[Xuyên Nhanh] Ta Là Quý Nhân Của Vai Chính
Chương 7: Ta Là Quý Nhân Của Nữ Chính Truyện Ngọt Sủng [04]
Tiêu Tiểu Ca
01/01/2024
Đám nam nhân yêu thương Lý Hân Nguyên kia, cả đám đều cho rằng Phó Du Giác là không biết điều, may mắn đạt được lòng yêu mến của người mà bọn họ đặt trên đầu quả tim mà yêu chiều, vậy mà còn dám cự tuyệt.
Trừ bỏ cuối cùng Cửu hoàng tử có được niềm vui ôm được mỹ nhân Lý Hân Nguyên về, thì những nam nhân khác đều cầu mà không được, sau lại sinh lòng đố kị với kẻ đã từng đạt được phương tâm thiếu nữ nhưng lại chủ động cự tuyệt như Phó Du Giác, mà lòng đố kị một khi sinh thì ắt không nhịn được ra tay chèn ép.
Cửu hoàng tử dù đã cưới Lý Hân Nguyên càng thêm khó có thể chịu đựng thê tử của mình đã từng trao phương tâm cho nam nhân khác ngoài hắn, nên càng ra tay ác liệt mà đoạn tuyệt mọi con đường làm quan của Phó Du Giác.
Vốn Phó Du Giác đã không thể thông qua khoa cử mà nhập sĩ, nhưng nhờ vào mấy phần mặt mũi của Trường Dương hầu vẫn có thể cầu hoàng đế ban cho hắn một chức quan, dẫu rằng phẩm cấp ắt không cao, nhưng dù tốt hay xấu vẫn là một cơ hội cho hắn nhập sĩ, nhưng cơ hội này lại chỉ vì sự ghen tỵ của Cửu hoàng tử mà mất đi.
Phó Du Giác không còn khả năng nhập sĩ chỉ đành làm một người nhàn rỗi mà có chút đỉnh tiền, nhưng dù là thế, đám ái mộ Lý Hân Nguyên đến mất não cũng không muốn buông tha hắn, đặc biệt là Phó Du Kỳ đại ca ruột thịt của hắn, do đó mà tàn nhẫn chèn ép đệ đệ ruột của mình.
Sau khi Trường Dương hầu qua đời, trước tiên Phó Du Kỳ cắt xén gia sản mà đệ đệ mình đáng được nhận, sau lại đưa cho đệ đệ của hắn những sản nghiệp đã chịu nhiều hao tổn, càng sau đó chính là tống cổ Phó Du Giác ra khỏi Trường Dương hầu phủ, cuối cùng trong tối ngoài sáng chèn ép sản nghiệp Phó Du Giác.
Trong cái rủi có cái may đó là thê tử Tào Nghiên không rời không bỏ làm bạn tại bên người hắn, dẫu vậy sau khi bị đuổi ra khỏi hầu phủ Phó Du Giác vẫn lâm bệnh nặng một đoạn thời gian, vì kinh phí chữa bệnh vô cùng lớn, hoàn toàn phụ thuộc vào kinh doanh của Tào Nghiên, chỉ đành cố gắng không ngừng duy trì gia nghiệp không suy bại, đồng thời có thể có tiền để mua thuốc chữa bệnh cho hắn.
Hai vợ chồng cùng nhau nâng đỡ vượt qua những ngày gian nan nhất, vừa thấy được bệnh tật của Phó Du Giác có chuyển biến tốt đẹp, ngày tháng sẽ qua đi càng ngày càng tốt, Phó Du Kỳ lại ngáng chân hắn, bức bách Phó Du Giác không thể không mang theo vợ con rời xa chốn đô thành tìm đến nơi thanh tịnh.
Cuối cùng quãng đời còn lại của Phó Du Giác trôi qua trong thất bại buồn bực, không những thế còn liên lụy đến thê tử Tào Nghiên cùng hắn chịu khổ chịu tội, cùng một đôi con trai con gái không dám về kinh vì sợ chèn ép.
Rõ ràng huynh trưởng ruột thịt là Trường Dương hầu đương thời, mà cố tình bạc bẽo đến mức so kẻ thù tàn nhẫn chèn ép nhân sinh của hắn, sau này ngay cả Cửu hoàng tử đều đã quên có nhân vật mang tên Phó Du Giác, mà Phó Du Kỳ sau ngần ấy năm vẫn luôn không buông tha hắn.
Cho nên trong lòng Phó Du Giác vẫn luôn có oán hận với huynh trưởng Phó Du Kỳ, oán hắn làm hại thân thể bản thân ốm yếu, hại bản thân vô duyên cùng thi khoa cử mà nhập sĩ, hại bản thân quãng đời còn lại sống trong buồn bực thất bại, hại vợ con bản thân chịu khổ chịu nạn.
—— Ta kẻ bị hắn hại thành một cái ma ốm cũng chưa làm gì hắn ta, hắn dựa vào lẽ gì vẫn luôn chèn ép ta? Còn chèn ép con cái của ta? Ta muốn thay hắn trở thành Trường Dương hầu, ta cũng muốn hắn nếm thử những cái khổ mà hắn tạo ra!
Sau khi Du Giác nhìn toàn bộ ký ức của Phó Du Giác, trong đầu tràn ngập và quanh quẩn oán ý của Phó Du Giác, thật lâu cũng chẳng tiêu tan.
Hắn không khỏi nhíu mày:[ Phó Du Giác năm nay mới mười bốn thôi? Tại sao hắn có ký ức cả đời này? ]
Hệ thống 222 trả lời: [ Bởi vì ngài dung hợp là hoàn chỉnh thế giới này Phó Du Giác nên ngài sẽ đạt được Phó Du Giác toàn bộ nhân sinh ký ức. Kiến nghị ngài nên hoàn thành chấp niệm của Phó Du Giác, nếu không khả năng cao là Phó Du Giác ký ức sẽ vì chấp niệm đâm sâu mà xuất hiện tình trạng dị thường. ]
Trừ bỏ cuối cùng Cửu hoàng tử có được niềm vui ôm được mỹ nhân Lý Hân Nguyên về, thì những nam nhân khác đều cầu mà không được, sau lại sinh lòng đố kị với kẻ đã từng đạt được phương tâm thiếu nữ nhưng lại chủ động cự tuyệt như Phó Du Giác, mà lòng đố kị một khi sinh thì ắt không nhịn được ra tay chèn ép.
Cửu hoàng tử dù đã cưới Lý Hân Nguyên càng thêm khó có thể chịu đựng thê tử của mình đã từng trao phương tâm cho nam nhân khác ngoài hắn, nên càng ra tay ác liệt mà đoạn tuyệt mọi con đường làm quan của Phó Du Giác.
Vốn Phó Du Giác đã không thể thông qua khoa cử mà nhập sĩ, nhưng nhờ vào mấy phần mặt mũi của Trường Dương hầu vẫn có thể cầu hoàng đế ban cho hắn một chức quan, dẫu rằng phẩm cấp ắt không cao, nhưng dù tốt hay xấu vẫn là một cơ hội cho hắn nhập sĩ, nhưng cơ hội này lại chỉ vì sự ghen tỵ của Cửu hoàng tử mà mất đi.
Phó Du Giác không còn khả năng nhập sĩ chỉ đành làm một người nhàn rỗi mà có chút đỉnh tiền, nhưng dù là thế, đám ái mộ Lý Hân Nguyên đến mất não cũng không muốn buông tha hắn, đặc biệt là Phó Du Kỳ đại ca ruột thịt của hắn, do đó mà tàn nhẫn chèn ép đệ đệ ruột của mình.
Sau khi Trường Dương hầu qua đời, trước tiên Phó Du Kỳ cắt xén gia sản mà đệ đệ mình đáng được nhận, sau lại đưa cho đệ đệ của hắn những sản nghiệp đã chịu nhiều hao tổn, càng sau đó chính là tống cổ Phó Du Giác ra khỏi Trường Dương hầu phủ, cuối cùng trong tối ngoài sáng chèn ép sản nghiệp Phó Du Giác.
Trong cái rủi có cái may đó là thê tử Tào Nghiên không rời không bỏ làm bạn tại bên người hắn, dẫu vậy sau khi bị đuổi ra khỏi hầu phủ Phó Du Giác vẫn lâm bệnh nặng một đoạn thời gian, vì kinh phí chữa bệnh vô cùng lớn, hoàn toàn phụ thuộc vào kinh doanh của Tào Nghiên, chỉ đành cố gắng không ngừng duy trì gia nghiệp không suy bại, đồng thời có thể có tiền để mua thuốc chữa bệnh cho hắn.
Hai vợ chồng cùng nhau nâng đỡ vượt qua những ngày gian nan nhất, vừa thấy được bệnh tật của Phó Du Giác có chuyển biến tốt đẹp, ngày tháng sẽ qua đi càng ngày càng tốt, Phó Du Kỳ lại ngáng chân hắn, bức bách Phó Du Giác không thể không mang theo vợ con rời xa chốn đô thành tìm đến nơi thanh tịnh.
Cuối cùng quãng đời còn lại của Phó Du Giác trôi qua trong thất bại buồn bực, không những thế còn liên lụy đến thê tử Tào Nghiên cùng hắn chịu khổ chịu tội, cùng một đôi con trai con gái không dám về kinh vì sợ chèn ép.
Rõ ràng huynh trưởng ruột thịt là Trường Dương hầu đương thời, mà cố tình bạc bẽo đến mức so kẻ thù tàn nhẫn chèn ép nhân sinh của hắn, sau này ngay cả Cửu hoàng tử đều đã quên có nhân vật mang tên Phó Du Giác, mà Phó Du Kỳ sau ngần ấy năm vẫn luôn không buông tha hắn.
Cho nên trong lòng Phó Du Giác vẫn luôn có oán hận với huynh trưởng Phó Du Kỳ, oán hắn làm hại thân thể bản thân ốm yếu, hại bản thân vô duyên cùng thi khoa cử mà nhập sĩ, hại bản thân quãng đời còn lại sống trong buồn bực thất bại, hại vợ con bản thân chịu khổ chịu nạn.
—— Ta kẻ bị hắn hại thành một cái ma ốm cũng chưa làm gì hắn ta, hắn dựa vào lẽ gì vẫn luôn chèn ép ta? Còn chèn ép con cái của ta? Ta muốn thay hắn trở thành Trường Dương hầu, ta cũng muốn hắn nếm thử những cái khổ mà hắn tạo ra!
Sau khi Du Giác nhìn toàn bộ ký ức của Phó Du Giác, trong đầu tràn ngập và quanh quẩn oán ý của Phó Du Giác, thật lâu cũng chẳng tiêu tan.
Hắn không khỏi nhíu mày:[ Phó Du Giác năm nay mới mười bốn thôi? Tại sao hắn có ký ức cả đời này? ]
Hệ thống 222 trả lời: [ Bởi vì ngài dung hợp là hoàn chỉnh thế giới này Phó Du Giác nên ngài sẽ đạt được Phó Du Giác toàn bộ nhân sinh ký ức. Kiến nghị ngài nên hoàn thành chấp niệm của Phó Du Giác, nếu không khả năng cao là Phó Du Giác ký ức sẽ vì chấp niệm đâm sâu mà xuất hiện tình trạng dị thường. ]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.