Chương 62: Thế giới thứ 4:2 - Quyển 4
Tori00Like
16/08/2022
Quyển 4: Tây Huyễn Tân thế giới.
"Vậy ra ký chủ quyết định xoá ký ức?" Aqua hỏi lại một lần nữa để chắc chắn.
"Đúng vậy." Trần Ô Lâm gật đầu.
"Thật ra nói là xoá ký ức hoàn toàn cũng không chính xác. Ký chủ vẫn sẽ nhớ mọi thứ, nhưng lại dưới hình thức dữ liệu. Giống như ký chủ đã đọc qua một cuốn tiểu thuyết, là người quan sát chứ không phải người tham gia." Aqua nói tiếp "Làm như vậy để ký chủ vẫn có kinh nghiệm thu thập mà không bị tổn thương tâm lý hay tình cảm."
"Nghe ổn đó. Đáng lẽ cậu nên làm vậy ngay từ đầu." Trần Ô Lâm thì thào lên tiếng.
"Là lỗi của tôi, ban đầu tôi cảm thấy nó không cần thiết. Nhưng sau bao nhiêu hoàn cảnh khó khăn như vậy, nếu không vững tâm lý thì sẽ bị thần kinh luôn mất." Aqua lẳng lặng quan sát Trần Ô Lâm, dù sao ký chủ của không phải người của Hồn Lục nên mới sống tình cảm như vậy.
"Được rồi, được rồi! Mau xoá ký ức và tới thế giới tiếp theo đi!" Trần Ô Lâm xua tay.
"Tôi... rè... rè..." âm thanh của Aqua chợt bị tắt đi như ngẽn mạch.
Đó cũng là âm thanh cuối cùng mà Trần Ô Lâm nghe được trong không gian hệ thống.
Cậu ngất lịm đi và chìm vào bóng tối.
•
•
Khi mở mắt ra, cảnh tượng xung quanh đã thay đổi.
Trần Ô Lâm đang ở trong một căn phòng ngủ được trang trí theo phong cách phương Tây, nó giống như thế giới Tây Huyễn trước đây cậu từng trải qua.
Trải qua...
Xem ra nó hiệu quả thật, cách xoá ký ức mà Aqua nói.
Trần Ô Lâm không còn cảm thấy khó chịu hay muộn phiền nữa.
Nó giống như cách mà cậu sau khi đọc một cuốn tiểu thuyết không có hậu, sau đó sẽ buồn bực khó chịu, nhưng dần lại quên đi và tiếp tục cuộc sống hiện tại.
Đây có lẽ là cách tốt nhất để cậu hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng... chuyện gì vừa xảy ra? Aqua còn chưa đề cập tới thế giới tiếp theo sẽ đi đâu thì Trần Ô Lâm đã xuất hiện ở đây.
Ký ức của thân thể này ngay lập tức lan tràn trong tâm trí Trần Ô Lâm.
Aras Minna- một quái vật hỗn huyết của đại lục Hắc Ám. Mẹ cậu là một nhân ngư, cha cậu là một báo đen. Trong nhân ngư tộc thì mẹ Aras chỉ là một người cá có dòng máu pha tạp không được coi trọng, ngược lại cha Aras là một quý tộc có chức vị to lớn trong đế quốc Quái Vật. Cuộc hôn nhân của hai người bị phản đối rất kịch liệt, chủ yếu là ở phía gia tộc báo đen.
Nhưng cha Aras- Johnthan Minna đã yêu say đắm mỹ nhân ngư Olivia, bất chấp sự phản đối của mọi người mà cưới bà ấy về làm Minna phu nhân.
Và thế là Aras đã được sinh ra.
Vì có dòng máu hỗn huyết nên ngoại hình của Aras rất kỳ quái. Tai báo nhưng lại có đuôi cá, làn da ngăm đen nhưng lại có vảy. Xét về thẩm mỹ của nhân ngư tộc, ngoại hình của Aras là không thể chấp nhận được.
Từ khi bước về quê mẹ lúc 5 tuổi, Aras liền bị cấm bước chân xuống đáy biển nhân ngư tộc thêm một lần nào nữa.
Nhân ngư tộc chán ghét ngoại hình của Aras, Hắc báo tộc cũng kỳ thị vẻ ngoài của Aras.
Rõ ràng có dòng máu nhân ngư xinh đẹp yêu diễm lại xấu xí như vậy.
Khả năng phép thuật của Aras cũng vô cùng kém cỏi.
Nếu không phải được cha mẹ bảo hộ, có lẽ Aras đã bị bắt nạt và ám toán tử vong từ lâu.
Suốt cuộc đời của Aras, chỉ có ba người quan trọng nhất. Một là mẹ Olivia, hai là cha Johnthan, ba là vị hôn phu Demi.
Đây chỉ là cuộc hôn nhân được sắp đặt do người lớn tạo ra, nhưng Demi không hề chán ghét Aras, ngược lại luôn bầu bạn và bảo vệ cậu.
Ở trường học, Aras thường xuyên bị bắt nạt bởi những người có chức vị cao hơn, cũng bị những người chức vị thấp hơn đâm lén sau lưng.
Nhờ có Demi luôn quan tâm và ủng hộ, Aras vẫn đang không ngừng nỗ lực và cố gắng để có thể trở thành vị hôn phu xứng đáng ở bên cạnh Demi.
Trần Ô Lâm nhíu mày, ký ức này không có gì kỳ quái, nhưng không hề xuất hiện cái chết của thân chủ.
Chính xác là cậu nhập hồn vào thân xác này khi Aras vẫn chưa chết.
Lỗi trục trặc từ hệ thống sao?
Thậm chí hiện tại cậu không thể liên lạc được với Aqua, hay sử dụng cửa hàng của hệ thống.
Nếu không có Aqua, làm thế nào cậu có thể xác nhận mục tiêu để thu thập mảnh hồn cơ chứ?
"..." Trần Ô Lâm thở dài một hơi, nhanh chóng phấn chấn lại tinh thần "Nếu đã không có nhiệm vụ, vậy cứ tận hưởng cuộc sống ở đây vậy!"
Thân phận quý tộc của Aras cũng thật thuận tiện, Trần Ô Lâm không cần phải lo cơm gạo áo mặc làm gì nữa.
Còn về phần vị hôn phu, hiện tại cả Aqua và Demi đều mới chỉ 13 tuổi, còn chưa xác định được tình cảm thì làm gì có chuyện tiến tới hôn nhân?
Dựa vào ký ức của Aras, Trần Ô Lâm không nghĩ rằng Demi sẽ là cô gái chấp nhận một cuộc hôn nhân sắp đặt không có tình cảm.
Khi tìm được tình yêu của cuộc đời mình, cô bé Demi đó sẽ huỷ bỏ hôn ước mà thôi.
Còn cậu, việc cậu muốn làm nhất lúc này là viết tiểu thuyết!
Giống như đã trải qua mấy đời không đụng tới cây bút, Trần Ô Lâm cảm thấy mình sắp lụt nghề tới nơi.
"Aras, Demi tới gọi con đi học chung kìa." Olivia bước vào phòng Aras và nở nụ cười hiền hoà, làn da trắng nõm và mái tóc lam nhạt, nhìn không ra bà ấy đã là một phụ nữ có đứa con 13 tuổi.
"Con biết rồi." Trần Ô Lâm ngắm nhìn đôi chân của mình, quả nhiên nhân ngư tộc khi xuống nước mới để lộ đuôi cá, còn ở trên cạn họ vẫn có thể di chuyển bằng đôi chân giống con người.
Nhìn bản thân trong gương, Trần Ô Lâm cảm thấy ngoại hình của Aras không xấu đến nỗi nào, chỉ hơi dị một chút thôi.
Thử tưởng tượng một người cá lại có tai báo, da đầy vẩy và đen thui.
Nó đi ngược lại với lối thẩm mỹ quan hiện giờ tại đại lục Hắc ám.
Nhưng mà... tại sao cậu lại có cảm giác thế giới này rất quen thuộc vậy nhỉ?
"Vậy ra ký chủ quyết định xoá ký ức?" Aqua hỏi lại một lần nữa để chắc chắn.
"Đúng vậy." Trần Ô Lâm gật đầu.
"Thật ra nói là xoá ký ức hoàn toàn cũng không chính xác. Ký chủ vẫn sẽ nhớ mọi thứ, nhưng lại dưới hình thức dữ liệu. Giống như ký chủ đã đọc qua một cuốn tiểu thuyết, là người quan sát chứ không phải người tham gia." Aqua nói tiếp "Làm như vậy để ký chủ vẫn có kinh nghiệm thu thập mà không bị tổn thương tâm lý hay tình cảm."
"Nghe ổn đó. Đáng lẽ cậu nên làm vậy ngay từ đầu." Trần Ô Lâm thì thào lên tiếng.
"Là lỗi của tôi, ban đầu tôi cảm thấy nó không cần thiết. Nhưng sau bao nhiêu hoàn cảnh khó khăn như vậy, nếu không vững tâm lý thì sẽ bị thần kinh luôn mất." Aqua lẳng lặng quan sát Trần Ô Lâm, dù sao ký chủ của không phải người của Hồn Lục nên mới sống tình cảm như vậy.
"Được rồi, được rồi! Mau xoá ký ức và tới thế giới tiếp theo đi!" Trần Ô Lâm xua tay.
"Tôi... rè... rè..." âm thanh của Aqua chợt bị tắt đi như ngẽn mạch.
Đó cũng là âm thanh cuối cùng mà Trần Ô Lâm nghe được trong không gian hệ thống.
Cậu ngất lịm đi và chìm vào bóng tối.
•
•
Khi mở mắt ra, cảnh tượng xung quanh đã thay đổi.
Trần Ô Lâm đang ở trong một căn phòng ngủ được trang trí theo phong cách phương Tây, nó giống như thế giới Tây Huyễn trước đây cậu từng trải qua.
Trải qua...
Xem ra nó hiệu quả thật, cách xoá ký ức mà Aqua nói.
Trần Ô Lâm không còn cảm thấy khó chịu hay muộn phiền nữa.
Nó giống như cách mà cậu sau khi đọc một cuốn tiểu thuyết không có hậu, sau đó sẽ buồn bực khó chịu, nhưng dần lại quên đi và tiếp tục cuộc sống hiện tại.
Đây có lẽ là cách tốt nhất để cậu hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng... chuyện gì vừa xảy ra? Aqua còn chưa đề cập tới thế giới tiếp theo sẽ đi đâu thì Trần Ô Lâm đã xuất hiện ở đây.
Ký ức của thân thể này ngay lập tức lan tràn trong tâm trí Trần Ô Lâm.
Aras Minna- một quái vật hỗn huyết của đại lục Hắc Ám. Mẹ cậu là một nhân ngư, cha cậu là một báo đen. Trong nhân ngư tộc thì mẹ Aras chỉ là một người cá có dòng máu pha tạp không được coi trọng, ngược lại cha Aras là một quý tộc có chức vị to lớn trong đế quốc Quái Vật. Cuộc hôn nhân của hai người bị phản đối rất kịch liệt, chủ yếu là ở phía gia tộc báo đen.
Nhưng cha Aras- Johnthan Minna đã yêu say đắm mỹ nhân ngư Olivia, bất chấp sự phản đối của mọi người mà cưới bà ấy về làm Minna phu nhân.
Và thế là Aras đã được sinh ra.
Vì có dòng máu hỗn huyết nên ngoại hình của Aras rất kỳ quái. Tai báo nhưng lại có đuôi cá, làn da ngăm đen nhưng lại có vảy. Xét về thẩm mỹ của nhân ngư tộc, ngoại hình của Aras là không thể chấp nhận được.
Từ khi bước về quê mẹ lúc 5 tuổi, Aras liền bị cấm bước chân xuống đáy biển nhân ngư tộc thêm một lần nào nữa.
Nhân ngư tộc chán ghét ngoại hình của Aras, Hắc báo tộc cũng kỳ thị vẻ ngoài của Aras.
Rõ ràng có dòng máu nhân ngư xinh đẹp yêu diễm lại xấu xí như vậy.
Khả năng phép thuật của Aras cũng vô cùng kém cỏi.
Nếu không phải được cha mẹ bảo hộ, có lẽ Aras đã bị bắt nạt và ám toán tử vong từ lâu.
Suốt cuộc đời của Aras, chỉ có ba người quan trọng nhất. Một là mẹ Olivia, hai là cha Johnthan, ba là vị hôn phu Demi.
Đây chỉ là cuộc hôn nhân được sắp đặt do người lớn tạo ra, nhưng Demi không hề chán ghét Aras, ngược lại luôn bầu bạn và bảo vệ cậu.
Ở trường học, Aras thường xuyên bị bắt nạt bởi những người có chức vị cao hơn, cũng bị những người chức vị thấp hơn đâm lén sau lưng.
Nhờ có Demi luôn quan tâm và ủng hộ, Aras vẫn đang không ngừng nỗ lực và cố gắng để có thể trở thành vị hôn phu xứng đáng ở bên cạnh Demi.
Trần Ô Lâm nhíu mày, ký ức này không có gì kỳ quái, nhưng không hề xuất hiện cái chết của thân chủ.
Chính xác là cậu nhập hồn vào thân xác này khi Aras vẫn chưa chết.
Lỗi trục trặc từ hệ thống sao?
Thậm chí hiện tại cậu không thể liên lạc được với Aqua, hay sử dụng cửa hàng của hệ thống.
Nếu không có Aqua, làm thế nào cậu có thể xác nhận mục tiêu để thu thập mảnh hồn cơ chứ?
"..." Trần Ô Lâm thở dài một hơi, nhanh chóng phấn chấn lại tinh thần "Nếu đã không có nhiệm vụ, vậy cứ tận hưởng cuộc sống ở đây vậy!"
Thân phận quý tộc của Aras cũng thật thuận tiện, Trần Ô Lâm không cần phải lo cơm gạo áo mặc làm gì nữa.
Còn về phần vị hôn phu, hiện tại cả Aqua và Demi đều mới chỉ 13 tuổi, còn chưa xác định được tình cảm thì làm gì có chuyện tiến tới hôn nhân?
Dựa vào ký ức của Aras, Trần Ô Lâm không nghĩ rằng Demi sẽ là cô gái chấp nhận một cuộc hôn nhân sắp đặt không có tình cảm.
Khi tìm được tình yêu của cuộc đời mình, cô bé Demi đó sẽ huỷ bỏ hôn ước mà thôi.
Còn cậu, việc cậu muốn làm nhất lúc này là viết tiểu thuyết!
Giống như đã trải qua mấy đời không đụng tới cây bút, Trần Ô Lâm cảm thấy mình sắp lụt nghề tới nơi.
"Aras, Demi tới gọi con đi học chung kìa." Olivia bước vào phòng Aras và nở nụ cười hiền hoà, làn da trắng nõm và mái tóc lam nhạt, nhìn không ra bà ấy đã là một phụ nữ có đứa con 13 tuổi.
"Con biết rồi." Trần Ô Lâm ngắm nhìn đôi chân của mình, quả nhiên nhân ngư tộc khi xuống nước mới để lộ đuôi cá, còn ở trên cạn họ vẫn có thể di chuyển bằng đôi chân giống con người.
Nhìn bản thân trong gương, Trần Ô Lâm cảm thấy ngoại hình của Aras không xấu đến nỗi nào, chỉ hơi dị một chút thôi.
Thử tưởng tượng một người cá lại có tai báo, da đầy vẩy và đen thui.
Nó đi ngược lại với lối thẩm mỹ quan hiện giờ tại đại lục Hắc ám.
Nhưng mà... tại sao cậu lại có cảm giác thế giới này rất quen thuộc vậy nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.