Chương 556: Thế Giới Vô Vực
Vụ Thỉ Dực
26/01/2024
Xét thấy tình huống của người đàn ông kia bây giờ không ổn nên Trì Am đành chịu đựng, đứng dậy đi vào phòng tắm giải quyết nhu cầu sinh lý và đánh răng rửa mặt. Sau khi ăn hết đồ ăn trên bàn cô lại chịu đựng sự chua xót trên người, kéo lê cái chiếu bẩn thỉu ra ngoài dọn dẹp sạch sẽ, phơi trên ban công, rồi trở lại chiếc giường phủ đầy da động vật nằm ngay đơ ngẩn người.
“Chị Trì, chị có ở đó không?” Bên ngoài vang lên giọng nói của Lạc Khả.
Trì Am chịu đựng cơ thể khó chịu đi ra mở cửa, thấy biểu hiện kỳ lạ của Lạc Khả.
“Chào buổi sáng.” Trì Am dựa vào cửa lười biếng nói.
Nhìn dáng vẻ như bị chà đạp cả đêm của cô, Lạc Khả cẩn thận hỏi: “Chị Trì, chị không sao chứ?”
“Không sao, không có vấn đề gì.” Nói xong liền vươn tay ra xoa eo, chỗ này vẫn còn rất đau, người nào đó ăn xong là chạy, cũng không xoa bóp cho cô như lúc trước, report nhé!
Lạc Khả nghe xong liền biết đây không phải chuyện mình có thể dò xét.
Với thực lực của Trì Am, cô ấy không nghĩ sẽ có người đàn ông nào có thể ép buộc cô, chỉ có một khả năng, đó là cô chấp nhận đối phương.
Cô ấy là người thông minh, biết mình nên hỏi gì và không nên hỏi gì, loại chuyện kiểu này cô ấy không thể hỏi được, có lẽ Trì Am cũng sẽ không trả lời, cho nên sao lại phải khiến cô không vui làm gì.
Vì vậy, Lạc Khả lại nói: “Hôm nay thời tiết tốt, chị có muốn đi dạo không? Nhân tiện tìm hiểu tình hình trong khu tụ cư.”
Mặc dù Karona đã phổ biến về tình hình khu tụ cư cho họ, nhưng chỉ đề cập chung chung, họ cần biết thêm về nơi này để có thể sống tốt hơn tại khu tụ cư và lập kế hoạch cho tương lai. Chỉ cần bọn họ không chết thì sau năm năm họ sẽ trở về thế giới ban đầu, hoặc sẽ ở lại thế giới này và tiếp tục đấu tranh để tồn tại như bao người khác.
Cho đến bây giờ họ mới hiểu được vì sao mỗi một lần tiến vào Brisu đều có nhiều người không cách nào trở về, bởi vì những người đó hoặc đã chết hoặc bị mắc kẹt trong thế giới này, sau đó cũng chết ở bên ngoài hoặc chết vì tuổi già giống như những người khác.
Mấu chốt cho việc quay lại là chìa khóa, nhưng họ vẫn không biết chìa khóa này sẽ có được bằng cách nào, họ vẫn cần phải tìm hiểu thêm.
Là những người mới đến căn cứ nên họ có ba ngày để nghỉ ngơi, sau ba ngày thì phải làm đủ thứ việc để kiếm tiền sinh hoạt và các khoản phí khác, nếu không thì chỉ có đói mà thôi, nhân loại trong khu tụ cư không nuôi người rảnh rỗi.
Trì Am lắc đầu: “Tôi không đi, tôi muốn nghỉ ngơi.”
Lạc Khả im lặng, tỏ ý đã hiểu rồi rời đi.
Sau khi Trì Am đóng cửa thì quay lại giường tiếp tục nằm ngay đơ.
Vừa nằm ngay đơ vừa tu luyện, đồng thời chuyển hóa linh lực chữa trị cơ bắp bị căng cứng do vận động quá độ, chuẩn bị cho đêm nay, nghĩ lại cũng thấy mình quá liều mạng.
Nghĩ đến đây, Trì Am không khỏi che mặt. Nhưng không có cách nào, nếu người đàn ông kia không đến vì chuyện này thì lại khiến cô lo lắng.
Chết tiệt, ai mà ngờ có ngày cô lại phải liều mạng cho cái chuyện này như thế chứ.
Mãi đến chạng vạng tối, cuối cùng Trì Am mới cảm thấy khá hơn nhiều, cô đứng dậy đi thẳng đến nhà ăn trên mặt đất, cầm lấy một giỏ bánh mì và mấy bát canh xương ăn ngấu nghiến.
Những người xung quanh đều choáng váng vì sức ăn của cô.
Trì Am mặc kệ bọn họ, chỉ vùi đầu ăn cơm, sau khi ăn xong vừa định rời đi thì đột nhiên có người gọi cô lại.
Chính là Durer gọi cô lại.
“Cô Trì, Cố Duy và tôi định sẽ tham gia vào đội đi săn, sau này sẽ ra ngoài đi săn. Không biết cô định làm gì?” Durer hỏi.
“Trùng hợp quá, tôi cũng định vậy.” Trì Am cười nói, người kia của cô đã là đội trưởng đi săn, rồi còn bị gọi là đội trưởng điên, cô có thể không đi theo chắc?
Nghĩ đến đây, trong lòng Trì Am lại cảm thấy tức giận, sau này ai dám nói người đàn ông của cô là đội trưởng điên nhất định cô sẽ mắng cho chết.
Durer có vẻ vui mừng sau đó nói thêm: “Trong sơn cốc này có một chỗ rèn sắt, cô Trì có thể đến đó mua vũ khí thuận tay mình.” Durer nhắc nhở.
Trì Am cảm ơn anh ta rồi thuận tay cầm trái cây ở nhà ăn rời đi.
Durer nhìn theo bóng lưng cô, đôi mắt sâu sắc sáng tỏ.
Cố Duy liếc nhìn bóng lưng của Trì Am rồi lại nhìn anh ta, nói: “Durer, anh coi trọng cô gái này à?”
Durer cười khổ nói: “ Chỉ sợ cô ấy chướng mắt tôi thôi..”
Từ khi vào Brisu họ đã bắt đầu quan sát mọi người, trong đó nổi bật nhất là màn thể hiện của Trì Am. Dù có chuyện gì xảy ra cô vẫn luôn giữ im lặng, không biểu hiện là mình rất mạnh mẽ, cũng không coi mình là vị cứu tinh, chỉ cần có đủ khả năng thì cô sẽ tiện tay mà giúp đỡ mọi người.
“Chị Trì, chị có ở đó không?” Bên ngoài vang lên giọng nói của Lạc Khả.
Trì Am chịu đựng cơ thể khó chịu đi ra mở cửa, thấy biểu hiện kỳ lạ của Lạc Khả.
“Chào buổi sáng.” Trì Am dựa vào cửa lười biếng nói.
Nhìn dáng vẻ như bị chà đạp cả đêm của cô, Lạc Khả cẩn thận hỏi: “Chị Trì, chị không sao chứ?”
“Không sao, không có vấn đề gì.” Nói xong liền vươn tay ra xoa eo, chỗ này vẫn còn rất đau, người nào đó ăn xong là chạy, cũng không xoa bóp cho cô như lúc trước, report nhé!
Lạc Khả nghe xong liền biết đây không phải chuyện mình có thể dò xét.
Với thực lực của Trì Am, cô ấy không nghĩ sẽ có người đàn ông nào có thể ép buộc cô, chỉ có một khả năng, đó là cô chấp nhận đối phương.
Cô ấy là người thông minh, biết mình nên hỏi gì và không nên hỏi gì, loại chuyện kiểu này cô ấy không thể hỏi được, có lẽ Trì Am cũng sẽ không trả lời, cho nên sao lại phải khiến cô không vui làm gì.
Vì vậy, Lạc Khả lại nói: “Hôm nay thời tiết tốt, chị có muốn đi dạo không? Nhân tiện tìm hiểu tình hình trong khu tụ cư.”
Mặc dù Karona đã phổ biến về tình hình khu tụ cư cho họ, nhưng chỉ đề cập chung chung, họ cần biết thêm về nơi này để có thể sống tốt hơn tại khu tụ cư và lập kế hoạch cho tương lai. Chỉ cần bọn họ không chết thì sau năm năm họ sẽ trở về thế giới ban đầu, hoặc sẽ ở lại thế giới này và tiếp tục đấu tranh để tồn tại như bao người khác.
Cho đến bây giờ họ mới hiểu được vì sao mỗi một lần tiến vào Brisu đều có nhiều người không cách nào trở về, bởi vì những người đó hoặc đã chết hoặc bị mắc kẹt trong thế giới này, sau đó cũng chết ở bên ngoài hoặc chết vì tuổi già giống như những người khác.
Mấu chốt cho việc quay lại là chìa khóa, nhưng họ vẫn không biết chìa khóa này sẽ có được bằng cách nào, họ vẫn cần phải tìm hiểu thêm.
Là những người mới đến căn cứ nên họ có ba ngày để nghỉ ngơi, sau ba ngày thì phải làm đủ thứ việc để kiếm tiền sinh hoạt và các khoản phí khác, nếu không thì chỉ có đói mà thôi, nhân loại trong khu tụ cư không nuôi người rảnh rỗi.
Trì Am lắc đầu: “Tôi không đi, tôi muốn nghỉ ngơi.”
Lạc Khả im lặng, tỏ ý đã hiểu rồi rời đi.
Sau khi Trì Am đóng cửa thì quay lại giường tiếp tục nằm ngay đơ.
Vừa nằm ngay đơ vừa tu luyện, đồng thời chuyển hóa linh lực chữa trị cơ bắp bị căng cứng do vận động quá độ, chuẩn bị cho đêm nay, nghĩ lại cũng thấy mình quá liều mạng.
Nghĩ đến đây, Trì Am không khỏi che mặt. Nhưng không có cách nào, nếu người đàn ông kia không đến vì chuyện này thì lại khiến cô lo lắng.
Chết tiệt, ai mà ngờ có ngày cô lại phải liều mạng cho cái chuyện này như thế chứ.
Mãi đến chạng vạng tối, cuối cùng Trì Am mới cảm thấy khá hơn nhiều, cô đứng dậy đi thẳng đến nhà ăn trên mặt đất, cầm lấy một giỏ bánh mì và mấy bát canh xương ăn ngấu nghiến.
Những người xung quanh đều choáng váng vì sức ăn của cô.
Trì Am mặc kệ bọn họ, chỉ vùi đầu ăn cơm, sau khi ăn xong vừa định rời đi thì đột nhiên có người gọi cô lại.
Chính là Durer gọi cô lại.
“Cô Trì, Cố Duy và tôi định sẽ tham gia vào đội đi săn, sau này sẽ ra ngoài đi săn. Không biết cô định làm gì?” Durer hỏi.
“Trùng hợp quá, tôi cũng định vậy.” Trì Am cười nói, người kia của cô đã là đội trưởng đi săn, rồi còn bị gọi là đội trưởng điên, cô có thể không đi theo chắc?
Nghĩ đến đây, trong lòng Trì Am lại cảm thấy tức giận, sau này ai dám nói người đàn ông của cô là đội trưởng điên nhất định cô sẽ mắng cho chết.
Durer có vẻ vui mừng sau đó nói thêm: “Trong sơn cốc này có một chỗ rèn sắt, cô Trì có thể đến đó mua vũ khí thuận tay mình.” Durer nhắc nhở.
Trì Am cảm ơn anh ta rồi thuận tay cầm trái cây ở nhà ăn rời đi.
Durer nhìn theo bóng lưng cô, đôi mắt sâu sắc sáng tỏ.
Cố Duy liếc nhìn bóng lưng của Trì Am rồi lại nhìn anh ta, nói: “Durer, anh coi trọng cô gái này à?”
Durer cười khổ nói: “ Chỉ sợ cô ấy chướng mắt tôi thôi..”
Từ khi vào Brisu họ đã bắt đầu quan sát mọi người, trong đó nổi bật nhất là màn thể hiện của Trì Am. Dù có chuyện gì xảy ra cô vẫn luôn giữ im lặng, không biểu hiện là mình rất mạnh mẽ, cũng không coi mình là vị cứu tinh, chỉ cần có đủ khả năng thì cô sẽ tiện tay mà giúp đỡ mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.