Chương 1: Lầu chấp niệm
Hanazuzu
26/06/2022
Trong một cái đình đơn giản, lơ lững giữa tầng mây, một thiếu nữ mặc chiếc váy màu xanh thiên thanh đang ngồi. Thiếu nữ khuôn mặt diễm lệ không ai sánh bằng, đôi mắt như mặt hồ tĩnh lặng nhìn hờ hững vào hư không.
Giữa không gian tĩnh lặng, tiếng chuông gió vang lên có nhịp điệu. Trên con đường đẫn tới ngôi đình bỗng xuất hiện một người phụ nữ tầm 30 tuổi, khuôn mặt đầy nỗi buồn chất chứa.
"Tiểu thư, cho tôi hỏi đây là đâu?... có phải là thiên đường như dân gian đồn đại"
Thiếu nữ không cười, khuôn mặt tựa như băng sương khó đoán.
"Đây không phải là thiên đường, cũng không phải địa ngục, nơi này có tên là lầu chấp niệm"
"Lầu chấp niệm" người phụ nữ nửa hoài nghi, nửa mơ hồ đáp lại.
"Thế giới này bao gồm muôn vàn thế giới nhỏ khác, mỗi thế giới lại có những mảnh đời, những câu chuyện khác nhau. Những người khi chết đi mang trong mình chấp niệm phù hợp tiêu chuẩn thì linh hồn sẽ được dịch chuyển đến đây. "
"Vậy tiểu thư là thần ư?"
"Có thể coi như vậy theo cách nói của con người, ta là một trong những người vận hành, là người duy trì cân bằng của các thế giới.
Không gian từ thuở sơ khai, số lượng thế giới nhỏ còn ít, nhân số không nhiều, các quy tắc luật lệ có thể tự điều hòa, điều chỉnh để thế giới không sụp đổ. Khi các thế giới hình thành nhiều hơn, con người và các thực thể khác ngày một nhiều, dẫn đến tình trạng mất cân bằng. Chấp niệm của một người chỉ gây ra ảnh hưởng nhỏ nhưng khi chấp niệm đó tụ hội lại gây ra biến số không nhỏ, hàng ngàn năm về trước một loạt chấp niệm làm nứt, vỡ các thế giới nhỏ, thậm chí biến mất.
Lúc này, các quy tắc quy luật tạo hóa hình thành nên một nhóm người gọi là những người vận hành, chuyên tiêu trừ chấp niệm của những người đến nơi đây bằng cách dệt lại cuộc đời của người đó theo những gì người đó còn vướng bận.
Tất nhiên không phải ai có chấp niệm khi chết đi đều được chuyển đến đây mà chỉ những người có cơ duyên phù hợp với tiêu chuẩn, có thể đó là những người sống kiếp này tích phước tích đức nhưng khi chết đi ôm hận, cũng có thể là những kiếp trước sống tốt đẹp nhưng kiếp này không như ý...ngược lại, có những người chết đi có chấp niệm lớn không phù hợp với quy chuẩn, lẽ trời thì thiên đạo trực tiếp cưỡng chế tiêu trừ chấp niệm hoặc là trực tiếp đày ải xuống địa ngục.
"Tiểu thư sẽ giúp tôi thực hiện ước nguyện ư?"
"Hãy nói chấp niệm của cô. Ta sẽ thay cô viết nên một đời như ý"
Người phụ nữ trầm ngâm giây lát.
"Cuộc đời tôi xuất thân thấp hèn, sống một cuộc đời ti tiện, nếu nói đến chấp niệm tôi chỉ muốn mình được sống một cuộc đời bình thường, không phải co mình trước con mắt thế gian, không vì cuộc sống mà phải làm tiểu thiếp"
"Như ý nguyện của cô"
Tiếng chuống gió lại vang lên một lần nữa.
Người phụ nữ gục xuống bàn, chìm vào giấc ngủ, thiếu nữ tan bến vào hư vô, để lại những đốm sáng màu lam trong không gian cũng giống như tên của cô – Thiên Lam.
Giữa không gian tĩnh lặng, tiếng chuông gió vang lên có nhịp điệu. Trên con đường đẫn tới ngôi đình bỗng xuất hiện một người phụ nữ tầm 30 tuổi, khuôn mặt đầy nỗi buồn chất chứa.
"Tiểu thư, cho tôi hỏi đây là đâu?... có phải là thiên đường như dân gian đồn đại"
Thiếu nữ không cười, khuôn mặt tựa như băng sương khó đoán.
"Đây không phải là thiên đường, cũng không phải địa ngục, nơi này có tên là lầu chấp niệm"
"Lầu chấp niệm" người phụ nữ nửa hoài nghi, nửa mơ hồ đáp lại.
"Thế giới này bao gồm muôn vàn thế giới nhỏ khác, mỗi thế giới lại có những mảnh đời, những câu chuyện khác nhau. Những người khi chết đi mang trong mình chấp niệm phù hợp tiêu chuẩn thì linh hồn sẽ được dịch chuyển đến đây. "
"Vậy tiểu thư là thần ư?"
"Có thể coi như vậy theo cách nói của con người, ta là một trong những người vận hành, là người duy trì cân bằng của các thế giới.
Không gian từ thuở sơ khai, số lượng thế giới nhỏ còn ít, nhân số không nhiều, các quy tắc luật lệ có thể tự điều hòa, điều chỉnh để thế giới không sụp đổ. Khi các thế giới hình thành nhiều hơn, con người và các thực thể khác ngày một nhiều, dẫn đến tình trạng mất cân bằng. Chấp niệm của một người chỉ gây ra ảnh hưởng nhỏ nhưng khi chấp niệm đó tụ hội lại gây ra biến số không nhỏ, hàng ngàn năm về trước một loạt chấp niệm làm nứt, vỡ các thế giới nhỏ, thậm chí biến mất.
Lúc này, các quy tắc quy luật tạo hóa hình thành nên một nhóm người gọi là những người vận hành, chuyên tiêu trừ chấp niệm của những người đến nơi đây bằng cách dệt lại cuộc đời của người đó theo những gì người đó còn vướng bận.
Tất nhiên không phải ai có chấp niệm khi chết đi đều được chuyển đến đây mà chỉ những người có cơ duyên phù hợp với tiêu chuẩn, có thể đó là những người sống kiếp này tích phước tích đức nhưng khi chết đi ôm hận, cũng có thể là những kiếp trước sống tốt đẹp nhưng kiếp này không như ý...ngược lại, có những người chết đi có chấp niệm lớn không phù hợp với quy chuẩn, lẽ trời thì thiên đạo trực tiếp cưỡng chế tiêu trừ chấp niệm hoặc là trực tiếp đày ải xuống địa ngục.
"Tiểu thư sẽ giúp tôi thực hiện ước nguyện ư?"
"Hãy nói chấp niệm của cô. Ta sẽ thay cô viết nên một đời như ý"
Người phụ nữ trầm ngâm giây lát.
"Cuộc đời tôi xuất thân thấp hèn, sống một cuộc đời ti tiện, nếu nói đến chấp niệm tôi chỉ muốn mình được sống một cuộc đời bình thường, không phải co mình trước con mắt thế gian, không vì cuộc sống mà phải làm tiểu thiếp"
"Như ý nguyện của cô"
Tiếng chuống gió lại vang lên một lần nữa.
Người phụ nữ gục xuống bàn, chìm vào giấc ngủ, thiếu nữ tan bến vào hư vô, để lại những đốm sáng màu lam trong không gian cũng giống như tên của cô – Thiên Lam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.