[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 1)
Chương 106: Anh trai của vị hôn phu (5)
Tây Linh Nhược Vũ
01/09/2021
Hoa Y trở về khoang phòng của mình, vừa chạm vào chăn ấm đệm êm, liền thấy thứ gì đó lành lạnh, đang chuyển động.
Cô lật ra chăn, liền nhìn thấy vật lành lạnh đó là gì, là rắn nhỏ mấy ngày trước đã chỉ đường cho cô.
Hoa Y nở nụ cười sờ đầu nó, hỏi: "Sao nhóc lại ở đây? Đừng bảo chủ nhân của nhóc là Abraham đấy nhé".
Rắn nhỏ dường như hiểu được điều cô nói, cái đầu lắc nguầy nguậy, sau nhanh chóng trườn xuống, trườn ra ngoài cửa, Hoa Y theo kinh nghiệm lần trước, liền bám theo nó.
Trên hành lang, một người một rắn, rắn nhỏ bò trườn rất nhanh, lần này nó không có đợi cô, Hoa Y phải tăng hết tốc lực mới đuổi được nó.
Chợt một mùi bạc hà quanh quẩn nơi chóp mũi, Hoa Y phản ứng, quay người lại, nhưng thân ảnh đã khuất sau ngã rẽ, người này có một mùi hương thật dễ chịu...
Chỉ suy nghĩ một chút, cô liền mất dấu rắn nhỏ, Hoa Y nhanh chóng nhìn quanh ngó quất, vẫn không thấy nó đâu, nên đành phải quay trở về.
----------------------
Tiếng gõ cửa vang lên, Hoa Y cho người vào.
Phó binh đoàn bước vào thông báo: "Vương nữ, thiếu tướng Abraham gửi lời đến người cùng vương tử Claw rằng mọi người cần họp bàn và trao đổi một chút luật lệ của tinh cầu Murz, xin người hãy mau chuẩn bị".
"Ta biết rồi, lát ta sẽ qua đó", Hoa Y đi lại giày, chuẩn bị qua bên Abraham.
Một đường đi về phía khoang chính sự, đẩy cửa, khẽ gật đầu với Claw, ném ánh mắt khiêu khích về phía Abraham, Hoa Y mới kéo ra ghế, ngồi xuống.
Abraham nhìn đến ánh mắt của cô, lòng lại phiền chán, hắn thực sự không ngờ hôn thê của hắn lại là người như vậy, qua mấy ngày tiếp xúc, cho thấy cô là một người tùy hứng, ngạo mạn, rốt cuộc hắn nghĩ cho dù Omega trên đời này đều không còn, hắn cũng rất khó để chấp nhận được người vợ như cô, nhưng về phía Vương thất rất khó ăn nói, suy cho cùng mối hôn sự này cũng do Bệ hạ quyết định.
Hoa Y mặc kệ ánh mắt nam chủ nhìn cô có bao nhiêu chán ghét, vẫn thấy chết không sờn mà trêu chọc hắn: "Thiếu tướng, anh cần nói gì thì mau nói luôn đi, thời gian của ta rất là quý giá đó".
Abraham trực tiếp phớt lờ cô, ánh mắt hướng đến vương tử Claw: "Vương tử, hiện tại tài liệu đang được sắp xếp lại, có lẽ sẽ mất một khoảng thời gian".
Claw nhìn Hoa Y, lại nhìn đến hắn, nở nụ cười: "Được".
Hoa Y nhàm chán nghịch ngón tay, cánh cửa cũng đã mở ra, tiếng giày da vang lên, bước về phía đầu bàn, giọng nói trầm ấm đầy từ tính vang vọng: "Xin lỗi vì đã đến trễ, tài liệu đã có một số thay đổi và cập nhật, cụ thể như sau...".
Hoa Y ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng trong, rực rỡ, mang theo muôn vàn cảm xúc, nhìn vào người đàn ông, không tự chủ được, nở nụ cười, tìm thấy rồi~.
Neil nói sơ qua một số luật lệ mới được bổ sung của hành tinh Murz, ánh mắt rời khỏi tài liệu, quét một lượt đến những người có mặt ở đây: "Có ai còn thắc mắc gì không?".
Chú ý đến một thân ảnh nhỏ xinh, cô đang nhìn hắn cười, từ khóe môi cho đến đuôi mắt đều cong cong, sau cô đứng lên, lời nói rõng rạc, mạch lạc hỏi hắn: "Có, anh tên là gì?".
Neil ánh mắt nhìn cô, sau khẽ nở nụ cười: "Tôi là Neil Phoenix, vương nữ có còn điều gì thắc mắc nữa không?".
Hoa Y nhìn hắn, suy nghĩ hóa ra là nhà Phoenix, cô cũng đã từng nghe nói Abraham có một anh trai, vậy mà cục băng nhà cô lại xuyên qua thân phận anh trai nam chủ nha, thật đáng mong đợi.
" Đây là lần đầu tiên ta sang một tinh cầu khác Tinh Tế, có rất nhiều điều ta không hiểu hết được, sau buổi họp, anh có thể giúp ta không?", Hoa Y đưa ra một đề nghị.
Neil nhìn cô, nhẹ gật đầu, nở nụ cười đúng chừng mực, phong phạm thân sĩ: "Rất sẵn lòng".
Abraham nhìn tràng cảnh trước mặt, lặng im, không nói gì, ánh mắt nhìn Hoa Y lại thêm chút chán ghét cùng khinh thường.
--------------------
Neil vừa bước vào phòng, định đóng lại cửa, cánh cửa liền bị chặn lại.
Hoa Y nhìn hắn cười: "Anh đã nói sẽ giúp ta cơ mà, tại sao lại vội vã như thế?".
Neil nhìn người con gái trước mặt, toàn thân đều toát lên vẻ du côn, bá đạo, nào giống như vương nữ quý tộc, dịu hiền, lễ nghi, cho dù vậy hắn vẫn nở nụ cười thân sĩ hướng cô: "Người vào đi".
Hoa Y quan sát căn phòng của hắn, cũng không có gì đặc biệt, đa số là tài liệu, cùng một số robot, hình như hắn đang chế tạo cái gì đó, bản vẽ có ở khắp nơi.
Cô cầm lên một bản vẽ, chợt thấy tay lành lạnh, là rắn nhỏ, Hoa Y nhìn rắn nhỏ, hóa ra chủ nhân của nó chính là Neil, vậy rõ ràng là ngày đó hắn đã thấy cô, nhưng lại không chịu gặp cô.
Hoa Y có chút sinh khí, làm cô tìm hắn lâu như thế, nhưng cuối cùng vẫn thở dài não nề, vì dù sao hắn cứ qua thế giới mới là lại mất đi kí ức, âu cũng không phải lỗi do hắn, thôi đành phải trách đôi uyên ương chúng ta mệnh khổ.
Neil không biết ưu tư của Hoa Y lúc này, nhìn thấy rắn nhỏ cuốn lấy tay cô, hắn nói: "Nó tên là Bạch Ly, nó có vẻ rất thích người".
Hoa Y sửng sốt, tay run lên một chút, đôi mắt thu lại, tối đen, dường như đang nhớ lại hồi ức nào đó.
Neil thấy trạng thái của cô không đúng, có chút lo lắng hỏi: "Elf, người không sao chứ, là nó làm đau người?".
Rắn nhỏ cũng lo lắng, khẽ đưa đuôi trườn qua trườn lại trên tay cô, Hoa Y sực tỉnh khỏi hồi ức, nhìn về phía hắn, chạy nhanh qua, dùng toàn lực ôm hắn.
Neil cảm thấy eo bị người siết chặt, lực đạo như dùng toàn lực, dùng tất cả sức lực binh sinh để ôm chặt hắn, chợt thấy trước ngực mát lạnh.
Hắn ánh mắt hiện lên muôn vàn lo lắng, hỏi cô: "Elf? Cảm xúc của người...".
Hoa Y không nói chuyện, chỉ làm tổ trong ngực hắn.
Hai người cứ giữ tư thế thật lâu, cho đến khi cả hai đều mỏi rần, Hoa Y mới ngẩng đầu lên, đôi mắt lấp lánh ánh quang nhìn hắn: "Bạch là màu trắng tinh khôi, Ly là lưu ly sắc thái, Bạch Ly là tinh khôi, trong suốt như ngọc thạch, ta nói đúng chứ?".
Neil mất một lúc mới ý thức được, cô đang giải thích ý nghĩa tên của rắn nhỏ, nở nụ cười nhìn cô: "Ý nghĩa thật là hay, hóa ra một cái tên còn có ý nghĩa này".
Hoa Y nhìn sâu vào đáy mắt hắn, thở dài, dần khôi phục lại thần sắc, nghiêm túc, chân thành nhìn hắn: "Neil! Em thích anh, chúng ta ở bên nhau nhé!".
Neil nhìn vào ánh mắt cô, chân lùi lại một bước, kéo ra khoảng cách, một lúc sau mới nhẹ nhàng nói, vẫn là phong phạm thân sĩ, không hề sai lệch một chút nào, vô cùng xa cách: "Elf, người là vị hôn thê của em trai tôi, tôi vốn chỉ coi người như vợ chưa cưới của em trai thôi".
Hoa Y ánh mắt nhìn thẳng hắn, khẳng định: "Việc hôn ước, em có cách để hủy bỏ, anh chỉ cần ở bên em, cho dù là vương thất hay gia tộc Phoenix cũng không thể ngăn cản chúng ta".
Neil thở dài, ánh mắt nhìn về phía xa: "Nhưng nếu tôi không có tình cảm với người, vậy người định bắt ép tôi".
Hoa Y nở nụ cười, rút ngắn khoảng cách, bước về phía trước, vươn đôi tay, xoay lại khuôn mặt hắn, bắt hắn nhìn vào đôi mắt cô: "Việc này...đơn giản thôi, vậy chỉ cần làm anh yêu em là được".
Neil nhìn thấy sự tự tin, cùng nóng bỏng trong đôi mắt cô, cụp xuống ánh mắt, hắn nhẹ gạt đi tay cô, lại nở nụ cười chuẩn mực: " Người mới chỉ gặp tôi một ngày, cho dù là sự yêu thích nhưng để nói đến tình yêu, vẫn còn xa lắm, người không nên tùy hứng như vậy đâu".
Nói đoạn hắn bước về phía cửa, mở cửa nhẹ nhàng nhìn cô: "Tôi đã không còn gì để giải đáp cho người nữa rồi, người cũng nên trở về thôi".
Hoa Y nhìn hắn, sau thu lại ánh mắt, bước về phía cửa, trước khi đi chỉ để lại một câu: "Nếu không chỉ là sự yêu thích thì sao? Vậy anh sẽ làm gì?".
Neil ngẩn ngơ nhìn thân ảnh đã khuất dạng, ánh mắt tối lại, khẽ lẩm bẩm: "Tôi sẽ làm gì? Tôi còn có thể làm được gì đây...".
Cô lật ra chăn, liền nhìn thấy vật lành lạnh đó là gì, là rắn nhỏ mấy ngày trước đã chỉ đường cho cô.
Hoa Y nở nụ cười sờ đầu nó, hỏi: "Sao nhóc lại ở đây? Đừng bảo chủ nhân của nhóc là Abraham đấy nhé".
Rắn nhỏ dường như hiểu được điều cô nói, cái đầu lắc nguầy nguậy, sau nhanh chóng trườn xuống, trườn ra ngoài cửa, Hoa Y theo kinh nghiệm lần trước, liền bám theo nó.
Trên hành lang, một người một rắn, rắn nhỏ bò trườn rất nhanh, lần này nó không có đợi cô, Hoa Y phải tăng hết tốc lực mới đuổi được nó.
Chợt một mùi bạc hà quanh quẩn nơi chóp mũi, Hoa Y phản ứng, quay người lại, nhưng thân ảnh đã khuất sau ngã rẽ, người này có một mùi hương thật dễ chịu...
Chỉ suy nghĩ một chút, cô liền mất dấu rắn nhỏ, Hoa Y nhanh chóng nhìn quanh ngó quất, vẫn không thấy nó đâu, nên đành phải quay trở về.
----------------------
Tiếng gõ cửa vang lên, Hoa Y cho người vào.
Phó binh đoàn bước vào thông báo: "Vương nữ, thiếu tướng Abraham gửi lời đến người cùng vương tử Claw rằng mọi người cần họp bàn và trao đổi một chút luật lệ của tinh cầu Murz, xin người hãy mau chuẩn bị".
"Ta biết rồi, lát ta sẽ qua đó", Hoa Y đi lại giày, chuẩn bị qua bên Abraham.
Một đường đi về phía khoang chính sự, đẩy cửa, khẽ gật đầu với Claw, ném ánh mắt khiêu khích về phía Abraham, Hoa Y mới kéo ra ghế, ngồi xuống.
Abraham nhìn đến ánh mắt của cô, lòng lại phiền chán, hắn thực sự không ngờ hôn thê của hắn lại là người như vậy, qua mấy ngày tiếp xúc, cho thấy cô là một người tùy hứng, ngạo mạn, rốt cuộc hắn nghĩ cho dù Omega trên đời này đều không còn, hắn cũng rất khó để chấp nhận được người vợ như cô, nhưng về phía Vương thất rất khó ăn nói, suy cho cùng mối hôn sự này cũng do Bệ hạ quyết định.
Hoa Y mặc kệ ánh mắt nam chủ nhìn cô có bao nhiêu chán ghét, vẫn thấy chết không sờn mà trêu chọc hắn: "Thiếu tướng, anh cần nói gì thì mau nói luôn đi, thời gian của ta rất là quý giá đó".
Abraham trực tiếp phớt lờ cô, ánh mắt hướng đến vương tử Claw: "Vương tử, hiện tại tài liệu đang được sắp xếp lại, có lẽ sẽ mất một khoảng thời gian".
Claw nhìn Hoa Y, lại nhìn đến hắn, nở nụ cười: "Được".
Hoa Y nhàm chán nghịch ngón tay, cánh cửa cũng đã mở ra, tiếng giày da vang lên, bước về phía đầu bàn, giọng nói trầm ấm đầy từ tính vang vọng: "Xin lỗi vì đã đến trễ, tài liệu đã có một số thay đổi và cập nhật, cụ thể như sau...".
Hoa Y ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng trong, rực rỡ, mang theo muôn vàn cảm xúc, nhìn vào người đàn ông, không tự chủ được, nở nụ cười, tìm thấy rồi~.
Neil nói sơ qua một số luật lệ mới được bổ sung của hành tinh Murz, ánh mắt rời khỏi tài liệu, quét một lượt đến những người có mặt ở đây: "Có ai còn thắc mắc gì không?".
Chú ý đến một thân ảnh nhỏ xinh, cô đang nhìn hắn cười, từ khóe môi cho đến đuôi mắt đều cong cong, sau cô đứng lên, lời nói rõng rạc, mạch lạc hỏi hắn: "Có, anh tên là gì?".
Neil ánh mắt nhìn cô, sau khẽ nở nụ cười: "Tôi là Neil Phoenix, vương nữ có còn điều gì thắc mắc nữa không?".
Hoa Y nhìn hắn, suy nghĩ hóa ra là nhà Phoenix, cô cũng đã từng nghe nói Abraham có một anh trai, vậy mà cục băng nhà cô lại xuyên qua thân phận anh trai nam chủ nha, thật đáng mong đợi.
" Đây là lần đầu tiên ta sang một tinh cầu khác Tinh Tế, có rất nhiều điều ta không hiểu hết được, sau buổi họp, anh có thể giúp ta không?", Hoa Y đưa ra một đề nghị.
Neil nhìn cô, nhẹ gật đầu, nở nụ cười đúng chừng mực, phong phạm thân sĩ: "Rất sẵn lòng".
Abraham nhìn tràng cảnh trước mặt, lặng im, không nói gì, ánh mắt nhìn Hoa Y lại thêm chút chán ghét cùng khinh thường.
--------------------
Neil vừa bước vào phòng, định đóng lại cửa, cánh cửa liền bị chặn lại.
Hoa Y nhìn hắn cười: "Anh đã nói sẽ giúp ta cơ mà, tại sao lại vội vã như thế?".
Neil nhìn người con gái trước mặt, toàn thân đều toát lên vẻ du côn, bá đạo, nào giống như vương nữ quý tộc, dịu hiền, lễ nghi, cho dù vậy hắn vẫn nở nụ cười thân sĩ hướng cô: "Người vào đi".
Hoa Y quan sát căn phòng của hắn, cũng không có gì đặc biệt, đa số là tài liệu, cùng một số robot, hình như hắn đang chế tạo cái gì đó, bản vẽ có ở khắp nơi.
Cô cầm lên một bản vẽ, chợt thấy tay lành lạnh, là rắn nhỏ, Hoa Y nhìn rắn nhỏ, hóa ra chủ nhân của nó chính là Neil, vậy rõ ràng là ngày đó hắn đã thấy cô, nhưng lại không chịu gặp cô.
Hoa Y có chút sinh khí, làm cô tìm hắn lâu như thế, nhưng cuối cùng vẫn thở dài não nề, vì dù sao hắn cứ qua thế giới mới là lại mất đi kí ức, âu cũng không phải lỗi do hắn, thôi đành phải trách đôi uyên ương chúng ta mệnh khổ.
Neil không biết ưu tư của Hoa Y lúc này, nhìn thấy rắn nhỏ cuốn lấy tay cô, hắn nói: "Nó tên là Bạch Ly, nó có vẻ rất thích người".
Hoa Y sửng sốt, tay run lên một chút, đôi mắt thu lại, tối đen, dường như đang nhớ lại hồi ức nào đó.
Neil thấy trạng thái của cô không đúng, có chút lo lắng hỏi: "Elf, người không sao chứ, là nó làm đau người?".
Rắn nhỏ cũng lo lắng, khẽ đưa đuôi trườn qua trườn lại trên tay cô, Hoa Y sực tỉnh khỏi hồi ức, nhìn về phía hắn, chạy nhanh qua, dùng toàn lực ôm hắn.
Neil cảm thấy eo bị người siết chặt, lực đạo như dùng toàn lực, dùng tất cả sức lực binh sinh để ôm chặt hắn, chợt thấy trước ngực mát lạnh.
Hắn ánh mắt hiện lên muôn vàn lo lắng, hỏi cô: "Elf? Cảm xúc của người...".
Hoa Y không nói chuyện, chỉ làm tổ trong ngực hắn.
Hai người cứ giữ tư thế thật lâu, cho đến khi cả hai đều mỏi rần, Hoa Y mới ngẩng đầu lên, đôi mắt lấp lánh ánh quang nhìn hắn: "Bạch là màu trắng tinh khôi, Ly là lưu ly sắc thái, Bạch Ly là tinh khôi, trong suốt như ngọc thạch, ta nói đúng chứ?".
Neil mất một lúc mới ý thức được, cô đang giải thích ý nghĩa tên của rắn nhỏ, nở nụ cười nhìn cô: "Ý nghĩa thật là hay, hóa ra một cái tên còn có ý nghĩa này".
Hoa Y nhìn sâu vào đáy mắt hắn, thở dài, dần khôi phục lại thần sắc, nghiêm túc, chân thành nhìn hắn: "Neil! Em thích anh, chúng ta ở bên nhau nhé!".
Neil nhìn vào ánh mắt cô, chân lùi lại một bước, kéo ra khoảng cách, một lúc sau mới nhẹ nhàng nói, vẫn là phong phạm thân sĩ, không hề sai lệch một chút nào, vô cùng xa cách: "Elf, người là vị hôn thê của em trai tôi, tôi vốn chỉ coi người như vợ chưa cưới của em trai thôi".
Hoa Y ánh mắt nhìn thẳng hắn, khẳng định: "Việc hôn ước, em có cách để hủy bỏ, anh chỉ cần ở bên em, cho dù là vương thất hay gia tộc Phoenix cũng không thể ngăn cản chúng ta".
Neil thở dài, ánh mắt nhìn về phía xa: "Nhưng nếu tôi không có tình cảm với người, vậy người định bắt ép tôi".
Hoa Y nở nụ cười, rút ngắn khoảng cách, bước về phía trước, vươn đôi tay, xoay lại khuôn mặt hắn, bắt hắn nhìn vào đôi mắt cô: "Việc này...đơn giản thôi, vậy chỉ cần làm anh yêu em là được".
Neil nhìn thấy sự tự tin, cùng nóng bỏng trong đôi mắt cô, cụp xuống ánh mắt, hắn nhẹ gạt đi tay cô, lại nở nụ cười chuẩn mực: " Người mới chỉ gặp tôi một ngày, cho dù là sự yêu thích nhưng để nói đến tình yêu, vẫn còn xa lắm, người không nên tùy hứng như vậy đâu".
Nói đoạn hắn bước về phía cửa, mở cửa nhẹ nhàng nhìn cô: "Tôi đã không còn gì để giải đáp cho người nữa rồi, người cũng nên trở về thôi".
Hoa Y nhìn hắn, sau thu lại ánh mắt, bước về phía cửa, trước khi đi chỉ để lại một câu: "Nếu không chỉ là sự yêu thích thì sao? Vậy anh sẽ làm gì?".
Neil ngẩn ngơ nhìn thân ảnh đã khuất dạng, ánh mắt tối lại, khẽ lẩm bẩm: "Tôi sẽ làm gì? Tôi còn có thể làm được gì đây...".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.