Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 184: Mèo Cụp Tai Yêu Thiếu Niên Thụ & Giáo Viên Ba Nhân Cách Công (16)

Y Thiên Hạm

20/04/2023

Nghe thấy xưng hô này, An Cẩn Thâm buông Diệp Mộ Sanh ra, để cậu ngồi trên đùi mình, sau đó đẩy cặp kính không gọng, nói: "Mi không cần gọi ta là chủ nhân."

"Vậy ta gọi ngươi là gì? An An? Cẩn Cẩn? Thâm Thâm?" Diệp Mộ Sanh nhớ tới có một vị diện cậu gọi tên boss phản diện, không khỏi cố ý ghẹo một chút.

"......" An Cẩn Thâm híp mắt, trên mặt hiện lên hắc tuyến.

"Không thích sao?" Diệp Mộ Sanh ghé sát vào An Cẩn Thâm, nghiêng đầu nhỏ, đôi mắt màu xanh lam có hồn lập loè ánh sáng.

An Cẩn Thâm nhanh chóng ở trong đầu suy nghĩ mấy cái xưng hô, phát hiện đều không thích hợp, vươn tay xoa đầu Diệp Mộ Sanh nói: "Mi cũng gọi ta là thầy An giống họ đi."

"Không được." Diệp Mộ Sanh lập tức lắc đầu cự tuyệt.

"......"

Diệp Mộ Sanh lại bò vào trong lòng An Cẩn Thâm, nói: "Bọn họ đều gọi ngươi là thầy An, ta không muốn giống bọn họ. Ta sẽ gọi ngươi là An An."

Nghĩ đến xưng hô An An ấu trĩ này, khóe miệng An Cẩn Thâm giật giật, hắn nhìn mèo con đáng yêu trong lòng, ra vẻ nghiêm túc nói: "Nếu mi gọi An An, thì ta sẽ không để mi ở lại nữa."

Hắn là người đàn ông trưởng thành, bị một con mèo gọi An An, thật sự là......

"An An lão sư." Diệp Mộ Sanh chêm thêm hai chữ 'lão sư' ở phía sau.

"......" Vẻ mặt An Cẩn Thâm bất lực, hắn ban đầu không nên đồng ý để mèo con ở lại.

Mặc dù An Cẩn Thâm chính là người yêu của cậu, nhưng hiện giờ bọn họ mới quen biết, bởi vậy Diệp Mộ Sanh cũng biết một vừa hai phải, nhẹ nhàng vỗ ngực An Cẩn Thâm, vui vẻ nói: "Vừa rồi ta ghẹo ngươi thôi, thầy An, cảm ơn ngươi đã cho ta ở lại, cuối cùng ta cũng có nhà."

"Ừm, về sau nơi này chính là nhà của mi." An Cẩn Thâm nhẹ nhàng thở dài, Diệp Mộ Sanh chỉ là một con mèo, hắn cũng không có so đo với cậu, nhẹ nhàng xoa đầu Diệp Mộ Sanh.



"Đúng rồi, Mộ Mộ, mi vào bằng cách nào? Ta nhớ rõ đã đóng hết cửa." An Cẩn Thâm hỏi nghi hoặc mới nghĩ ra.

"Chủ...... Thầy An, ngươi đi với ta." Diệp Mộ Sanh dùng móng vuốt xoa khuôn mặt, sau đó nhảy ra khỏi lòng hắn, đi về phía cửa sổ.

Mặc dù cửa được đóng rất chặt, nhưng dưới cửa còn có một khe hở nhỏ, vì thế ở trong ánh mắt kinh ngạc của An Cẩn Thâm, Diệp Mộ Sanh vốn to hơn khe hở thế nhưng trực tiếp chui được ra ngoài.

Sau đó cậu lại chui vào, Diệp Mộ Sanh đứng ở trước mặt An Cẩn Thâm, vẫy vẫy cái đuôi, nói: "Thầy An, ngươi không biết mèo là một loại chất lỏng (*) sao?"

(*) Có một nhóm chuyên gia đã dành tâm huyết để nghiên cứu về tính "hóa lỏng" của loài mèo, và nghiên cứu ấy thậm chí đã đạt giải Ig Nobel Vật lý 2017 vào tháng 9/2017.

An Cẩn Thâm nhìn Diệp Mộ Sanh, lại nhìn khe hở cửa, rồi lại nhìn Diệp Mộ Sanh, vẻ mặt khiếp sợ: "Đúng là ta không biết."

Chờ cơm chín, một người một mèo ăn xong cơm tối, An Cẩn Thâm liền đi rửa chén.

Đứng ở cửa phòng bếp, nhìn bóng lưng An Cẩn Thâm, Diệp Mộ Sanh vẫy cái đuôi mềm mại, khóe miệng hơi giương lên, đôi mắt màu xanh lam tràn đầy ý cười.

An Cẩn Thâm tắt vòi nước, cầm bát đũa đã được rửa sạch sẽ, xoay người liền nhìn thấy Diệp Mộ Sanh, mở miệng dò hỏi: "Làm sao vậy?"

"Không có gì." Diệp Mộ Sanh lắc đầu.

An Cẩn Thâm đi đến tủ bát rồi đặt bát đũa lên, lau khô tay bế Diệp Mộ Sanh lên, đi về phòng khách: "Chúng ta đi tìm cái chai rồi đặt hoa hải đường vào trong nhé."

"Được!" Diệp Mộ Sanh đáp.

An Cẩn Thâm là người đàn ông trưởng thành, trong nhà không có bình hoa, đến cả chai nước rỗng cũng không có, cuối cùng bọn họ tìm được một lọ thủy tinh còn sót vài hạt tiêu ở nhà bếp.

An Cẩn Thâm đổ hạt tiêu đi, nghiêm túc rửa cái lọ, Diệp Mộ Sanh đứng trên bồn nhìn An Cẩn Thâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook