Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Chương 258: Tác Giả Cao Lãnh Cấm Dục & Lưu Manh Côn Đồ

Y Thiên Hạm

19/05/2023

"Không tin." Diệp Mộ Sanh nói.

Bùi Tịch nhân cơ hội nói: "Vậy chúng ta cược gì nào?"

"Cược gì?" Diệp Mộ Sanh hỏi.

"Tôi mà đứng đầu thì cậu phải hát "Uy Phong Đường Đường" cho tôi nghe, nếu cậu đứng đầu thì tôi hát cho cậu nghe. Hát cả đoạn thở gấp, thế nào, cược không?" Bùi Tịch tự nhận sẽ không thua nhìn chằm chằm gò má lạnh nhạt của Diệp Mộ Sanh, tưởng tượng cảnh cậu hát tiểu hoàng ca.

"Bùi Tịch, có phải cậu về nghe Thanh mị hồ với Tuyệt thế tiểu thụ, rồi nghe những bài khác giống như thế không?" Thấy bài Bùi Tịch không phải hai bài hôm đó cậu nhắc tới, Diệp Mộ Sanh mặt lạnh trêu ghẹo nói.

Bùi Tịch lại gần bên tai Diệp Mộ Sanh, giọng trầm thấp cười nói: "Nếu không phải là vì cậu, tôi sẽ không tò mò chạy đi nghe tiểu hoàng ca, Diệp Mộ Sanh cậu là đồ khó hiểu."

Nguyên văn là 闷骚 chỉ những người ngoài mặt lạnh lùng bên trong ấm áp.

"Bùi Tịch cậu là đồ dễ hiểu(*)." Diệp Mộ Sanh mặt lạnh đáp trả, ai ngờ trong nháy mắt Bùi Tịch cười ra tiếng.

Nguyên văn là 明骚 tức là người trong lòng ra sao bên ngoài là vậy.

Nhéo mặt Diệp Mộ Sanh, Bùi Tịch không nhịn được cười nói: "Tôi dễ hiểu. Vậy rốt cuộc cuộc cậu muốn cược không?"

Bỏ tay Bùi Tịch ra, Diệp Mộ Sanh gật đầu, nhàn nhạt đáp một tiếng: "Cược."



Dù là cậu hát, hay là Bùi Tịch hát, với cậu đều có lợi, dĩ nhiên cậu phải cược.

"Được rồi quyết định vậy đi, không cho phép đổi ý." Lúc này vừa vặn lúc tới ngã rẽ, Bùi Tịch buông Diệp Mộ Sanh ra, bước nhanh tới con đường khác.

"Chạy nhanh như vậy làm gì?" Mấy ngày trước Bùi Tịch đều dính vào mình một lúc sau đó mới rời đi, hôm nay chẳng những đi thẳng còn chạy nhanh như vậy.

Nghĩ tới đây, Diệp Mộ Sanh cong môi: "Mau cong đi."

Mặt khác, sau khi không thấy bóng dáng Diệp Mộ Sanh, Bùi Tịch dựa vào một thân cây, nhắm mắt lại che mặt lẩm bẩm nói: "Con mẹ nó, vừa rồi mình làm gì thế... Đánh cược với Diệp Mộ Sanh hát Uy phong đường đường, cậu ấy còn đồng ý!"

Chẳng qua tối qua cậu nghe bài này, trong lúc nhất thời không biết dùng cái gì làm điều kiện cược, lại nhớ tới Diệp Mộ Sanh từng bảo mình hát tiểu hoàng ca, sau đó mới dứt khoát dùng cái này làm điều kiện cược.

"Nhưng mà, Diệp Mộ Sanh hát tiểu hoàng ca sẽ trông ra sao nhỉ? Mặt không cảm xúc? Mặt ngại ngùng? ... Thật là mong đợi." Từ từ mở mắt nhìn qua kẽ ngón tay, Bùi Tịch nhìn bầu trời xanh đậm dày đặc ánh sao, đột nhiên nghĩ tới ánh mắt Diệp Mộ Sanh.

"Mắt Diệp Mộ Sanh đẹp hơn mấy ngôi sao này." Bùi Tịch lẩm bẩm một câu, buông tay xuống đút tay vào túi quần, phất phơ bước đi.

Sau khi về nhà, Diệp Mộ Sanh móc ra chìa khóa, mở cửa.

Đẩy cửa ra, vẫn một màu đen như mọi khi, lạnh tanh như thường lệ.



Diệp Mộ Sanh bình tĩnh đóng cửa, bấm công tắc mở đèn, thay xong giày, đi tới phòng ngủ.

Trong thế giới này, hoàn cảnh gia đình nguyên chủ rất bình thường, năm bảy tuổi ba mẹ ly hôn, sau đó cậu sống cùng mẹ tới giờ.

Mẹ nguyên chủ là Diệp Thanh mở cửa hàng lẩu, vì để thuận tiện, cộng thêm nguyên chủ rất độc lập không tới người chăm sóc, vì vậy sau khi nguyên chủ lên cấp ba, bà luôn ngủ lại trong tiệm.

Cầm quần áo ngủ đi vào phòng tắm, tắm xong Diệp Mộ Sanh ngồi trước máy vi tính, đăng nhập lý lịch tác giả, cập nhật những bộ truyện cũ.

Ngay sau đó di chuột, mở sách mới, bắt đầu gõ chữ.

Theo ý nghĩ trong đầu, Diệp Mộ Sanh khống chế ngón tay, nhẹ nhàng gõ bàn phím.

Mấy ngày nay sau khi viết xong tiểu thuyết của nguyên chủ, cậu bắt đầu thử tự viết tiểu thuyết.

Sửa một chút không biết bao nhiêu lần, hôm nay cuối cùng có chút cảm giác.

Viết xong chương một, Diệp Mộ Sanh dựa vào ghế, nhìn chằm chằm máy vi tính nhíu mày nói: "Quyển sách này tên gì nhỉ?"

Lúc viết quyển mới này, ở cột tiêu đề cậu tùy tiện gõ hai chữ Hải Đường, chẳng lẽ gọi luôn là "Hải Đường"?

Thế này thì. . . Tùy tiện quá

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook