọn họ không thể không nghi ngờ, không biết ở đó có loài quỷ quái gì lớn mạnh đã tới hoành hành không, hay là chuyện này là do con người bày ra, nhưng cho dù là cái nào thì đều vô cùng bất lợi cho bọn họ.
Trì Am lắc đầu, trong lòng nàng cũng không hiểu rõ chuyện này.
Điều nàng càng không hiểu là vì sao Thập Thất hoàng tử không cho nàng dậy, không lẽ là dục vọng chiếm hữu của hắn nổi dậy tác quái?
Mao Nhân chợt bất an nói: “Có phải... là thứ gì khác đang tác quái không? Trước khi rời kinh, ta có vô tình nghe thấy Quốc sư nhắc đến chuyện này với mấy vị sư huynh, sư tỷ trong môn. Nói rằng mấy năm gần đây, bên ngoài không được thái bình, nhất là những yêu ma chiếm giữ địa bàn trong núi Thái Thường càng ngày càng có sức mạnh lớn hơn, dẫn đến việc nhiều yêu quái trong dân gian tấn công con người, giống như cái chết mấy năm trước của Thái tử cũng là vì yêu quái tấn công. Quốc sư nói, khi yêu ma trong núi Thái Thường thoát khỏi xiềng xích ra tới nhân gian, nhân gian nhất định sẽ gặp phải một biến cố đáng sợ.”
Nghe đến đây, thần sắc của Trì Am và Bùi Cảnh Tuấn đều hơi thay đổi.
Bùi Cảnh Tuấn kinh ngạc hỏi Mao Nhân: “Quốc sự từng nói những lời như vậy sao?”
Mao Nhân gật đầu, khuôn mặt xinh đẹp ẩn chứa vẻ u sầu: “Là thật đấy, lúc đó sau khi nghe được, ta còn cảm thấy hơi sợ hãi, hi vọng những gì Quốc sư nói là sai... Núi Thái Thường, nghe nói ở thời thượng cổ từng có một tiên nhân phong ấn một con yêu ma rất mạnh ở đấy, trước đây ta chỉ cho rằng đó là chuyện trong truyền thuyết thôi.”
“Có lẽ không phải là truyền thuyết đâu.” Bùi Cảnh Tuấn trầm mặt nói, sắc mặt vô cùng khó coi.
Da mặt Trì Am hơi hơi nhăn lại, nàng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại nhìn lại được.
Sau khi thăm bọn họ xong, Trì Am lại quay về chiếc thuyền quan nơi Thập Thất hoàng tử đang ở.
Lúc nàng quay về, Thập Thất hoàng tử đã tỉnh lại rồi, đang uống thuốc. Trong không khí ngập tràn một mùi thuốc kỳ lạ, nhưng không hề khó ngửi, ngược lại còn khiến tinh thần người ta phấn chấn sau khi ngửi xong, có thể thấy loại thuốc này trân quý như tiên đan linh dược.
Nhưng đối với Thập Thất hoàng tử, đây chỉ là một loại thuốc mà hắn uống hàng ngày.
Không hiểu vì sao Trì Am lại nhớ tới câu nói vừa rồi của Mao Nhân, bốc chốc nàng hơi thất thần.
“Am Am.” Thập Thất hoàng tử ngẩng đầu lên nhìn nàng, dùng khăn tay lau đi vết thuốc ở khóe môi rồi vẫy tay với nàng, khi bàn tay ấm áp của nàng đặt vào lòng bàn tay của hắn, hắn hơi dùng lực một cái là đã kéo nàng vào trong lòng Cảm giác lạnh như băng trên người hắn truyền qua khiến nàng run rẩy.
Suốt cả bốn mùa nhiệt độ cơ thể của người này đều rất thấp, đến hô hấp cũng nhẹ như không có, nếu không phải hắn có thể mở mắt, biết nói chuyện thì gần như sẽ khiến người khác tưởng rằng hắn là người chết.
Nhiệt độ cơ thể thấp, cùng hô hấp như có như không, nguồn sức mạnh thần bí, kỳ lạ, căn mật thất trong cung Cảnh Dương, những người có năng lực kỳ lạ tập trung bên cạnh hắn và cả lời đồn hắn là yêu ma giáng thế...
Trong đầu Trì Am vô cùng hỗn loạn, nhất thời nàng không thể sắp xếp lại được những suy nghĩ trong đầu, và cũng không chắc chắn những gì nàng đang nghĩ có phải là đúng hay không.
Nếu thật sự là như vậy, rốt cuộc Tư Ngang là ai?
“Sao vậy?” Thập Thất hoàng tử xoa khuôn mặt ấm áp của nàng, khóe miệng nở nụ cười.
Trì Am lắc đầu, nhìn hắn rồi nói: “Vừa nãy ta vừa đi thăm Ngũ ca và Mao Nhân tỷ tỷ, nghe Nhân tỷ tỷ nói cũng may tối hôm qua Lưu Âm tới kịp lúc, cứu Nhân tỷ tỷ một mạng, nếu không thật sự không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào. Kỳ lạ thật đấy, khu vực sông chúng ta đi qua hôm qua đáng ra sẽ không có quỷ quái hoành hành nhưng không ngờ đám quỷ nước đó lại tự nhiên tấn công...”
Trì Am vừa nói vừa nhìn hắn.
“Nơi chúng ta đi qua tối hôm qua là khu vực Giang Bắc, trước đây chưa từng nghe nói đoạn sông này có yêu quái gì hoành hành, không hiểu vì sao tự nhiên lại xuất hiện nhiều quỷ nước như vậy? Am muội muội có biết nguyên nhân vì sao không?” Bùi Cảnh Tuấn chau mày hỏi.
Đoạn sông đi về phía Nam trước khi xuất sư bắt buộc phải tổ chức một nghi thức mượn đường, dâng lên lễ vật để mượn đường quỷ thần, đáng ra cả đường bình an mới phải, nào ngờ tối qua bọn họ lại bị giết, bất ngờ trở tay không kịp.
Bọn họ không thể không nghi ngờ, không biết ở đó có loài quỷ quái gì lớn mạnh đã tới hoành hành không, hay là chuyện này là do con người bày ra, nhưng cho dù là cái nào thì đều vô cùng bất lợi cho bọn họ.
Trì Am lắc đầu, trong lòng nàng cũng không hiểu rõ chuyện này.
Điều nàng càng không hiểu là vì sao Thập Thất hoàng tử không cho nàng dậy, không lẽ là dục vọng chiếm hữu của hắn nổi dậy tác quái?
Mao Nhân chợt bất an nói: “Có phải... là thứ gì khác đang tác quái không? Trước khi rời kinh, ta có vô tình nghe thấy Quốc sư nhắc đến chuyện này với mấy vị sư huynh, sư tỷ trong môn. Nói rằng mấy năm gần đây, bên ngoài không được thái bình, nhất là những yêu ma chiếm giữ địa bàn trong núi Thái Thường càng ngày càng có sức mạnh lớn hơn, dẫn đến việc nhiều yêu quái trong dân gian tấn công con người, giống như cái chết mấy năm trước của Thái tử cũng là vì yêu quái tấn công. Quốc sư nói, khi yêu ma trong núi Thái Thường thoát khỏi xiềng xích ra tới nhân gian, nhân gian nhất định sẽ gặp phải một biến cố đáng sợ.”
Nghe đến đây, thần sắc của Trì Am và Bùi Cảnh Tuấn đều hơi thay đổi.
Bùi Cảnh Tuấn kinh ngạc hỏi Mao Nhân: “Quốc sự từng nói những lời như vậy sao?”
Mao Nhân gật đầu, khuôn mặt xinh đẹp ẩn chứa vẻ u sầu: “Là thật đấy, lúc đó sau khi nghe được, ta còn cảm thấy hơi sợ hãi, hi vọng những gì Quốc sư nói là sai... Núi Thái Thường, nghe nói ở thời thượng cổ từng có một tiên nhân phong ấn một con yêu ma rất mạnh ở đấy, trước đây ta chỉ cho rằng đó là chuyện trong truyền thuyết thôi.”
“Có lẽ không phải là truyền thuyết đâu.” Bùi Cảnh Tuấn trầm mặt nói, sắc mặt vô cùng khó coi.
Da mặt Trì Am hơi hơi nhăn lại, nàng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại nhìn lại được.
Sau khi thăm bọn họ xong, Trì Am lại quay về chiếc thuyền quan nơi Thập Thất hoàng tử đang ở.
Lúc nàng quay về, Thập Thất hoàng tử đã tỉnh lại rồi, đang uống thuốc. Trong không khí ngập tràn một mùi thuốc kỳ lạ, nhưng không hề khó ngửi, ngược lại còn khiến tinh thần người ta phấn chấn sau khi ngửi xong, có thể thấy loại thuốc này trân quý như tiên đan linh dược.
Nhưng đối với Thập Thất hoàng tử, đây chỉ là một loại thuốc mà hắn uống hàng ngày.
Không hiểu vì sao Trì Am lại nhớ tới câu nói vừa rồi của Mao Nhân, bốc chốc nàng hơi thất thần.
“Am Am.” Thập Thất hoàng tử ngẩng đầu lên nhìn nàng, dùng khăn tay lau đi vết thuốc ở khóe môi rồi vẫy tay với nàng, khi bàn tay ấm áp của nàng đặt vào lòng bàn tay của hắn, hắn hơi dùng lực một cái là đã kéo nàng vào trong lòng Cảm giác lạnh như băng trên người hắn truyền qua khiến nàng run rẩy.
Suốt cả bốn mùa nhiệt độ cơ thể của người này đều rất thấp, đến hô hấp cũng nhẹ như không có, nếu không phải hắn có thể mở mắt, biết nói chuyện thì gần như sẽ khiến người khác tưởng rằng hắn là người chết.
Nhiệt độ cơ thể thấp, cùng hô hấp như có như không, nguồn sức mạnh thần bí, kỳ lạ, căn mật thất trong cung Cảnh Dương, những người có năng lực kỳ lạ tập trung bên cạnh hắn và cả lời đồn hắn là yêu ma giáng thế...
Trong đầu Trì Am vô cùng hỗn loạn, nhất thời nàng không thể sắp xếp lại được những suy nghĩ trong đầu, và cũng không chắc chắn những gì nàng đang nghĩ có phải là đúng hay không.
Nếu thật sự là như vậy, rốt cuộc Tư Ngang là ai?
“Sao vậy?” Thập Thất hoàng tử xoa khuôn mặt ấm áp của nàng, khóe miệng nở nụ cười.
Trì Am lắc đầu, nhìn hắn rồi nói: “Vừa nãy ta vừa đi thăm Ngũ ca và Mao Nhân tỷ tỷ, nghe Nhân tỷ tỷ nói cũng may tối hôm qua Lưu Âm tới kịp lúc, cứu Nhân tỷ tỷ một mạng, nếu không thật sự không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào. Kỳ lạ thật đấy, khu vực sông chúng ta đi qua hôm qua đáng ra sẽ không có quỷ quái hoành hành nhưng không ngờ đám quỷ nước đó lại tự nhiên tấn công...”
Trì Am vừa nói vừa nhìn hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.