Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

Chương 42: Giới giải trí (9)

Tích Ngã Vãn Hĩ

10/07/2020

(9)

Hứa Bồng bị mùi nước sát trùng trong không khí hun cho tỉnh lại, mở mắt ra liền phát hiện mình đang nằm trong bệnh viện, mà Cẩm Vinh đang ngồi ở bên giường bệnh, ách, cúi đầu chơi di động.

Nghĩ đến cảnh tượng té xỉu lúc trước, Hứa Bồng bỗng nhiên có chút cảm động, "Là cô đưa tôi tới bệnh viện?"

"Không phải." Cẩm Vinh trả lời quyết đoán, nháy mắt chọc thủng bong bóng cảm động đang loi nhoi trong lòng Hứa Bồng.

Cô nâng mắt, nhìn Hứa Bồng nói, "Tôi gọi điện thoại bảo Viên Khả đưa anh tới bệnh viện, viện phí cũng là hắn ứng ra."

Hứa Bồng: "......"

"Cô...... Khi nào có số điện thoại hắn?" nghệ sĩ nhà hắn nếu có thể tự móc nối chút quan hệ như vậy, Hứa Bồng cũng cảm thấy mình đỡ nhọc lòng phần nào.

Cẩm Vinh đương nhiên đáp, "Gọi bằng di động của anh."

"Đúng rồi, tên trong danh bạ......" Cẩm Vinh đột nhiên cầm điện thoại lên, đứng bên cạnh nhìn chằm chằm hắn, bất giác có loại áp lực bức người, nhìn đến Hứa Bồng trong lòng căng thẳng,

"Vì sao lại đặt tên tôi là " nương nương "?"

Bởi vì cô rất khó hầu hạ ha ha, nhưng Hứa Bồng đương nhiên không dám nói như vậy, chỉ cười gượng nói, "Cô nếu không thích, liền đổi đi."

"Không cần, tôi đã đổi hộ anh rồi." Cẩm Vinh lại ngồi trở về.

Cẩm Vinh cong cong lên khóe miệng, "Nương nương như thế nào có thể xứng với ta? Hẳn là ghi chú bệ hạ mới đúng, văn thành võ công, nhất thống thiên hạ."

Hứa Bồng: "......"

Qua sau một lúc lâu, Hứa Bồng rốt cuộc nhớ tới một sự kiện rất quan trọng sự, "Cô làm sao vào được nhà tôi?" Hắn khi nào đem chìa khóa đưa Ninh Cẩm Vinh?

Cẩm Vinh không chút để ý mà chơi di động, "Cửa nhà anh khá dễ mở, tùy tiện một chút là xong, lần sau đổi khóa đi."

Hứa Bồng Σ( ° △°|||)︴ nghệ sĩ nhà hắn khi nào đổi nghề đi làm phi thiên đại đạo?

Chờ đến khi Cẩm Vinh bị các hộ sĩ vây quanh xin chữ ký, Viên Khả cũng xuất hiện, ngồi bên giường bệnh, sau đó lấy ra một xấp giấy tờ tiền thuốc men, trực tiếp xòe tới trên mặt Hứa Bồng.

"Tiền thuốc men nhớ trả tôi."

Vì cái gì cảm giác ngủ một giấc dậy, liền Viên Khả cũng dị thường?

Hứa Bồng không hiểu nội tâm khổ bức của Viên Khả, hắn nhận được điện thoại, nghe xong ngữ khí thâm trầm của Ninh Cẩm Vinh, còn tưởng rằng Hứa Bồng bị làm sao, hồng hộc mà chạy tới, kết quả cư nhiên là muốn hắn tới khiêng người đưa đi bệnh viện cộng thêm ứng tiền thuốc men.

Cho nên chuyện lần này đương nhiên ghi tạc trên người Hứa Bồng, dù sao là nghệ sĩ nhà hắn, hắn phải quản.

"Tôi còn có việc, đi về trước." Viên Khả ôm khuỷu tay nói, mặt đầy khó chịu, mất công hắn còn bỏ xuống một đống lớn sự tình chạy ra.

"Lần này phiền toái Viên ca." Hứa Bồng mặt đầy ý cười nói, quả nhiên, Hứa Bồng hắn chính là đáy của chuỗi thực vật a.

_____

Cẩm Vinh trở lại phòng bệnh sau, "Anh ta đi rồi?"

Hứa Bồng gật gật đầu "Ừm, dù sao cũng là người đại diện Ngu Diễn, ngày thường thật sự rất bận rộn."

Cẩm Vinh nhớ tới thời điểm vừa gặp Viên Khả, ánh mắt người này nhìn cô rất kỳ quái, "Khó trách tính tình không xong như vậy."

Nghe vậy Hứa Bồng trong lòng căng thẳng, "Hắn, hắn là cùng cô nói cái gì kỳ quái sao?"

"Không có."

"Vậy là tốt rồi." Hứa Bồng thở phào nhẹ nhõm,



Cẩm Vinh nhìn hắn, cái gì cũng không nói.

_____

Phòng bệnh có TV, hôm nay vừa lúc còn chiếu 《 Thiên Vấn 》, Hứa Bồng ôm tâm thái vui vẻ cùng diễn viên nhà mình xem ti vi, mà Cẩm Vinh khó được một lần không gấp gáp trở về chơi game, mà là lưu lại bệnh viện cắn hạt dưa, ăn đồ ăn vặt, xem TV.

Hứa Bồng nhìn Cẩm Vinh chậm rãi gọt xong một quả táo, sau đó một ngụm lại một ngụm răng rắc răng rắc mà ăn luôn.

Hứa Bồng: "......"

"Người bệnh không phải tôi sao?" Hứa Bồng thở dài một hơi.

"Là anh, nhưng mà táo là tôi tự gọt nha." Cẩm Vinh ném lõi táo vào sọt rác, nhìn về phía Hứa Bồng nghiêm túc nói, "Tự mình động thủ, cơm no áo ấm."

Lăn đi, táo này đều tiền hắn mua.

"Vì sao lại dùng thẻ của tôi, mà cô cũng không mua được chút cơm hộp sao? Trên bàn toàn trái cây đồ ăn vặt thế này?" Hứa Bồng hết sức bi thương trả lời.

"Bởi vì tôi không có tiền chứ sao." Cẩm Vinh hồn nhiên đáp, cho nên phải nói không hổ là diễn viên sao?

"《 Thiên Vấn 》thù lao đóng phim không phải đã sớm chuyển cho cô rồi à?" Hứa Bồng bi phẫn nói, rất giống dương bạch mao bị Hoàng Thế Nhân bóc lột, trên thực tế, hắn cũng thật là như vậy.

* Điển tích Hoàng Thế Nhân, địa chủ, bóc lột Bạch Mao Nữ.Nhiều người khi gặp phải áp lực quá lớn trong công tác gọi ông chủ của mình là "Hoàng Thế Nhân".

"Tiêu sạch, hiện tại trên tay không có tiền." Cẩm Vinh thản nhiên nói, hoàn toàn không tự ý thức bản thân là một người nghèo rớt mùng tơi.

Hứa Bồng: "......"

Cho nên hắn là rước về cho bản thân mình một cái cấp dưới mà không khác gì đại tổ tông, không những không có chí tiến thủ, lại còn thích hoa tiền lung tung?

Được rồi, bị lăn lộn đã lâu, Hứa Bồng cũng đã thành thói quen.

Viên Khả ngẫu nhiên đến thăm Hứa Bồng: "......"

Hắn càng ngày càng xem không hiểu hai người kia.

Nằm viện ba bốn ngày, Hứa Bồng lại tinh thần phấn chấn bò dậy tiếp tục làm việc.

Không làm thì không có ăn, thật là một cái sự thật bi thương.

Nghệ sĩ nhà người ta giống như Ngu Diễn, đều là phát phúc lợi cho người đại diện, còn nghệ sĩ nhà hắn, cố tình, cả ngày bóc lột hắn.

_____

Phòng họp, cao tầng Hoa Vũ, từ xa đã truyền đến tiếng nói đầy tức giận của Đoạn Đình, "Xảy ra sự việc nghiêm trọng như vậy, vì sao hiện tại mới có người báo cho tôi?"

Di động vang lên thanh âm tràn đầy xin lỗi của nam tử trung niên, "Xin lỗi, Đoạn tiên sinh, chúng ta cũng là vừa mới biết được, tôi nghĩ, vẫn là đem chuyện này nói cho Đoạn lão tiên sinh đi."

Cạch một tiếng, di động bị Đoạn Đình ném trên sàn đá cẩm thạch, để lại vệt xước dài trên sàn, mà Đoạn Đình, kéo xuống cà vạt, ngã xuống ghế dựa phía sau.

Chuyện Đoạn tổng ở phòng họp nổi giận đùng đùng mau chóng truyền khắp toàn bộ công ty, mọi người sôi nổi suy đoán là cái nguyên nhân gì, chẳng lẽ là Đường tiểu thư cùng Đoạn tổng chia tay?

Nhưng mà chân tướng không đến ba ngày liền bất đắc dĩ truyền ra ngoài, hơn nữa vượt qua sức tưởng tượng của tất cả mọi người.

_____

Cẩm Vinh như cũ ngồi trong phòng khách chơi game, bỗng nhiên truyền đến tiếng đập cửa, còn có thanh âm quen thuộc vang lên "Là tôi...... Hứa Bồng."

Cẩm Vinh tháo tai nghe, liếc cửa phòng, "Cửa không khóa, vào đi."

Nghe vậy Hứa Bồng nguyên bản tâm tình buồn bực, lại có chút tức giận, đẩy cửa vào, "Cẩm Vinh, cửa phải chịu khó khóa vào, bên ngoài không an toàn."

Tuy rằng vẻ mặt suy sút, nhưng lại nhịn không được lo lắng, nghệ sĩ dưới trướng hắn, có vị này thật đúng là làm người không yên tâm mà.



"Tôi biết anh sẽ đến." Cẩm Vinh cũng buông xuống máy chơi game trong tay, nhìn Hứa Bồng so sánh với mấy ngày trước suy sút đi rất nhiều.

Hứa Bồng ngẩn người, "Cô đã biết à..."

Tuy rằng không rõ Cẩm Vinh, trạch nữ luôn ở nhà chơi game, là như thế nào biết chuyện Hoa Vũ bị người thu mua, nhưng Hứa Bồng vẫn thực nghiêm túc nhắc nhở, "Tôi khả năng về sau sẽ không còn là người đại diện của cô nữa."

Công ty cưỡng chế thu mua, công ty đối phương cũng rất có khả năng bị bỏ cũ thay mới, lại căn cứ ích lợi yêu cầu tách ra, một số lớn nhân viên đều có khả năng bị giảm biên chế, bao gồm hắn cái người đại diện không quá có tiếng tăm trong công ty.

Hứa Bồng theo bản năng dong dài:

"Cô về sau ở công ty, phải tìm một người đại diện tốt bụng một chút, bất quá người có thể tốt tính giống như tôi không nhiều lắm, đừng suốt ngày tức giận trước mặt người ta, sai sử người ta, bằng không sẽ bị người ta khi dễ lại, nếu không muốn ở lại công ty......"

Cẩm Vinh đột nhiên đánh gãy lời hắn, "Anh vẫn là đi theo tôi đi, tỷ sẽ không bạc đãi tiểu bồng tử nha."

Cẩm Vinh ngồi trên ghế sopha, hai chân bắt chéo ghếch trên mặt bàn, "Tân lão bản Hoa Vũ là tôi, gần đây mua được một ít cổ phần, cộng thêm những phần nhỏ lẻ trước kia đã thu được, thuận lợi thu mua Hoa Vũ, tôi là cổ đông lớn nhất."

# ta đây là bế lên đùi vàng #

Hứa Bồng mộng bức, "Cô như thế nào lại có nhiều tiền như vậy? Tôi sao lại không biết?"

"Khoảng thời gian trước không phải đã bảo với anh là tôi muốn chơi cổ phiếu sao?" Cẩm Vinh nhướng mày nói,

"So với diễn kịch, vẫn là làm buôn bán càng đơn giản."

Người nha, không cần làm quá nhiều việc, tập trung làm một hai việc thứ là đủ rồi.

Hứa Bồng nhìn Ninh Cẩm Vinh đột nhiên trở nên vô cùng cao lớn, trong lòng có một loại xúc động muốn quỳ xuống ôm đùi, cho nên, nghệ sĩ một thân nghèo hai bàn tay trắng dựa vào bóc lột hắn mà sống giờ lại biến thành Đại lão bản cầu ôm đùi cầu phát tiền lương...

_____

Trong thời gian ngắn như vậy lại có thể tóm Hoa Vũ trong lòng bàn tay, thủ pháp thu mua phi thường xảo diệu, người trong nghề suy đoán sợ là thao túng mấy công ty hữu danh vô thực, thu mua cổ phần tứ tán trong thị trường, cuối cùng như sài lang hổ báo nháy mắt phá hủy kết cấu hội đồng quản trị, chính là chiến lược thu mua phi thường xuất sắc, đủ để đưa vào loại sách giáo khoa đại học tài chính kinh tế cho sinh viên học tập.

Hoa Vũ bị thu mua, tin tức này ở giới giải trí cũng không khác gì động đất sóng thần, rất nhiều minh tinh nghệ sĩ cùng hạng mục điện ảnh cũng đều đã dừng lại nghe ngóng tình hình, cho nên họp báo đầu tiên sau khi Hoa Vũ chính thức bị thu mua cũng trở thành tiêu điểm vạn chúng chú mục.

Dưới vô số ánh đèn flash, mọi người nhịn không được ngừng thở ngừng chớp mắt, tập trung về phía sau màn che, tiếng giày cao gót từng nhịp từng nhịp tiến gõ trên sàn nhà, thẳng đến người tới xuất hiện màn ảnh trước mặt.

"Chào các vị, tôi là tân chủ tịch giải trí Hoa Vũ, Ninh Cẩm Vinh."

Cẩm Vinh cong cong khóe miệng, tươi cười thân thiết lại ôn hòa với ống kính máy quay đang hướng về phía mình.

Giới truyền thông hẳn là sẽ không quên vị này chính là tiểu nghề sĩ pháo hôi một tháng trước còn bị bọn họ bôi đen một lượt, giờ cư nhiên lại là nhân vật tiếng tăm bí ẩn thu mua Hoa Vũ, Ninh Cẩm Vinh.

Toàn hội trường rơi vào an tĩnh, nhưng vẫn là có phóng viên chuyên nghiệp nhanh chóng bình tĩnh lại, dẫn đầu vấn đề, "Xin hỏi Ninh tổng, lần này là ác ý thu mua sao?" Liền xưng hô cũng thay đổi.

Cẩm Vinh mỉm cười nói, "Không phải, Hoa Vũ rất có tiềm lực, cho nên thu mua Hoa Vũ cũng là hoạt động kinh tế hết sức bình thường."

"Nghe nói, sau khi ngài kế nhiệm chủ tịch Hoa Vũ, sẽ bắt đầu đổi mới ban quan trị của công ty trong đại học vào tháng sau,, xin hỏi đây là thật hay không?"

"Cái này......" Cẩm Vinh tươi cười càng sâu, "Thuộc về cơ mật thương nghiệp, không thể phụng cáo."

Bí thư bên cạnh lập tức có ánh mắt mà lại đây tiếp lời, "Ninh tổng đã trả lời xong, cuộc họp báo hôm nay dừng ở đây."

"Xin hỏi, xin hỏi ngài còn tính toán tiếp tục đóng phim không? Đây cũng là câu hỏi rất nhiều fans muốn biết......" Các phóng viên tiếp tục bám theo.

Cẩm Vinh xoay bước chân, quay đầu, câu môi cười, "Đương nhiên, bằng không tôi vì sao muốn mua Hoa Vũ chứ?"

Truyền thông một mảnh ồ lên.

Vì muốn đóng phim cho nên thu mua công ty chủ quản, đây cũng là đủ phách lối!

[chúc mừng 500 follow, hôm nay full thế giới 7 nha]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook