Xuyên Nhanh Thú Thế, Nữ Phụ Yểu Mệnh Ta Không Làm!
Chương 19: không phạt không được (H)
Tiểu Cam Cam
15/10/2023
Chanh Tử nằm ở trên giường miệng thì ngăn cản không cho người đàn ông chạm
vào nhưng cơ thể lại không ngừng run rẩy vì cảm giác thoải mái mà hắn
mang lại.
Người đàn ông chôn đầu vào giữa khe ngực mê người, bàn tay hết nhào nặng đôi gò bồng căng tròn lại đến vòng eo thon thả mịn màng.
Xong rồi, đêm nay xem ra cô thực sự không thể nào lành lặn rời khỏi.
Đầu óc Chanh Tử choáng váng vì thứ rượu đã uống khi nãy, gò má của cô ửng đỏ lên, nóng rực, từng hành động của người đàn ông không quá mạnh bạo nhưng cũng chẳng hề nhẹ nhàng, Chiến Lang sau một hồi miệt mài liền ngẩng đầu lên, hắn liếm liếm khoé môi, gương mặt bị nhiễm sắc dục nồng đậm vừa khiến cho người ta sợ hãi lại làm cho trái tim bé nhỏ thổn thức mãi không thôi.
" Chúng ta có hôn ước, ta bị thương em cũng không ghét bỏ mà còn chăm sóc, vậy thì tại sao lại cố trốn tránh? Không phạt không được".
" Ưm...".
Hai cơ thể trần trụi dính chặt vào nhau, người đàn ông trước đó còn tỏ ra ngượng ngùng đỏ mặt lên vì xấu hổ thì giây sau đã nhào vào hôn khắp nơi, đôi chân thon thả bị tách sang hai bên, hắn cứ thế chôn đầu vào rồi cắn nuốt từng ngụm.
Đoá hoa nhỏ mềm yếu nhạy cảm bị hắn cắn lấy co giật liên hồi, cơ thể của cô như thể có một luồng điện chạy dọc từ sống lưng lan ra khắp nơi.
" Ưm, khoan... đã, chúng ta... nói chuyện... ưm...".
" Có gì để nói?".
Hắn chỉ tuỳ tiện ném cho cô một câu rồi lại tiếp tục, chăm chỉ hệt như một chú ong thợ đang hút mật.
Ngọt quá, hắn không thể nào cưỡng lại được.
So với thức ăn được tiến cống thì cô ngon hơn nhiều.
Sắp không còn tỉnh táo rồi, nếu cứ tiếp tục như thế thì cô sẽ thực sự bị hắn nuốt vào bụng mất.
Cô còn chưa yêu ai, lại bị con sói háo sắc này giở trò, không được, phải khiến cho hắn bình tĩnh lại.
" Ưm... nếu anh không ngừng... tôi... tôi sẽ không để ý đến anh... nữa".
Hắn nghe thấy lời mà cô nói, đôi tai ở trên đỉnh đầu khẽ vẫy vẫy vài cái, trông có chút đáng yêu, ánh mắt vươn tơ máu đỏ ngầu ấy cũng dò xét nhìn lên cô, khi Chanh Tử nghĩ mọi chuyện đã đúng theo như kế hoạch thì hắn lại nói:
" Trước đó em cũng không để ý đến anh, em có bao giờ để ý đến anh đâu?".
Sao nghe giọng có chút giống như... đang làm nũng thế nhỉ?
Chiến Lang rướm người nằm lên trên chiếc bụng của cô rồi tiếp tục nói:
" Dừng lại thì em sẽ quan tâm anh sao?".
" .........".
Nếu như cô bảo đúng thì chắc chắn sẽ không thoát được hắn mất, còn nếu như bảo khônh đúng thì chắc chắn hắn sẽ làm đến cùng.
Cái tên này là kẻ chém cô thành hai mảnh trong nguyên tác, phải tránh càng xa càng tốt, đừng có bị gương mặt đẹp này bẫy, phải giữ chính kiến!!!
" Nếu... nếu anh nghe lời thì tôi... sẽ... suy nghĩ lại...".
Cô đúng là có máu lừa gạt, nói cái câu mà kẻ khốn nạn nào cũng nói.
Chiến Lang như một con rắn trường bò trên người cô cho đến khi cả hai mặt đối mặt.
Được rồi, sắp thuyết phục được rồi. Cơ mà... có gì đó đang chọc vào người cô vậy.
Chanh Tử chớp chớp mắt rồi nhìn xuống liền thấy bàn tay gân guốc của hắn đang nắm lấy cái vật gì đó dài như quả chuối rồi cọ xát vào hoa viên đang rỉ nước, lúc cô đang cố hít lấy một hơi để bình tĩnh lại thì cái vật kia đã chui vào bên trong.
Cảm giác cơ thể bị dị vật xâm nhập không quá đau nhưng nó trướng lên có chút không thoải mái.
" Anh... anh anh anh... á..." - Cô lắp ba lắp bắp mở to mắt trừng người đàn ông trước mặt mình, hắn hơi nghênh mặt rồi nhếch một bên môi, giọng nói trầm có hơi gằng đè nén cơn khó chịu đắc ý nói:
" Đừng nghĩ lại có thể lừa anh thêm lần nào nữa, đêm nay chúng ta đã ở cùng nhau thì em xác định đi".
" Anh khốn ki.. á\~".
Còn chưa nói hết câu thì cái vật kia đã vào bên trong, hoa viên trơn trượt ấm áp khiến cho hắn dễ dàng di chuyển, Chiến Lang giọng nói mang chút rên rỉ, hơi thở của hắn nóng bỏng mang theo mùi hương riêng nam tính phả lên gưng mặt nhễ nhại mồ hôi của cô gái nằm bên dưới.
Xong cô rồi, hắn thực sự đã làm luôn rồi!!!
Chanh Tử muốn chống cự, gào thét tên hệ thống chết tiệt nào đó nhưng mãi chẳng thấy hồi âm, chỉ có thể cam chịu nằm ở bên dưới mặc cho người đàn ông làm gì thì làm.
Người đàn ông chôn đầu vào giữa khe ngực mê người, bàn tay hết nhào nặng đôi gò bồng căng tròn lại đến vòng eo thon thả mịn màng.
Xong rồi, đêm nay xem ra cô thực sự không thể nào lành lặn rời khỏi.
Đầu óc Chanh Tử choáng váng vì thứ rượu đã uống khi nãy, gò má của cô ửng đỏ lên, nóng rực, từng hành động của người đàn ông không quá mạnh bạo nhưng cũng chẳng hề nhẹ nhàng, Chiến Lang sau một hồi miệt mài liền ngẩng đầu lên, hắn liếm liếm khoé môi, gương mặt bị nhiễm sắc dục nồng đậm vừa khiến cho người ta sợ hãi lại làm cho trái tim bé nhỏ thổn thức mãi không thôi.
" Chúng ta có hôn ước, ta bị thương em cũng không ghét bỏ mà còn chăm sóc, vậy thì tại sao lại cố trốn tránh? Không phạt không được".
" Ưm...".
Hai cơ thể trần trụi dính chặt vào nhau, người đàn ông trước đó còn tỏ ra ngượng ngùng đỏ mặt lên vì xấu hổ thì giây sau đã nhào vào hôn khắp nơi, đôi chân thon thả bị tách sang hai bên, hắn cứ thế chôn đầu vào rồi cắn nuốt từng ngụm.
Đoá hoa nhỏ mềm yếu nhạy cảm bị hắn cắn lấy co giật liên hồi, cơ thể của cô như thể có một luồng điện chạy dọc từ sống lưng lan ra khắp nơi.
" Ưm, khoan... đã, chúng ta... nói chuyện... ưm...".
" Có gì để nói?".
Hắn chỉ tuỳ tiện ném cho cô một câu rồi lại tiếp tục, chăm chỉ hệt như một chú ong thợ đang hút mật.
Ngọt quá, hắn không thể nào cưỡng lại được.
So với thức ăn được tiến cống thì cô ngon hơn nhiều.
Sắp không còn tỉnh táo rồi, nếu cứ tiếp tục như thế thì cô sẽ thực sự bị hắn nuốt vào bụng mất.
Cô còn chưa yêu ai, lại bị con sói háo sắc này giở trò, không được, phải khiến cho hắn bình tĩnh lại.
" Ưm... nếu anh không ngừng... tôi... tôi sẽ không để ý đến anh... nữa".
Hắn nghe thấy lời mà cô nói, đôi tai ở trên đỉnh đầu khẽ vẫy vẫy vài cái, trông có chút đáng yêu, ánh mắt vươn tơ máu đỏ ngầu ấy cũng dò xét nhìn lên cô, khi Chanh Tử nghĩ mọi chuyện đã đúng theo như kế hoạch thì hắn lại nói:
" Trước đó em cũng không để ý đến anh, em có bao giờ để ý đến anh đâu?".
Sao nghe giọng có chút giống như... đang làm nũng thế nhỉ?
Chiến Lang rướm người nằm lên trên chiếc bụng của cô rồi tiếp tục nói:
" Dừng lại thì em sẽ quan tâm anh sao?".
" .........".
Nếu như cô bảo đúng thì chắc chắn sẽ không thoát được hắn mất, còn nếu như bảo khônh đúng thì chắc chắn hắn sẽ làm đến cùng.
Cái tên này là kẻ chém cô thành hai mảnh trong nguyên tác, phải tránh càng xa càng tốt, đừng có bị gương mặt đẹp này bẫy, phải giữ chính kiến!!!
" Nếu... nếu anh nghe lời thì tôi... sẽ... suy nghĩ lại...".
Cô đúng là có máu lừa gạt, nói cái câu mà kẻ khốn nạn nào cũng nói.
Chiến Lang như một con rắn trường bò trên người cô cho đến khi cả hai mặt đối mặt.
Được rồi, sắp thuyết phục được rồi. Cơ mà... có gì đó đang chọc vào người cô vậy.
Chanh Tử chớp chớp mắt rồi nhìn xuống liền thấy bàn tay gân guốc của hắn đang nắm lấy cái vật gì đó dài như quả chuối rồi cọ xát vào hoa viên đang rỉ nước, lúc cô đang cố hít lấy một hơi để bình tĩnh lại thì cái vật kia đã chui vào bên trong.
Cảm giác cơ thể bị dị vật xâm nhập không quá đau nhưng nó trướng lên có chút không thoải mái.
" Anh... anh anh anh... á..." - Cô lắp ba lắp bắp mở to mắt trừng người đàn ông trước mặt mình, hắn hơi nghênh mặt rồi nhếch một bên môi, giọng nói trầm có hơi gằng đè nén cơn khó chịu đắc ý nói:
" Đừng nghĩ lại có thể lừa anh thêm lần nào nữa, đêm nay chúng ta đã ở cùng nhau thì em xác định đi".
" Anh khốn ki.. á\~".
Còn chưa nói hết câu thì cái vật kia đã vào bên trong, hoa viên trơn trượt ấm áp khiến cho hắn dễ dàng di chuyển, Chiến Lang giọng nói mang chút rên rỉ, hơi thở của hắn nóng bỏng mang theo mùi hương riêng nam tính phả lên gưng mặt nhễ nhại mồ hôi của cô gái nằm bên dưới.
Xong cô rồi, hắn thực sự đã làm luôn rồi!!!
Chanh Tử muốn chống cự, gào thét tên hệ thống chết tiệt nào đó nhưng mãi chẳng thấy hồi âm, chỉ có thể cam chịu nằm ở bên dưới mặc cho người đàn ông làm gì thì làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.