Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 203: Mèo Cụp Tai Yêu Thiếu Niên Thụ & Giáo Viên Ba Nhân Cách Công (35)

Y Thiên Hạm

20/04/2023

Đặt Diệp Mộ Sanh bị mình chà đạp cả người đầy dấu vết xuống giường, Nhậm Quý Uyên tìm bộ quần áo mới trong tủ, mở cửa đi ra ngoài.

Theo tiếng đóng cửa vang lên, Diệp Mộ Sanh mở mắt ra, đôi mắt xanh lam ngập đầy hơi nước hiện lên thần sắc phức tạp.

Thân thể này vốn còn rất non nớt, lại là lần đầu tiên, căn bản không chịu nổi được sự tra tấn biến thái của Nhậm Quý Uyên, bởi vậy làm không bao lâu, cậu đã đau đến ngất đi.

Nhưng cầm thú quả nhiên là cầm thú, đến vậy mà hắn vẫn hôn, còn phát tiết vào cơ thể cậu, sự đau đớn làm cậu tỉnh lại.

Nhưng sau khi tỉnh lại, Diệp Mộ Sanh cũng không mở mắt nhìn, giả bộ chưa tỉnh tùy ý để Nhậm Quý Uyên hôn hít thô bạo rồi cày cấy trên người cậu.

"......" Diệp Mộ Sanh vốn định giơ tay lên sờ khóe mắt bị hôn, nhưng hơi nhấc tay cũng không còn sức lực, vì thế chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.

Hai mắt mê ly lặng nhìn trần nhà, cái đuôi lông tơ yếu ớt buông thõng bên hông, Diệp Mộ Sanh nhếch môi, nhăn lông mày lại.

Nụ hôn vừa rồi của Nhậm Quý Uyên rất dịu dàng, chẳng qua vẫn không che được bản tính cầm thú của hắn, bây giờ cả người cậu đều đau đớn, rất khó chịu......

Phỏng chừng mấy ngày nay cậu sẽ không xuống giường được......

Cũng không biết An Cẩn Thâm mà thấy sẽ ra sao......

Nghĩ đến đây, Diệp Mộ Sanh chậm rãi khép mắt lại, chìm vào sâu giấc nồng.

Trong phòng tắm, hơi nước nghi ngút, cửa kính bao phủ một tầng sương mù, Nhậm Quý Uyên mặt không cảm xúc, tay cầm vòi hoa sen di chuyển trên dưới, rửa sạch thân thể.

"Bé con kia......" Nghĩ đến Diệp Mộ Sanh còn đang hôn mê, Nhậm Quý Uyên ngừng động tác trong tay, đang muốn tắt vòi nước, bỗng con ngươi trầm xuống, vòi hoa sen đột nhiên rơi khỏi tay, vang một tiếng cạch rơi xuống đất.

Nước vòi hoa sen phun vào mặt Nhậm Quý Uyên, Nhậm Quý Uyên che đầu lại, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu đừng hòng ra ngoài! Dựa vào cái gì mà tên nhát gan như cậu lại là nhân cách chủ! Dựa vào cái gì mà khi gặp nguy hiểm tôi mới được ra ngoài......"



Nhậm Quý Uyên còn chưa dứt lời, con ngươi âm u oán hận biến mất, hai tay che đầu lại run lên.

"Mộ Mộ......" Thành công đoạt lại chủ quyền thân thể, trên mặt An Cẩn Thâm không hề vui vẻ mấy, ngược lại có chút sợ hãi, không thể tin nổi: "Thật xin lỗi......"

Nhớ lại những cảnh tượng đã thấy trong vài giây ngắn ngủi lấy lại chủ quyền, hai chân An Cẩn Thâm run rẩy, thân thể lung lay ngã vào trên vách tường: "Một đứa trẻ mà cũng xuống tay được!"

Hắn là đàn ông, tất nhiên biết chất lỏng kia là thứ gì......

Nhân cách của hắn dám cưỡng bức con hắn!

"Mộ Mộ đâu?" An Cẩn Thâm lấy lại tinh thần, nhìn trái phải cũng không thấy bóng dáng Diệp Mộ Sanh, tim như nhảy lên cổ họng.

Mộ Mộ tức giận bỏ đi rồi ư?

An Cẩn Thâm hoảng loạn mà đi ra khỏi phòng tắm, nhìn lướt qua phòng khách, chạy vào phòng ngủ.

Nếu ban nãy An Cẩn Thâm là sợ hãi, vậy thì khi hắn bước vào phòng ngủ, thấy Diệp Mộ Sanh toàn thân che kín dấu vết hồng tím, sự tức giận đã không còn, An Cẩn Thâm cảm giác được cõi lòng mình tan nát, sụp đổ!

Loại cảm giác xuyên tim này, còn đau hơn cả thấy Tiểu Hắc năm đó rời đi, và nhìn thấy cha mẹ ngã giữa vũng máu.

"Mộ Mộ......" Ngón tay An Cẩn Thâm cuộn chặt cấu vào da thịt, nhìn người trên giường, chân hướng về phía trước như bị đóng đinh, không dám tiến lên.

Liệu Mộ Mộ đã......

Trong mắt An Cẩn Thâm hiện lên tuyệt vọng, ngừng một lát, bước chân chậm rì, leo lên trên giường, ngón tay duỗi về phía cánh mũi Diệp Mộ Sanh run kịch liệt, sau khi cảm nhận được hô hấp, An Cẩn Thâm hơi thở phào nhẹ nhõm.

Nhẹ nhàng bế Diệp Mộ Sanh lên, ôm cậu vào trong lồng ngực mình, An Cẩn Thâm buông tiếng thở dài, mím môi hối hận nói: "Sớm biết vậy, lúc trước không nên nhận nuôi con......"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook