Chương 38
Giang Nam Hồng Đậu
05/07/2021
EDIT: Morticia.
"Xin hỏi mấy người lúc trước kêu lừa đảo bây giờ bị vả mặt có đau không nhỉ?"
"Đau, là người phàm chúng tôi quá ngây thơ, vậy mà dám nghi ngờ ý chỉ của thần!"
"Đau +1! Đại thần, nhận đầu gối của tôi!"
"Đau +2! Đại thần, làm ơn tha thứ cho sự vô tri ngu dốt này!"
...
"Đau +10086! Hôm nay tôi gia nhập Tô thần giáo, từ giờ tiết tháo, á lộn, hồng trần là người qua đường!"
Trên mạng thảo luận ngất trời, Lâm Tô không quá quan tâm, cô tu luyện một đêm, tu vi đã ổn định ở tầng sáu.
Trong phòng cô bày trận pháp, cho nên lúc tu luyện không có ai quấy rầy. Lúc ra cửa mới nhìn thấy một đám người đứng bên ngoài.
Đứng đầu là Lục Thanh, không biết anh đã chờ bên ngoài bao lâu. Cơ thể đứng thẳng tắp, giống như một pho tượng. Thấy cô ra ngoài, cúi chào một cái, "Lục quân thiếu tá Lục Thanh khu an toàn 137 đến đưa tin!"
Nghiêm túc hô xong câu này, Lục Thanh mới giải thích nói, "Sau này đội chúng tôi chuyên môn phụ trách vấn đề an toàn của ngài, chỉ phục tùng mệnh lệnh của ngài, để ngài điều khiển." . Truyện Đông Phương
Lâm Tô không tỏ ra đắc chí, những thông tin cô mang tới, miễn không phải kẻ ngốc thì ai cũng nhìn ra giá trị của nó, phái người bảo vệ cô là chuyện bình thường. Mà ngay từ đầu đám người Lục Thanh là những người đầu tiên giao tiếp với cô. Cô chỉ mấy người, "Mấy người cứ tùy ý, chỗ tôi không có quy củ gì."
Thái độ của cô khiến Lục Thanh thở dài. Trước khi đến đây còn cảm thấy thấp thỏm, sợ cô cho là bọn họ đến giám thị cô. Bây giờ thấy cô thế này, đã biết cô căn bản không để trong lòng. Chắc là không để ý.
"Đúng rồi, bây giờ tôi cần chút vật liệu, dùng để luyện chế một cái pháp khí đo linh căn." Hôm qua cô livestream xong, đã nghĩ tới chuyện này. Ở Tu chân, lúc các Tông phái lớn chiêu mộ đệ tử đều dùng pháp khí chuyên đo linh căn, có thể trực quan nhìn ra người đó có linh căn không, kể cả ưu khuyết điểm của linh căn. Sau khi giám định, người bình thường không có linh căn thì đi về đỡ lãng phí thời gian, mà người có linh căn cũng biết rõ bản thân là linh căn gì, sau đó lựa chọn công pháp thích hợp nhất cho bản thân, đây là quá trình bình thường.
"Ngài cần gì, chỉ cần phân phó." Lục Thanh trước khi đến đã có lệnh, phải thỏa mãn mọi yêu cầu của cô. Nhất là bây giờ cô muốn luyện chế pháp khí đo linh căn, cái này không phải dùng cho cô, mà giúp những người khác kiểm tra linh căn.
Lâm Tô liệt ra một danh sách, bên trên ghi ghi vẽ vẽ đầy những thứ kỳ lạ, ngọc thạch, mỏ đồng, quặng sắt các loại thì Lục Thanh còn hiểu, nhưng mấy cái như linh thực, đan huyết thú thì anh không hiểu.
"Trong đó có nhiều thứ chưa chắc đã được gọi bằng tên này, anh chỉ cần dựa theo hình tôi vẽ, tìm mấy cái tương tự như thế cũng được." Thế kỷ mới mới bắt đầu, thế giới mới bắt đầu phát sinh dị biến, rất nhiều Linh thú còn chưa tiến hóa thành hình dáng như thế giới Tu chân, chính cô cũng không biết. Nhưng đã là một luyện khí sư kinh nghiệm phong phú, trước giờ cô luyện khí chưa từng yêu cầu một khuôn khổ, tùy tâm sở dục, nhiễm không quá khác nhau, có thể thay thế.
Hiệu suất làm việc của đám Lục Thanh rất cao, chưa tới nửa ngày đã tìm đủ tất cả những thứ này, thậm chí còn vượt qua mong muốn của Lâm Tô. Còn đem theo một danh sách tư liệu những thực vật biến dị được lưu trữ trong kho của chính phủ. Nói là đưa cho cô xem, chỉ cần là thứ cô muốn thì đưa hết.
Cái gọi là có qua có lại, Lâm Tô đem lại kinh hỉ lớn như thế, bọn họ cũng không tiếc giúp cô.
Đối với Lâm Tô mà nói, đây là niềm vui ngoài ý muốn, vốn cô chỉ định tiện tay làm thôi, không hy vọng bọn họ báo đáp, nhưng cô muốn hay không là một chuyện, mà người khác có biết trả ân hay không cũng là chuyện khác. Những vật liệu quốc gia có cô tùy ý sử dụng, đối với cô mà nói là cám dỗ không thể cự tuyệt. Dù sao cô cũng là con chó thích nghiên cứu, còn có thứ gì khiến người ta vui vẻ hơn vật liệu không?
So với việc một mình mình nỗ lực, song phương đều có lợi thì mối quan hệ sẽ bền vững hơn.
Tám giờ tối, Lâm Tô vừa bắt đầu live.
"Cúng bái Tô đại thần, ngồi đợi Tô Thần bắt đầu bài giảng!"
"Tân giáo đồ Tô thần giáo đến báo danh!"
"Tin Tô thần, đến vĩnh sinh(*)!"
(*) Sống mãi, suốt đời.
...
Trong một ngày qua, dân mạng đã thống nhất gọi Lâm Tô là Tô thần, mặc dù biểu đạt sự sùng bái đối với cô, nhưng Lâm Tô không quá thích những người chủ nghĩa anh hùng này, thần hóa cô.
"Dẫn khí nhập thể không phải chuyện một sớm một chiều là có, có người một đêm là thành công, có người nửa năm một năm cũng không cảm nhận được linh khí. Có nhiều nguyên nhân, nào là ngộ tính, tư chất, hoàn cảnh, nồng độ linh khí bên ngoài... cũng là nhân tố ảnh hưởng."
"Đương nhiên, có thể là bạn không có linh căn. Trời đất khôi phục linh khí, tất cả mọi người đều được linh khí gột rửa, cho nên giai đoạn đầu tỉ lệ có linh căn rất cao, nhưng không phải ai cũng có. Theo tỉ lệ mà tôi đoán, có khả năng một nửa sẽ không có linh căn, cho nên mọi người phải chuẩn bị tâm lí thật tốt. Để không lãng phí thời gian của mọi người, tốn mấy năm trời đi tìm một mục tiêu không có kết quả, hôm nay tôi sẽ luyện chế ra một pháp khí có thể kiểm tra linh căn, để mọi người có thể trực quan nhìn ra lịch căn của bản thân như thế nào."
Một chậu nước lạnh dội xuống, trong livestream mới nãy còn sôi trào, bây giờ đột nhiên trở nên yên lặng.
"Đột nhiên cảm thấy lo lắng, tôi có phải 50% không có linh căn không?"
"Một nửa? Nói cách khác cứ hai người thì một người không có linh căn, một người có nhưng chưa chắc tư chất đã tốt, vừa nghĩ tới, đám Tiểu Thần Hỏa quả nhiên vẫn là con cưng của trời?"
EDIT: Morticia.
...
Lâm Tô nhìn những bình luận này một lượt, không nói gì, mà trực tiếp bắt đầu giải thích về luyện khí: "Tu sĩ ngoài học tu luyện bên ngoài, còn có những bài học khác làm phụ trợ như đan, phù, trận,... Đương nhiên, kể cả thứ hôm nay chúng ta sẽ sử dụng —— khí. Những pháp khí mà tu sĩ dùng đều do luyện khí sư chế tạo, để trở thành luyện khí sư tốt phải có ít nhất một trong hai linh căn Hỏa Kim. Những linh căn khác muốn luyện khí, có thể không có thiên phú nhưng không phải tuyệt đối không được, tất cả đều có khả năng."
Một bên giảng thuật, một bên thao tác tay không nhanh không chậm. Pháp khí kiểm tra linh căn không khó luyện, nhưng đẳng cấp bây giờ của cô vẫn còn thấp, chỉ có thể dùng lửa thường rèn đúc, có chút phiền phức. Cô thả hết vật liệu vào lò lửa nóng, khay ngọc hình tròn dần thành hình. Trên tay cô không ngừng thủ ấn, vẽ ra trận pháp rườm rà trên không trung, khắc ấn lên khay tròn.
Mọi người xem live mà hoa cả mắt, chỉ cảm thấy động tác của cô ẩn chứa đạo pháp tự nhiên, lại dâng lên cảm giác mỹ cảm không nói nên lời, nhưng những thứ mấu chốt lại xem không hiểu.
Lâm Tô thu tay, vẫy một cái, khay ngọc bay vào tay cô. Khay ngọc hình tròn màu xanh dương, phát ra ánh sáng dịu nhẹ, bên trên khắc trận pháp ngũ hành thuộc tính, ở giữa còn có trận pháp phức tạp khác. Cô lấy ra một viên thú đan biến dị, đặt lên lỗ trên khay ngọc —— không có linh thạch, chỉ có thể dùng thứ này thay thế trước.
"Đặt tay lên đây." Lâm Tô nói với Lục Thanh.
Lục Thanh nghe lời bỏ tay lên, mâm ngọc đột nhiên phát ra ánh sáng kim sắc, nhu hòa nhưng sáng đến chói mắt.
"Đơn Kim linh căn, phẩm chất —— Thiên phẩm!" Lâm Tô nói.
Thiên phẩm Kim linh căn? Không phải tư chất tốt nhất đó à?
Lục Thanh mơ hồ, anh chỉ biết mình là đơn Kim linh căn, không nghĩ tới còn là Thiên phẩm!
"Bên người MC tùy tiện lôi ra một người đã là Thiên phẩm, cảm thấy hình như rất dễ, đột nhiên bản thân tràn đầy hi vọng."
"Nói đùa gì vậy, Thiên phẩm là cải trắng ngoài chợ à? Trong tiểu thuyết đây là tư chất vạn người mới có một!"
"Không phải đứng bên cạnh MC là tư chất tốt, mà là tư chất tốt mới đứng bên cạnh MC! Cậu cho là ai cũng được đứng bên cạnh làm dụng cụ trợ giảng à?"
"Có lý, MC mới làm ra cái đĩa này, chúng ta đã biến thành tiên rồi? Có phải mâm đồ ăn hay không thì kiểm tra là biết."
...
Livestream vì tư chất của Lục Thanh lại dấy lên một hồi nghị luận. Vì khay ngọc kiểm tra linh căn rất giống mâm đồ ăn, còn bị bọn họ gọi là Đĩa thức ăn. Theo đó, có linh căn là có đồ ăn, không có linh căn thì nhịn đói. Tuy là trêu chọc, nhưng nhìn phản ứng của bọn họ, đã tự giác phân biệt người bình thường và tu sĩ khác nhau.
Lâm Tô chờ bọn họ nói xong mới mở miệng, "Linh căn không phải biểu tượng thân phận, có thể tu luyện thì không nói lên điều gì. Linh khí khôi phục, cường đại nhất bây giờ là động thực vật, chúng trời sinh đã biết vận dụng linh khí như thế nào, giống như bản năng. Mà nhân loại, không có thiên phú như thế. Thế tại sao chúng ta lại đứng đầu chuỗi thức ăn? Vì sao? Vì thiên phú của nhân loại không phải linh căn, mà là trí tuệ."
"Vì chúng ta có trí tuệ, chúng ta mới chạy theo cách tu luyện của thực vật, thăm dò ra cách riêng của mình. Tôi dạy cho mọi người, là những cách tu luyện từ thời thượng cổ, học tập mà ra. Thời kỳ Thượng Cổ, nhân loại là sinh vật nhỏ yếu nhất, có rất nhiều yêu ma cường đại, bọn họ trời sinh có thần lực, thiên phú phi phàm. Nhưng sau này lại biến mất, ngược lại nhân loại chúng ta vẫn tồn tại, bởi vì chúng ta có trí tuệ, có năng lực học tập mạnh mẽ."
"Có linh căn không hơn người khác một bậc, tu luyện không phải con đường tắt duy nhất, nhân loại chúng ta dựa vào trí tuệ. Tin tôi đi, cho dù bạn tu luyện đến Kim Đan Hóa Thần cũng không sánh bằng một viên đạn nguyên tử; bạn muốn đi ra vũ trụ vẫn phải dựa vào tàu vũ trụ; truyền âm của tu sĩ không hiệu quả hơn điện thoại... Tu luyện, chỉ thêm một cái nghề, không nên Thần Ma hóa nó."
Trên thực tế, Lâm Tô là người đầu tiên nhìn thấy sức mạnh của người bình thường, đó là sức mạnh khoa học kĩ thuật. Cô không lẫn lộn biến thế giới này thành thế giới tu tiên phân rõ cấp bậc, đây không phải tiến bộ, mà là thoái hóa. Cho nên khi cô nhìn thấy thái độ cuồng nhiệt của người xem, kịp thời cảnh tỉnh bọn họ.
Khu an toàn 137, quân đội.
Lưu Năng xem livestream, mặt đầy tán thưởng nói, "Đứa nhỏ này, chính là người có trí lớn, người bình thường không thể có ánh mắt thấm nhuần như thế."
"Người bình thường cũng không có năng lực như cô bé này! May mắn, ngay từ đầu chọn chúng ta."
"Không phải may mắn, lấy tầm mắt của cô bé, lựa chọn chúng ta là điều tất nhiên. Cái mâm đồ ăn của cô bé dùng khá tốt, không biết muốn dùng nó như thế nào? Tôi ngược lại muốn tham lam chút, để chúng ta dùng trước. Bồi dưỡng một nhóm người trong quân đội, có thể ổn định lực lượng quốc gia, không để nhiều nhóm tu sĩ xuất hiện, không nhất định phải làm ầm ĩ."
"Nói đúng, mới có chút dị năng mà bọn họ đã sinh tâm tư, nếu có được sức mạnh tu sĩ, không biết ồn ào thành cái gì."
Đang nói, có người vào báo cáo, "Thiếu tá Lục Thanh có thứ muốn tôi tự tay chuyển giao cho ngài."
"Xin hỏi mấy người lúc trước kêu lừa đảo bây giờ bị vả mặt có đau không nhỉ?"
"Đau, là người phàm chúng tôi quá ngây thơ, vậy mà dám nghi ngờ ý chỉ của thần!"
"Đau +1! Đại thần, nhận đầu gối của tôi!"
"Đau +2! Đại thần, làm ơn tha thứ cho sự vô tri ngu dốt này!"
...
"Đau +10086! Hôm nay tôi gia nhập Tô thần giáo, từ giờ tiết tháo, á lộn, hồng trần là người qua đường!"
Trên mạng thảo luận ngất trời, Lâm Tô không quá quan tâm, cô tu luyện một đêm, tu vi đã ổn định ở tầng sáu.
Trong phòng cô bày trận pháp, cho nên lúc tu luyện không có ai quấy rầy. Lúc ra cửa mới nhìn thấy một đám người đứng bên ngoài.
Đứng đầu là Lục Thanh, không biết anh đã chờ bên ngoài bao lâu. Cơ thể đứng thẳng tắp, giống như một pho tượng. Thấy cô ra ngoài, cúi chào một cái, "Lục quân thiếu tá Lục Thanh khu an toàn 137 đến đưa tin!"
Nghiêm túc hô xong câu này, Lục Thanh mới giải thích nói, "Sau này đội chúng tôi chuyên môn phụ trách vấn đề an toàn của ngài, chỉ phục tùng mệnh lệnh của ngài, để ngài điều khiển." . Truyện Đông Phương
Lâm Tô không tỏ ra đắc chí, những thông tin cô mang tới, miễn không phải kẻ ngốc thì ai cũng nhìn ra giá trị của nó, phái người bảo vệ cô là chuyện bình thường. Mà ngay từ đầu đám người Lục Thanh là những người đầu tiên giao tiếp với cô. Cô chỉ mấy người, "Mấy người cứ tùy ý, chỗ tôi không có quy củ gì."
Thái độ của cô khiến Lục Thanh thở dài. Trước khi đến đây còn cảm thấy thấp thỏm, sợ cô cho là bọn họ đến giám thị cô. Bây giờ thấy cô thế này, đã biết cô căn bản không để trong lòng. Chắc là không để ý.
"Đúng rồi, bây giờ tôi cần chút vật liệu, dùng để luyện chế một cái pháp khí đo linh căn." Hôm qua cô livestream xong, đã nghĩ tới chuyện này. Ở Tu chân, lúc các Tông phái lớn chiêu mộ đệ tử đều dùng pháp khí chuyên đo linh căn, có thể trực quan nhìn ra người đó có linh căn không, kể cả ưu khuyết điểm của linh căn. Sau khi giám định, người bình thường không có linh căn thì đi về đỡ lãng phí thời gian, mà người có linh căn cũng biết rõ bản thân là linh căn gì, sau đó lựa chọn công pháp thích hợp nhất cho bản thân, đây là quá trình bình thường.
"Ngài cần gì, chỉ cần phân phó." Lục Thanh trước khi đến đã có lệnh, phải thỏa mãn mọi yêu cầu của cô. Nhất là bây giờ cô muốn luyện chế pháp khí đo linh căn, cái này không phải dùng cho cô, mà giúp những người khác kiểm tra linh căn.
Lâm Tô liệt ra một danh sách, bên trên ghi ghi vẽ vẽ đầy những thứ kỳ lạ, ngọc thạch, mỏ đồng, quặng sắt các loại thì Lục Thanh còn hiểu, nhưng mấy cái như linh thực, đan huyết thú thì anh không hiểu.
"Trong đó có nhiều thứ chưa chắc đã được gọi bằng tên này, anh chỉ cần dựa theo hình tôi vẽ, tìm mấy cái tương tự như thế cũng được." Thế kỷ mới mới bắt đầu, thế giới mới bắt đầu phát sinh dị biến, rất nhiều Linh thú còn chưa tiến hóa thành hình dáng như thế giới Tu chân, chính cô cũng không biết. Nhưng đã là một luyện khí sư kinh nghiệm phong phú, trước giờ cô luyện khí chưa từng yêu cầu một khuôn khổ, tùy tâm sở dục, nhiễm không quá khác nhau, có thể thay thế.
Hiệu suất làm việc của đám Lục Thanh rất cao, chưa tới nửa ngày đã tìm đủ tất cả những thứ này, thậm chí còn vượt qua mong muốn của Lâm Tô. Còn đem theo một danh sách tư liệu những thực vật biến dị được lưu trữ trong kho của chính phủ. Nói là đưa cho cô xem, chỉ cần là thứ cô muốn thì đưa hết.
Cái gọi là có qua có lại, Lâm Tô đem lại kinh hỉ lớn như thế, bọn họ cũng không tiếc giúp cô.
Đối với Lâm Tô mà nói, đây là niềm vui ngoài ý muốn, vốn cô chỉ định tiện tay làm thôi, không hy vọng bọn họ báo đáp, nhưng cô muốn hay không là một chuyện, mà người khác có biết trả ân hay không cũng là chuyện khác. Những vật liệu quốc gia có cô tùy ý sử dụng, đối với cô mà nói là cám dỗ không thể cự tuyệt. Dù sao cô cũng là con chó thích nghiên cứu, còn có thứ gì khiến người ta vui vẻ hơn vật liệu không?
So với việc một mình mình nỗ lực, song phương đều có lợi thì mối quan hệ sẽ bền vững hơn.
Tám giờ tối, Lâm Tô vừa bắt đầu live.
"Cúng bái Tô đại thần, ngồi đợi Tô Thần bắt đầu bài giảng!"
"Tân giáo đồ Tô thần giáo đến báo danh!"
"Tin Tô thần, đến vĩnh sinh(*)!"
(*) Sống mãi, suốt đời.
...
Trong một ngày qua, dân mạng đã thống nhất gọi Lâm Tô là Tô thần, mặc dù biểu đạt sự sùng bái đối với cô, nhưng Lâm Tô không quá thích những người chủ nghĩa anh hùng này, thần hóa cô.
"Dẫn khí nhập thể không phải chuyện một sớm một chiều là có, có người một đêm là thành công, có người nửa năm một năm cũng không cảm nhận được linh khí. Có nhiều nguyên nhân, nào là ngộ tính, tư chất, hoàn cảnh, nồng độ linh khí bên ngoài... cũng là nhân tố ảnh hưởng."
"Đương nhiên, có thể là bạn không có linh căn. Trời đất khôi phục linh khí, tất cả mọi người đều được linh khí gột rửa, cho nên giai đoạn đầu tỉ lệ có linh căn rất cao, nhưng không phải ai cũng có. Theo tỉ lệ mà tôi đoán, có khả năng một nửa sẽ không có linh căn, cho nên mọi người phải chuẩn bị tâm lí thật tốt. Để không lãng phí thời gian của mọi người, tốn mấy năm trời đi tìm một mục tiêu không có kết quả, hôm nay tôi sẽ luyện chế ra một pháp khí có thể kiểm tra linh căn, để mọi người có thể trực quan nhìn ra lịch căn của bản thân như thế nào."
Một chậu nước lạnh dội xuống, trong livestream mới nãy còn sôi trào, bây giờ đột nhiên trở nên yên lặng.
"Đột nhiên cảm thấy lo lắng, tôi có phải 50% không có linh căn không?"
"Một nửa? Nói cách khác cứ hai người thì một người không có linh căn, một người có nhưng chưa chắc tư chất đã tốt, vừa nghĩ tới, đám Tiểu Thần Hỏa quả nhiên vẫn là con cưng của trời?"
EDIT: Morticia.
...
Lâm Tô nhìn những bình luận này một lượt, không nói gì, mà trực tiếp bắt đầu giải thích về luyện khí: "Tu sĩ ngoài học tu luyện bên ngoài, còn có những bài học khác làm phụ trợ như đan, phù, trận,... Đương nhiên, kể cả thứ hôm nay chúng ta sẽ sử dụng —— khí. Những pháp khí mà tu sĩ dùng đều do luyện khí sư chế tạo, để trở thành luyện khí sư tốt phải có ít nhất một trong hai linh căn Hỏa Kim. Những linh căn khác muốn luyện khí, có thể không có thiên phú nhưng không phải tuyệt đối không được, tất cả đều có khả năng."
Một bên giảng thuật, một bên thao tác tay không nhanh không chậm. Pháp khí kiểm tra linh căn không khó luyện, nhưng đẳng cấp bây giờ của cô vẫn còn thấp, chỉ có thể dùng lửa thường rèn đúc, có chút phiền phức. Cô thả hết vật liệu vào lò lửa nóng, khay ngọc hình tròn dần thành hình. Trên tay cô không ngừng thủ ấn, vẽ ra trận pháp rườm rà trên không trung, khắc ấn lên khay tròn.
Mọi người xem live mà hoa cả mắt, chỉ cảm thấy động tác của cô ẩn chứa đạo pháp tự nhiên, lại dâng lên cảm giác mỹ cảm không nói nên lời, nhưng những thứ mấu chốt lại xem không hiểu.
Lâm Tô thu tay, vẫy một cái, khay ngọc bay vào tay cô. Khay ngọc hình tròn màu xanh dương, phát ra ánh sáng dịu nhẹ, bên trên khắc trận pháp ngũ hành thuộc tính, ở giữa còn có trận pháp phức tạp khác. Cô lấy ra một viên thú đan biến dị, đặt lên lỗ trên khay ngọc —— không có linh thạch, chỉ có thể dùng thứ này thay thế trước.
"Đặt tay lên đây." Lâm Tô nói với Lục Thanh.
Lục Thanh nghe lời bỏ tay lên, mâm ngọc đột nhiên phát ra ánh sáng kim sắc, nhu hòa nhưng sáng đến chói mắt.
"Đơn Kim linh căn, phẩm chất —— Thiên phẩm!" Lâm Tô nói.
Thiên phẩm Kim linh căn? Không phải tư chất tốt nhất đó à?
Lục Thanh mơ hồ, anh chỉ biết mình là đơn Kim linh căn, không nghĩ tới còn là Thiên phẩm!
"Bên người MC tùy tiện lôi ra một người đã là Thiên phẩm, cảm thấy hình như rất dễ, đột nhiên bản thân tràn đầy hi vọng."
"Nói đùa gì vậy, Thiên phẩm là cải trắng ngoài chợ à? Trong tiểu thuyết đây là tư chất vạn người mới có một!"
"Không phải đứng bên cạnh MC là tư chất tốt, mà là tư chất tốt mới đứng bên cạnh MC! Cậu cho là ai cũng được đứng bên cạnh làm dụng cụ trợ giảng à?"
"Có lý, MC mới làm ra cái đĩa này, chúng ta đã biến thành tiên rồi? Có phải mâm đồ ăn hay không thì kiểm tra là biết."
...
Livestream vì tư chất của Lục Thanh lại dấy lên một hồi nghị luận. Vì khay ngọc kiểm tra linh căn rất giống mâm đồ ăn, còn bị bọn họ gọi là Đĩa thức ăn. Theo đó, có linh căn là có đồ ăn, không có linh căn thì nhịn đói. Tuy là trêu chọc, nhưng nhìn phản ứng của bọn họ, đã tự giác phân biệt người bình thường và tu sĩ khác nhau.
Lâm Tô chờ bọn họ nói xong mới mở miệng, "Linh căn không phải biểu tượng thân phận, có thể tu luyện thì không nói lên điều gì. Linh khí khôi phục, cường đại nhất bây giờ là động thực vật, chúng trời sinh đã biết vận dụng linh khí như thế nào, giống như bản năng. Mà nhân loại, không có thiên phú như thế. Thế tại sao chúng ta lại đứng đầu chuỗi thức ăn? Vì sao? Vì thiên phú của nhân loại không phải linh căn, mà là trí tuệ."
"Vì chúng ta có trí tuệ, chúng ta mới chạy theo cách tu luyện của thực vật, thăm dò ra cách riêng của mình. Tôi dạy cho mọi người, là những cách tu luyện từ thời thượng cổ, học tập mà ra. Thời kỳ Thượng Cổ, nhân loại là sinh vật nhỏ yếu nhất, có rất nhiều yêu ma cường đại, bọn họ trời sinh có thần lực, thiên phú phi phàm. Nhưng sau này lại biến mất, ngược lại nhân loại chúng ta vẫn tồn tại, bởi vì chúng ta có trí tuệ, có năng lực học tập mạnh mẽ."
"Có linh căn không hơn người khác một bậc, tu luyện không phải con đường tắt duy nhất, nhân loại chúng ta dựa vào trí tuệ. Tin tôi đi, cho dù bạn tu luyện đến Kim Đan Hóa Thần cũng không sánh bằng một viên đạn nguyên tử; bạn muốn đi ra vũ trụ vẫn phải dựa vào tàu vũ trụ; truyền âm của tu sĩ không hiệu quả hơn điện thoại... Tu luyện, chỉ thêm một cái nghề, không nên Thần Ma hóa nó."
Trên thực tế, Lâm Tô là người đầu tiên nhìn thấy sức mạnh của người bình thường, đó là sức mạnh khoa học kĩ thuật. Cô không lẫn lộn biến thế giới này thành thế giới tu tiên phân rõ cấp bậc, đây không phải tiến bộ, mà là thoái hóa. Cho nên khi cô nhìn thấy thái độ cuồng nhiệt của người xem, kịp thời cảnh tỉnh bọn họ.
Khu an toàn 137, quân đội.
Lưu Năng xem livestream, mặt đầy tán thưởng nói, "Đứa nhỏ này, chính là người có trí lớn, người bình thường không thể có ánh mắt thấm nhuần như thế."
"Người bình thường cũng không có năng lực như cô bé này! May mắn, ngay từ đầu chọn chúng ta."
"Không phải may mắn, lấy tầm mắt của cô bé, lựa chọn chúng ta là điều tất nhiên. Cái mâm đồ ăn của cô bé dùng khá tốt, không biết muốn dùng nó như thế nào? Tôi ngược lại muốn tham lam chút, để chúng ta dùng trước. Bồi dưỡng một nhóm người trong quân đội, có thể ổn định lực lượng quốc gia, không để nhiều nhóm tu sĩ xuất hiện, không nhất định phải làm ầm ĩ."
"Nói đúng, mới có chút dị năng mà bọn họ đã sinh tâm tư, nếu có được sức mạnh tu sĩ, không biết ồn ào thành cái gì."
Đang nói, có người vào báo cáo, "Thiếu tá Lục Thanh có thứ muốn tôi tự tay chuyển giao cho ngài."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.