Xuyên Nhanh: Tôi Và Chồng Là Kết Hôn Giả
Chương 31: Bạn Bè!
Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục
14/09/2022
Nhóm dịch: Bánh Bao
Cô căn bản không chú ý tới, mình đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả nhân viên tổ đạo cụ, dẫn tới từng tiếng tán thưởng.
Đặc biệt là chị Từ.
Chị Từ làm đạo cụ nhiều năm thế kia.
Nghề này không chỉ đòi hỏi kiến thức văn học và nghệ thuật cơ bản và nghệ thuật điện ảnh, mà còn cần kiến thức lịch sử sâu sắc.
Chị ấy không có kỹ năng thêu sâu sắc, nhưng chị ấy hiểu nghề này.
Nhìn ra được Khúc Thanh Thanh tuổi còn trẻ, công lực thêu thùa rất cao.
Trong lòng không khỏi sinh ra tình cảm bội phục.
“Tổ đạo cụ, được chưa?” Trong phòng bỗng nhiên vang lên âm thanh của đạo diễn.
Tất cả nhân viên của tổ đạo cụ thoáng cái khẩn trương, không ai dám trả lời.
“Được chưa?” Mắt thấy đạo diễn sắp nổi giận.
“Được rồi.” Khúc Thanh Thanh nhẹ nhàng nói một tiếng, bắt đầu thu châm.
Kim vừa thu lại, chị Từ vội vàng lấy quần áo ra khỏi giá thêu, chạy như điên vào trong nhà.
Khúc Thanh Thanh đứng dậy theo, thấy đạo diễn nhận quần áo của nữ chính, nhìn từ trên xuống dưới, không nói gì, rồi để cho nữ chính mặc vào.
Các nhân viên đạo cụ thở phào nhẹ nhõm.
Khúc Thanh Thanh cũng thở dài một hơi.
Nghĩ mình ở chỗ này trì hoãn rất lâu, cô xoay người đi ra ngoài.
“Em xinh gái.” Chị Từ ở phía sau hô hoán.
Khúc Thanh Thanh theo bản năng quay đầu lại.
Chị Từ đi tới, cười nói: “Chị là Từ Vân, em tên gì?”
Khúc Thanh Thanh trả lời: “Em là Khúc Thanh Thanh.”
“Khúc tiểu thư, cám ơn em rất nhiều vì đã giúp bọn sửa trang phục.”
“Không có việc gì.”
“Chị có thể kết bạn wechat của em không?” Chị Từ hỏi.
Nghe nói kết bạn WeChat chính là ý tứ kết giao bạn bè, đến thế giới xa lạ này có thể kết giao một người bạn là một chuyện rất tốt, Khúc Thanh Thanh lấy điện thoại di động ra nói: “Có thể.”
Chị Từ thêm wechat của Khúc Thanh Thanh, nói: “Chị sẽ chuyển tiền cho em.”
Khúc Thanh Thanh ngơ ngác: “Chuyển tiền gì?”
“Em giúp bọn chị sửa xong trang phục, chúng chị nhất định phải trả tiền.”
“Chỉ là việc nhỏ mà thôi, không cần.”
“Vậy thì làm sao được, em biết trang phục này nếu đưa sang bộ phận may mặc bên kia, thì phải sửa hai ba ngày, chúng ta cứ dựa theo giá thị trường, chuyển cho cậu sáu trăm đồng nhé.” Chị Từ nói.
Cô căn bản không chú ý tới, mình đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả nhân viên tổ đạo cụ, dẫn tới từng tiếng tán thưởng.
Đặc biệt là chị Từ.
Chị Từ làm đạo cụ nhiều năm thế kia.
Nghề này không chỉ đòi hỏi kiến thức văn học và nghệ thuật cơ bản và nghệ thuật điện ảnh, mà còn cần kiến thức lịch sử sâu sắc.
Chị ấy không có kỹ năng thêu sâu sắc, nhưng chị ấy hiểu nghề này.
Nhìn ra được Khúc Thanh Thanh tuổi còn trẻ, công lực thêu thùa rất cao.
Trong lòng không khỏi sinh ra tình cảm bội phục.
“Tổ đạo cụ, được chưa?” Trong phòng bỗng nhiên vang lên âm thanh của đạo diễn.
Tất cả nhân viên của tổ đạo cụ thoáng cái khẩn trương, không ai dám trả lời.
“Được chưa?” Mắt thấy đạo diễn sắp nổi giận.
“Được rồi.” Khúc Thanh Thanh nhẹ nhàng nói một tiếng, bắt đầu thu châm.
Kim vừa thu lại, chị Từ vội vàng lấy quần áo ra khỏi giá thêu, chạy như điên vào trong nhà.
Khúc Thanh Thanh đứng dậy theo, thấy đạo diễn nhận quần áo của nữ chính, nhìn từ trên xuống dưới, không nói gì, rồi để cho nữ chính mặc vào.
Các nhân viên đạo cụ thở phào nhẹ nhõm.
Khúc Thanh Thanh cũng thở dài một hơi.
Nghĩ mình ở chỗ này trì hoãn rất lâu, cô xoay người đi ra ngoài.
“Em xinh gái.” Chị Từ ở phía sau hô hoán.
Khúc Thanh Thanh theo bản năng quay đầu lại.
Chị Từ đi tới, cười nói: “Chị là Từ Vân, em tên gì?”
Khúc Thanh Thanh trả lời: “Em là Khúc Thanh Thanh.”
“Khúc tiểu thư, cám ơn em rất nhiều vì đã giúp bọn sửa trang phục.”
“Không có việc gì.”
“Chị có thể kết bạn wechat của em không?” Chị Từ hỏi.
Nghe nói kết bạn WeChat chính là ý tứ kết giao bạn bè, đến thế giới xa lạ này có thể kết giao một người bạn là một chuyện rất tốt, Khúc Thanh Thanh lấy điện thoại di động ra nói: “Có thể.”
Chị Từ thêm wechat của Khúc Thanh Thanh, nói: “Chị sẽ chuyển tiền cho em.”
Khúc Thanh Thanh ngơ ngác: “Chuyển tiền gì?”
“Em giúp bọn chị sửa xong trang phục, chúng chị nhất định phải trả tiền.”
“Chỉ là việc nhỏ mà thôi, không cần.”
“Vậy thì làm sao được, em biết trang phục này nếu đưa sang bộ phận may mặc bên kia, thì phải sửa hai ba ngày, chúng ta cứ dựa theo giá thị trường, chuyển cho cậu sáu trăm đồng nhé.” Chị Từ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.