Chương 29: Châm ngòi.
Tori00Like
30/06/2021
"Sasha, vì sau khi nhập học tớ sẽ bận rộn hơn nên không thể làm bento cho cậu được. Sasha đi tới căn tin trường mua đồ ăn trưa nhé." Trần Ô Lâm vẻ mặt đầy áy náy lên tiếng, thật ra đó chỉ là cái cớ của cậu mà thôi. Sau khi phát hiện được tình cảm của Sasha, cách từ chối hiệu quả nhất chính là bớt tung hint và làm mấy chuyện mờ ám đi.
Mặc dù chỉ vì nhiệm vụ, Trần Ô Lâm cũng không muốn đùa giỡn tình cảm của Sasha.
"Ừ, không sao đâu." Sasha miễn cưỡng nở nụ cười, dường như khá thất vọng khi không còn được ăn bento của Trần Ô Lâm mỗi ngày.
Nhìn vẻ mặt của Sasha, Trần Ô Lâm có một sự áy náy nhè nhẹ, nhưng cậu phải quyết tuyệt chuyện lần này.
Tình cảm của Sasha dành cho cậu, nên chết đi từ trong trứng nước.
Không phải cậu lãnh đạm hay vô tình gì, nhưng cậu không thích Sasha theo cách đó, còn phải chú tâm vào nhiệm vụ nữa.
•
•
Quãng thời gian tiếp theo của Trần Ô Lâm vô cùng thỏa mái và êm đẹp, nếu như không có hai tên đực rựa kia luôn đi sát kề bên.
Phải! Hai kẻ đó chính là Sasha và Corleo, bọn họ luôn khiến cậu trở thành tâm điểm của học viện. Một người là học bá của hệ Chỉ huy, một người là học bá của hệ Thiết kế. Bây giờ thì cả trường ai ai cũng biết bọn họ đang tranh giành một nam sinh bình thường như cậu.
Cô nàng nhị công chúa Erina Annabella Mes Rinus mà Trần Ô Lâm quen ở trên thế giới ảo cũng biết tới việc đó, cô bày ra vẻ mặt tiếc hận nói "Phải chi tớ được học chung với Olla Mo Mo thì tốt biết mấy, chắc chắn sẽ rất nhiều cảnh bổ mắt để coi a~~"
Trần Ô Lâm run run khóe miệng, chẳng có cô công chúa nào lại gặp thường dân như cậu vào mỗi buổi cuối tuần như Erina đâu. Không giống như một số tiểu thuyết tinh tế khác, những người có địa vị cao như Erina thường được huấn luyện, dạy dỗ bởi một gia sư hoàng gia riêng, nhằm tránh bị lợi dụng hay ám sát từ môi trường bên ngoài. Erina cũng phải tuân theo truyền thống đó dù muốn hay không.
"Olla, cậu xem màu tóc mới của ta thế nào? Rất đẹp phải không?" Erina hất mái tóc mỉm cười tự tin.
"Ừm, so với màu xanh thì trong nó dịu dàng hơn thật..." Trần Ô Lâm thành thật nhận xét, bây giờ cậu mới thấy được một chút phong thái hoàng gia trên con người Erina, trước đó cô ấy hoàn toàn là một thiếu nữ nổi loạn đầy tinh nghịch.
"He he, quá khen, ta làm nó để dành cho buổi phát ngôn ngày mai đấy."
"Ý cậu nói là lễ tổng kết của học viện Quân sự Hoàng gia Rinus sao?" Trần Ô Lâm kinh ngạc hỏi, cậu chưa từng nghe các bạn học khác nhắc về chuyện này.
"Chính xác, ngay cả vị hôn phu của ta cũng sẽ xuất hiện, để ta nói cho ngươi một bí mật." Erina cẩn thận nhìn xung quanh, sau đó tiến lại gần bên tai Trần Ô Lâm thì thầm "Chiến tranh sắp diễn ra rồi."
"Hả? Cái gì?" Trần Ô Lâm sửng sốt, cảm giác chuyện quá mức hoang đường. Không phải cuộc sống xung quanh rất êm ả và yên bình sao? Vì cái gì lại có chiến tranh chứ?
"Ngươi hẳn không biết, đế quốc châm ngòi chiến tranh lần này là Evant, đứng đầu do đại hoàng tử Snowyna Roperm Evant lãnh đạo." Erina bình tĩnh nói tiếp, vẻ mặt có chút phiền não và lo lắng "Cho nên, những học sinh trong học viên chính là quân dự bị cho quân đội Rinus, ta chỉ muốn nhắc nhở cậu trước thôi..."
"Ha ha, một năm lười biếng có vẻ như quá đủ rồi..." Trần Ô Lâm bất đắc dĩ cười khổ, từ lúc cậu xuyên qua thế giới này đã lâu hơn 1 năm. Trần Ô Lâm dường như hoàn toàn dung nhập với cuộc sống của Otta, cậu quên mất mục đích của bản thân là gì, bản thân tới từ đâu.
Không sao, ít nhất cậu cũng thu thập đủ 3 mảnh hồn. Đầu tiên là Corleo, kế tiếp là Sasha và Blom.
Quãng ngày bình yên đã kết thúc.
"Olla, hãy hứa với tớ, đừng làm chuyện gì ngu ngốc." vẻ mặt Erina vô cùng nghiêm túc nhìn thẳng về phía Trần Ô Lâm.
"Tớ..." Trần Ô Lâm ấp úng không thành lời "Chuyện đó không biết trước được."
"Haizz, tớ làm sao không biết tổ đội Tìm chết của cậu sẽ đứng đầu chiến tuyến chứ? Tớ chỉ không muốn nghe tin dữ mà thôi." Erina cũng không cố chấp cưỡng ép Trần Ô Lâm, cô hiểu được yêu cầu của mình quá vô lý. Súng đạn sẽ không nhân từ với bất kỳ ai.
"Mai... không, Erina, cậu thật sự giống với một người mà tớ quen biết trước đây." Trần Ô Lâm chợt mỉm cười, đó là một người rất thân thiết với cậu "Cô ấy tên là Anh Phương."
"Hửm? Một cái tên kỳ lạ." Erina nhíu mày, cũng không quá để ý tới lời Trần Ô Lâm vừa nói, cô tiếp tục nhâm nhi ly sinh tố trên bàn vừa đọc cuốn tiểu thuyết mà Trần Ô Lâm mới sáng tác.
Hệ thống của Trần Ô Lâm rất ít khi hoạt động, không giống như những hệ thống có nhân tính giống như một số tiểu thuyết, nó được lập trình nhất định về hoạt động và tính năng sử dụng. Không có tiến hành trừng phạt, không có cưỡng chế làm nhiệm vụ, điều đó khiến cho Trần Ô Lâm vô cùng thoải mái, cũng vô cùng tò mò về nguồn gốc của hệ thống.
Không giới hạn về thời gian, Trần Ô Lâm thậm chí có thể sinh sống ở đây tới khi chết già.
Điều này thật sự khá đặc biệt!
Trần Ô Lâm đã từng hỏi hệ thống về cửa hàng đa năng, hệ thống đã trả lời lại bằng một câu.
[Cửa hàng đã bị niêm phong vô thời hạn, bạn chưa đủ cấp độ để biết thêm thông tin.]
Không phải không tồn tại, mà là bị niêm phong.
Đây là một thông tin quan trọng.
Máu của dân viết truyện trào dâng thêm mãnh liệt, thay vì cố gắng trở về thế giới cũ, Trần Ô Lâm càng muốn khám phá ra bí mật và nguồn gốc thật sự của hệ thống.
Mảnh hồn, hệ thống, cửa hàng niêm phong,... Ắt hẳn mọi thứ đằng sau nó chắc chắn sẽ thú vị.
Trần Ô Lâm không thể chờ đợi được hoàn thành thu thập tất cả mảnh hồn.
Aizz, một vấn đề nan giải là, ba người kia có mảnh hồn hệ Kim, Quang, Ám thu thập thật sự rất khó khăn.
Chiến tranh sắp diễn ra, cơ hội để thu thập máu của bọn họ sẽ tăng lên.
Chỉ có thể dựa vào may mắn thôi...
Mặc dù chỉ vì nhiệm vụ, Trần Ô Lâm cũng không muốn đùa giỡn tình cảm của Sasha.
"Ừ, không sao đâu." Sasha miễn cưỡng nở nụ cười, dường như khá thất vọng khi không còn được ăn bento của Trần Ô Lâm mỗi ngày.
Nhìn vẻ mặt của Sasha, Trần Ô Lâm có một sự áy náy nhè nhẹ, nhưng cậu phải quyết tuyệt chuyện lần này.
Tình cảm của Sasha dành cho cậu, nên chết đi từ trong trứng nước.
Không phải cậu lãnh đạm hay vô tình gì, nhưng cậu không thích Sasha theo cách đó, còn phải chú tâm vào nhiệm vụ nữa.
•
•
Quãng thời gian tiếp theo của Trần Ô Lâm vô cùng thỏa mái và êm đẹp, nếu như không có hai tên đực rựa kia luôn đi sát kề bên.
Phải! Hai kẻ đó chính là Sasha và Corleo, bọn họ luôn khiến cậu trở thành tâm điểm của học viện. Một người là học bá của hệ Chỉ huy, một người là học bá của hệ Thiết kế. Bây giờ thì cả trường ai ai cũng biết bọn họ đang tranh giành một nam sinh bình thường như cậu.
Cô nàng nhị công chúa Erina Annabella Mes Rinus mà Trần Ô Lâm quen ở trên thế giới ảo cũng biết tới việc đó, cô bày ra vẻ mặt tiếc hận nói "Phải chi tớ được học chung với Olla Mo Mo thì tốt biết mấy, chắc chắn sẽ rất nhiều cảnh bổ mắt để coi a~~"
Trần Ô Lâm run run khóe miệng, chẳng có cô công chúa nào lại gặp thường dân như cậu vào mỗi buổi cuối tuần như Erina đâu. Không giống như một số tiểu thuyết tinh tế khác, những người có địa vị cao như Erina thường được huấn luyện, dạy dỗ bởi một gia sư hoàng gia riêng, nhằm tránh bị lợi dụng hay ám sát từ môi trường bên ngoài. Erina cũng phải tuân theo truyền thống đó dù muốn hay không.
"Olla, cậu xem màu tóc mới của ta thế nào? Rất đẹp phải không?" Erina hất mái tóc mỉm cười tự tin.
"Ừm, so với màu xanh thì trong nó dịu dàng hơn thật..." Trần Ô Lâm thành thật nhận xét, bây giờ cậu mới thấy được một chút phong thái hoàng gia trên con người Erina, trước đó cô ấy hoàn toàn là một thiếu nữ nổi loạn đầy tinh nghịch.
"He he, quá khen, ta làm nó để dành cho buổi phát ngôn ngày mai đấy."
"Ý cậu nói là lễ tổng kết của học viện Quân sự Hoàng gia Rinus sao?" Trần Ô Lâm kinh ngạc hỏi, cậu chưa từng nghe các bạn học khác nhắc về chuyện này.
"Chính xác, ngay cả vị hôn phu của ta cũng sẽ xuất hiện, để ta nói cho ngươi một bí mật." Erina cẩn thận nhìn xung quanh, sau đó tiến lại gần bên tai Trần Ô Lâm thì thầm "Chiến tranh sắp diễn ra rồi."
"Hả? Cái gì?" Trần Ô Lâm sửng sốt, cảm giác chuyện quá mức hoang đường. Không phải cuộc sống xung quanh rất êm ả và yên bình sao? Vì cái gì lại có chiến tranh chứ?
"Ngươi hẳn không biết, đế quốc châm ngòi chiến tranh lần này là Evant, đứng đầu do đại hoàng tử Snowyna Roperm Evant lãnh đạo." Erina bình tĩnh nói tiếp, vẻ mặt có chút phiền não và lo lắng "Cho nên, những học sinh trong học viên chính là quân dự bị cho quân đội Rinus, ta chỉ muốn nhắc nhở cậu trước thôi..."
"Ha ha, một năm lười biếng có vẻ như quá đủ rồi..." Trần Ô Lâm bất đắc dĩ cười khổ, từ lúc cậu xuyên qua thế giới này đã lâu hơn 1 năm. Trần Ô Lâm dường như hoàn toàn dung nhập với cuộc sống của Otta, cậu quên mất mục đích của bản thân là gì, bản thân tới từ đâu.
Không sao, ít nhất cậu cũng thu thập đủ 3 mảnh hồn. Đầu tiên là Corleo, kế tiếp là Sasha và Blom.
Quãng ngày bình yên đã kết thúc.
"Olla, hãy hứa với tớ, đừng làm chuyện gì ngu ngốc." vẻ mặt Erina vô cùng nghiêm túc nhìn thẳng về phía Trần Ô Lâm.
"Tớ..." Trần Ô Lâm ấp úng không thành lời "Chuyện đó không biết trước được."
"Haizz, tớ làm sao không biết tổ đội Tìm chết của cậu sẽ đứng đầu chiến tuyến chứ? Tớ chỉ không muốn nghe tin dữ mà thôi." Erina cũng không cố chấp cưỡng ép Trần Ô Lâm, cô hiểu được yêu cầu của mình quá vô lý. Súng đạn sẽ không nhân từ với bất kỳ ai.
"Mai... không, Erina, cậu thật sự giống với một người mà tớ quen biết trước đây." Trần Ô Lâm chợt mỉm cười, đó là một người rất thân thiết với cậu "Cô ấy tên là Anh Phương."
"Hửm? Một cái tên kỳ lạ." Erina nhíu mày, cũng không quá để ý tới lời Trần Ô Lâm vừa nói, cô tiếp tục nhâm nhi ly sinh tố trên bàn vừa đọc cuốn tiểu thuyết mà Trần Ô Lâm mới sáng tác.
Hệ thống của Trần Ô Lâm rất ít khi hoạt động, không giống như những hệ thống có nhân tính giống như một số tiểu thuyết, nó được lập trình nhất định về hoạt động và tính năng sử dụng. Không có tiến hành trừng phạt, không có cưỡng chế làm nhiệm vụ, điều đó khiến cho Trần Ô Lâm vô cùng thoải mái, cũng vô cùng tò mò về nguồn gốc của hệ thống.
Không giới hạn về thời gian, Trần Ô Lâm thậm chí có thể sinh sống ở đây tới khi chết già.
Điều này thật sự khá đặc biệt!
Trần Ô Lâm đã từng hỏi hệ thống về cửa hàng đa năng, hệ thống đã trả lời lại bằng một câu.
[Cửa hàng đã bị niêm phong vô thời hạn, bạn chưa đủ cấp độ để biết thêm thông tin.]
Không phải không tồn tại, mà là bị niêm phong.
Đây là một thông tin quan trọng.
Máu của dân viết truyện trào dâng thêm mãnh liệt, thay vì cố gắng trở về thế giới cũ, Trần Ô Lâm càng muốn khám phá ra bí mật và nguồn gốc thật sự của hệ thống.
Mảnh hồn, hệ thống, cửa hàng niêm phong,... Ắt hẳn mọi thứ đằng sau nó chắc chắn sẽ thú vị.
Trần Ô Lâm không thể chờ đợi được hoàn thành thu thập tất cả mảnh hồn.
Aizz, một vấn đề nan giải là, ba người kia có mảnh hồn hệ Kim, Quang, Ám thu thập thật sự rất khó khăn.
Chiến tranh sắp diễn ra, cơ hội để thu thập máu của bọn họ sẽ tăng lên.
Chỉ có thể dựa vào may mắn thôi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.