Xuyên Nhanh : Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính

Chương 8:

Thịch Hạ Thích Tiểu Thiến

13/03/2022

Lưu Thừa Nghĩa chưa gặp qua kẻ vô sỉ như Lăng Dung vậy .

Sau khi dung kế giả heo ăn thịt hổ để toàn bộ bọn họ nằm sấp xuống ,1 mình trộm gọi cơm hộp, cò khiến cho bọn họ luôn nằm ở chỗ này chỉ có thể nhìn mà không thể ăn !

Thật đúng là đáng giận.

Lăng Dung cũng không để ý hoàn cảnh này, ngồi xuống đất dựa vào tường, mở nắp cơm hộp ra, hương vị nóng hầm hập của đồ ăn tức khắc lan ra hẻm nhỏ .

Mùi hương tự nhiên cũng bay tới mũi của mấy người Lưu Thừa Nghĩa, khiến họ từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ chưa tùng đói như vậy ,cùng lúc đó, vài tiếng bụng kêu không thể bỏ qua ở trong ngõ nhỏ an tĩnh càng thêm rõ ràng.

Lăng Dung cười lên tiếng, còn rất 'hảo tâm' mà đem cơm hộp trên tay hướng về phía Lưu Thừa Nghĩa bên kia .

"Như thế nào ,muốn ăn hả ? Muốn ăn thì chỉ cần mày kêu người lấy đồ vật lại đây cho tao thì có thể về nhà ăn cơm."

Thiếu niên bất lương nào đã chịu qua loại khuất nhục này ,tức giận quay đầu qua 1 bên khác, mạnh miệng nói.

"Không đói bụng , không muốn ăn "

Nhưng 1 thanh âm chỗ bụng vang lên đánh vào mặt anh ta .

Lăng Dung ra vẻ đáng tiếc lắc đầu . "Vậy thì thôi, tao ăn trước, mày cứ tiếp tục chậm rãi nghĩ ."

Không thể không nói Lăng Dung lần này gọi cơm hộp ngon cực kì , 1 hộp đầy cơm còn nóng hổi, viên gạo trắng sáng to tròn, 1 hộp khác còn có món chính gà hầm nấm ,còn có khoai tây lát mộc nhĩ, hành tây 4 món đồ ăn phối hợp trong khay thức ăn ,thịt gà bên trong cũng chỉ có khối thịt ,tất cả hoàn toàn không có xuất hiện xương gà.

Khẩu vị của Lăng dung thiên hướng có nước canh ,cho nên dùng cái muỗng ở trên hộp cơm plastic gà hầm nấm múc 1 muỗng canh nồng đậm chan lên cơm màu trắng, lại phối hợp với thịt gà ngon miệng 1 muỗng ăn vào ,chỉ cảm thấy dạ dày trống trơn tức khắc được thỏa mãn.

Bọn họ vốn đã học hết 1 buổi sáng, 11h rưỡi tan học, vừa tan học đã ở chỗ này tiêu hao 1 hồi thể lực kịch liệt vừa rồi, làm sao mà không đói bụng chứ .

Nhìn từng hạt cơm kia toàn bộ vào bụng Lăng Dung, tròng mắt Lưu Thừa Nghĩa đều trừng ra ngoài, nhưng hiện tại toàn thân hắn ta vừa đói lại vừa đau ,định thừa dịp Lăng Dung thả lỏng cảnh giác, dùng sức lực tồn trữ từ nãy tới giờ bò dậy đào tẩu ,thì bị 1 chân vươn tới đá nằm trở về .

"Không phải đã nói chỉ cần đưa đồ vật ra đây thì mày có thể đi rồi sao, vì sao không nghe hiểu tiếng người chứ."

Lăng Dung thu hồi đôi chân dài từ trên mặt đất đứng lên ,vỗ vỗ chõ quần bị cọ dơ, Lăng Dung thuận tay ném hộp cơm vào cái thùng giác phụ cận.

"Mày!'

"Còn muốn kêu gào sao?"

Mắt Lăng Dung nhìn thời gian trên di động, "Hiện tại đã là 12h rưỡi, còn rất nhiều thời gian, tao không vội ,mày cứ tiếp tục suy sét "

5 lần 7 lượt bị nhục, bất luận là tâm hồn bị đả kích hay là thân thể bị đau đớn và đói khát, đều khiến Lưu Thừa Nghĩa chịu không nổi, vì thế Lưu Thừa Nghĩa rốt cuộc cũng thỏa hiệp .

"Bây giờ tao kêu người đi lấy, mày nhớ phải giữ lời ."

"Được"

Lưu Thừa Nghĩa nói rồi lấy di động trong túi quần ra, mở ra nhìn thì thấy không bị hư do lúc nãy đánh nhau té ngã, không khỏi may mắn 1 chút .



Đầu tiên hắn ta gọi điện cho bạn gái Trần Tuyết Nhu, khuyên can mãi hứa hẹn lần sau sẽ đưa cô 1 cái vòng cổ tốt hơn ,Trần Tuyết nhu mới miễn cưỡng đáp ứng trả ngọc trụy lại ,nhưng Lăng Dung không có khả năng thả hắn đi ,Lưu Thừa Nghĩa đành phải gọi điện thoại cho 1 tên đàn em khác không có ở trường kêu người lấy đồ vật lại đây, 30 phút sau ,ngọc trụy rốt cuộc cũng đưa tới tay Lăng Dung.

"Hiện tại tụi tao có thể đi rồi chứ." Lưu Thừa Nghĩa khó thở nói .

"Được rồi ,cút đi, nhưng mà về sau tụi mày tốt nhất đừng lại đi tìm Tần Triều Dương gây phiền toái ,nếu không... ..."

Lăng Dung cầm ngọc trụy quơ quơ trước mặt ,trong miệng lại phun ra từ ngữ uy hiếp.

Lưu Thừa Nghĩa cắn chắt răng, khuôn mặt nhăn thành 1 bãi ,kéo thân thể trên dưới toàn thân đều ở đau nhức chạy nhanh rời khỏi cãi bãi này ,còn lại 3 tên đàn em thấy Lăng dung không có ý định ngăn cản ,cũng vội vàng chạy chối chết theo đại ca .

Buổi chiều 2 giờ rưỡi ,khi tiết đầu chính thức bắt đầu, tần Triều Dương không có nhìn thấy bạn ngồi cùng bàn mới xuất hiện đúng giờ ,chỉ mới thời gian nửa ngày ,không có cái tên đầu lắm màu nhìn không thuận mắt kia, Tần Triều Dương vậy mà có chút không quen.

Chẳng lẽ đến muộn? Người kia là 1 tên côn đồ học không giỏi, đến muộn cũng là chuyện bình thường.

Nhưng ... ... Nhưng nếu không phải do nguyên nhân này thì sao ?Tần Triều Dương vẫn không quên được giữa trưa Lăng Dung bị bọn Lưu Thừa Nghĩa mấy ngừi đó kêu đi .

Lại thất thần hết 1 tiết, Tần Triều Dương đột nhiên nghe thấy nữ sinh bàn trên mới từ bên ngoài về cùng với bạn cùng bàn bàn tán sôi nổi.

"Cậu biết không? Vừa nữa mình đi ra ngoài nghe nói tên cá biệt ban 15 kia buổi chiều xin nghỉ không có đi học, còn có 3 tên tùy tùng cửa hắn nữa, tất cả buổi sáng sau khi tan học đi kêu Lăng Dung, cậu nói xem Lăng Dung buổi chiều không đi học có thể vì chuyện này không?"

Bạn cùng bàn lặng lẽ liếc mắt chỗ ngồi trống không phía sau, sau đó lại chú ý tới ánh mắt của Tần Triều Dương như bị kinh hách vội vàng thu hồi tâm mắt .

Nữ sinh lắm chuyện còn thắc mắc sao bạn ngồi cùng bàn không trả lời lời nói của cô, vì thế dứt khoát thay cô ấy suy đoán.

"Lưu Thừa Nghĩa kia ngay cả đao còn mang đến trường học ,lúc trước còn có người không phục hắn muốn cùng hắn đoạt vị trí bạn trai của Trần Tuyết Nhu ,Lưu Thừa Nghĩa còn không nói nhiều trực tiếp ném 1 cây đao trên bàn ,người kia sợ tới mức rắm cũng không dám nhả 1 cái đã từ bỏ ,Lăng Dung lúc này sẽ không trực tiếp đi viện chứ ... ..."

Bạn ngồi cùng bàn rốt cuộc cũng sợ ánh mắt của Tần Triều Dương, vội vàng kéo kéo tay áo của nữ sinh bên cạnh để cô ấy đừng nói nữa.

Nữ sinh khó hiểu ,lại nghĩ đến việc này không liên quan đến bọn cô, cũng khó khăn từ bỏ, không thú vị ngồi yên ở chỗ nghe giảng chờ tiếng chuông vang lên .

Nhưng 1 câu ' Vào bệnh viện ' kia khiến Tần Triều Dương nghe để trong lòng , cậu ngây người nhìn chỗ ngồi trống bên cạnh ,nhất thời trong lòng cảm thấy phức tạp .

Nhưng mà trên thực tế, mấy tụi Lưu Thừa Nghĩa xin nghỉ vài ngày là để ở nhà dưỡng thương, sợ mất mặt mũi nên không dám ra ngoài gặp người khác ,mà Lăng Dung chẳng qua là lần đầu tiên dùng thân thể này đánh nhau nên mệt mỏi 1 chút, về nhà ngủ trưa đến 2 tiếng chưa dậy, mẹ Lăng thấy con gái bảo bối thật sự ngủ ngon lanh , mềm long rứt khoát xin chủ nhiệm lớp nghỉ nửa ngày, để con gái nghỉ ngơi thật tốt.

Tần Triều Dương lúc này là không biết, đây là 1 hiểu lầm to lớn .

Sáng sớm ngày hôm sau ,Tần Triều Dương cũng không biết vì sao lại đến trường sớm hơn bình thường ,thói quen bình thường tới sớm yên lăng đọc sách giơ phút này bị đánh vỡ ,chỉ ngòi yên 1 chỗ không nhúc nhích mà phát ngốc, hơi thở quanh thân so với bình thường càng thêm lạnh lẽo .

Lúc 7h buổi sáng, Lăng Dung bước vào phòng học, cô vừa xuất hiện đã hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của Tần Triều Dương .

Đánh giá từ trên xuống dưới ,không phát hiện có miệng vết thương gì ,Tần Triều Dương không khỏi có chút ảo não bởi vì bản thân từ hôm qua đến giờ lo lắng .

Lăng Dung tất nhiên chú ý tới đông tác nhỏ của Tần Triều Dương , vừa mới ngồi xuống đã vui cười với đối phương ngồi bên cạnh nói .

"Sao vậy, cậu lo lắng cho tôi à ."

Cảm thấy lãng phí tình cảm của bản thân ,Tần Triều Dương liền trầm mặc, ngay cả ánh mắt cũng không cho Lăng Dung.



"Thật sự không lo lắng là ? Tay tôi từ trận đánh hôm qua đến giờ vẫn còn rất đau đấy."

Lăng Dung tùy ý ném cặp sách ở trên ghế, cả người tùy tiện ngồi trên bàn học, xoa tay của bản thân 1 bên hô đau ra tiếng 1 bên chú ý biểu cảm tình của Tần Triều Dương.

"Cậu bị thương?!" Nghe được tiếng hút khí cắn răng phát ra ,Tần Triều Dương cũng không để bộ dáng lạnh nhạt nữa ,lập tức từ vị trí đứng lên đến trước mặt cô hỏi .

"Hì Hì , không có việc gì chỉ là có nhiều nắm đấm đánh người 1 chút, tuy đắc thủ nhưng vẫn đau."

Lăng Dung cười hì hì nhìn phản ứng của Tần Triều Dương ,mở đôi tay ra cho cậu xem ,cùng với màu da ngăm đen trên mặt 1 chút cũng không giống, đôi tay trắng nõn sạch sẽ, tinh tế như của con gái, Tần Triều Dương nhìn lập tức ngây người.

" ... ..."

Nửa phút sau Tần Triều Dương ú thức được bản thân lại bị lừa, cậu yên lăng quay đầu lại ngồi trở về ,quyết định tiếp tục bảo trì trầm mặc ,cậu như 1 tên ngốc nghếch, rõ ràng tên nhóc này không có chuyện gì cả .

"Ôi ,cậu giận rồi à? Đừng mà, tôi không phải cố ý lừa gạt cậu."

Thừa dịp giáo viên còn chưa tới, Lăng Dung đột nhiên lấy 1 thứ từ trong túi ra lắc lư ở trước mặt Tần Triều Dương lấy lòng nói.

"Nè ,cậu nhìn xem cái này là cái gì?"

Dây tơ hồng dài bị ngón tay mảnh khảnh của Lăng Dung giơ lên, ngọc trụy có khắc tốt đột nhiên không kịp phòng ngừa lắc lư ở trước mặt Tần Triều Dương, hình dáng quen thuộc tức khắc khiến cậu sững sờ đứng yên.

Đôi con ngươi đen nhánh không chớp mắt nhìn chằm chằm ngọc trụy trước mắt, Tần Triều Dương vươn tay thật cản thận bắt lấy để trong lòng bàn tay, vốn dĩ ngọc tượng lạnh lẽo nhưng để lâu trong túi, lây dinh độ ấm của người khác lại có chút ấm áp .

"Cậu vậy mà ... ... Thật sự lấy về được."

Tần Triều Dương nhất thời không biết nên nói gì mới tốt, trong đầu nhớ tới hình ảnh mười mấy năm trước mẹ trước khi qua đời giao phó cái này cho cậu, lại lập tức chuyển tới hình ảnh ngày hôm qua của Lăng Dung thề son sắc với cậu đảm bảo sẽ lấy ngọc trụy về .

Lăng Dung rất tự hào mà ngẩng đầu lên .

" Nếu tôi đã đáp ứng cậu rồi thì khẳng sẽ làm được, thế nào, tôi đúng là người bạn trí cốt ,đúng không người anh em tốt!"

Anh em? Tần Triều Dương không khỏi nghĩ tới Tần Triều Mộc, đó là em ruột của cậu, nhưng cậu lại cảm thấy dùng từ này để hình dung Tần Triều Mộc là vũ nhục nó.

Nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của Lăng Dung đang nhìn cậu, Tần Triều Dương từ đáy long toát ra 1 ý nghĩ , có lẽ, cậu thật sự có thể để Lăng Dung làm bạn bè ?

Tin tức Lăng Dung về trường học nhanh chóng truyền tới các lớp khác.

"Chị Nhu ,nghe nói tên nhóc Lăng Dung kia đã về trường học, giữa trưa ngày hôm qua chính nó đả thương bọn anh Nghĩa , còn buộc anh Nghĩa lấy ngọc trụy của chị ."

Biết được Lăng Dung đã về trường sau buổi trưa hôm đó, cũng có vài tên đàn em bênh vực kẻ yếu giúp Lưu Thừa Nghĩa tố cáo với Trần Tuyết Nhu.

Trần Tuyết Nhu vốn đã bị lấy ngọc trụy đi nên khó chịu, càng tức giận Lăng Dung khiến bạn trai cô ta bị thương, hoa hậu giảng đường từ trước đến nay được nịnh hót nhịn không nổi cái giọng điệu này , mang theo mấy tên đàn em chuẩn bị đi tìm người tính sổ .

Nơi này là trường học, cô ta không tin Lăng Dung có thể làm trò trước mặt nhiều người như vậy ,ức hiếp 1 cô gái như cô ta !

"Đi , tôi muốn nhìn xem cái tên Lăng Dung này là người như thế nào!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh : Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook