Xuyên Phải Một Nhà Toàn Tra Tui Biết Sống Mần Sao?
Chương 7: Bé Lại Mất Hy Vọng Vào Cuộc Đời Nữa Rồi!
Phong Nguyệt Bất Đẳng Nhàn
07/05/2023
Tâm trạng của Trình Dật đối với đệ đệ ngoài ý muốn này cũng cực kỳ phức tạp, nhưng lại khác với Trình Mộc Tuyết ngây thơ kia, hắn ta vẫn luôn biết tuy rằng cha rất xấu hổ vì bị ép rời khỏi kinh thành tiếp nhận phụ thân, nhưng thật ra vẫn luôn tôn trọng ông ta, đệ đệ này là do phụ thân cưỡng bách cha lúc say rượu mới mang thai.
Hắn ta lo lắng cha sẽ cảm thấy khúc mắc với người đệ đệ ngoài ý muốn này, cho đến bây giờ, khi hắn ta cảm giác được cha thật lòng yêu quý đệ đệ thì hắn ta mới yên tâm được.
Trình Dật nghe vậy vừa định nói tên này rất hay thì sau đó bất tri bất giác phản ứng lại, đây không phải là cha đang mượn chuyện này mắng hắn ta không biết yên phận khiến cha phiền lòng hay sao, sắc mặt cũng không khỏi ngượng ngùng.
Nhưng mà cuối cùng hắn ta vẫn ngẩng đầu lên, căng da đầu nói với Thẩm Anh : “Dạ, cái tên Trình An này rất hay, cha nói rất đúng, đệ đệ chỉ cần bình an lớn lên là được, những việc khác đã có người đại ca là ta đây rồi.”
Thẩm Anh nghe vậy thì thở dài một hơi, vừa nghe những lời Trình Dật nói thì đã biết đại nhi tử của y thật sự quyết tâm muốn làm quan.
Y biết đại nhi tử khẩn trương muốn làm quan như vậy, hơn phân nửa nguyên nhân là vì y, nhưng y lại không muốn hắn ta đi làm quan. Lần này Trình Tuấn Sinh sau khi bị bãi bỏ chức quan trở về đã phiền muộn nói với y rất nhiều chuyện chốn quan trường, y cảm giác chỉ sợ không bao lâu nữa bầu trời này sẽ đổi chủ, y không muốn con của mình lội vào vũng nước đục này.
Thân là một người cha, so với an nguy của bản thân thì y càng hy vọng con của mình bình an vô sự. Nhưng đồng thời Thẩm Anh, người đã từng có hùng tâm tráng chí giống Trình Dật cũng biết, y không thể dùng suy nghĩ ích kỷ của mình định đoạt tương lai của con mình, tương lai của hắn ta phải do tự bản thân hắn ta quyết định. Chỉ có như vậy mới có thể không thẹn với lòng, không cảm thấy hối tiếc khi đời sau của bọn họ giáng sinh, cho nên cuối cùng y vẫn thỏa hiệp.
“Nếu ngươi đã kiên trì, vậy thì mua đi.”
Đại Tề có văn bản rõ ràng về quy định có thể mua bán chức quan, nhưng thật ra những chức vụ có thể mua được đều chỉ có cái mã bên ngoài, không có bất kỳ quyền lợi gì, lương cơ bản thậm chí còn thua xa so với số tiền ngươi vung ra ngoài, có đôi khi là phú thương bá tành tự nguyện mua, có đôi khi là bị cưỡng chế mua.
Nhưng những thứ này đối với tình huống hiện tại của Trình Dật lại rất có lợi. Trước không nói hắn ta không phải là người có thiên phú trên chuyện học tập, chỉ nói đến việc từ xưa đến này, ở tuổi này của hắn ta cũng chẳng có bao nhiêu người có thể khoa cử nhập sĩ, nhưng mua qua thì khác, chỉ cần có tiền là được, chẳng sợ đó là một chức quan nhỏ bé đến mức không đáng nhắc tới thì hắn ta cũng coi như là có công danh trong người, quan gia tán thành có thể trở thành chủ gia đình, như vậy thì hắn ta có thể bảo vệ cha của mình.
Tuy rằng trước đây Thẩm Anh không đồng ý chuyện này, nhưng Trình Dật đã sớm liên hệ mua quan ngay sau khi phụ thân của hắn ta vừa chết, qua mấy tháng thì đã có chút thông tin.
Lúc này nhìn thấy Thẩm Anh đồng ý thì trên mặt của hắn ta lập tức vui vẻ, nhanh chóng cùng với y thảo luận về chuyện mua quan này.
Tiểu Trình An đang uống sữa thì nghe cha và đại ca nhà mình nói chuyện, trong nháy mắt lập tức choáng váng mặt mày. Không phải chứ, cha và đại ca của cậu vậy mà lại làm trò thương lượng chuyện dùng phí nuôi dưỡng của tiểu Long Ngạo Thiên để mua quan cho nhà bọn cậu ở trước mặt của hắn, đây không phải là đang tìm đường chết hay sao? Phải biết rằng lão đại tiểu Long Ngạo Thiên chính là một tên biến thái cực kỳ keo kiệt lại thù dai đó.
Một ví dụ kinh điển cho chuyện này chính là khi Bắc Vực địch quốc phái ra hàng vạn con sói hung dữ đã được huấn luyện để tấn công Đại Tề, lão đại Long Ngạo Thiên, lúc đó đã trở thành vua, đã lôi hết những người đã từng có ý định mưu hại hắn cùng những người đã từng ngược đãi hắn, ngay cả là người chỉ cho hắn một ánh mắt khinh thường, cùng với cửu tộc họ hàng của bọn họ, bất kể già trẻ gái trai thì đều bị ép uống thuốc độc, sau đó thì ném vào bầy sói, trở thành tiên phong đẩy lùi địch nhân…
Tiểu Trình An theo bản năng ngoái đầu nhỏ lén nhìn tiểu Long Ngạo Thiên đang đứng cạnh mình.
Chỉ thấy tiểu Long Ngạo Thiên vẫn bày ra gương mặt lạnh lùng đẹp trai không chút biểu cảm của hắn đứng ở đó, cái loại khí thế uy nghiêm đó giống như hắn hoàn toàn không thèm để ý đến số tiền ít ỏi này vậy.
Tiểu Trình An thấy thế cũng không cảm thấy yên tâm hơn, ngược lại thì cậu càng cảm thấy khủng bố!
Ngươi tưởng một đứa nhỏ bốn năm tuổi không biểu lộ ra hỉ nộ ái ố như thế thì có còn là người hay không? Hơn nữa, hắn như vậy thì khi ngươi vô tình đắc tội hắn lúc nào ngươi cũng sẽ không biết. Mấu chốt là hắn còn có bàn tay vàng ai cũng có thể chết chỉ riêng mình hắn thì không, vậy nên hắn tuyệt đối sẽ không chết trước ngươi, chỉ cần là người đắc tội hắn thì cũng đừng đừng nghĩ may mắn hắn sẽ quên mất ngươi hay là không cần so xem ngươi chết trước hay hắn chết trước. Hoàn toàn không có khả năng để ngươi tránh được một kiếp này đâu!
Một ngày nào đó hắn sẽ tìm tới ngươi sau đó chơi chết cả gia đình của ngươi…
Trình An: “…”
Lại đột nhiên cảm thấy cuộc đời này lại một lần nữa mất đi hy vọng. QAQ
Hắn ta lo lắng cha sẽ cảm thấy khúc mắc với người đệ đệ ngoài ý muốn này, cho đến bây giờ, khi hắn ta cảm giác được cha thật lòng yêu quý đệ đệ thì hắn ta mới yên tâm được.
Trình Dật nghe vậy vừa định nói tên này rất hay thì sau đó bất tri bất giác phản ứng lại, đây không phải là cha đang mượn chuyện này mắng hắn ta không biết yên phận khiến cha phiền lòng hay sao, sắc mặt cũng không khỏi ngượng ngùng.
Nhưng mà cuối cùng hắn ta vẫn ngẩng đầu lên, căng da đầu nói với Thẩm Anh : “Dạ, cái tên Trình An này rất hay, cha nói rất đúng, đệ đệ chỉ cần bình an lớn lên là được, những việc khác đã có người đại ca là ta đây rồi.”
Thẩm Anh nghe vậy thì thở dài một hơi, vừa nghe những lời Trình Dật nói thì đã biết đại nhi tử của y thật sự quyết tâm muốn làm quan.
Y biết đại nhi tử khẩn trương muốn làm quan như vậy, hơn phân nửa nguyên nhân là vì y, nhưng y lại không muốn hắn ta đi làm quan. Lần này Trình Tuấn Sinh sau khi bị bãi bỏ chức quan trở về đã phiền muộn nói với y rất nhiều chuyện chốn quan trường, y cảm giác chỉ sợ không bao lâu nữa bầu trời này sẽ đổi chủ, y không muốn con của mình lội vào vũng nước đục này.
Thân là một người cha, so với an nguy của bản thân thì y càng hy vọng con của mình bình an vô sự. Nhưng đồng thời Thẩm Anh, người đã từng có hùng tâm tráng chí giống Trình Dật cũng biết, y không thể dùng suy nghĩ ích kỷ của mình định đoạt tương lai của con mình, tương lai của hắn ta phải do tự bản thân hắn ta quyết định. Chỉ có như vậy mới có thể không thẹn với lòng, không cảm thấy hối tiếc khi đời sau của bọn họ giáng sinh, cho nên cuối cùng y vẫn thỏa hiệp.
“Nếu ngươi đã kiên trì, vậy thì mua đi.”
Đại Tề có văn bản rõ ràng về quy định có thể mua bán chức quan, nhưng thật ra những chức vụ có thể mua được đều chỉ có cái mã bên ngoài, không có bất kỳ quyền lợi gì, lương cơ bản thậm chí còn thua xa so với số tiền ngươi vung ra ngoài, có đôi khi là phú thương bá tành tự nguyện mua, có đôi khi là bị cưỡng chế mua.
Nhưng những thứ này đối với tình huống hiện tại của Trình Dật lại rất có lợi. Trước không nói hắn ta không phải là người có thiên phú trên chuyện học tập, chỉ nói đến việc từ xưa đến này, ở tuổi này của hắn ta cũng chẳng có bao nhiêu người có thể khoa cử nhập sĩ, nhưng mua qua thì khác, chỉ cần có tiền là được, chẳng sợ đó là một chức quan nhỏ bé đến mức không đáng nhắc tới thì hắn ta cũng coi như là có công danh trong người, quan gia tán thành có thể trở thành chủ gia đình, như vậy thì hắn ta có thể bảo vệ cha của mình.
Tuy rằng trước đây Thẩm Anh không đồng ý chuyện này, nhưng Trình Dật đã sớm liên hệ mua quan ngay sau khi phụ thân của hắn ta vừa chết, qua mấy tháng thì đã có chút thông tin.
Lúc này nhìn thấy Thẩm Anh đồng ý thì trên mặt của hắn ta lập tức vui vẻ, nhanh chóng cùng với y thảo luận về chuyện mua quan này.
Tiểu Trình An đang uống sữa thì nghe cha và đại ca nhà mình nói chuyện, trong nháy mắt lập tức choáng váng mặt mày. Không phải chứ, cha và đại ca của cậu vậy mà lại làm trò thương lượng chuyện dùng phí nuôi dưỡng của tiểu Long Ngạo Thiên để mua quan cho nhà bọn cậu ở trước mặt của hắn, đây không phải là đang tìm đường chết hay sao? Phải biết rằng lão đại tiểu Long Ngạo Thiên chính là một tên biến thái cực kỳ keo kiệt lại thù dai đó.
Một ví dụ kinh điển cho chuyện này chính là khi Bắc Vực địch quốc phái ra hàng vạn con sói hung dữ đã được huấn luyện để tấn công Đại Tề, lão đại Long Ngạo Thiên, lúc đó đã trở thành vua, đã lôi hết những người đã từng có ý định mưu hại hắn cùng những người đã từng ngược đãi hắn, ngay cả là người chỉ cho hắn một ánh mắt khinh thường, cùng với cửu tộc họ hàng của bọn họ, bất kể già trẻ gái trai thì đều bị ép uống thuốc độc, sau đó thì ném vào bầy sói, trở thành tiên phong đẩy lùi địch nhân…
Tiểu Trình An theo bản năng ngoái đầu nhỏ lén nhìn tiểu Long Ngạo Thiên đang đứng cạnh mình.
Chỉ thấy tiểu Long Ngạo Thiên vẫn bày ra gương mặt lạnh lùng đẹp trai không chút biểu cảm của hắn đứng ở đó, cái loại khí thế uy nghiêm đó giống như hắn hoàn toàn không thèm để ý đến số tiền ít ỏi này vậy.
Tiểu Trình An thấy thế cũng không cảm thấy yên tâm hơn, ngược lại thì cậu càng cảm thấy khủng bố!
Ngươi tưởng một đứa nhỏ bốn năm tuổi không biểu lộ ra hỉ nộ ái ố như thế thì có còn là người hay không? Hơn nữa, hắn như vậy thì khi ngươi vô tình đắc tội hắn lúc nào ngươi cũng sẽ không biết. Mấu chốt là hắn còn có bàn tay vàng ai cũng có thể chết chỉ riêng mình hắn thì không, vậy nên hắn tuyệt đối sẽ không chết trước ngươi, chỉ cần là người đắc tội hắn thì cũng đừng đừng nghĩ may mắn hắn sẽ quên mất ngươi hay là không cần so xem ngươi chết trước hay hắn chết trước. Hoàn toàn không có khả năng để ngươi tránh được một kiếp này đâu!
Một ngày nào đó hắn sẽ tìm tới ngươi sau đó chơi chết cả gia đình của ngươi…
Trình An: “…”
Lại đột nhiên cảm thấy cuộc đời này lại một lần nữa mất đi hy vọng. QAQ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.