Xuyên Nhanh: Tích Trữ Công Đức
Chương 100: Chương 7-6
Tuyệt Thế Mạn Châu
05/06/2021
Vẫn là không để Venn kịp nghĩ quá nhiều, bước nhảy không gian đã hoàn
thành. Hành tinh thứ bảy đã hiện ra trước mắt, bao quanh nó là một luồng khí đen dày đặc khiến người người đã tuyệt vọng nay còn tuyệt vọng hơn. Y phẩy tay ra lệnh cho phi thuyền hạ xuống.
Năm nay chiêu binh gấp như vậy cũng không phải không có lý do, trùng vương đã bị hủy trứng nhưng nó vẫn còn sống, tính đến hôm nay cũng đã có thể khỏe mạnh trở lại rồi. Trùng vương không trả thù mới lạ.
Tăng một lớp phòng bị vẫn là tốt nhất.
Đoàn người dần đi xuống bên dưới, chỉ có Sở Ngạn là khấp khiễng đi sau cùng. Hắn không như mọi người mang biểu tỉnh sợ hãi, chỉ là khi Venn nhìn thấy bóng dáng đó thì nó có phần cô đơn thì phải.
- "Thiếu tướng, ngài không sao chứ?"- Glenda cứ thấy y thẩn thờ mà lại tưởng rằng bị ảnh hưởng gì từ cơn bão chứ.
Venn im lặng trong giây lát, rồi mới âm trầm hỏi -"Từ khi nào cậu được quyền hỏi ngược lại tôi?"-
Glenda vội lắc đầu, cười hề hề, đành lảng tránh sang chuyện khác -"Thiếu tướng, cậu Aron đấy có khí tức rất giống ngài"- Đây là điều anh để ý từ lúc hắn bước lên phi thuyền rồi nhưng vẫn chưa có cơ hội thăm dò.
Nếu Glenda nhận ra thì sao y có thể không nhận ra, tuy việc trùng khí tức giống như cá bay trên trời cao, có xác suất gần như bằng không nhưng trên đời có việc gì là không thể sao?
Venn sẽ ở đây từ một đến hai tháng, chuẩn bị toàn vòng phòng hộ an toàn mới rời khỏi trở về thành phố tinh tế. Những alpha ở đây ngoài trừ người của thiếu tướng ra thì ai cũng như là con tốt thí, đều hằng ngày ngồi ăn rồi chờ ngày chết đi thôi. Thế nên mỗi người đều mang tâm trạng nặng nề, chỉ duy nhất có một người là Paul vẫn luôn vui vẻ, cố gắng bắt chuyện với mọi người. Mọi người ban đầu đều nghĩ có phải đầu của cậu ta có bệnh hay không nhưng về sau cũng bị tâm trạng của cậu ảnh hưởng mà lạc quan hơn.
Tại bãi sau trụ sở của hành tinh thứ bảy trông vắng không lấy một người chỉ có Sở Ngạn dựa vào bức tường, tay quay quay con dao găm, mảnh sắt sáng bóng ánh lên đôi mắt sắc bén, tay càng xoay dao thuần thục hơn. Khi đã xoay đủ, Sở Ngạn không ngại cảnh cáo kẻ nãy giờ vẫn đang ẩn nấp bãi phế liệu. Không một tiếng động, Sở Ngạn đã nhanh chóng mang kẻ nghe lén tiễn về nơi Minh giới.
- "Là người của hoàng gia?"- Sở Ngạn lấy ra một tâm huy hiệu bằng vàng chứng minh thân phận của kẻ xấu số.
Thời đại tinh tế chia làm hai thế lực: Binh và tài. Hoàng gia cung cấp nguồn tài lực để duy trì kinh tế ổn định cho thời đại tinh tế cũng như quân đội. Các gia tộc nắm giữ binh quyền trọng yếu phải kể đến hai gia tộc Roy và Eric nhưng cả hai đều không ưa nhau từ trước đến giờ, chẳng ai thích có hai vị vua cùng thống trị một mảnh đất cả.
Dựa vào mâu thuẫn đó, không ít người của hoàng tộc muốn chia rẽ quân đội thành hai mà tiêu diệt kẻ đơn độc. Nhưng cho cả Roy và Eric là tên mù không thấy, tai điếc không nghe sao? Bọn họ thà không nhịn một chút cũng không muốn làm mất đi sự cân bằng vốn có này.
- "Trọng sinh?"- Sở Ngạn đặt lại huy hiệu về chỗ cũ, quay đầu rời đi không nhìn lại.
[Chính xác, Paul được trọng sinh trở về nhưng hãy cẩn thận đó, cậu ta biết được không ít bí mật của vị diện này đâu] - Xâm nhập vào được cả một trong những thiên đạo mạnh nhất, tội đồ này sẽ bình thường sao? Không bao giờ.
Sở Ngạn bất chợt quay đầu, vẫy tay với người đứng trên cao nãy giờ quan sát mình, nụ cười tự hào trên môi, tựa như đang đợi người này khen mình. Nhưng Venn lại không nhìn đến khiến cho Sở Ngạn bất chợt rũ khóe môi xuống, giống như một con mèo bị bỏ rơi vậy. Hắn nhìn nhìn một chút rồi cũng thở dài cũng quyết định rời đi, dù sao thân phận hiện tại của hắn cũng là alpha, không dễ gì được chấp nhận. Cứ bình tĩnh, hắn có nhiều cách khiến y tự dâng mình đến nha...
Venn ổn định lại trái tim đang đập loạn xạ mà đi đến cái xác bị dao găm ghim đúng vào động cổ, chuẩn xác ngay mạch máu, khiến kẻ địch chết khi chưa kịp ú ớ gì. Kỹ thuật này... chính xác như vậy, chắc chắn đã trải qua huấn luyện rất lâu. Vậy ai có thể khiến hắn bị thương đến mức này?
Y vẫn còn nhớ rất rõ, ngày đó vết thương trên cơ thể hắn rất nhiều, nhiều đến mức tưởng rằng hắn vừa mới từ chiến trường trở về không đấy. Venn đã kiểm tra báo cáo rồi, tinh thần lực chỉ ở cấp C, thể thuật chỉ ở tầm trung, bị thương như vậy cũng có lý. Nhưng... người đã từng trải qua huấn luyện mà dễ dàng bị thương như vậy thì không bình thường chút nào cả.
- "Người hoàng gia sao?"- Có vẻ như hoàng tộc cũng đã bắt đầu hành động rồi. Nếu như bắt buộc phải có một trận chiến xảy ra thì hai chị em nhà Roy quả thật là cản trở lớn nhất của y.
Năm nay chiêu binh gấp như vậy cũng không phải không có lý do, trùng vương đã bị hủy trứng nhưng nó vẫn còn sống, tính đến hôm nay cũng đã có thể khỏe mạnh trở lại rồi. Trùng vương không trả thù mới lạ.
Tăng một lớp phòng bị vẫn là tốt nhất.
Đoàn người dần đi xuống bên dưới, chỉ có Sở Ngạn là khấp khiễng đi sau cùng. Hắn không như mọi người mang biểu tỉnh sợ hãi, chỉ là khi Venn nhìn thấy bóng dáng đó thì nó có phần cô đơn thì phải.
- "Thiếu tướng, ngài không sao chứ?"- Glenda cứ thấy y thẩn thờ mà lại tưởng rằng bị ảnh hưởng gì từ cơn bão chứ.
Venn im lặng trong giây lát, rồi mới âm trầm hỏi -"Từ khi nào cậu được quyền hỏi ngược lại tôi?"-
Glenda vội lắc đầu, cười hề hề, đành lảng tránh sang chuyện khác -"Thiếu tướng, cậu Aron đấy có khí tức rất giống ngài"- Đây là điều anh để ý từ lúc hắn bước lên phi thuyền rồi nhưng vẫn chưa có cơ hội thăm dò.
Nếu Glenda nhận ra thì sao y có thể không nhận ra, tuy việc trùng khí tức giống như cá bay trên trời cao, có xác suất gần như bằng không nhưng trên đời có việc gì là không thể sao?
Venn sẽ ở đây từ một đến hai tháng, chuẩn bị toàn vòng phòng hộ an toàn mới rời khỏi trở về thành phố tinh tế. Những alpha ở đây ngoài trừ người của thiếu tướng ra thì ai cũng như là con tốt thí, đều hằng ngày ngồi ăn rồi chờ ngày chết đi thôi. Thế nên mỗi người đều mang tâm trạng nặng nề, chỉ duy nhất có một người là Paul vẫn luôn vui vẻ, cố gắng bắt chuyện với mọi người. Mọi người ban đầu đều nghĩ có phải đầu của cậu ta có bệnh hay không nhưng về sau cũng bị tâm trạng của cậu ảnh hưởng mà lạc quan hơn.
Tại bãi sau trụ sở của hành tinh thứ bảy trông vắng không lấy một người chỉ có Sở Ngạn dựa vào bức tường, tay quay quay con dao găm, mảnh sắt sáng bóng ánh lên đôi mắt sắc bén, tay càng xoay dao thuần thục hơn. Khi đã xoay đủ, Sở Ngạn không ngại cảnh cáo kẻ nãy giờ vẫn đang ẩn nấp bãi phế liệu. Không một tiếng động, Sở Ngạn đã nhanh chóng mang kẻ nghe lén tiễn về nơi Minh giới.
- "Là người của hoàng gia?"- Sở Ngạn lấy ra một tâm huy hiệu bằng vàng chứng minh thân phận của kẻ xấu số.
Thời đại tinh tế chia làm hai thế lực: Binh và tài. Hoàng gia cung cấp nguồn tài lực để duy trì kinh tế ổn định cho thời đại tinh tế cũng như quân đội. Các gia tộc nắm giữ binh quyền trọng yếu phải kể đến hai gia tộc Roy và Eric nhưng cả hai đều không ưa nhau từ trước đến giờ, chẳng ai thích có hai vị vua cùng thống trị một mảnh đất cả.
Dựa vào mâu thuẫn đó, không ít người của hoàng tộc muốn chia rẽ quân đội thành hai mà tiêu diệt kẻ đơn độc. Nhưng cho cả Roy và Eric là tên mù không thấy, tai điếc không nghe sao? Bọn họ thà không nhịn một chút cũng không muốn làm mất đi sự cân bằng vốn có này.
- "Trọng sinh?"- Sở Ngạn đặt lại huy hiệu về chỗ cũ, quay đầu rời đi không nhìn lại.
[Chính xác, Paul được trọng sinh trở về nhưng hãy cẩn thận đó, cậu ta biết được không ít bí mật của vị diện này đâu] - Xâm nhập vào được cả một trong những thiên đạo mạnh nhất, tội đồ này sẽ bình thường sao? Không bao giờ.
Sở Ngạn bất chợt quay đầu, vẫy tay với người đứng trên cao nãy giờ quan sát mình, nụ cười tự hào trên môi, tựa như đang đợi người này khen mình. Nhưng Venn lại không nhìn đến khiến cho Sở Ngạn bất chợt rũ khóe môi xuống, giống như một con mèo bị bỏ rơi vậy. Hắn nhìn nhìn một chút rồi cũng thở dài cũng quyết định rời đi, dù sao thân phận hiện tại của hắn cũng là alpha, không dễ gì được chấp nhận. Cứ bình tĩnh, hắn có nhiều cách khiến y tự dâng mình đến nha...
Venn ổn định lại trái tim đang đập loạn xạ mà đi đến cái xác bị dao găm ghim đúng vào động cổ, chuẩn xác ngay mạch máu, khiến kẻ địch chết khi chưa kịp ú ớ gì. Kỹ thuật này... chính xác như vậy, chắc chắn đã trải qua huấn luyện rất lâu. Vậy ai có thể khiến hắn bị thương đến mức này?
Y vẫn còn nhớ rất rõ, ngày đó vết thương trên cơ thể hắn rất nhiều, nhiều đến mức tưởng rằng hắn vừa mới từ chiến trường trở về không đấy. Venn đã kiểm tra báo cáo rồi, tinh thần lực chỉ ở cấp C, thể thuật chỉ ở tầm trung, bị thương như vậy cũng có lý. Nhưng... người đã từng trải qua huấn luyện mà dễ dàng bị thương như vậy thì không bình thường chút nào cả.
- "Người hoàng gia sao?"- Có vẻ như hoàng tộc cũng đã bắt đầu hành động rồi. Nếu như bắt buộc phải có một trận chiến xảy ra thì hai chị em nhà Roy quả thật là cản trở lớn nhất của y.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.