Xuyên Nhanh: Thủ Tục Từ Thiện Của Vai Ác

Chương 21: Nữ Tổng Tài Ăn Chơi Trác Táng (21)

Phù Mạc Ti

31/05/2021

Edit: Lệ Diệp

Beta: Cá

___

Thẩm Tổng đã tỉnh lại được nhiều ngày, vậy nên hôm nào cảnh sát cũng tìm đến bệnh viện lấy lời khai của cô. Có điều nhà họ Doãn sợ cô bị tra hỏi nhiều sẽ căng thẳng, ảnh hưởng đến quá trình hồi phục nên họ không dám để cảnh sát lộng hành quá mức, chỉ cho đặt câu hỏi ở mức vừa phải thôi.

“Tôi không biết gì cả!"

Chu Ninh hờ hững nhìn về phía Giang Thiến, trong lòng thầm nhủ có cần phải nhìn cô bằng vẻ mặt nghiêm túc đến mức đó không?

Còn về Giang Thiến, cô ấy sợ đến mức toát mồ hôi hột. Giờ cô ấy đã hiểu câu nói dối không chớp mắt là thế nào, trần đời chắc chỉ có mỗi Thẩm Tổng đây là nói dối mà mặt vẫn điềm nhiên, lạnh tanh như chẳng hề hấn gì. Nhìn thái độ trả lời chắc nịch đó của Thẩm Tổng, nếu giờ cô không nằm liệt trên giường bệnh thì có lẽ Giang Thiến sẽ thật sự tin rằng tổng giám đốc nhà mình không liên quan gì đến chuyện đêm đó.

Nhưng, có đồ ngu mới tin là không liên quan!

“Nói với đám cảnh sát bọn họ là đêm đó chứng kiến cảnh tượng kinh khủng đó khiến tinh thần tôi bị khủng hoảng trầm trọng, hiện giờ tôi không thể nhớ lại bất cứ chuyện gì xảy ra vào đêm đó cho nên không thể tiếp nhận thẩm vấn. Và hãy nói là mong họ thông cảm, chờ đến khi tôi bình phục, tâm trí ổn định lại hoàn toàn tôi sẽ tự tìm đến họ để khai báo."

Dù sao cô cũng là một thanh niên ba tốt, phối hợp với chú cảnh sát vốn là trách nhiệm của cô mà!

Hoàn Khố Thiếu Gia đứng bên cạnh chỉ biết thở dài, nó không hiểu sao mình lại rơi vào hoàn cảnh dở khóc dở cười này chứ. Nó có cảm giác sau này nó sẽ rất khó xử khi đối mặt với thanh niên ba tốt này!

Giang Thiến: "..."

Khủng hoảng tinh thần một cách trầm trọng sao? Sao tôi chẳng thể nhìn ra cô có chút biểu hiện nào là sợ hãi nhỉ!

Nhưng, cô ấy vẫn phải nghe theo lệnh: "Vâng!"

Giang Thiến cũng không dám lắm lời nhiều chuyện hay hỏi thêm gì cả. Bởi theo đánh giá của cô ấy thì những ngày gần đây Thẩm Tổng làm việc gì cũng rất bí ẩn và khó lường, cô ấy không nên hỏi có lẽ sẽ tốt hơn!

“Cho người điều tra, theo dõi sát sao vụ án này cho tôi. Còn nữa, phái thêm người đi theo dõi từng từng bước đi, hành động của Thủy Như Khiêm. Cả tên Kim Ca đang bất tỉnh trên giường bệnh kia nữa, cho người trông coi anh ta cẩn thân vào, nếu anh ta có tỉnh lại thì lập tức báo, tuyệt đối không thể để anh ta gặp cảnh sát trước."

"... Tôi hiểu rồi."

Đột nhiên Giang Thiến cảm thấy lo lắng, cô ấy luôn có cảm giác Tổng Giám đốc nhà mình đang có ý định làm gì đó, và chính sự bí ẩn của Chu Ninh đã khiến cô ấy cảm thấy sợ hãi. Cô ấy lo lắng cho chính bản thân mình, hiện giờ cô ấy đã nhảy xuống thuyền tặc rồi, không biết chiếc thuyền này còn cập bến được nữa hay không?

“À còn nữa, tài liệu tôi kêu cô chuẩn bị làm đến đâu rồi?"



“Dạ tôi đã chuẩn bị xong hết rồi thưa cô, bên phía luật sư cũng đã ổn thỏa cả rồi. Tuy nhiên vẫn còn một số giấy tờ cần cô ký tên mới được."

Nói tới vụ này Giang Thiến lại muốn lên cơn đau tim, mặc dù cô ấy không có tiền sử bị bệnh tim, nhưng sống cùng Thẩm Tổng lâu ngày cô bị mệt tim dần cũng thành quen.

Một điều đặc biệt mà Giang Thiến không thể phủ nhận đó là, mỗi khi giao hay nhận tài liệu từ tay Thẩm Tổng cô ấy luôn luôn có một suy nghĩ là có phải Tổng Giám đốc nhà mình đang làm chuyện xấu gì đó không? Hay là Tổng Giám đốc đang giấu một bí mật động trời nào đó?

“Ừm, qua mấy ngày nữa hãy đưa tập tài liệu đó cho tôi."

“… Vâng!”

……

“Thẩm Tổng, có chuyện không tốt rồi!"

Giang Thiến sốt sắng chạy từ bên ngoài vào, vì chạy nhanh nên cô ấy không ngừng thở dốc, vội vã thốt lên một câu thông báo.

Nhưng ngược lại với Giang Thiến, Chu Ninh lại rất bình thản ngồi yên vị trên giường bệnh, đôi mắt vẫn chăm chú đọc từng dòng chữ trong cuốn sách, hờ hững nói: "Tôi vẫn đang rất tốt."

Giang Thiến: "..."

Thẩm Tổng ơi, giờ không phải lúc để cô nói lời bông đùa vậy đâu!

Ủa nhưng mà có gì đó không đúng: "Thẩm Tổng, sao cô cầm sách được vậy? Không phải tay của cô..."

Bàn tay vẫn còn băng bó chằng chịt của Chu Ninh khẽ đưa lên đẩy gọng kính, cô bình tĩnh nhìn về phía Giang Thiến đang đứng đối diện buông một câu: "Khỏi rồi!"

Giang Thiến: "..."

Bị thương nặng đến mức nằm liệt mà chưa tới nửa tháng đã khỏi rồi sao?

Thẩm Tổng à, chẳng lẽ tay của cô là kim cương bất hoại* hay gì vậy?

“Cô hành xử như vậy nếu để bà cụ Doãn nhìn thấy, chắc chắn bà ấy sẽ lại lo lắng cho cô đến mất ăn mất ngủ đó."

“Vậy cho nên, toàn bộ chuyện xảy ra từ nãy đến giờ, cô chưa từng nhìn thấy!" Chu Ninh bình tĩnh đáp lời.



"..."

Nhưng mà cô ấy đâu có bị mù đâu!

Tuy nhiên, là một người thư ký, Giang Thiến vẫn hiểu lễ nghĩa này, cô ấy biết đây là thời điểm mình nên lựa chọn làm người mù.

Chỉ có điều, bà chủ mà cô ấy lúc nào cũng để lên đầu rồi tôn thờ như một vị thần này càng lúc càng hành động theo cảm hứng hơn.

Thôi chết, Giang Thiến gõ vào đầu mình một cái, suýt nữa là quên nói chuyện chính mà cô ấy hốt hoảng chạy đến đây.

“Thẩm Tổng, cậu chủ nhà họ Thủy đã xảy ra chuyện."

“Anh ta còn cứu chữa được nữa không?"

Giang Thiến: "..."

Cô ấy nên nói tiếp câu chuyện như thế nào đây?

Giang Thiến thấy vị Tổng Giám đốc nhà mình quan tâm tới Thủy Như Khiêm thái quá như vậy nên cứ nghĩ cô thích anh ta, nhưng với tình hình hiện giờ thì xem ra...

Có phải do Thẩm Tổng khác người nên tình yêu của Thẩm Tổng cũng khác người? Hay là do cô ấy đã suy nghĩ quá nhiều, nên tưởng lầm Thẩm Tổng thích người ta?

“Trả lời?”

Chu Ninh thấy Giang Thiến mãi không hồi đáp lại cô nên nhìn về phía cô ấy với ánh mắt khó hiểu, chẳng lẽ đã hết cách cứu anh ta rồi sao?

Da của vai ác chắc không giòn, dễ nhai như vậy đâu nhỉ?

Khoé miệng Giang Thiến khẽ giật giật, khó khăn phun ra hai chữ: "Còn sống."

“Ồ." Chu Ninh bình tĩnh gật đầu, chưa chết thì chưa phải chuyện lớn!

Giờ phút này, Giang Thiến không biết dùng biểu cảm gì để đối mặt với thái độ kỳ lạ đó của Chu Ninh.

“À Thẩm Tổng, hiện giờ trên mạng đang tuồn ra một nguồn tin. Đó là cậu Thủy chỉ là một đứa con riêng, đại phu nhân nhà họ Thủy tốt bụng chăm sóc dạy dỗ anh ta nên người, nhưng đến khi trưởng thành đủ lông đủ cánh anh ta lại không coi ai ra gì, thậm chí còn mơ mộng chiếm đoạt tài sản nhà họ Thủy, không buông tha cho anh em, âm thầm tính kế bày mưu hãm hại đủ kiểu. Chính sự mưu mô xảo quyệt của anh ta đã khiến Thủy Như Sâm - cậu chủ nhà họ Thủy suýt thì mất mạng, đại phu nhân vì muốn bảo vệ con nên cũng hết cách, đành ra tay phản kích."

“Ừm, sau đó thì sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Thủ Tục Từ Thiện Của Vai Ác

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook