Xuyên Phải Một Nhà Toàn Tra Tui Biết Sống Mần Sao?
Chương 22:
Phong Nguyệt Bất Đẳng Nhàn
07/05/2023
Thẩm Uy nghe vậy nhíu mày, dựa vào hiểu biết của gã với Thẩm Anh, đương nhiên gã biết Thẩm Anh không thể làm ra chuyện cố ý giết hại một đứa bé, về chuyện lão thái thái vì tức giận mà đổi nhi tử và nữ nhi của mình thì gã không hề lo lắng chút nào, nhi tử và nữ nhi của Thẩm Uy gã có thể tham dự yến hội hay không còn chưa tới phiên người khác định đoạt, gã cũng tin lão thái thái sẽ không hạ thể diện gã như vậy, nhưng rất có thể sẽ mang theo ba cha con Thẩm Anh cùng đi.
Dựa vào trực giác làm quan nhiều năm của Thẩm Uy nếu thật sự để Thẩm Anh đi yến hội này, về sau gã sẽ không thể khống chế được nữa, hơn nữa nữ nhi của gã có đôi mắt xấu xí giống nương căn bản không thể so sánh với con gái của Thẩm Anh, chứ đừng nói là đứa con trai nhỏ nghe nói sinh ra đã cực kỳ thông minh hiểu chuyện.
Tóm lại đến lúc đó gã nhất định không thể để lão thái thái đưa theo ba người họ là được.
Thẩm Uy trầm mặt nói: "Yên tâm, chuyện này để ta xử lý, sẽ không để cho bọn họ được như ý đâu."
Lúc này Lý thị và Thẩm Nguyệt Kiều mới yên tâm, liếc nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ đắc ý.
Một người vui mừng đắc ý vì cảm thấy lần này trượng phu mình chắc chắn sinh lòng chán ghét tên hồ ly tinh kia.
Một người thì nghĩ đến Trình Mộc Tuyết muốn cướp Ninh Vương với nàng ta chính là đang si tâm vọng tưởng mà đắc ý.
Trình An hoàn toàn không biết gì về tâm tư phòng bị của Thẩm gia cách vách với cả nhà bọn họ, sau khi cậu ngủ một giấc tỉnh dậy liền phát hiện bầu không khí nhà mình hoàn toàn thay đổi.
Vốn dĩ là ca ca và tỷ tỷ vừa bước vào cửa liền cao giọng hô to gọi nhỏ chỉ huy Tiểu Trình Dục Xuyên đi làm việc này việc kia, còn không cho Tiểu Trình Dục Xuyên ăn cơm, động một chút là muốn đánh mắng Tiểu Trình Dục Xuyên.
Từ sau khi Tiểu Trình Dục Xuyên nói rõ ràng, ca ca và tỷ tỷ nhìn thấy Tiểu Trình Dục Xuyên làm việc liền tới tranh nhau làm, không chỉ cho Tiểu Trình Dục Xuyên ăn cơm, còn cố ý đặt đồ ngon ở bên chỗ Tiểu Trình Dục Xuyên.
Ca ca cậu còn bỏ tiền ra mua vải mới đẹp đẽ về cho Tiểu Trình Dục Xuyên, tỷ tỷ cậu thì tự tay may cho Tiểu Trình Dục Xuyên vài bộ quần áo mới xinh đẹp.
Sự thật chứng minh, người nhà cậu bắt nạt tiểu hài tử thật sự chỉ là một hiểu lầm, mặc dù sai vẫn hoàn sai, nhưng chưa từng trải qua những chuyện đó, Tiểu Trình An cảm thấy cậu cũng không có tư cách nói cái gì, hơn nữa chuyện đã đến nước này, nhà họ cũng chỉ có thể bồi thường.
Tất nhiên có muốn tha thứ cho nhà họ hay không còn tùy thuộc vào Tiểu Long Ngạo Thiên, không ai ép buộc hắn, cũng không ai có thể ép buộc hắn.
Tóm lại, những chuyện cậu vốn định làm, nên làm thì người nhà cậu đang làm rồi, kế tiếp chính là cam chịu số phận thôi, Trình An cũng không nghĩ nhiều như vậy, cứ thuận theo tự nhiên đi.
Vì vậy cậu ở bên cạnh Tiểu Trình Dục Xuyên, an tâm dưỡng thương dưới sự chăm sóc của người nhà.
Đồng thời qua hơn hai tháng, phủ Ninh vương rốt cục đã được tu sửa xong toàn bộ, lúc này Ninh thái phi gấp gáp thương lượng chuyện tổ chức yến hội với ma ma hầu hạ mình, nếu không phải bà tổ chức yến hội ở bên ngoài, đứa con ngoan cố kia của bà chắc chắn sẽ không hợp tác, lấy cớ có chuyện công cũng từ chối không đi, bà đã sớm tổ chức rồi cần gì phải đợi lâu vậy nữa.
"Hắn vừa mới đến Tần Châu còn bận rộn công việc, ngươi đừng nói với hắn, chúng ta len lén tổ chức yến tiệc, đằng nào buổi tối hắn cũng trở về."
Ninh Thái phi ngồi trên giường nghiêng đầu thần bí nói với lão ma ma, bà tự cảm thấy biện pháp này của mình rất tốt.
Lão ma ma lại nhịn không được lúng túng nhắc nhở bà: "Nhưng Thái phi, người muốn tổ chức yến hội trong phủ, Vương gia không thể nào không phát hiện được, hơn nữa bên ngoài cũng không thể không có tiếng gió, cái này không giấu được."
Ninh Thái phi hừ nhẹ một tiếng, đắc ý nói: "Cái này ta biết, không thấy ta không chỉ mời mỗi thiếu nữ chưa lập gia đình đó sao? Một đám phu nhân cũng mời tới, hắn không ở nhà bồi ta, bà lão ta mời mấy người đến nhà nói chuyện với ta, hắn dám có ý kiến?"
Lão ma ma thầm nghĩ người gọi chừng đó là mời mấy người sao? E là người chỉ sợ mời người tới không đủ xuất sắc, không đủ nhiều, Vương gia sẽ coi thường, vậy mà muốn mời tất cả quý phụ cùng quý nữ chưa lập gia đình ở Tần Châu đến.
Bà ấy cũng rất hiểu tâm tình của Thái phi, nhà ai có nhi tử sắp ba mươi tuổi, bên cạnh không có lấy một người bầu bạn mà không gấp chứ? Nhưng trường hợp của Vương gia đặc biệt, hai chân hắn tàn tật, lại vì từng đi theo Thái phi ở Thanh Lâu, căn bản không thể chấp nhận người khác đụng vào hắn.
Nhưng Vương phi tin chỉ cần bà kiên trì, chắc chắn sẽ tìm được một người tốt để Vương gia nhà họ yên tâm và quên đi quá khứ, bọn họ cũng không thể phá vỡ suy nghĩ tốt đẹp của một người mẹ.
Tóm lại, mọi chuyện cứ quyết định vậy đi.
Vì Ninh Thái phi muốn mời tất cả danh môn khuê tú vùng Tần Châu, điều này dẫn đến phạm vi mời rất rộng, có nhiều người đi tới đi lui phải mất nửa tháng, cho nên đương nhiên thiệp mời được phát từ ngoài vào trong, nửa tháng sau Thẩm phủ cùng quận với Ninh Vương phủ mới nhận được thiệp mời yến hội, thời gian dạ tiệc là chạng vạng tối ba ngày sau.
Thẩm lão thái thái sớm đã nhớ tiểu Trình An, phái người đi mời, biết cánh tay thằng bé bị thương không nên đi lại nhiều, liền sai người đưa lễ tới dặn dò cậu dưỡng thương cho tốt, hôm nay nhận được thiệp mời của Ninh thái phi, tính toán khoảng cách tiểu gia hỏa kia bị thương cũng đã hơn hai tháng, chắc là đã khỏi hẳn mới đúng, bà lập tức sai người đi bảo Thẩm Anh ôm Tiểu Trình An tới.
Bà còn phải kiểm tra xem thằng bé có thật sự khôn ngoan hay không, rồi mới quyết định có nên dẫn đứa chắt ngoại này đi không, tránh lại gây tai vạ cho bà, nếu không thì mất nhiều hơn được.
Dựa vào trực giác làm quan nhiều năm của Thẩm Uy nếu thật sự để Thẩm Anh đi yến hội này, về sau gã sẽ không thể khống chế được nữa, hơn nữa nữ nhi của gã có đôi mắt xấu xí giống nương căn bản không thể so sánh với con gái của Thẩm Anh, chứ đừng nói là đứa con trai nhỏ nghe nói sinh ra đã cực kỳ thông minh hiểu chuyện.
Tóm lại đến lúc đó gã nhất định không thể để lão thái thái đưa theo ba người họ là được.
Thẩm Uy trầm mặt nói: "Yên tâm, chuyện này để ta xử lý, sẽ không để cho bọn họ được như ý đâu."
Lúc này Lý thị và Thẩm Nguyệt Kiều mới yên tâm, liếc nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ đắc ý.
Một người vui mừng đắc ý vì cảm thấy lần này trượng phu mình chắc chắn sinh lòng chán ghét tên hồ ly tinh kia.
Một người thì nghĩ đến Trình Mộc Tuyết muốn cướp Ninh Vương với nàng ta chính là đang si tâm vọng tưởng mà đắc ý.
Trình An hoàn toàn không biết gì về tâm tư phòng bị của Thẩm gia cách vách với cả nhà bọn họ, sau khi cậu ngủ một giấc tỉnh dậy liền phát hiện bầu không khí nhà mình hoàn toàn thay đổi.
Vốn dĩ là ca ca và tỷ tỷ vừa bước vào cửa liền cao giọng hô to gọi nhỏ chỉ huy Tiểu Trình Dục Xuyên đi làm việc này việc kia, còn không cho Tiểu Trình Dục Xuyên ăn cơm, động một chút là muốn đánh mắng Tiểu Trình Dục Xuyên.
Từ sau khi Tiểu Trình Dục Xuyên nói rõ ràng, ca ca và tỷ tỷ nhìn thấy Tiểu Trình Dục Xuyên làm việc liền tới tranh nhau làm, không chỉ cho Tiểu Trình Dục Xuyên ăn cơm, còn cố ý đặt đồ ngon ở bên chỗ Tiểu Trình Dục Xuyên.
Ca ca cậu còn bỏ tiền ra mua vải mới đẹp đẽ về cho Tiểu Trình Dục Xuyên, tỷ tỷ cậu thì tự tay may cho Tiểu Trình Dục Xuyên vài bộ quần áo mới xinh đẹp.
Sự thật chứng minh, người nhà cậu bắt nạt tiểu hài tử thật sự chỉ là một hiểu lầm, mặc dù sai vẫn hoàn sai, nhưng chưa từng trải qua những chuyện đó, Tiểu Trình An cảm thấy cậu cũng không có tư cách nói cái gì, hơn nữa chuyện đã đến nước này, nhà họ cũng chỉ có thể bồi thường.
Tất nhiên có muốn tha thứ cho nhà họ hay không còn tùy thuộc vào Tiểu Long Ngạo Thiên, không ai ép buộc hắn, cũng không ai có thể ép buộc hắn.
Tóm lại, những chuyện cậu vốn định làm, nên làm thì người nhà cậu đang làm rồi, kế tiếp chính là cam chịu số phận thôi, Trình An cũng không nghĩ nhiều như vậy, cứ thuận theo tự nhiên đi.
Vì vậy cậu ở bên cạnh Tiểu Trình Dục Xuyên, an tâm dưỡng thương dưới sự chăm sóc của người nhà.
Đồng thời qua hơn hai tháng, phủ Ninh vương rốt cục đã được tu sửa xong toàn bộ, lúc này Ninh thái phi gấp gáp thương lượng chuyện tổ chức yến hội với ma ma hầu hạ mình, nếu không phải bà tổ chức yến hội ở bên ngoài, đứa con ngoan cố kia của bà chắc chắn sẽ không hợp tác, lấy cớ có chuyện công cũng từ chối không đi, bà đã sớm tổ chức rồi cần gì phải đợi lâu vậy nữa.
"Hắn vừa mới đến Tần Châu còn bận rộn công việc, ngươi đừng nói với hắn, chúng ta len lén tổ chức yến tiệc, đằng nào buổi tối hắn cũng trở về."
Ninh Thái phi ngồi trên giường nghiêng đầu thần bí nói với lão ma ma, bà tự cảm thấy biện pháp này của mình rất tốt.
Lão ma ma lại nhịn không được lúng túng nhắc nhở bà: "Nhưng Thái phi, người muốn tổ chức yến hội trong phủ, Vương gia không thể nào không phát hiện được, hơn nữa bên ngoài cũng không thể không có tiếng gió, cái này không giấu được."
Ninh Thái phi hừ nhẹ một tiếng, đắc ý nói: "Cái này ta biết, không thấy ta không chỉ mời mỗi thiếu nữ chưa lập gia đình đó sao? Một đám phu nhân cũng mời tới, hắn không ở nhà bồi ta, bà lão ta mời mấy người đến nhà nói chuyện với ta, hắn dám có ý kiến?"
Lão ma ma thầm nghĩ người gọi chừng đó là mời mấy người sao? E là người chỉ sợ mời người tới không đủ xuất sắc, không đủ nhiều, Vương gia sẽ coi thường, vậy mà muốn mời tất cả quý phụ cùng quý nữ chưa lập gia đình ở Tần Châu đến.
Bà ấy cũng rất hiểu tâm tình của Thái phi, nhà ai có nhi tử sắp ba mươi tuổi, bên cạnh không có lấy một người bầu bạn mà không gấp chứ? Nhưng trường hợp của Vương gia đặc biệt, hai chân hắn tàn tật, lại vì từng đi theo Thái phi ở Thanh Lâu, căn bản không thể chấp nhận người khác đụng vào hắn.
Nhưng Vương phi tin chỉ cần bà kiên trì, chắc chắn sẽ tìm được một người tốt để Vương gia nhà họ yên tâm và quên đi quá khứ, bọn họ cũng không thể phá vỡ suy nghĩ tốt đẹp của một người mẹ.
Tóm lại, mọi chuyện cứ quyết định vậy đi.
Vì Ninh Thái phi muốn mời tất cả danh môn khuê tú vùng Tần Châu, điều này dẫn đến phạm vi mời rất rộng, có nhiều người đi tới đi lui phải mất nửa tháng, cho nên đương nhiên thiệp mời được phát từ ngoài vào trong, nửa tháng sau Thẩm phủ cùng quận với Ninh Vương phủ mới nhận được thiệp mời yến hội, thời gian dạ tiệc là chạng vạng tối ba ngày sau.
Thẩm lão thái thái sớm đã nhớ tiểu Trình An, phái người đi mời, biết cánh tay thằng bé bị thương không nên đi lại nhiều, liền sai người đưa lễ tới dặn dò cậu dưỡng thương cho tốt, hôm nay nhận được thiệp mời của Ninh thái phi, tính toán khoảng cách tiểu gia hỏa kia bị thương cũng đã hơn hai tháng, chắc là đã khỏi hẳn mới đúng, bà lập tức sai người đi bảo Thẩm Anh ôm Tiểu Trình An tới.
Bà còn phải kiểm tra xem thằng bé có thật sự khôn ngoan hay không, rồi mới quyết định có nên dẫn đứa chắt ngoại này đi không, tránh lại gây tai vạ cho bà, nếu không thì mất nhiều hơn được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.