Xuyên Qua Cùng Dã Thú

Chương 44:

Hồ Thập Tam

25/05/2024

  Ado chen hai bàn chân của mình vào giữa hai chân của Mễ Lam, theo bắp đùi của cô hoạt động về phía trước, ngay khi hắn định chạm vào tiểu huyệt hồng hào mềm mại kia thì Mễ Lam đã dùng tay bắt lấy hắn, hắn không vui nhe ​​răng ra vói Mễ Lam. Mễ Lam nhìn hàm răng sắc nhọn của Ado, khẽ rùng mình, yếu ớt nói: “Nơi đó anh không được chạm vào, móng vuốt của anh rất bẩn, ngày ngày anh chà xát trên mặt đất…” Nhìn thấy vẻ mặt không vui của Ado, Mễ Lam Lan lại nói : "Đừng nóng giận, móng vuốt không được, nhưng đuôi thì có thể..." Cô còn chưa nói xong, mặt đã đỏ bừng như có thể chảy ra máu. Sao cô có thể nói ra lời đó, chẳng lẽ trong lòng cô đã khao khát cái đuôi của hắn… Mễ Lam không dám nghĩ thêm nữa.

  Ado nheo mắt nhìn Mễ Lam chằm chằm, đồng thời cái đuôi của hắn lại cọ vào đùi trong của Mễ Lam khiến cô ngứa ngáy, hơi khó nhịn uốn éo người. “Ado…ưh…” Ado hôn lên môi Mễ Lam, dùng lưỡi cạy hàm răng của cô ra rồi tiến quân thần tốc, đồng thời chóp đuôi cũng quét qua tiểu huyệt của Mễ Lam. Cảm thấy cái đuôi của mình dần ướt đẫm mật hoa chảy ra từ bên dưới của cô, hắn biết cô đã động tình, bây giờ cô đã sẵn sàng để hàm chứa hắn.

  Trước đây hai người thường xuyên làm chuyện như vậy, lúc này Mễ Lam đã quen dùng hai tay ôm lấy cổ Ado, hôn lên môi hắn, dùng lưỡi liếm lên răng hắn. Sau một nụ hôn triền miên kéo dài, Mễ Lam thở dốc, cô áp chóp mũi của mình vào chiếc mũi ướt lạnh của Ado, nói với một chút quyến rũ: "Ado, ừm ... Chúng ta hay là đừng làm thế a ... William tiên sinh sắp đến rồi, ừm…” Tuy nói vậy nhưng eo cô đã bắt đầu khẽ đung đưa co vào phần bụng mềm mại của hắn. Hai chân cô kẹp chặt đuôi hắn, giống như không nỡ rời xa hắn.

  Cậu ta đến càng phải làm, tốt nhất là cho cậu ta xem, Ado nói thầm trong lòng. Hắn tách hai chân Mễ Lam ra, để hai chân cô quấn lấy eo mình, đồng thời cúi người xuống, nhẹ nhàng dùng côn thịt sưng to ma sát bụng dưới Mễ Lam. Cảm nhận được nhiệt độ nóng như thiêu như đốt của hắn, Mễ Lam không kìm được mà hét lên: "Uh... Ado... Nóng quá... Ừm... Ado không thể đợi được sao? Ah──" Sự xâm nhập đột ngột của Ado làm cho Mễ Lam buông ra hét lên một tiếng, vật thô to có phần đáng sợ của hắn cắm phập vào bụng dưới của Mễ Lam.

  "Ah... Ado... Ưm... To quá... Bụng em bị đẩy lên... Ado... Di chuyển... um... Ado..." Tốc độ của Ado tăng lên cực nhanh, không để cho Mễ Lam có quá trình thích ứng.

  Côn thịt thô to của Ado ra vào trong tiểu huyệt chật hẹp ấm áp của Mễ Lam, những nếp gấp trên vách thịt giống như những lớp hàng rào ngăn cản côn thịt của Ado, những nếp gấp đó ma sát vào côn thịt của hắn, thoải mái đến mức khiến hắn suýt chút nữa rên rỉ. Côn thịt của hắn từng bước một đi vào, cho đến khi đâm vào chỗ sâu nhất trong huyệt của Mễ Lam. Hắn chống ở hoa tâm và tiếp tục cọ xát nó. Thịt mềm trên hoa tâm giống như cái miệng nhỏ ngậm chặt lấy quy đầu của hắn, không ngừng liếm láp.

  "Ừm... Ado, đừng nghiền nữa... Nếu cứ thế này... ừm... Em sẽ điên mất... đừng... a..." Mễ Lam nắm chặt lông của Ado, kéo nó ra sau, như kéo hắn ra, nhưng hai chân cô quấn chặt lấy eo hắn.

  Ado nheo mắt lại, chịu đựng đau đớn bị kéo, đồng thời dưới thân dùng sức thật mạnh, xuyên qua hoa tâm, trực tiếp cắm vào tử cung. Ado thở ra một hơi dài, trong lòng cảm thán: Bên trong tiểu huyệt vẫn còn có tiểu huyệt, làm như vậy mới tốt.

  “Đau quá…” Không quen bị vào trong đó, Mễ Lam bắt đầu giãy dụa loạn xạ, cố gắng phun côn thịt ra. Nhưng động tác của cô lại khiến tiểu huyệt từ nhiều góc độ khác nhau cọ sát vào côn thịt của Ado, lúc này hắn đã thoải mái híp mắt hưởng thụ sự phục vụ của Mễ Lam. Mễ Lam giãy giụa một hồi, phát hiện côn thịt của hắn chẳng những không phun ra, mà côn thịt trong cơ thể tựa hồ còn phồng to lên rất nhiều, nhìn thấy tên ngốc trước mặt này đang hưởng thụ, Mễ Lam dứt khoát từ bỏ giãy giụa.



  Thấy Mễ Lam không nhúc nhích nữa, Ado có chút tiếc nuối thở dài. Hắn bắt đầu đưa đẩy côn thịt, miệng tử cung nhỏ hẹp cắn chặt côn thịt đến căng đau, nhưng hắn thích cảm giác này vô cùng. Hắn thè lưỡi liếm ngực Mễ Lam, vị mặn mặn, cô hình như toát mồ hôi, chắc là do vừa rồi giãy giụa. Ado đột nhiên muốn xoay người nằm xuống, để cô ấy ngôi trên đó di chuyển. Trong khi côn thịt dưới háng của Ado đang co giật liên hồi trong tiểu huyệt của Mễ Lam, trong đầu hắn đang tưởng tượng cảnh Mễ Lam cưỡi lên người hắn đung đưa eo.

  "Hừ... Ado... nhẹ chút... anh làm em đau... a... anh... ưm... Sắc thú... a..." Bộ ngực đầy đặn của Mễ Lam lắc lư dữ dội theo động tác kịch liệt của Ado, Ado gần như muốn há miệng nuốt hai con thỏ trắng nhỏ đó vào bụng.

  Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa, William nói: "Mễ Lam tiểu thư có ở đó không? Tôi đến khám cho cô." William nghe thấy tiếng kêu của Mễ Lam từ rất xa, anh ta rất không tử tế đứng ở cửa nghe góc tường mười mấy phút, chọn thời điểm căng thẳng nhất, quấy rối việc tốt của Ado.

  Mễ Lam nghe thấy giọng nói của William thì toàn thân giật mình, kinh hãi nhìn Ado, nhất thời không biết phải làm sao. Ado phát ra một tiếng gầm gừ nhỏ khi bị tiểu huyệt co rút của cô xoắn, cảm giác thoải mái khiến hắn suýt nữa bắn ra ngoài. Nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của Mễ Lam, Ado càng cảm thấy khó chịu trong lòng, tại sao cô ấy lại hành động như thể bị bắt gian vậy? Tính ra, William là xuất hiện sau mới là gian phu a. Nghĩ đến đây, tần suất đâm chọc của hắn càng lúc càng nhanh, hắn đặc biệt chọn ra những chỗ mẫn cảm của Mễ Lam mà đâm vào.

  Mễ Lam lấy tay bịt miệng để không cho giọng nói dâm đẫng của mình lọt ra ngoài. Lúc này, William lại gõ cửa nói: "Mễ Lam tiểu thư? Chuyện gì xảy ra? Đừng dọa tôi nha. Ado? Tại sao không có âm thanh? Tôi mở cửa nhé."

Mễ Lam bị Ado đâm thành một mớ hỗn độn, cô không kịp suy nghĩ về những lời của William, nếu lúc này cô tỉnh táo chắc chắn sẽ nghĩ ra được hiệu quả cách âm chết tiệt của căn phòng này, cô còn có thể nghe thấy từ đầu kia của tầng 3 tiếng kêu của người phụ nữ kia. Mễ Lam cố gắng hạ thấp giọng nói với Ado: “A...a, Do, dừng lại...a...ư...dừng lại, em đi mở cửa──uh.. ."

  Thấy Ado không muốn dừng lại chút nào, cô chỉ có thể đặt hy vọng vào William, cô cố gắng bắt chước giọng điệu bình tĩnh, lớn tiếng nói: “William tiên sinh... à... tôi, tôi. .. ừm... Bây giờ, thật bất— tiện...chậc…” Cô phát hiện ra rằng mỗi khi cô nói, đứa trẻ xấu xa Ado sẽ đâm vào điểm thịt mềm mại nhạy cảm nhất của cô, hắn nhất định là cố ý.

  Lời của tác giả:

  Ngày mai tiếp tục ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Qua Cùng Dã Thú

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook