Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 129: Triệu Hoán Ác Ma

Vụ Thỉ Dực

26/01/2024

Trì Am ôm chặn đứng dậy, đang mò mẫm muốn bật đèn đầu giường thì đột nhiên một tia chớp xẹt qua, sau đó là tiếng sấm nổ như sắp hủy diệt đất trời vang lên, cả thế giới như sắp nổ tung, ngay cả cửa sổ cũng bắt đầu rung lên.

Nhờ vào tia chớp đó, Trì Am nhìn thấy một bóng dáng đứng bên ngoài cửa sổ sát đất.

Trái tim cô siết chặt, mặc dù chung quanh tối om, song cô có thể cảm nhận được “người” đứng ngoài cửa sổ sát đất đang nhìn chằm chằm mình bằng đôi mắt tràn đầy ác ý, khao khát linh hồn của mình.

Đó là ác ma!

Trì Am vừa bật đèn đầu giường, khi ngọn đèn mờ nhạt sáng lên, một cơn gió mạnh cuốn theo mưa bụi thổi vào nhà, mang theo khí lạnh thấu xương.

Cô nhìn chằm chằm bóng tối bên ngoài cửa sổ sát đất, sau đó thấy cửa sổ sát đất bị đẩy ra, ác ma đứng ở đó bước vào phòng.

Sau khi hắn ta từ từ đến gần, Trì Am cũng thấy được hình dáng của ác ma này. Hắn ta mặc một bộ trường bào màu đen giống như Satan, thúc đại lưng màu vàng kiểu dáng tinh xảo, trên đầu có một cặp sừng như sừng sơn dương, sau lưng là đôi cánh lông vũ đen rủ xuống, ngũ quan thâm thúy tuấn mỹ, đôi mắt màu đỏ như đá quý, lúc nhìn người khác lộ ra khí tức xâm lược tà ác, khiến người ta không rét mà run.

Trái tim Trì Am siết chặt, đôi cánh sau lưng hắn ta là lông vũ đen chứ không phải là cánh dơi, chắc chắn thân phận của hắn ở địa ngục rất cao.

“Ngươi là nhân loại được Lucifinil giấu đi à?” Ác ma quan sát cô, đôi mắt hồng ngọc lộ ra vẻ hứng thú.

Trì Am không lên tiếng, chỉ cảnh giác nhìn hắn ta.

Hắn ta thưởng thức vẻ mặt cảnh giác của cô trong chốc lát rồi mỉm cười nói: “Đừng căng thẳng, ta chỉ đến đây để xem nhân loại được Lucifinil giấu đi trông như thế nào thôi, chứ không muốn làm gì ngươi đâu.” Hắn ta vươn tay về phía cô, móng tay dài đỏ như máu vuốt ve mặt cô, nói tiếp: “Phải rồi, bây giờ Lucifinil không có ở đây, nếu ta mang người về địa ngục thì chắc hẳn hắn ta cũng sẽ không phát hiện ra đâu.”

“Azazel, ngươi không có cơ hội này đâu.”

Một giọng nói lạnh nhạt vang lên, ác ma đột nhiên nhấc bổng Trì Am, nhanh chóng lui về đằng sau, né tránh công kích của đối phương.



Thứ công kích hắn ta là một mũi tên vàng bắn về phía hắn ta từ sau lưng.

Trì Am đẩy lọn tóc bị gió thổi dính lên mặt ra, nhìn thấy thiên sứ không biết từ khi nào xuất hiện trong phòng, tóc vàng mắt xanh, mặc trường bào màu trắng, sau lưng là một đôi cánh trắng, thuần khiết sạch sẽ. Biểu cảm trên mặt thiên sứ có vẻ không kiên nhẫn, hòa lẫn với khí chất thuần khiết trên người anh ta tăng thêm phần cao ngạo lạnh lùng vô tình.

Trì Am từng thấy anh ta, anh ta là Rafael, thiên sứ chữa lành.

Thấy anh ta, ác ma cũng không thấy lạ, cười tràn đầy tà khí: “Rafael, Lucifinil đâu? Chẳng lẽ ngươi muốn giúp hắn ta bảo vệ nhân loại được hắn ta giấu đi này?”

Vẻ mặt Rafael tràn đầy chán ghét: “Ngươi biết rõ mà còn hỏi! Azazel, cút về địa ngục đi, trần gian không phải là nơi mà bọn người nên đến.”

Azazel cười một tiếng, ôm eo Trì Am ghì vào trong lòng mình, móng tay dài đỏ thẫm lướt qua gò má của cô, nơi móng tay lướt qua để lại vết máu nhợt nhạt, giọt máu rỉ ra từ làn da trắng nôn mịn màng, mùi máu tươi ngọt ngào lan tràn trong không khí.

Trì Am khẽ nhíu mày, cơn đau truyền tới từ trên má khiến cô biết chắc chắn mặt mình đã chảy máu.

Song cô vẫn vô cùng bình tĩnh, không có phản ứng quá khích, cũng không cầu cứu Rafael. Thái độ của cô đương nhiên cũng khiến thiên sứ và ác ma bỏ qua cô.

Có lẽ trong mắt thiên sứ và ác ma, con người yếu ớt chưa bao giờ được họ để bụng, đương nhiên cũng sẽ không đề phòng con người.

“Nhân loại này có linh hồn vô cùng mỹ vị, chiếm được nó thì sẽ khiến sức mạnh của ác ma tăng vọt. Trước khi ngày phán quyết ập đến, có được linh hồn này là hy vọng của ác ma bọn ta.” Azazel nói: “Cho nên ta thật sự không nỡ buông cô ta ra, chỉ bằng mang cô ta cùng xuống địa ngục.”

Sắc mặt Rafael lập tức trở nên lạnh lẽo, vươn tay nắm chặt, một cây cung màu vàng lập tức xuất hiện trong tay anh ta, kéo mũi tên chỉ vào Azazel.

Cổng địa ngục mở ra sau lưng, Azazel hoàn toàn không thèm để mắt tới Rafael. Ngay khi hắn ta sắp mạng Trì Am cùng nhau tiến vào địa ngục thì đột nhiên, nhân loại chưa bao giờ được họ để vào mắt vươn tay ra, huyết quang hiện lên trong tay, huyết quang đó rất dứt khoát đập lên ngực ác ma.

Azazel cứ như bị điện giận, trên ngực truyền tới cơn đau dữ dội, không tự chủ buông tay ra.

Rafael thừa dịp này bắn một mũi tên, ngăn cản động tác tiếp tục bắt lấy nhân loại của Azazel, cũng tranh thủ thời gian cho Trì Am trốn thoát.



Trì Am chạy trốn sang một bên bằng tốc độ chạy nước rút trăm mét, đứng dựa lưng vào tường.

Hiện trường tức khắc hình thành thể chân vạc, trong lúc nhất thời căn phòng nho nhỏ này tụ tập đủ nhân loại, thiên sứ và ác ma.

Trì Am dựa vào tường, phát hiện ác ma và thiên sứ đồng thời nhìn về phía mình, trên gương mặt họ đều lộ vẻ kinh hãi, hiển nhiên rất kinh ngạc về chuyện vừa rồi cô có thể công kích ác ma một cách bất ngờ, hơn nữa còn trốn thoát khỏi bàn tay của ác ma. Nhất là Rafael, trên mặt không giấu được sự kinh ngạc.

Trì Am không quan tâm tới họ. Cô sờ lên gương mặt rỉ máu, cảm thấy hơi bất đắc dĩ, thật sự chán ghét đảm ác ma một lời không hợp là muốn kéo người ta xuống địa ngục.

Nụ cười thờ ơ trên mặt Azazel lập tức trở nên nghiêm túc: “Ngươi dám làm cho Satan vĩ đại bị thương!”

Trì Am ờ một tiếng, nói bằng giọng không có thành ý: “Vậy thì đúng là vinh hạnh của tôi.”

Cô không hề sợ hãi ác ma này, biểu hiện thật sự bình tĩnh. Sự bình tĩnh này khiến Rafael không nhịn được lại nhìn cô thêm một cái.

Vẻ mặt của Azazel trông rất phẫn nộ, cứ như thế muốn bóp chết cô. Rafael không nhịn được bật cười, nói: “Azazel, cút về địa ngục đi! Không thì đừng trách ta vô tình!”

Đôi cánh đen sau lưng Azazel đột nhiên dang rộng, mái tóc đen bay múa, đôi mắt đỏ ngầu tràn đầy tà ác: “Rafael, ta không phải là Samael, sẽ không bị con người mê hoặc đầu. Nhân loại này ta nhất định phải mang xuống địa ngục!”

Nói rồi, hắn ta lập tức đi về phía Trì Am.

Mũi tên vàng của Rafael bắn về phía hắn ta.

Tốc độ của Azazel cực kỳ nhanh, nhanh đến mức Trì Am hoàn toàn không kịp có phản ứng, mũi tên vàng của Rafael chỉ có tác dụng gây trở ngại cho hắn ta chứ hoàn toàn không thể làm tổn thương hắn ta. Ngay khi hắn ta vươn tay sắp bắt được Trì Am một lần nữa thì đột nhiên bức tường sau lưng Trì Am nổ tung, vụn đá bắn tung tóe, Trì Am nhắm mắt lại theo bản năng, bị một bàn tay kéo vào lồng ngực quen thuộc, ngăn chặn toàn bộ công kích cho cô.

"Lucifinil!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook