Xuyên Qua Mạt Thế, Được Chồng Cưng Chiều
Chương 37:
Cật Giải Đích Miêu
18/08/2024
Nghĩ thầm, anh ta vừa mới đi ra hẳn là không có làm chuyện gì chọc anh hai tức giận đâu nhỉ.
Anh ta không sợ anh cả phúc hắc, cũng không sợ anh ba như người điên, nhưng anh ta lại sợ anh hai nhất, nếu anh hai tức giận, đó là thật sự sẽ đánh anh ta.
Tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, đánh anh ta mặt mũi bầm dập.
Nhìn anh hai nháy mắt với anh ta, sau đó tự mình đi về phía đống phế tích bên cạnh.
Tề Tiểu Đao trong lòng thấp thỏm bất an đi theo.
"Anh hai."
Anh ta thành thật gọi tên, hy vọng anh hai nể tình thái độ tốt của anh ta, có thể xuống tay nhẹ một chút.
"Đây, nhắm mắt lại rồi uống một ngụm, từ từ cảm thụ, đừng ngạc nhiên, nếu khiến người ta phát hiện dị thường, cậu cứ chờ làm bao cát đi."
Nói xong, Giang Hạo đưa tay đưa bình nước qua.
Giang Hạo biết tên nhóc này, nếu anh ta không nói như vậy, đợi lát nữa nhất định sẽ hưng phấn la to.
Tề Tiểu Đao nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh hai, không xác định có phải anh ta đã làm sai điều gì hay không.
Lúc này đây, có thể đi theo ra ngoài làm nhiệm vụ, vẫn là bởi vì anh ta đã thuyết phục anh cả trước, ngẫm lại sự việc đá phụ nữ kia lần trước, hẳn là đã qua, anh hai cũng không đến mức còn muốn đánh anh ta.
Làm theo lời anh hai nói là được rồi.
Lúc Tề Tiểu Đao uống nước, anh ta cực lực khắc chế xúc động muốn chạy tới ôm anh hai.
Anh ta không muốn làm bao cát, nhưng anh ta vừa mới uống cái gì vậy, thật muốn biết. Anh ta rõ ràng cảm nhận được dị năng của mình có chút khác biệt.
Giống như anh ta có nhiều năng lượng hơn, cảm giác mệt mỏi sau khi đi bộ hai giờ cũng biến mất, thứ này nếu để cho anh ba uống nó.
Có phải hay không anh sẽ bớt đau đớn hơn không.
Mọi người chỉ biết rằng anh ba thoạt nhìn sắc mặt tái nhợt, không ai biết anh mang hai loại dị năng, hệ ánh sáng và hệ hắc ám.
Chỉ riêng một loại, đó đều là sự tồn tại cực kỳ lợi hại.
Nhưng sở hữu đồng thời hai loại, dẫn đến thân thể của anh ba thời thời khắc khắc đều ở trong thống khổ.
Lúc thì phá huỷ, lúc thì chữa khỏi.
Nếu như có cái này, anh ba cũng không bị hao tổn bên trong.
Lúc trước nếu như không phải vì cứu anh ta, anh ba cũng sẽ không bị Zombie cấp bốn cào cho bị thương rồi lây nhiễm, tuy rằng thức tỉnh dị năng hắc ám, nhưng từ nay về sau thân thể thời thời khắc đều bị ăn mòn.
Anh ba còn mắc bệnh sạch sẽ.
Trong lòng Tề Tiểu Đao đan xen đủ các loại suy nghĩ, mãi đến gần năm phút trôi qua, anh ta mới kiềm chế được sự xúc động của mình.
Khi anh ta mở mắt ra, hốc mắt ướt át nhìn Giang Hạo.
"Biết cậu muốn nói cái gì, nhưng là cái này sẽ giúp cậu bình tĩnh hơn. Bình nước này cậu cứ mang theo, gặp nguy hiểm hoặc là bị thương cũng không cần keo kiệt."
"Đừng sợ uống hết, bên phía lão tam còn có biện pháp khác."
"Hiện tại giao cho cậu một nhiệm vụ, phải bảo vệ một người, vô luận như thế nào đều phải bảo vệ tốt cô ấy."
"Những người khác có thể mặc kệ."
Nói xong Giang Hạo lại mô tả vẻ ngoài đặc thù của Đinh Hiểu Manh cho Tề Tiểu Đao một lần.
Tề Tiểu Đao là người không có tâm cơ gì, nhưng không có nghĩa là anh ta ngốc, từ trong lời nói của anh hai, anh ta cũng hiểu được.
Nước đặc thù này đại khái đến từ dị năng giả hệ thủy tên Đinh Hiểu Manh.
Đinh Hiểu Manh đại khái làm sao cũng không nghĩ tới, cô cho rằng bí mật nhỏ nhất, đối với ba người mà nói lại quan trọng như thế nào.
Dị năng hệ không gian, dị năng hệ tinh thần, dị năng đa hệ đối với ba người mà nói đều không mang tính đặc thù.
Bởi vì bốn anh em này, mỗi người đều là dị năng giả song hệ.
Tính đặc thù của không gian có lẽ sẽ làm cho bọn họ hâm mộ ngạc nhiên, nhưng với năng lực của bốn người bọn họ, cũng không lo lắng về vấn đề vật tư.
Anh ta không sợ anh cả phúc hắc, cũng không sợ anh ba như người điên, nhưng anh ta lại sợ anh hai nhất, nếu anh hai tức giận, đó là thật sự sẽ đánh anh ta.
Tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, đánh anh ta mặt mũi bầm dập.
Nhìn anh hai nháy mắt với anh ta, sau đó tự mình đi về phía đống phế tích bên cạnh.
Tề Tiểu Đao trong lòng thấp thỏm bất an đi theo.
"Anh hai."
Anh ta thành thật gọi tên, hy vọng anh hai nể tình thái độ tốt của anh ta, có thể xuống tay nhẹ một chút.
"Đây, nhắm mắt lại rồi uống một ngụm, từ từ cảm thụ, đừng ngạc nhiên, nếu khiến người ta phát hiện dị thường, cậu cứ chờ làm bao cát đi."
Nói xong, Giang Hạo đưa tay đưa bình nước qua.
Giang Hạo biết tên nhóc này, nếu anh ta không nói như vậy, đợi lát nữa nhất định sẽ hưng phấn la to.
Tề Tiểu Đao nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh hai, không xác định có phải anh ta đã làm sai điều gì hay không.
Lúc này đây, có thể đi theo ra ngoài làm nhiệm vụ, vẫn là bởi vì anh ta đã thuyết phục anh cả trước, ngẫm lại sự việc đá phụ nữ kia lần trước, hẳn là đã qua, anh hai cũng không đến mức còn muốn đánh anh ta.
Làm theo lời anh hai nói là được rồi.
Lúc Tề Tiểu Đao uống nước, anh ta cực lực khắc chế xúc động muốn chạy tới ôm anh hai.
Anh ta không muốn làm bao cát, nhưng anh ta vừa mới uống cái gì vậy, thật muốn biết. Anh ta rõ ràng cảm nhận được dị năng của mình có chút khác biệt.
Giống như anh ta có nhiều năng lượng hơn, cảm giác mệt mỏi sau khi đi bộ hai giờ cũng biến mất, thứ này nếu để cho anh ba uống nó.
Có phải hay không anh sẽ bớt đau đớn hơn không.
Mọi người chỉ biết rằng anh ba thoạt nhìn sắc mặt tái nhợt, không ai biết anh mang hai loại dị năng, hệ ánh sáng và hệ hắc ám.
Chỉ riêng một loại, đó đều là sự tồn tại cực kỳ lợi hại.
Nhưng sở hữu đồng thời hai loại, dẫn đến thân thể của anh ba thời thời khắc khắc đều ở trong thống khổ.
Lúc thì phá huỷ, lúc thì chữa khỏi.
Nếu như có cái này, anh ba cũng không bị hao tổn bên trong.
Lúc trước nếu như không phải vì cứu anh ta, anh ba cũng sẽ không bị Zombie cấp bốn cào cho bị thương rồi lây nhiễm, tuy rằng thức tỉnh dị năng hắc ám, nhưng từ nay về sau thân thể thời thời khắc đều bị ăn mòn.
Anh ba còn mắc bệnh sạch sẽ.
Trong lòng Tề Tiểu Đao đan xen đủ các loại suy nghĩ, mãi đến gần năm phút trôi qua, anh ta mới kiềm chế được sự xúc động của mình.
Khi anh ta mở mắt ra, hốc mắt ướt át nhìn Giang Hạo.
"Biết cậu muốn nói cái gì, nhưng là cái này sẽ giúp cậu bình tĩnh hơn. Bình nước này cậu cứ mang theo, gặp nguy hiểm hoặc là bị thương cũng không cần keo kiệt."
"Đừng sợ uống hết, bên phía lão tam còn có biện pháp khác."
"Hiện tại giao cho cậu một nhiệm vụ, phải bảo vệ một người, vô luận như thế nào đều phải bảo vệ tốt cô ấy."
"Những người khác có thể mặc kệ."
Nói xong Giang Hạo lại mô tả vẻ ngoài đặc thù của Đinh Hiểu Manh cho Tề Tiểu Đao một lần.
Tề Tiểu Đao là người không có tâm cơ gì, nhưng không có nghĩa là anh ta ngốc, từ trong lời nói của anh hai, anh ta cũng hiểu được.
Nước đặc thù này đại khái đến từ dị năng giả hệ thủy tên Đinh Hiểu Manh.
Đinh Hiểu Manh đại khái làm sao cũng không nghĩ tới, cô cho rằng bí mật nhỏ nhất, đối với ba người mà nói lại quan trọng như thế nào.
Dị năng hệ không gian, dị năng hệ tinh thần, dị năng đa hệ đối với ba người mà nói đều không mang tính đặc thù.
Bởi vì bốn anh em này, mỗi người đều là dị năng giả song hệ.
Tính đặc thù của không gian có lẽ sẽ làm cho bọn họ hâm mộ ngạc nhiên, nhưng với năng lực của bốn người bọn họ, cũng không lo lắng về vấn đề vật tư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.