Chương 11
Vũ Lạc Manh
20/11/2020
"Bỉ nhân Triệu Hạ tham kiến Duyệt Trung Thị."
Hà Duyệt mi mắt khẽ nhướng, nhìn chằm chằm vào nam tử đang thỉnh an mình, cười nhạt nói:" Miễn lễ." Thấy Triệu Hạ đứng dậy, tiếp tục nói:" Không biết Triệu Hạ Thị hôm nay tới gặp bản quân là có việc gì?"
Triệu Hạ mỉm cười nói:" Bỉ nhân hôm nay tới là có một việc quan trọng muốn thương lượng với Duyệt Trung Thị."
Việc quan trọng cần thương lượng? Hà Duyệt nghi ngờ, bọn họ căn bản là khống có gặp mặt qua, sao lại nói như vậy, Hà Duyệt trấn định mỉm cười nói:" Triệu Hạ Thị không cần khách khí cứ nói thẳng."
"Này..." Ánh mắt Triệu Hạ xem xem xét xét về phía Chanh Nhi đang đứng bên hầu hạ Hà Duyệt, Hà Duyệt hiểu ý, ghé mắt nói:"Chanh Nhi ngươi lui trước đi."
Chanh Nhi đi rồi chính điện chỉ còn lại hai người, Hà Duyệt ánh mắt ra hiệu cho Triệu Hạ nói, Triệu Hạ đứng dậy một lần nữa thỉnh an, mặt cười giả tạo:" Bỉ nhân đêm qua lúc tản bộ có đi ngang qua Lâm Hoa Điện của Duyệt Trung Thị, vốn định vào thỉnh an lại bị cảnh đẹp của lương đình hấp dẫn, liền đứng lại nhìn xem, có lẽ do ánh trăng mờ mịch bỉ nhân ánh mắt vụng về nhìn thấy Duyệt Trung Thị đang cùng một nam tử ôm nhau, này có thể là...."
Hà Duyệt cuối cùng cũng hiểu được Triệu Hạ tới đây gặp mình vì cái gì, muốn lấy việc tối qua áp chế hắn. Hà Duyệt tức giận nhìn chằm chằm kiểu cười của Triệu Hạ, lạnh lùng nói:" Trong chuyện Triệu Hạ Thị nói có ý gì nhờ chỉ giáo."
Triệu Hạ cũng không làm ra biểu cảm giả tạo nữa, cao ngạo bước tới trước mặt Hà Duyệt, tự tin tràn đầy nói:" Duyệt Trung Thị giờ khờ, Triệu Hạ bội phục, tuy nói hậu cung to lớn, khó gặp Hoàng Thượng, thân thể và tinh thần tịch mịch là không thể tránh được, Triệu Hạ không phải không thông cảm cho người, chỉ cần Duyệt Trung Thị trước mặt Hoàng Thượng nói tốt cho bỉ nhân vài câu, bỉ nhân đảm bảo xem như hôm qua không biết cái gì."
Hà Duyệt cười khẽ, " Triệu Hạ Thị giống như rất tự tin là bản quân sẽ giúp ngươi?"
Triệu Hạ khẽ nhếch môi, như biết trước nói:" Duyệt Trung Thị ắt hẳn có học qua lễ tắc hậu cung, cùng nam nhân tư thông là trọng tội, chắc chắn rơi đầu."
Nếu là Hà Duyệt lúc trước có thể trấn tĩnh nhưng sau khi bị Thượng Quan Tuyết phạt sao chép lại hậu cung lễ tắc, Hà Duyệt nếu không biết cũng rõ ràng hậu quả của việc lén tư thông cùng nam tử bên ngoài. Việc đêm qua say rượu tình tiết ra sao đã quên rất nhiều nhưng vẫn cảm giác được Diệc Hiên đã tới, nếu chuyện này mình không xử lý tốt, không chỉ mình mà còn có Diệc Hiên cũng những người khác sẽ bị liên lụy.
Triệu Hạ nhìn ra tâm tư của Hà Duyệt, ý vị thâm trường cười cười, lui ra sau từng bước, nói:" Hôm nay làm phiền Duyệt Trung Thị rồi, bị nhân Triệu Hạ xin cáo lui, mong Duyệt Trung Thị cân nhắc lời nói của bỉ nhân đừng rơi vào kết cục vạn kiếp bất phục mà hối hận."
Hà Duyệt gắt gao siết chặt tay, ánh mắt sắc bén nhìn Triệu Hạ rời đi, không thấy bóng người, Hà Duyệt lúc này mới bạo phát đập nát chén trà," Hỗn đản dám uy hiếp ta!!!"
Ngoài cửa chính điện, một nữ tử thân mặc quần áo vàng nhạt lặng yên không tiếng động rời đi, mà Triệu Hạ kia lúc đi ra Lâm Hoa Điện tâm tình cao hứng cất tiếng cười to, cung nữ phía sau bốn mắt chuyển động bước nhanh phía trước nghi hoặc hỏi:" Chủ tử người đem việc này nói cho Duyệt Trung Thị, chủ tử không sợ hắn lợi dụng việc này mà gây khó dễ người sao?"
"Ha ha ngươi nghĩ chủ tử của ngươi ngu dốt sao, ta đều đã có biện pháp làm cho hắn không thể xuống tay." Triệu Hạ vẻ mặt âm mưu, tin tưởng mười phần nói.
Tỳ nữ thấy vậy cũng không hỏi nữa, cười nịnh hót nói:" Vẫn là chủ tử thông minh, trước hết cứ dùng chiêu lạc mềm buộc chặt, cuối cùng ra đòn áp chế, chung quy cho dù Duyệt Trung Thị kia có lợi hại thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay của chủ tử đâu."
Triệu Hạ dừng lại, vừa lòng đối với tỳ nữ của mình tươi cười, quay đầu nhìn lại cung điện phía sau, âm hiểm cười:" Không bao lâu nữa, nơi này sẽ thuộc về bản quân thậm chí....Ha haa..." (
Hà Duyệt mi mắt khẽ nhướng, nhìn chằm chằm vào nam tử đang thỉnh an mình, cười nhạt nói:" Miễn lễ." Thấy Triệu Hạ đứng dậy, tiếp tục nói:" Không biết Triệu Hạ Thị hôm nay tới gặp bản quân là có việc gì?"
Triệu Hạ mỉm cười nói:" Bỉ nhân hôm nay tới là có một việc quan trọng muốn thương lượng với Duyệt Trung Thị."
Việc quan trọng cần thương lượng? Hà Duyệt nghi ngờ, bọn họ căn bản là khống có gặp mặt qua, sao lại nói như vậy, Hà Duyệt trấn định mỉm cười nói:" Triệu Hạ Thị không cần khách khí cứ nói thẳng."
"Này..." Ánh mắt Triệu Hạ xem xem xét xét về phía Chanh Nhi đang đứng bên hầu hạ Hà Duyệt, Hà Duyệt hiểu ý, ghé mắt nói:"Chanh Nhi ngươi lui trước đi."
Chanh Nhi đi rồi chính điện chỉ còn lại hai người, Hà Duyệt ánh mắt ra hiệu cho Triệu Hạ nói, Triệu Hạ đứng dậy một lần nữa thỉnh an, mặt cười giả tạo:" Bỉ nhân đêm qua lúc tản bộ có đi ngang qua Lâm Hoa Điện của Duyệt Trung Thị, vốn định vào thỉnh an lại bị cảnh đẹp của lương đình hấp dẫn, liền đứng lại nhìn xem, có lẽ do ánh trăng mờ mịch bỉ nhân ánh mắt vụng về nhìn thấy Duyệt Trung Thị đang cùng một nam tử ôm nhau, này có thể là...."
Hà Duyệt cuối cùng cũng hiểu được Triệu Hạ tới đây gặp mình vì cái gì, muốn lấy việc tối qua áp chế hắn. Hà Duyệt tức giận nhìn chằm chằm kiểu cười của Triệu Hạ, lạnh lùng nói:" Trong chuyện Triệu Hạ Thị nói có ý gì nhờ chỉ giáo."
Triệu Hạ cũng không làm ra biểu cảm giả tạo nữa, cao ngạo bước tới trước mặt Hà Duyệt, tự tin tràn đầy nói:" Duyệt Trung Thị giờ khờ, Triệu Hạ bội phục, tuy nói hậu cung to lớn, khó gặp Hoàng Thượng, thân thể và tinh thần tịch mịch là không thể tránh được, Triệu Hạ không phải không thông cảm cho người, chỉ cần Duyệt Trung Thị trước mặt Hoàng Thượng nói tốt cho bỉ nhân vài câu, bỉ nhân đảm bảo xem như hôm qua không biết cái gì."
Hà Duyệt cười khẽ, " Triệu Hạ Thị giống như rất tự tin là bản quân sẽ giúp ngươi?"
Triệu Hạ khẽ nhếch môi, như biết trước nói:" Duyệt Trung Thị ắt hẳn có học qua lễ tắc hậu cung, cùng nam nhân tư thông là trọng tội, chắc chắn rơi đầu."
Nếu là Hà Duyệt lúc trước có thể trấn tĩnh nhưng sau khi bị Thượng Quan Tuyết phạt sao chép lại hậu cung lễ tắc, Hà Duyệt nếu không biết cũng rõ ràng hậu quả của việc lén tư thông cùng nam tử bên ngoài. Việc đêm qua say rượu tình tiết ra sao đã quên rất nhiều nhưng vẫn cảm giác được Diệc Hiên đã tới, nếu chuyện này mình không xử lý tốt, không chỉ mình mà còn có Diệc Hiên cũng những người khác sẽ bị liên lụy.
Triệu Hạ nhìn ra tâm tư của Hà Duyệt, ý vị thâm trường cười cười, lui ra sau từng bước, nói:" Hôm nay làm phiền Duyệt Trung Thị rồi, bị nhân Triệu Hạ xin cáo lui, mong Duyệt Trung Thị cân nhắc lời nói của bỉ nhân đừng rơi vào kết cục vạn kiếp bất phục mà hối hận."
Hà Duyệt gắt gao siết chặt tay, ánh mắt sắc bén nhìn Triệu Hạ rời đi, không thấy bóng người, Hà Duyệt lúc này mới bạo phát đập nát chén trà," Hỗn đản dám uy hiếp ta!!!"
Ngoài cửa chính điện, một nữ tử thân mặc quần áo vàng nhạt lặng yên không tiếng động rời đi, mà Triệu Hạ kia lúc đi ra Lâm Hoa Điện tâm tình cao hứng cất tiếng cười to, cung nữ phía sau bốn mắt chuyển động bước nhanh phía trước nghi hoặc hỏi:" Chủ tử người đem việc này nói cho Duyệt Trung Thị, chủ tử không sợ hắn lợi dụng việc này mà gây khó dễ người sao?"
"Ha ha ngươi nghĩ chủ tử của ngươi ngu dốt sao, ta đều đã có biện pháp làm cho hắn không thể xuống tay." Triệu Hạ vẻ mặt âm mưu, tin tưởng mười phần nói.
Tỳ nữ thấy vậy cũng không hỏi nữa, cười nịnh hót nói:" Vẫn là chủ tử thông minh, trước hết cứ dùng chiêu lạc mềm buộc chặt, cuối cùng ra đòn áp chế, chung quy cho dù Duyệt Trung Thị kia có lợi hại thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay của chủ tử đâu."
Triệu Hạ dừng lại, vừa lòng đối với tỳ nữ của mình tươi cười, quay đầu nhìn lại cung điện phía sau, âm hiểm cười:" Không bao lâu nữa, nơi này sẽ thuộc về bản quân thậm chí....Ha haa..." (
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.