Chương 3: Xuyên Ngược Về Hiện Đại
Vụ Thỉ Dực
08/07/2022
Cuối cùng Trì Am cũng có một anh bạn trai, nhưng ngày nào cô cũng muốn chia tay.
Cái thế giới này nào có ai khốn khổ như cô chứ, khó khăn lắm mới hẹn hò được với nam thần vừa ý, lại phát hiện ra rằng hóa ra đối phương là một tên thần kinh, lúc muốn chia tay thì đã không thể chia tay được nữa.
Sau khi Trì Am thuận lợi hẹn hò với Tư Ngang, phát hiện ra dự cảm trước đây là đúng thật, người đàn ông này vô cùng không ổn, khi đó cô không biết là gì, nhưng giờ thì biết rồi..
Bởi vì anh ta chính là một tên thần kinh! Hơn nữa còn là tên thần kinh giai đoạn cuối, người bình thường không thể nào hold nổi.
Trì Am khốn khổ ngày nào cũng muốn chia tay, nhưng mãi chẳng chia tay được.
Sau khi bạn thân biết bọn họ hẹn hò còn chúc mừng cô với vẻ mặt vui sướng: “Chúc mừng cậu thoát kiếp độc thân, hôm nào chúng ta đi làm bữa chúc mừng đi! Đúng rồi, tối hôm đó cậu đè được anh ta chưa? Hương vị người đàn ông của cậu như thế nào? Có phải là hàng to xài tốt, tiêu hồn thực cốt không? Haiz, tửu lượng của cậu trước giờ chẳng ra làm sao, uống say rồi, chắc là sẽ đè anh ta đúng không?”
Trì Am uể oải ủ rũ bò trên mặt bàn quán cà phê: “Không đè, tớ muốn chia tay...”
“Vì sao chứ?” Diệp Lạc kinh ngạc nói: “Nhớ lúc trước cậu còn tơ tưởng anh ta mấy tháng trời, tim gan cồn cào muốn đè anh ta, tớ nhìn mà nóng ruột thay cậu luôn! Bây giờ khó khăn lắm hai người mới hẹn hò, sao cậu lại muốn chia tay? Làm người không thể thay đổi xoành xoạch được, huống hồ bạn trai cậu đẹp trai tới mức không có bạn bè, nếu không phải người đàn ông của tớ đối xử tốt với tớ, tớ cũng muốn thay lòng luôn đó.”
“Thế thì cậu đá người đàn ông của cậu đi, tớ tặng anh ta cho cậu!” Trì Am trợn trắng mắt.
“Đừng, nếu như tớ dám đá người đàn ông của tớ, chắc chắn anh ấy sẽ hắc hóa thành bệnh thần kinh! Để anh ấy không hắc hóa, tớ vẫn nên ngoan ngoãn ở bên cạnh anh ấy thôi.” Diệp Lạc nói với vẻ mặt tiếc nuối.
Cô ấy và bạn trai quen nhau từ lúc cấp hai, sau đó hai người chính thức hẹn hò với nhau, lúc cấp ba đã lén lút ăn trái cấm rồi. Ở bên nhau nhiều năm như vậy, cũng từng cãi cọ đòi chia tay, nhưng mỗi lần chia tay xong bạn trai sẽ hắc hóa, khiến cho cô ấy bây giờ cũng không dám nhắc tới từ chia tay dễ dàng nữa.
Trì Am nghe thấy lời này bèn đau khổ nhắm mắt lại.
Vấn đề là, người bạn trai này cô còn chưa chia tay với anh ta mà anh ta đã hắc hóa rồi, vì sao chứ?
Ngay lúc Trì Am vô cùng đau khổ thì đột nhiên nhận được lệnh của cấp cao công ty, cô bị chuyển tới thánh địa trong lòng tất cả nhân viên Tư Thị… Văn phòng tổng giám đốc tầng cao nhất của trụ sở Tập đoàn Tư Thị.
Trì Am: “...”
Nếu như đây là một trò đùa, thì đùa hơi quá rồi đấy.
Nhưng cô nhanh chóng tỉnh lại, đây cũng được coi là thăng chức tăng lương phải không? Tình yêu không vừa ý, vậy thì sự nghiệp sẽ bù lại!
Trì Am dựa vào thành tích xuất sắc, lúc tốt nghiệp được tuyển vào Tư Thị, thêm thời gian thực tập nữa, có thể nói là đã ở Tư Thị hai năm, coi như là một nhân viên không cũ cũng không mới.
Thứ ở Tư Thị khiến cô vừa ý nhất đó là tiền lương ngút trời, tuy rằng ngày nào cũng tăng ca tới mức muốn ói, nhưng cũng có thể lấy được thù lao hậu hĩnh tương đương, khiến công nhân vừa bị áp bức cam tâm tình nguyện tiếp tục bán mạng.
Chỉ là ngoài vất vả ra, mọi người đều không nhịn mà được nói xấu tổng giám đốc của công ty bọn họ, một tiên cuồng làm việc tiêu chuẩn.
Nghe nói tổng giám đốc kia ngoài cao phú soái ra, những thứ khác đều là đánh giá tiêu cực, lúc anh ta làm việc khong khác nào bạo quân, không hợp ý một cái là cho người ta cuốn gói, thường xuyên khiến người khác phải tăng ca, lột sạch giá trị thặng dư của nhân viên, không khác nào một nhà tư bản máu lạnh, một con quỷ hút máu lạnh lùng.
Trì Am hiểu rõ, cảm thấy Tập đoàn Tư Thị có thể phát triển lớn mạnh như vậy cũng là nhờ vào tổng giám đốc cuồng làm việc này.
Tuy rằng Trì Am cảm thấy một nhân viên vừa mới tốt nghiệp hai năm như mình vẫn chưa có tư cách trở thành thư ký trợ lý đặc biệt bên cạnh tổng giám đốc, nhưng lệnh này là thật, vậy thì cứ vui vẻ chấp nhận thôi.
Sau khi chào tạm biệt trưởng phòng hói đầu và những đồng nghiệp đang hâm mộ ghen tị của bộ phận bọn họ, Trì Am dọn dẹp đồ đạc đi lên tầng cao nhất, xoa xoa tay, chuẩn bị làm việc lớn, có được sự tán thưởng của cấp trên, đi lên con đường thăng chức tăng lương ôm cao phú soái.
Đợi cô nhìn thấy tổng giám đốc rất ít khi lộ mặt trước mặt nhân viên ở văn phòng tổng giám đốc, Trì Am lập tức xoay người muốn đi.
“Am Am, qua đây.” Tư tổng cất lời nói, đôi mắt màu tím trầm mặc nhìn cô, trong mắt lóe lên ánh sáng nguy hiểm.
Sống lưng Trì Am lạnh toát, cuối cùng tức thời đi tới, bị anh vươn tay kéo lấy, ôm vào trong lòng.
Thân hình anh cao to, lúc ôm cô vào trong lòng giống như ôm một đứa bé vậy, không có gì không hài hòa cả.
Trì Am cứng đờ một lúc lâu mới nói rằng: “Hóa ra anh là người phụ trách của Tư Thị sao... Trước đây anh cũng không nói với em.”
Bạn trai của mình lại là cấp cao nhất của công ty, người mà mình thường lặng lẽ chửi là bạo quân hút máu người, hẹn hò nửa năm sau mới biết được chân tướng, nước mắt Trì Am suýt chút nữa thì rơi xuống.
“Em không hỏi.” Tư Ngang đặt cằm lên đỉnh đầu cô rồi nói.
Đó là vì anh nói là đi làm ở công ty, bình thường thấy anh hay ở trong nhà, giống như một phú nhị đại chỉ ăn chia hoa hồng, cô tưởng anh không muốn nói, cho nên không hỏi kỹ càng, ai mà biết được lại như vậy!
Cảm giác trong lòng Trì Am có hơi phức tạp.
Thực ra cô cũng không cảm thấy Tư Ngang lừa mình, mà là nhất thời có chút không chấp nhận được.
Rõ ràng tưởng rằng bạn trai làm ở công ty nhỏ, thế nào mà bỗng nhiên trở thành tổng giám đốc bạo quân thần long thấy đầu không thấy đuôi của công ty mình chứ? Uổng công mỗi lần tăng ca, cô đều mắng anh là quỷ hút máu, là bạo quân ở trong lòng cùng với đồng nghiệp.
Chả trách anh lại khó chiều như vậy, hóa ra còn là một tổng giám đốc.
“Nếu như thân phận của anh đã cao như vậy, vì sao còn phải mua nhà ở chỗ em, khu chung cư đó đâu được tính là tốt nhất đâu.” Trì Am cằn nhằn, nếu như anh không trở thành hàng xóm của cô thì cho dù gan của cô có lớn hơn, cô cũng không dám nghĩ tới việc đi tán tỉnh anh.
“Bởi vì em ở đó.” Tư Ngang cúi đầu hôn lên mặt cô, nhẹ nhàng nói.
Trì Am kinh ngạc nhìn anh: “Anh nói gì cơ?”
Một tay Tư Ngang nâng cằm cô lên, nói với cô: “Anh vẫn luôn theo dõi em, biết được tất cả mọi việc của em! Anh đợi em cam tâm tình nguyện yêu anh, ở bên anh!”
Trì Am: “...”
Má ơi, nói anh ta không phải si hán cô cũng không tin luôn!
Đầu óc cô hoang mang, cảm thấy lời nói của anh vô cùng kỳ quặc, cẩn thận thăm dò: “Anh biết em từ khi nào? Anh yêu thầm em à? Cho nên vẫn luôn tìm cơ hội để tiếp cận em?”
Nhìn đi, hóa ra lúc đầu cô không nghi ngờ sai, người đàn ông này vẫn luôn lẳng lặng tán tỉnh cô, tán tỉnh cô tới mức cô tim gan cồn cào, đúng là đàn ông tâm cơ!
Tư Ngang không trả lời, một tay giữ lấy ót cô, lại hôn cô lần nữa, hôn tới khi cô thở hổn hển rồi mới nói: “Em đừng nghĩ tới việc trốn anh, nếu như em dám, vậy thì chúng ta sẽ chết cùng nhau!”
Trì Am run lên, hoảng sợ nhìn anh, cảm thấy bệnh của tổng giám đốc này càng nghiêm trọng hơn rồi.
Má ơi, rốt cuộc là cô đã vô tình chọc phải người gì cậy?
Lại một lần nữa, Trì Am muốn nhét bạn thân khi đó đã xúi giục cô đi tỏ tình về bụng mẹ cô ấy để luyện lại.
Sau khi biết Tư Ngang còn là vị tổng giám đốc kia trong công ty, Trì Am bị ép bắt đầu cuộc sống chung sống với anh.
Sau khi sống chung, Trì Am phát hiện ra chỉ cần cô không nói mấy lời như chưa tay, Tư Ngang sẽ không phát bệnh, giống như lúc vẫn chưa hẹn hò, nhìn trông vừa nghiêm túc vừa cấm dục, khiến lòng cô ngứa ngáy.
Nhưng cô không dám vượt quá giới hạn!
Tư tổng này quá quỷ dị, khiến cô rất áp lực, từ tận đáy lòng không dám đè anh nữa.
Mà cũng không biết có phải Tư Ngang đang đợi cô cam tâm tình nguyện yêu anh không, anh chưa bao giờ cưỡng ép cô trong chuyện đó, cùng lắm chỉ ôm hôn cô thôi, không tiến thêm một bước nào, quả nhiên giống như anh thể hiện ra, vừa lạnh lùng vừa cấm dục.
Thế là mỗi ngày Trì Am đều bị anh tán tỉnh cho ngứa ngáy cả cõi lòng, nhưng lại bởi vì sợ hãi mà không dám thực sự đè anh, chỉ có thể đỡ ghiền vào lúc hôn môi thôi.
Sớm muộn gì cô cũng nghẹn tới hỏng mất!
Nhưng trước khi cô nghẹn hỏng, người đàn ông này sẽ nghẹn hỏng sớm hơn cô!
Trì Am phát hiện ra không phải Tư Ngang không có cảm giác gì với cô, thậm chí là mỗi lần hôn cô xong, chỗ đó của anh đều phồng lên một bọc, cô liền biết anh cũng phải chịu giày vò, lập tức cảm thấy bình tĩnh hơn hẳn. Hơn nữa buổi sáng mỗi ngày tỉnh dậy thì anh càng khoa trương hơn, tới Trì Am cũng thấy khó chịu thay anh.
Anh không chạm vào cô, cô rất vui, nhưng lại có chút hụt hẫng.
Trì Am cũng cố gắng, thế thì xem coi ai nhịn được.
...
Cứ nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng nhịn cả ba năm trời.
Sau khi Trì Am và Tư Ngang hẹn hò được ba năm, tất cả mọi người đều biết bạn trai cô là tổng giám đốc Tập đoàn Tư Thị, hâm mộ ghen tị với cô đều có cả, chỉ có bạn thân Diệp Lạc lúc đó biết được thân phận của bạn trai cô thì đắc ý nói: “Tớ biết ngay người đàn ông mà cậu có dụng vọng muốn đè sẽ không đơn giản mà, hẳn là tổng giám đốc của Tư Thị, cậu đúng là kiếm được món hời rồi!”
Trì Am hữu khí vô lực nói: “Cậu thích thì tớ tặng cậu.”
Ai mà biết được Diệp Lạc còn chưa phản bác lời này đã bị tổng giám đốc Tư đi vào nghe thấy, sau đó Trì Am thảm luôn.
Trì Am bị dằn vặt cho không xuống nổi giường.
Cả người cô đều là dấu vết mà anh để lại, nhưng anh vẫn không chịu làm tới cuối cùng, nhưng chỉ quá trình đó thôi cũng đã khiến cô đau eo mỏi chân, không xuống nổi giường.
Tư tổng quá đáng sợ, Trì Am không còn muốn đè anh nữa.
Trì Am nhận được bài học cũng không dám nói nhăng nói cuội nữa, chỉ cần là nơi có Tư tổng, cô sẽ ngoan ngoãn như một con mèo, tới khi Tư tổng không giày vò cô nữa, cuối cùng cô mới được sống lại.
Má nó, cái tên thần kinh này đúng là không thể kích thích được! Nói năng phải cẩn thận!
Ngay lúc Trì Am cảm thấy không thể kích thích tên thần kinh ấy thì Tư tổng thần kinh lại cân nhắc một chuyện chung thân đại sự.
“Em định bao giờ kết hôn?”
Buổi tối một ngày nào đó, Tư Ngang đột nhiên hỏi câu này, Trì Am bị dọa cho ngã từ trên giường xuống.
Phản ứng khoa trương này của cô khiến anh bỗng chốc sầm mặt, vươn tay kéo cô lên giường, trực tiếp đè xuống.
Phản ứng của Trì Am còn nhanh hơn anh, lật người ngồi trên người anh, đè ngược lại anh, dừng sức chặn miệng anh lại, dồn sức hôn anh, tới tận khi sắc mặt anh khôi phục lại bình thường, không phát bệnh nữa mới thôi.
Quả nhiên là cái kiểu thần kinh này, phải đè tới khi anh ta không phát bệnh nữa mới thôi!
Tư Ngang lúc không phát bệnh rất dịu dàng, xoa tóc cô hỏi: “Em muốn bao giờ kết hôn? Hôn lễ chọn kiểu nào? Đúng rồi, chắc anh phải đi hỏi thăm cậu của em, nói cho bọn họ một tiếng, để bọn họ biết chúng ta kết hôn, anh không phải chơi đùa với em.”
Ban đầu khi biết được thân phận bạn trai của Trì Am, tất cả mọi người đều cảm thấy quý công tử hào môn thích sự mới mẻ, chơi đùa con gái nhà lành thôi, không hề coi trọng bọn họ. Chắc chắn Tư tổng này chỉ chơi đùa, cuối cùng sẽ vứt bỏ cô, cưới một người phụ nữ môn đăng hộ đối, bọn họ sẽ sống hạnh phúc với nhau.
Nếu như là như vậy, Trì Am sẽ vui mừng tới chảy nước mắt luôn, sau đó đi thắp hương cúng bái phật tổ trong chùa, để giải xui!
Má nó, kiểu kia mới là hào môn chân chính chứ, hiện giờ Tư tổng đang chơi trò gì vậy?
Đáng tiếc là chuyện không như nguyện, đầu óc của tên thần kinh và người bình thường chưa bao giờ chung đường.
Tuy rằng Trì Am cảm thấy Tư Ngang là tên thần kinh, hơn nữa còn là giai đoạn cuối, nhưng rất chắc chắn rằng anh sẽ không chia tay, cho nên vô cùng thản nhiên đối diện với sự hâm mộ đố kị và gây sự âm thầm của mọi người. Đáng tiếc là không đợi được cô xắn tay áo đại chiến một trận với mấy người gây sự, Tư tổng đã xử lý tất cả đối tượng gây sự rồi.
Về lâu về dài, cũng không còn có ai dám làm loạn trước mặt cô nữa, hại cô cảm thấy rất tiếc nuối.
Năng lực bạn trai của Tư tổng quá mạnh mẽ, Trì Am vừa vui mừng vừa buồn rầu, cả trái tim lại bị anh quyến rũ tới ngứa ngáy khó chịu, hận không thể đè anh cho xong.
Trì Am thăm dò hỏi anh: “Nếu như em không muốn kết hôn với anh...”
“Em muốn kết hôn với ai?” Đôi mắt anh nhìn chằm chằm cô, hỏi với giọng điệu nhẹ nhàng tới đáng sợ.
Sống lưng Trì Am lạnh toát, vội vàng nói: “Không có! Không có! Trừ anh ra, em sẽ không kết hôn với ai cả! Thật đó, honey à, anh phải tin tưởng em!”
Má nó, quả nhiên là không thăm dò được, người đàn ông này quá nhạy bén!
Cái thế giới này nào có ai khốn khổ như cô chứ, khó khăn lắm mới hẹn hò được với nam thần vừa ý, lại phát hiện ra rằng hóa ra đối phương là một tên thần kinh, lúc muốn chia tay thì đã không thể chia tay được nữa.
Sau khi Trì Am thuận lợi hẹn hò với Tư Ngang, phát hiện ra dự cảm trước đây là đúng thật, người đàn ông này vô cùng không ổn, khi đó cô không biết là gì, nhưng giờ thì biết rồi..
Bởi vì anh ta chính là một tên thần kinh! Hơn nữa còn là tên thần kinh giai đoạn cuối, người bình thường không thể nào hold nổi.
Trì Am khốn khổ ngày nào cũng muốn chia tay, nhưng mãi chẳng chia tay được.
Sau khi bạn thân biết bọn họ hẹn hò còn chúc mừng cô với vẻ mặt vui sướng: “Chúc mừng cậu thoát kiếp độc thân, hôm nào chúng ta đi làm bữa chúc mừng đi! Đúng rồi, tối hôm đó cậu đè được anh ta chưa? Hương vị người đàn ông của cậu như thế nào? Có phải là hàng to xài tốt, tiêu hồn thực cốt không? Haiz, tửu lượng của cậu trước giờ chẳng ra làm sao, uống say rồi, chắc là sẽ đè anh ta đúng không?”
Trì Am uể oải ủ rũ bò trên mặt bàn quán cà phê: “Không đè, tớ muốn chia tay...”
“Vì sao chứ?” Diệp Lạc kinh ngạc nói: “Nhớ lúc trước cậu còn tơ tưởng anh ta mấy tháng trời, tim gan cồn cào muốn đè anh ta, tớ nhìn mà nóng ruột thay cậu luôn! Bây giờ khó khăn lắm hai người mới hẹn hò, sao cậu lại muốn chia tay? Làm người không thể thay đổi xoành xoạch được, huống hồ bạn trai cậu đẹp trai tới mức không có bạn bè, nếu không phải người đàn ông của tớ đối xử tốt với tớ, tớ cũng muốn thay lòng luôn đó.”
“Thế thì cậu đá người đàn ông của cậu đi, tớ tặng anh ta cho cậu!” Trì Am trợn trắng mắt.
“Đừng, nếu như tớ dám đá người đàn ông của tớ, chắc chắn anh ấy sẽ hắc hóa thành bệnh thần kinh! Để anh ấy không hắc hóa, tớ vẫn nên ngoan ngoãn ở bên cạnh anh ấy thôi.” Diệp Lạc nói với vẻ mặt tiếc nuối.
Cô ấy và bạn trai quen nhau từ lúc cấp hai, sau đó hai người chính thức hẹn hò với nhau, lúc cấp ba đã lén lút ăn trái cấm rồi. Ở bên nhau nhiều năm như vậy, cũng từng cãi cọ đòi chia tay, nhưng mỗi lần chia tay xong bạn trai sẽ hắc hóa, khiến cho cô ấy bây giờ cũng không dám nhắc tới từ chia tay dễ dàng nữa.
Trì Am nghe thấy lời này bèn đau khổ nhắm mắt lại.
Vấn đề là, người bạn trai này cô còn chưa chia tay với anh ta mà anh ta đã hắc hóa rồi, vì sao chứ?
Ngay lúc Trì Am vô cùng đau khổ thì đột nhiên nhận được lệnh của cấp cao công ty, cô bị chuyển tới thánh địa trong lòng tất cả nhân viên Tư Thị… Văn phòng tổng giám đốc tầng cao nhất của trụ sở Tập đoàn Tư Thị.
Trì Am: “...”
Nếu như đây là một trò đùa, thì đùa hơi quá rồi đấy.
Nhưng cô nhanh chóng tỉnh lại, đây cũng được coi là thăng chức tăng lương phải không? Tình yêu không vừa ý, vậy thì sự nghiệp sẽ bù lại!
Trì Am dựa vào thành tích xuất sắc, lúc tốt nghiệp được tuyển vào Tư Thị, thêm thời gian thực tập nữa, có thể nói là đã ở Tư Thị hai năm, coi như là một nhân viên không cũ cũng không mới.
Thứ ở Tư Thị khiến cô vừa ý nhất đó là tiền lương ngút trời, tuy rằng ngày nào cũng tăng ca tới mức muốn ói, nhưng cũng có thể lấy được thù lao hậu hĩnh tương đương, khiến công nhân vừa bị áp bức cam tâm tình nguyện tiếp tục bán mạng.
Chỉ là ngoài vất vả ra, mọi người đều không nhịn mà được nói xấu tổng giám đốc của công ty bọn họ, một tiên cuồng làm việc tiêu chuẩn.
Nghe nói tổng giám đốc kia ngoài cao phú soái ra, những thứ khác đều là đánh giá tiêu cực, lúc anh ta làm việc khong khác nào bạo quân, không hợp ý một cái là cho người ta cuốn gói, thường xuyên khiến người khác phải tăng ca, lột sạch giá trị thặng dư của nhân viên, không khác nào một nhà tư bản máu lạnh, một con quỷ hút máu lạnh lùng.
Trì Am hiểu rõ, cảm thấy Tập đoàn Tư Thị có thể phát triển lớn mạnh như vậy cũng là nhờ vào tổng giám đốc cuồng làm việc này.
Tuy rằng Trì Am cảm thấy một nhân viên vừa mới tốt nghiệp hai năm như mình vẫn chưa có tư cách trở thành thư ký trợ lý đặc biệt bên cạnh tổng giám đốc, nhưng lệnh này là thật, vậy thì cứ vui vẻ chấp nhận thôi.
Sau khi chào tạm biệt trưởng phòng hói đầu và những đồng nghiệp đang hâm mộ ghen tị của bộ phận bọn họ, Trì Am dọn dẹp đồ đạc đi lên tầng cao nhất, xoa xoa tay, chuẩn bị làm việc lớn, có được sự tán thưởng của cấp trên, đi lên con đường thăng chức tăng lương ôm cao phú soái.
Đợi cô nhìn thấy tổng giám đốc rất ít khi lộ mặt trước mặt nhân viên ở văn phòng tổng giám đốc, Trì Am lập tức xoay người muốn đi.
“Am Am, qua đây.” Tư tổng cất lời nói, đôi mắt màu tím trầm mặc nhìn cô, trong mắt lóe lên ánh sáng nguy hiểm.
Sống lưng Trì Am lạnh toát, cuối cùng tức thời đi tới, bị anh vươn tay kéo lấy, ôm vào trong lòng.
Thân hình anh cao to, lúc ôm cô vào trong lòng giống như ôm một đứa bé vậy, không có gì không hài hòa cả.
Trì Am cứng đờ một lúc lâu mới nói rằng: “Hóa ra anh là người phụ trách của Tư Thị sao... Trước đây anh cũng không nói với em.”
Bạn trai của mình lại là cấp cao nhất của công ty, người mà mình thường lặng lẽ chửi là bạo quân hút máu người, hẹn hò nửa năm sau mới biết được chân tướng, nước mắt Trì Am suýt chút nữa thì rơi xuống.
“Em không hỏi.” Tư Ngang đặt cằm lên đỉnh đầu cô rồi nói.
Đó là vì anh nói là đi làm ở công ty, bình thường thấy anh hay ở trong nhà, giống như một phú nhị đại chỉ ăn chia hoa hồng, cô tưởng anh không muốn nói, cho nên không hỏi kỹ càng, ai mà biết được lại như vậy!
Cảm giác trong lòng Trì Am có hơi phức tạp.
Thực ra cô cũng không cảm thấy Tư Ngang lừa mình, mà là nhất thời có chút không chấp nhận được.
Rõ ràng tưởng rằng bạn trai làm ở công ty nhỏ, thế nào mà bỗng nhiên trở thành tổng giám đốc bạo quân thần long thấy đầu không thấy đuôi của công ty mình chứ? Uổng công mỗi lần tăng ca, cô đều mắng anh là quỷ hút máu, là bạo quân ở trong lòng cùng với đồng nghiệp.
Chả trách anh lại khó chiều như vậy, hóa ra còn là một tổng giám đốc.
“Nếu như thân phận của anh đã cao như vậy, vì sao còn phải mua nhà ở chỗ em, khu chung cư đó đâu được tính là tốt nhất đâu.” Trì Am cằn nhằn, nếu như anh không trở thành hàng xóm của cô thì cho dù gan của cô có lớn hơn, cô cũng không dám nghĩ tới việc đi tán tỉnh anh.
“Bởi vì em ở đó.” Tư Ngang cúi đầu hôn lên mặt cô, nhẹ nhàng nói.
Trì Am kinh ngạc nhìn anh: “Anh nói gì cơ?”
Một tay Tư Ngang nâng cằm cô lên, nói với cô: “Anh vẫn luôn theo dõi em, biết được tất cả mọi việc của em! Anh đợi em cam tâm tình nguyện yêu anh, ở bên anh!”
Trì Am: “...”
Má ơi, nói anh ta không phải si hán cô cũng không tin luôn!
Đầu óc cô hoang mang, cảm thấy lời nói của anh vô cùng kỳ quặc, cẩn thận thăm dò: “Anh biết em từ khi nào? Anh yêu thầm em à? Cho nên vẫn luôn tìm cơ hội để tiếp cận em?”
Nhìn đi, hóa ra lúc đầu cô không nghi ngờ sai, người đàn ông này vẫn luôn lẳng lặng tán tỉnh cô, tán tỉnh cô tới mức cô tim gan cồn cào, đúng là đàn ông tâm cơ!
Tư Ngang không trả lời, một tay giữ lấy ót cô, lại hôn cô lần nữa, hôn tới khi cô thở hổn hển rồi mới nói: “Em đừng nghĩ tới việc trốn anh, nếu như em dám, vậy thì chúng ta sẽ chết cùng nhau!”
Trì Am run lên, hoảng sợ nhìn anh, cảm thấy bệnh của tổng giám đốc này càng nghiêm trọng hơn rồi.
Má ơi, rốt cuộc là cô đã vô tình chọc phải người gì cậy?
Lại một lần nữa, Trì Am muốn nhét bạn thân khi đó đã xúi giục cô đi tỏ tình về bụng mẹ cô ấy để luyện lại.
Sau khi biết Tư Ngang còn là vị tổng giám đốc kia trong công ty, Trì Am bị ép bắt đầu cuộc sống chung sống với anh.
Sau khi sống chung, Trì Am phát hiện ra chỉ cần cô không nói mấy lời như chưa tay, Tư Ngang sẽ không phát bệnh, giống như lúc vẫn chưa hẹn hò, nhìn trông vừa nghiêm túc vừa cấm dục, khiến lòng cô ngứa ngáy.
Nhưng cô không dám vượt quá giới hạn!
Tư tổng này quá quỷ dị, khiến cô rất áp lực, từ tận đáy lòng không dám đè anh nữa.
Mà cũng không biết có phải Tư Ngang đang đợi cô cam tâm tình nguyện yêu anh không, anh chưa bao giờ cưỡng ép cô trong chuyện đó, cùng lắm chỉ ôm hôn cô thôi, không tiến thêm một bước nào, quả nhiên giống như anh thể hiện ra, vừa lạnh lùng vừa cấm dục.
Thế là mỗi ngày Trì Am đều bị anh tán tỉnh cho ngứa ngáy cả cõi lòng, nhưng lại bởi vì sợ hãi mà không dám thực sự đè anh, chỉ có thể đỡ ghiền vào lúc hôn môi thôi.
Sớm muộn gì cô cũng nghẹn tới hỏng mất!
Nhưng trước khi cô nghẹn hỏng, người đàn ông này sẽ nghẹn hỏng sớm hơn cô!
Trì Am phát hiện ra không phải Tư Ngang không có cảm giác gì với cô, thậm chí là mỗi lần hôn cô xong, chỗ đó của anh đều phồng lên một bọc, cô liền biết anh cũng phải chịu giày vò, lập tức cảm thấy bình tĩnh hơn hẳn. Hơn nữa buổi sáng mỗi ngày tỉnh dậy thì anh càng khoa trương hơn, tới Trì Am cũng thấy khó chịu thay anh.
Anh không chạm vào cô, cô rất vui, nhưng lại có chút hụt hẫng.
Trì Am cũng cố gắng, thế thì xem coi ai nhịn được.
...
Cứ nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng nhịn cả ba năm trời.
Sau khi Trì Am và Tư Ngang hẹn hò được ba năm, tất cả mọi người đều biết bạn trai cô là tổng giám đốc Tập đoàn Tư Thị, hâm mộ ghen tị với cô đều có cả, chỉ có bạn thân Diệp Lạc lúc đó biết được thân phận của bạn trai cô thì đắc ý nói: “Tớ biết ngay người đàn ông mà cậu có dụng vọng muốn đè sẽ không đơn giản mà, hẳn là tổng giám đốc của Tư Thị, cậu đúng là kiếm được món hời rồi!”
Trì Am hữu khí vô lực nói: “Cậu thích thì tớ tặng cậu.”
Ai mà biết được Diệp Lạc còn chưa phản bác lời này đã bị tổng giám đốc Tư đi vào nghe thấy, sau đó Trì Am thảm luôn.
Trì Am bị dằn vặt cho không xuống nổi giường.
Cả người cô đều là dấu vết mà anh để lại, nhưng anh vẫn không chịu làm tới cuối cùng, nhưng chỉ quá trình đó thôi cũng đã khiến cô đau eo mỏi chân, không xuống nổi giường.
Tư tổng quá đáng sợ, Trì Am không còn muốn đè anh nữa.
Trì Am nhận được bài học cũng không dám nói nhăng nói cuội nữa, chỉ cần là nơi có Tư tổng, cô sẽ ngoan ngoãn như một con mèo, tới khi Tư tổng không giày vò cô nữa, cuối cùng cô mới được sống lại.
Má nó, cái tên thần kinh này đúng là không thể kích thích được! Nói năng phải cẩn thận!
Ngay lúc Trì Am cảm thấy không thể kích thích tên thần kinh ấy thì Tư tổng thần kinh lại cân nhắc một chuyện chung thân đại sự.
“Em định bao giờ kết hôn?”
Buổi tối một ngày nào đó, Tư Ngang đột nhiên hỏi câu này, Trì Am bị dọa cho ngã từ trên giường xuống.
Phản ứng khoa trương này của cô khiến anh bỗng chốc sầm mặt, vươn tay kéo cô lên giường, trực tiếp đè xuống.
Phản ứng của Trì Am còn nhanh hơn anh, lật người ngồi trên người anh, đè ngược lại anh, dừng sức chặn miệng anh lại, dồn sức hôn anh, tới tận khi sắc mặt anh khôi phục lại bình thường, không phát bệnh nữa mới thôi.
Quả nhiên là cái kiểu thần kinh này, phải đè tới khi anh ta không phát bệnh nữa mới thôi!
Tư Ngang lúc không phát bệnh rất dịu dàng, xoa tóc cô hỏi: “Em muốn bao giờ kết hôn? Hôn lễ chọn kiểu nào? Đúng rồi, chắc anh phải đi hỏi thăm cậu của em, nói cho bọn họ một tiếng, để bọn họ biết chúng ta kết hôn, anh không phải chơi đùa với em.”
Ban đầu khi biết được thân phận bạn trai của Trì Am, tất cả mọi người đều cảm thấy quý công tử hào môn thích sự mới mẻ, chơi đùa con gái nhà lành thôi, không hề coi trọng bọn họ. Chắc chắn Tư tổng này chỉ chơi đùa, cuối cùng sẽ vứt bỏ cô, cưới một người phụ nữ môn đăng hộ đối, bọn họ sẽ sống hạnh phúc với nhau.
Nếu như là như vậy, Trì Am sẽ vui mừng tới chảy nước mắt luôn, sau đó đi thắp hương cúng bái phật tổ trong chùa, để giải xui!
Má nó, kiểu kia mới là hào môn chân chính chứ, hiện giờ Tư tổng đang chơi trò gì vậy?
Đáng tiếc là chuyện không như nguyện, đầu óc của tên thần kinh và người bình thường chưa bao giờ chung đường.
Tuy rằng Trì Am cảm thấy Tư Ngang là tên thần kinh, hơn nữa còn là giai đoạn cuối, nhưng rất chắc chắn rằng anh sẽ không chia tay, cho nên vô cùng thản nhiên đối diện với sự hâm mộ đố kị và gây sự âm thầm của mọi người. Đáng tiếc là không đợi được cô xắn tay áo đại chiến một trận với mấy người gây sự, Tư tổng đã xử lý tất cả đối tượng gây sự rồi.
Về lâu về dài, cũng không còn có ai dám làm loạn trước mặt cô nữa, hại cô cảm thấy rất tiếc nuối.
Năng lực bạn trai của Tư tổng quá mạnh mẽ, Trì Am vừa vui mừng vừa buồn rầu, cả trái tim lại bị anh quyến rũ tới ngứa ngáy khó chịu, hận không thể đè anh cho xong.
Trì Am thăm dò hỏi anh: “Nếu như em không muốn kết hôn với anh...”
“Em muốn kết hôn với ai?” Đôi mắt anh nhìn chằm chằm cô, hỏi với giọng điệu nhẹ nhàng tới đáng sợ.
Sống lưng Trì Am lạnh toát, vội vàng nói: “Không có! Không có! Trừ anh ra, em sẽ không kết hôn với ai cả! Thật đó, honey à, anh phải tin tưởng em!”
Má nó, quả nhiên là không thăm dò được, người đàn ông này quá nhạy bén!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.