Xuyên Nhanh Trở Thành Nữ Chủ Công Lược Nam Chính Hàng Ngày Của Hệ Thống
Chương 7: Thành Tựu Đầu Tiên(2)
Chi Cửu
07/07/2023
“Ai nha, Mary! Ngày mai giáo sư sẽ giải thích chuyện này tại hội nghị. Nếu là hiểu lầm, Charlie đồng học cũng xin lỗi rồi, cô cũng nên rộng lượng hơn một chút." Vừa nói, chủ nhiệm khoa vừa cho Tô Tô và Ôn Uyển nghỉ ngơi nửa ngày, để bọn họ về nhà thay quần áo, còn thuyết phục Tô Tô: "Mary, trông bộ dáng hiện giờ của cô không tao nhã chút nào."
Hệ thống không có nói Minh Yến tăng độ thiện cảm với cô, xem ra công lược Minh Yến cũng không thể vội vàng nhất thời được, cô gật đầu, xách theo váy đồng phục sinh viên hành lễ với chủ nhiệm khoa, đây là học viện yêu cầu tao nhã, không cần lãng phí thời gian nữa, quay người rời đi.
Cô nghe thấy Minh Yến ở phía sau nói với Ôn Uyển: "Tôi sẽ cho người lái xe đưa cô về."
“Cảm ơn..." Ôn Uyển nhỏ giọng nói, cô ấy cũng không từ chối lòng tốt của Minh Yến, không tiện bắt taxi từ đây. Dù sao học viện Eli hầu hết đi ra ngoài đều là người nhà đưa đón bằng siêu xe, có lẽ cô là sinh viên duy nhất đạp xe đạp đến trường, nhưng đúng lúc cô ấy lại bị bong gân chân không đi được xe đạp nữa.
Tô Tô cũng đã gọi điện cho gia đình bảo người nhà cho xe đến đón nhưng khi ba cô nghe tin cô bị ngã từ trên cầu thang xuống, ông đã rất lo lắng nên cùng tài xế đến trường.
Đến cổng trường, ba Tô Tô nhận ra Minh Yến, tuy đã lâu rồi ông không gặp Minh Yến nhưng ông đã nhìn thấy ảnh của cậu. Lúc này, ba Tô Tô đang kéo Tô Tô lại nhiệt tình giới thiệu với cô: "Tô Tô, đây là anh Minh Yến!”
Tô Tô ở trước mặt ba rất hiểu chuyện có lý có lễ, cô xách làn váy lên, uốn gối hành lễ với Minh Yến, giống như cô hoàn toàn không nhớ đến chuyện vừa xảy ra,vẻ mặt ngoan ngoãn đáng yêu.
"Cháu về từ lúc nào, ba mẹ cháu cũng trở về sao? Sao trở về mà không nói với chú Tô một tiếng vậy?" Ba Tô mở cửa xe, nhiệt tình nhét Minh Yến vào ghế sau, Tô Tô ở bên cạnh nhìn, cảm thấy hình ảnh này có chút buồn cười. Ba Tô nói: "Cháu đến nhà chú Tô chơi đi, buổi tối để dì đích thân xuống bếp. Khi cháu còn nhỏ thích ăn thịt hầm dì cháu làm mà!"
Minh Yến không thể từ chối sự nhiệt tình của ba Tô nên chỉ có thể nói với tài xế của anh một tiếng, đưa Ôn Uyển về nhà an toàn.
Hai người ngồi cùng nhau trong xe, lúc họ ngồi nói chuyện phiếm trên ghế sô pha và chỗ ngồi trên bàn ăn đều được cố ý sắp xếp cạnh nhau.
Biết Minh Yến một mình trở lại thành phố Hoa Ảnh và hiện đang sống trong biệt thự cũ, ba và mẹ của Tô Tô còn nghĩ rằng Minh Yến trở lại là vì Tô Tô, nên nhiệt tình mời anh đến sống trong nhà họ Tô, còn nói cái gì mà: “Hai người cùng đến Eli không chỉ thuận tiện mà còn có thể chăm sóc lẫn nhau, hơn nữa, chú Tô coi cháu như con trai mình."
Hệ thống không có nói Minh Yến tăng độ thiện cảm với cô, xem ra công lược Minh Yến cũng không thể vội vàng nhất thời được, cô gật đầu, xách theo váy đồng phục sinh viên hành lễ với chủ nhiệm khoa, đây là học viện yêu cầu tao nhã, không cần lãng phí thời gian nữa, quay người rời đi.
Cô nghe thấy Minh Yến ở phía sau nói với Ôn Uyển: "Tôi sẽ cho người lái xe đưa cô về."
“Cảm ơn..." Ôn Uyển nhỏ giọng nói, cô ấy cũng không từ chối lòng tốt của Minh Yến, không tiện bắt taxi từ đây. Dù sao học viện Eli hầu hết đi ra ngoài đều là người nhà đưa đón bằng siêu xe, có lẽ cô là sinh viên duy nhất đạp xe đạp đến trường, nhưng đúng lúc cô ấy lại bị bong gân chân không đi được xe đạp nữa.
Tô Tô cũng đã gọi điện cho gia đình bảo người nhà cho xe đến đón nhưng khi ba cô nghe tin cô bị ngã từ trên cầu thang xuống, ông đã rất lo lắng nên cùng tài xế đến trường.
Đến cổng trường, ba Tô Tô nhận ra Minh Yến, tuy đã lâu rồi ông không gặp Minh Yến nhưng ông đã nhìn thấy ảnh của cậu. Lúc này, ba Tô Tô đang kéo Tô Tô lại nhiệt tình giới thiệu với cô: "Tô Tô, đây là anh Minh Yến!”
Tô Tô ở trước mặt ba rất hiểu chuyện có lý có lễ, cô xách làn váy lên, uốn gối hành lễ với Minh Yến, giống như cô hoàn toàn không nhớ đến chuyện vừa xảy ra,vẻ mặt ngoan ngoãn đáng yêu.
"Cháu về từ lúc nào, ba mẹ cháu cũng trở về sao? Sao trở về mà không nói với chú Tô một tiếng vậy?" Ba Tô mở cửa xe, nhiệt tình nhét Minh Yến vào ghế sau, Tô Tô ở bên cạnh nhìn, cảm thấy hình ảnh này có chút buồn cười. Ba Tô nói: "Cháu đến nhà chú Tô chơi đi, buổi tối để dì đích thân xuống bếp. Khi cháu còn nhỏ thích ăn thịt hầm dì cháu làm mà!"
Minh Yến không thể từ chối sự nhiệt tình của ba Tô nên chỉ có thể nói với tài xế của anh một tiếng, đưa Ôn Uyển về nhà an toàn.
Hai người ngồi cùng nhau trong xe, lúc họ ngồi nói chuyện phiếm trên ghế sô pha và chỗ ngồi trên bàn ăn đều được cố ý sắp xếp cạnh nhau.
Biết Minh Yến một mình trở lại thành phố Hoa Ảnh và hiện đang sống trong biệt thự cũ, ba và mẹ của Tô Tô còn nghĩ rằng Minh Yến trở lại là vì Tô Tô, nên nhiệt tình mời anh đến sống trong nhà họ Tô, còn nói cái gì mà: “Hai người cùng đến Eli không chỉ thuận tiện mà còn có thể chăm sóc lẫn nhau, hơn nữa, chú Tô coi cháu như con trai mình."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.