Xuyên Nhanh Vai Ác Nam Thần Đừng Hắc Hóa
Chương 55: Thần Y Yêu Nghiệt Thụ &giáo Chủ Biến Thái Công (6)
Y Thiên Hạm
03/04/2023
Trong cốt truyện, thời điểm Diệp gia bị diệt môn là khi nguyên chủ còn nhỏ, lúc Diệp mẫu chết thì nguyên chủ vẫn hôn mê. Hơn nữa nguyên chủ không có hứng thú với đàn, thích học y cùng Bạch Sầu hơn, lại nghe nhiều đạo lý lớn tế thế cứu nhân.
Bởi vậy nguyên chủ từ bi đem cừu hận và võ công Diệp gia - ‘ Diệp Thanh Vận Khởi ’ cùng đàn đồng loạt mai táng. Sau đó nguyên chủ mang theo hòm thuốc lưu lạc giang hồ, được Bạch Sầu trao tặng y thuật tế thế cứu nhân, mấy năm sau nguyên chủ được phong là thần y.
Nghĩ đến Diệp mẫu che chở trước người mình, thanh kiếm sắc bén xuyên qua thân thể của bà, huyết đỏ biến thành màu đen nhiễm thấu xiêm y bà, cùng với hình ảnh chết không nhắm mắt. Diệp Mộ Sanh dùng sức đánh đàn, mắt hoa đào câu nhân tuy mang ý cười nhưng lại phiếm lạnh lẽo.
Tuy rằng nguyên chủ thiện tâm có thể buông bỏ cừu hận, nhưng Diệp Mộ Sanh không phải người tốt. Thù nguyên chủ chưa báo, thì cậu sẽ thay thế Diệp gia báo thù rửa hận!
Diệp Mộ Sanh chậm rãi thả chậm tốc độ trong tay, tiếng đàn dần dần yếu đi, nhưng sau khi đàn xong một khúc, tiếng đàn lạnh lẽo vẫn quanh quẩn ở nóc nhà, chưa tan đi.
Cây đàn Diệp Mộ Sanh đánh là đàn tốt nhất của Diệp gia, tên là ‘ Đào Ẩn ’, là tâm pháp của Diệp gia do người sáng lập Diệp Đào Ẩn đã từng dùng.
Vị tổ tiên này trước khi qua đời đã từng nói, nếu ai có thể đàn vang cây đàn này, như vậy cây đàn đã nhận người đó là chủ nhân. Nhưng mà thế hệ suy bại của Diệp gia lại không có người nào có thể làm đàn này phát ra tiếng vang.
Sau đó Diệp gia suy bại, không có người nào có thể lĩnh ngộ tâm pháp của Diệp gia, bởi vậy Diệp gia dần dần ít dùng đàn, bắt đầu đổi vũ khí. Lần đầu tiên nguyên chủ tiếp xúc đàn cũng chính là ngày Diệp gia bị diệt môn.
Nguyên chủ trong lúc vô ý làm ‘ Đào Ẩn ’ phát ra âm thanh, cũng làm Diệp gia thấy hy vọng. Chẳng qua đáng tiếc chính là, cuối cùng nguyên chủ lại từ bỏ đàn, buông xuôi cừu hận, làm thần y tế thế cứu nhân.
Mà lúc Diệp Mộ Sanh xuyên qua đây cũng có thể đàn vang ‘ Đào Ẩn ’, chẳng qua cậu đối với loại đàn thời cổ đại lại dốt đặc cán mai, chỉ biết đàn loạn. Bất quá thê tử của Bạch Sầu - sư nương của Diệp Mộ Sanh, tuy rằng không biết võ công nhưng lại biết đàn.
Diệp Mộ Sanh một bên đi theo sư nương học đàn, một bên đi theo sư phó Bạch Sầu học y luyện độc. Sau khi học được đàn, Diệp Mộ Sanh lại bắt đầu cân nhắc công pháp của Diệp gia.
Trời xanh không phụ người có lòng, Diệp Mộ Sanh vốn thiên tư thông minh, hơn nữa có tâm. Tuy không có trưởng bối dạy dỗ nhưng một mình cậu vẫn học được năm chiêu thức của ‘ Diệp Thanh Vận Khởi ’.
Bất quá so sánh y thuật với cầm kỹ (kĩ năng dùng đàn), y thuật của Diệp Mộ Sanh vẫn là lợi hại hơn. Bởi vì đàn là do cậu tự học, mà y thuật độc thuật lại có độc y thánh thủ Bạch Sầu đã từng vang danh võ lâm một dạy dỗ.
Bước đầu Diệp Mộ Sanh quyết định, chính là một bên giống nguyên chủ dùng y thuật lang bạt giang hồ tế thế cứu nhân, một bên tìm kiếm đám người năm đó xông vào Diệp gia. Chờ có danh thần y, cậu không cần đi tìm vai ác, vai ác liền sẽ chủ động tới tìm cậu.
Bởi vì hai mắt Vu Lâm Nhi bị mù, thân thể suy yếu. Vai ác Quân Mặc Khanh muốn mẫu thân sống dễ chịu một chút, như vậy tự nhiên sẽ giống trong cốt truyện, hắn sẽ phái người tìm thần y Diệp Mộ Sanh.
Diệp Mộ Sanh dùng vải bọc ‘ Đào Ẩn ’ lại, sau đó nhét vài kịch độc cùng đàn trong vải, phòng ngừa có người trộm đàn. Diệp Mộ Sanh trực tiếp nhảy từ cửa sổ ra ngoài, tùy ý du đãng trên phố, tìm kiếm mục tiêu cần chữa bệnh.
Diệp Mộ Sanh vốn dĩ lớn lên tinh xảo, lại mặc một bộ hồng y lóa mắt. Tuy rằng không cười, nhưng đôi mắt đào hoa trời sinh mang theo ý cười, nhất cử nhất động yêu dã làm động lòng người. Làm mọi người trên đường không nhịn được nhìn nhiều Diệp Mộ Sanh vài lần.
Bởi vậy nguyên chủ từ bi đem cừu hận và võ công Diệp gia - ‘ Diệp Thanh Vận Khởi ’ cùng đàn đồng loạt mai táng. Sau đó nguyên chủ mang theo hòm thuốc lưu lạc giang hồ, được Bạch Sầu trao tặng y thuật tế thế cứu nhân, mấy năm sau nguyên chủ được phong là thần y.
Nghĩ đến Diệp mẫu che chở trước người mình, thanh kiếm sắc bén xuyên qua thân thể của bà, huyết đỏ biến thành màu đen nhiễm thấu xiêm y bà, cùng với hình ảnh chết không nhắm mắt. Diệp Mộ Sanh dùng sức đánh đàn, mắt hoa đào câu nhân tuy mang ý cười nhưng lại phiếm lạnh lẽo.
Tuy rằng nguyên chủ thiện tâm có thể buông bỏ cừu hận, nhưng Diệp Mộ Sanh không phải người tốt. Thù nguyên chủ chưa báo, thì cậu sẽ thay thế Diệp gia báo thù rửa hận!
Diệp Mộ Sanh chậm rãi thả chậm tốc độ trong tay, tiếng đàn dần dần yếu đi, nhưng sau khi đàn xong một khúc, tiếng đàn lạnh lẽo vẫn quanh quẩn ở nóc nhà, chưa tan đi.
Cây đàn Diệp Mộ Sanh đánh là đàn tốt nhất của Diệp gia, tên là ‘ Đào Ẩn ’, là tâm pháp của Diệp gia do người sáng lập Diệp Đào Ẩn đã từng dùng.
Vị tổ tiên này trước khi qua đời đã từng nói, nếu ai có thể đàn vang cây đàn này, như vậy cây đàn đã nhận người đó là chủ nhân. Nhưng mà thế hệ suy bại của Diệp gia lại không có người nào có thể làm đàn này phát ra tiếng vang.
Sau đó Diệp gia suy bại, không có người nào có thể lĩnh ngộ tâm pháp của Diệp gia, bởi vậy Diệp gia dần dần ít dùng đàn, bắt đầu đổi vũ khí. Lần đầu tiên nguyên chủ tiếp xúc đàn cũng chính là ngày Diệp gia bị diệt môn.
Nguyên chủ trong lúc vô ý làm ‘ Đào Ẩn ’ phát ra âm thanh, cũng làm Diệp gia thấy hy vọng. Chẳng qua đáng tiếc chính là, cuối cùng nguyên chủ lại từ bỏ đàn, buông xuôi cừu hận, làm thần y tế thế cứu nhân.
Mà lúc Diệp Mộ Sanh xuyên qua đây cũng có thể đàn vang ‘ Đào Ẩn ’, chẳng qua cậu đối với loại đàn thời cổ đại lại dốt đặc cán mai, chỉ biết đàn loạn. Bất quá thê tử của Bạch Sầu - sư nương của Diệp Mộ Sanh, tuy rằng không biết võ công nhưng lại biết đàn.
Diệp Mộ Sanh một bên đi theo sư nương học đàn, một bên đi theo sư phó Bạch Sầu học y luyện độc. Sau khi học được đàn, Diệp Mộ Sanh lại bắt đầu cân nhắc công pháp của Diệp gia.
Trời xanh không phụ người có lòng, Diệp Mộ Sanh vốn thiên tư thông minh, hơn nữa có tâm. Tuy không có trưởng bối dạy dỗ nhưng một mình cậu vẫn học được năm chiêu thức của ‘ Diệp Thanh Vận Khởi ’.
Bất quá so sánh y thuật với cầm kỹ (kĩ năng dùng đàn), y thuật của Diệp Mộ Sanh vẫn là lợi hại hơn. Bởi vì đàn là do cậu tự học, mà y thuật độc thuật lại có độc y thánh thủ Bạch Sầu đã từng vang danh võ lâm một dạy dỗ.
Bước đầu Diệp Mộ Sanh quyết định, chính là một bên giống nguyên chủ dùng y thuật lang bạt giang hồ tế thế cứu nhân, một bên tìm kiếm đám người năm đó xông vào Diệp gia. Chờ có danh thần y, cậu không cần đi tìm vai ác, vai ác liền sẽ chủ động tới tìm cậu.
Bởi vì hai mắt Vu Lâm Nhi bị mù, thân thể suy yếu. Vai ác Quân Mặc Khanh muốn mẫu thân sống dễ chịu một chút, như vậy tự nhiên sẽ giống trong cốt truyện, hắn sẽ phái người tìm thần y Diệp Mộ Sanh.
Diệp Mộ Sanh dùng vải bọc ‘ Đào Ẩn ’ lại, sau đó nhét vài kịch độc cùng đàn trong vải, phòng ngừa có người trộm đàn. Diệp Mộ Sanh trực tiếp nhảy từ cửa sổ ra ngoài, tùy ý du đãng trên phố, tìm kiếm mục tiêu cần chữa bệnh.
Diệp Mộ Sanh vốn dĩ lớn lên tinh xảo, lại mặc một bộ hồng y lóa mắt. Tuy rằng không cười, nhưng đôi mắt đào hoa trời sinh mang theo ý cười, nhất cử nhất động yêu dã làm động lòng người. Làm mọi người trên đường không nhịn được nhìn nhiều Diệp Mộ Sanh vài lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.