Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 233: Mèo Cụp Tai Yêu Thiếu Niên Thụ & Giáo Viên Ba Nhân Cách Công (65)

Y Thiên Hạm

20/04/2023

Mấy tháng qua, khi An Cẩn Thâm lên lớp, Diệp Mộ Sanh thỉnh thoảng cũng đi theo tới trường, mà thân phận khi ra ngoài dĩ nhiên là con trai An Cẩn Thâm.

Sáng nay An Cẩn Thâm có tiết dạy, Diệp Mộ Sanh rảnh rỗi nhàm chán, lại cùng An Cẩn Thâm tới trường.

Trong phòng làm việc, một cô giáo thấy An Cẩn Thâm dắt Diệp Mộ Sanh vào, lập tức đứng dậy, hưng phấn nghênh đón: "Mộ Mộ, lại tới à?"

"Vâng ạ, chào buổi sáng cô Quách." Diệp Mộ Sanh gật đầu cười nói.

"Mộ Mộ ngoan thật." Cô Quách xoa đầu Diệp Mộ Sanh, cười nói: "Nếu mà biết cháu tới, sáng hôm nay đi ngang qua tiệm bánh ngọt đã mua một cái rồi."

Mỗi lần tới trường học, cô Quách vừa ôm vừa sờ cậu, Diệp Mộ Sanh đã thành quen: "Không sao, cám ơn cô Quách."

Tướng mạo Diệp Mộ Sanh rất dễ khiến phái nữ nảy sinh tình mẫu tử, mỗi lần tới trường đều bị các giáo viên nữ hoặc học sinh nữ vây quanh.

Cái này còn đỡ, cô Quách mới nói mấy câu, các cô giáo khác cũng đi tới, vây Diệp Mộ Sanh vào giữa, hỏi này hỏi kia.

Mà An Cẩn Thâm thì trôi vào dĩ vãng, bị đá sang một bên.

Xem giờ một chút, An Cẩn Thâm thở dài, chen lên trước, cắt lời các cô giáo: "Mộ Mộ, ba lên lớp trước, con đừng chạy lung tung."

"Vâng." Diệp Mộ Sanh gật đầu một cái. Thật ra thì cậu rất muốn cùng An Cẩn Thâm lên lớp, nhưng bởi vì An Cẩn Thâm tính khí tốt, cộng thêm vẻ ngoài thân thể này đặc biệt, lần trước cậu tới lớp, ảnh hưởng trực tiếp tới trật tự giờ học của An Cẩn Thâm.

"Thầy An, chúng tôi sẽ chăm sóc con trai anh, hơn nữa Mộ Mộ nghe lời như vậy, sẽ không chạy lung tung đâu." Một cô giáo sờ đầu Diệp Mộ Sanh, cười nói.

"..." Diệp Mộ Sanh nhoẻn miệng, nở nụ cười ngọt ngào, nhưng trong lòng không biết làm sao.



Mặc dù cậu không thích bị người khác sờ đầu, rất muốn đẩy những cô giáo này ra, nhưng cậu không thể để An Cẩn Thâm mất mặt, phải giả làm một đứa bé ngoan hiểu chuyện khôn khéo.

Lúc An Cẩn Thâm đi, để lại điện thoại cho Diệp Mộ Sanh, một tiết trôi qua, nhận ra vị trí An Cẩn Thâm đột nhiên càng ngày càng xa phòng làm việc, Diệp Mộ Sanh tắt trò chơi, cau mày.

Chẳng lẽ nhân cách khác xuất hiện rồi?!

"Cô Quách, cháu đi vệ sinh." Vì không để cho bọn cô Quách lo lắng, Diệp Mộ Sanh trước khi đi cố ý chào hỏi.

Lúc này trong sân trường, Tiếu Tiếu nhìn xung quanh, đánh giá bốn phía, mặt mơ màng.

Gần mấy năm, nhân cách khác của An Cẩn Thâm chưa bao giờ xuất hiện vào ban ngày, nếu không An Cẩn Thâm cũng không chọn nghề này.

Vì vậy Tiếu Tiếu không biết trường này cũng bình thường.

"Đây là đâu? Anh ở đâu? Cái gì đây?" Tiếu Tiếu nhìn trong bộ sách trong tay An Cẩn Thâm, cắn môi, rất nghi ngờ.

Ngẩng đầu nhìn khắp nơi một lượt, ánh mắt chạm tới tên thư viện trường đại học này 'Tòa Uyên Bác", cùng với ba câu thơ cổ, còn có học sinh lúc lên xuống bậc thang, cười nháy mắt một cái.

"Anh ở đâu? Không phải anh vẫn giận Tiếu Tiếu chứ, giận Tiếu Tiếu không để anh thoải mái sao?" Tiếu Tiếu vô tình đi tới con đường nhỏ, cau mày chu mỏ, cúi đầu suy tư nói.

Nước mắt từ từ dâng lên, lưng chừng hốc mắt, lúc nước mắt Tiếu Tiếu sắp rơi xuống, bỗng nhiên nghe thấy có người gọi nó.

"Anh!" Ngẩng đầu lên, trong nháy mắt nhìn thấy Diệp Mộ Sanh, giọt nước mắt của Tiếu Tiếu rơi xuống từng giọt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook