Xuyên Qua Ta Là Hoàng Hậu Thất Sủng
Chương 34
Song Ngư Đại Nhân
05/10/2016
"Ư . . . ưm . . . " Nhan Tích Phàm há miệng, đầu lưỡi bị mút đến mơ hồ tê dại, trong miệng tất cả đều là hương vị của Hiên Viên Triệt. Ánh mắt nàng phủ đầy sương mù, gương mặt phiếm tình dục đỏ ửng, thân thể kiều diễm ngồi trên đùi hắn.
Hiên Viên Triệt nhẹ nhàng mà gấp gáp đặt nàng nằm ngang trên giường gỗ. Y phục màu hồng phấn xinh đẹp trên người sớm đã bị cởi ra, cái yếm bị ném trên mặt đất. Phía dưới chỉ còn lại đơn độc chiếc tiết khố, kiều nhũ được bàn tay hắn qua lại vân vê, đầu nhũ ngạo nghễ ngẩng cao ưỡn lên giống như nụ hoa kết trái.
Nàng hung hăng hôn Hiên Viên Triệt, đầu lưới xinh xắn liếm lưỡi hắn, khẽ cắn môi hắn. Mới đầu Hiên Viên Triệt còn thuận theo nụ hôn của nàng, nhưng càng về sau hai người hôn lại càng lúc càng ướt át, hô hấp cũng càng lúc càng trầm trọng. Đang lúc nàng sắp thở không nổi, tính kết thúc nụ hôn thì Hiên Viên Triệt lại đưa tay giữ chặt sau ót, đầu lưỡi lại thăm dò vào môi nàng, mãnh liệt chiếm đoạt hô hấp của nàng.
"Phàm nhi, ta muốn nàng." Hiên Viên Triệt mút lấy môi nàng, nhìn nàng với ánh mắt tràn đầy ánh lửa làm cho người ta run rẩy.
Nhan Tích Phàm không khỏi cảm thấy cả người tê dại, đó là ánh mắt tràn đầy dục vọng. Nàng đáp lại nhiệt tình đã đánh thức thú tính trong người Hiên Viên Triệt.
Thân thể mềm mại, uyển chuyển của nàng đã nhiễm đầy tình dục, giữa hai chân ẩn ẩn ướt át, hơi thở nóng rực, thân thể thậm chí bởi vì dục vọng mà run rẩy.
"Phàm nhi, ta yêu nàng." Hắn dùng thanh âm dễ nghe hấp dẫn dụ dỗ nàng.
"Rất yêu . . . " Hắn mút lấy đầu lưỡi, kích tình hôn khiến nước miếng chảy xuống khóe miệng nàng, hắn vươn lưỡi liếm đi, nhẹ nhàng mút lấy cằm nàng, làn môi nóng bỏng dần dần hạ xuống.
Nhan Tích Phàm ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, hơi thở cực nóng phun lên cần cổ tuyết trắng, thân thể mềm mại không khỏi khẽ run.
Môi mỏng ở trên da thịt trắng nõn để lại dấu vết, trêu chọc thân thể của nàng, khiến cho nàng vì hắn lay động, vì hắn mà mê say, muốn nàng chủ động mở ra hai chân xinh đẹp.
Nụ hôn ẩm ướt rơi xuống trước ngực, bàn tay vuốt ve cặp nhũ hoa mê người, nhụy hoa có chút run rẩy. Hiên Viên Triệt há miệng ngậm chặt, đầu lưỡi ngây ngất vòng quanh, nhẹ gặm bầu ngực trắng nõn.
"Ưm . . . Triệt . . . " Nàng không nhịn được mà phát ra hừ nhẹ, hai nhũ phong sớm bị đôi tay hắn chơi đùa xoa nắn vừa nóng lại nhạy cảm. Đầu nhũ bị mút có hơi đau một chút, nhưng đau đớn nhỏ nhặt này lại kích thích tình dục phấn chấn bộc phát thân thể, nàng không nhịn được nhấc lên hai chân, cọ xát nơi riêng tư.
Hiên Viên Triệt rất thích phản ứng của nàng, khóe miệng nhếch lên một chút tươi cười. Gương mặt tuấn tú cực hạn nháy mắt hiện lên tà nịnh ác ý. Hắn dùng tay cùng môi đùa bỡn hai nụ kiều nhũ, ấn bầu ngực trắng noãn xuống cắn mút thỏa thích.
"A!" Nhan Tích Phàm run rẩy, trong mắt dâng lên sương mù, hai chân kẹp chặt chặt hơn.
"Phàm nhi ngoan, mở hai chân." Tay hắn nhẹ nhàng trượt xuống bên dưới, vuốt ve vùng tiết khố, bàn tay đặt ở nơi đó, không ngoài ý muốn chạm vào lớp vải ẩm ướt, hắn tà khí cười một tiếng "Phàm nhi, nàng ướt cả rồi."
Nhan Tích Phàm xấu hổ nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt. Không ngờ một tên hoàng đế tôn nghiêm chính trực như hắn vào lúc này lại không hề kiêng nể, lời nói hạ lưu thế nào cũng đều phun hết ra miệng.
Bị ánh mắt ướt át của nàng nhìn chằm chằm, Hiên Viên Triệt cảm thấy bụng dưới căng thẳng, dục vọng nhức nhói khiến hắn cơ hồ phát đau.
Nàng nhất định không biết bộ dạng nàng lúc này có bao nhiêu mê người. Tròng mắt long lanh mang theo mị hoặc, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ vì nhiễm màu tình dục mà phiến hồng, còn có cánh môi bị hôn đỏ mọng. Cả người nàng tản ra quyến rũ phong tình quyến rũ người ta.
Hắn thật muốn bất chấp tất cả mà xỏ xuyên qua nàng, chiếm đoạt thân thể mỹ lệ mềm mại phía dưới này, khiến cho nàng khóc lóc rên rỉ, phơi bày hết tất cả kiều mị của nàng.
Nhưng mà hắn luôn có tính nhẫn nại rất tốt, nhịn xuống dục vọng đau đớn, dùng đầu ngón tay nhẹ cọ vào tiết khố ướt át, từng chút từng chút trêu chọc nàng "Phàm nhi, nàng muốn sao ?"
Muốn! Nàng rất muốn!
Thân thể động tình kêu gào đòi được giải phóng, nơi riêng tư có chút tê dại, muốn được vuốt ve, muốn bị hung hăng giày xéo.
Nhan Tích Phàm cắn môi, xấu hổ nhắm mắt lại, từ từ mở rộng hai chân, sau đó nghe thấy Hiên Viên Triệt cười nhẹ. Tên đáng chết này!
Nhìn nàng chậm rãi mở ra hai chân, Hiên Viên Triệt hài lòng nhếch khóe môi, hắn thích bộ dáng nàng không cách nào kháng cự hắn.
Hiên Viên Triệt đưa tay nhẹ nhàng gạt đi tiết khố, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm khe suối, cánh hoa ướt át, tỏa ra hương vị ngọt ngào mê người.
Nhan Tích Phàm nhắm chặt mi mắt khẽ run. Hô hấp nóng rực của Hiên Viên Triệt nhẹ phả vào nơi tư mật, sau đó lưỡi nóng khẽ liếm.
"A!" Nàng không khỏi kêu thành tiếng, hốt hoảng mở mắt ra, lại thấy Hiên Viên Triệt đang vùi mặt vào giữa hai chân nàng. Miệng ngậm cánh hoa, bờ môi cọ sát, ngón tay dính hoa mật tiến vào hoa cốc, mỗi lần lại càng sâu.
Nàng ưỡn người, thân thể hưng phấn run rẩy, phản ứng nhiệt tình khiêu khích dục vọng nam nhân, ngón tay thon dài bị hoa thịt hút cắn thật chặt, hắn rút ra, lại lần nữa dò vào bằng hai ngón tay, đầu lưỡi hung hăng liếm hoa khẩu, hút hết mật hoa tràn ra vào trong miệng.
Nàng xinh đẹp vui sướng khiến Hiên Viên Triệt điên cuồng, hắn thô bạo cởi xuống y phục trên người. Giờ phút này, hắn chỉ muốn hung hăng tiến vào nàng!
Đôi tay giữ chặt hai chân của nàng, dục vọng phấn chấn chống đỡ cánh hoa đỏ tươi, Hiên Viên Triệt nhìn chằm chằm ánh mắt nàng, mang theo thanh âm khàn khàn đầy dục vọng. "Phàm nhi, ta yêu nàng!"
"A . . . " Thân thể trong nháy mắt bị xuyên qua, thành vách khít khao bị hung hăng tiến vào, nàng có thể cảm nhận được nhịp đập của hắn đang ở bên trong cơ thể nàng, sâu như vậy, khiến nàng gần như không cách nào hô hấp.
Hiên Viên Triệt cũng phát ra tiếng rên, cảm giác dục vọng được thành vách vây quanh thật chặt vô cùng tuyệt vời.
Hắn cắn môi của nàng, ôm nàng càng chặt, để nàng khóa ngồi trên người hắn, lại lần nữa hung hăng xỏ xuyên, một lần lại thêm một lần, hận không thể chôn vào nơi sâu nhất của nàng.
"A!" Hắn vào quá sâu, nàng có loại cảm giác đang bị cắn nuốt: "Khoan! Chậm một chút . . . " Đêm qua mới vừa trải qua một trận kích tình mãnh liệt, nơi tư mật vẫn còn ê ẩm đau, thế nhưng hôm nay hắn lại đòi hỏi điên cuồng như thế, nàng làm sao chịu nổi!
Hắn điên cuồng liếm môi nàng, cắn mút bầu ngực đầy đặn, cánh tay săn chắc ôm nàng thật chặt. Dục vọng dâng trào cuồng liệt ra vào, bức ra nước mắt cùng từng đợt sóng rên rỉ, còn có chỗ kia vì hắn mà chảy ra mật dịch.
Nàng căn bản không còn sức lực kháng cự lại đòi hỏi của hắn, trên thân thể tất cả đều là dấu vết cùng mùi vị của hắn.
Bàn tay hắn nắm một bên kiều nhũ bừa bãi xoa nắn, lôi kéo nụ hoa hồng nhạt mỹ lệ, cảm thụ hoa vách nhanh chóng co rút, bàn tay dùng sức siết chặt bầu ngực.
"A!" Đau đớn khiến nàng cau mày, thân thể run rẩy, lại một đợt sóng cao triều cuốn lấy nàng, hốc mắt ửng hồng lần nữa tràn ra nước mắt.
Hiên Viên Triệt liếm đi nước mắt, bàn tay hạ xuống vuốt ve cái bụng mềm mại, hắn không biết ở trong cơ thể nàng bắn ra mấy lần, hoa huyệt vừa ướt vừa nóng, cơ hồ đều là chất dịch nóng bỏng của hắn.
"Phàm nhi . . . " Hắn khẽ cắn vành tai nàng, nhẹ nhàng rút ra, lại dùng sức tiến vào.
"Ưm . . . " Một cỗ nhiệt dịch quen thuộc bắn vào trong cơ thể nàng, bỏng đến khiến nàng khẽ run, quá nhiều vui thích làm cho nàng hư nhuyễn, không nhịn được toàn thân mềm đi.
"A!" Đột nhiên nàng kinh hoảng trợn to mắt, cảm thấy dục vọng trong cơ thể lại từ từ trở nên cứng rắn.
"Không thể, ta chịu không nổi . . . ngô . . . " Môi nàng lần nữa bị lấp kín.
"Phàm nhi, ta ăn vẫn chưa no." Hiên Viên Triệt tà mị cười, tham lam liếm môi nàng.
Tên hỗn đản! Lần sau đừng mơ trèo lên giường nàng!
Hiên Viên Triệt nhẹ nhàng mà gấp gáp đặt nàng nằm ngang trên giường gỗ. Y phục màu hồng phấn xinh đẹp trên người sớm đã bị cởi ra, cái yếm bị ném trên mặt đất. Phía dưới chỉ còn lại đơn độc chiếc tiết khố, kiều nhũ được bàn tay hắn qua lại vân vê, đầu nhũ ngạo nghễ ngẩng cao ưỡn lên giống như nụ hoa kết trái.
Nàng hung hăng hôn Hiên Viên Triệt, đầu lưới xinh xắn liếm lưỡi hắn, khẽ cắn môi hắn. Mới đầu Hiên Viên Triệt còn thuận theo nụ hôn của nàng, nhưng càng về sau hai người hôn lại càng lúc càng ướt át, hô hấp cũng càng lúc càng trầm trọng. Đang lúc nàng sắp thở không nổi, tính kết thúc nụ hôn thì Hiên Viên Triệt lại đưa tay giữ chặt sau ót, đầu lưỡi lại thăm dò vào môi nàng, mãnh liệt chiếm đoạt hô hấp của nàng.
"Phàm nhi, ta muốn nàng." Hiên Viên Triệt mút lấy môi nàng, nhìn nàng với ánh mắt tràn đầy ánh lửa làm cho người ta run rẩy.
Nhan Tích Phàm không khỏi cảm thấy cả người tê dại, đó là ánh mắt tràn đầy dục vọng. Nàng đáp lại nhiệt tình đã đánh thức thú tính trong người Hiên Viên Triệt.
Thân thể mềm mại, uyển chuyển của nàng đã nhiễm đầy tình dục, giữa hai chân ẩn ẩn ướt át, hơi thở nóng rực, thân thể thậm chí bởi vì dục vọng mà run rẩy.
"Phàm nhi, ta yêu nàng." Hắn dùng thanh âm dễ nghe hấp dẫn dụ dỗ nàng.
"Rất yêu . . . " Hắn mút lấy đầu lưỡi, kích tình hôn khiến nước miếng chảy xuống khóe miệng nàng, hắn vươn lưỡi liếm đi, nhẹ nhàng mút lấy cằm nàng, làn môi nóng bỏng dần dần hạ xuống.
Nhan Tích Phàm ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, hơi thở cực nóng phun lên cần cổ tuyết trắng, thân thể mềm mại không khỏi khẽ run.
Môi mỏng ở trên da thịt trắng nõn để lại dấu vết, trêu chọc thân thể của nàng, khiến cho nàng vì hắn lay động, vì hắn mà mê say, muốn nàng chủ động mở ra hai chân xinh đẹp.
Nụ hôn ẩm ướt rơi xuống trước ngực, bàn tay vuốt ve cặp nhũ hoa mê người, nhụy hoa có chút run rẩy. Hiên Viên Triệt há miệng ngậm chặt, đầu lưỡi ngây ngất vòng quanh, nhẹ gặm bầu ngực trắng nõn.
"Ưm . . . Triệt . . . " Nàng không nhịn được mà phát ra hừ nhẹ, hai nhũ phong sớm bị đôi tay hắn chơi đùa xoa nắn vừa nóng lại nhạy cảm. Đầu nhũ bị mút có hơi đau một chút, nhưng đau đớn nhỏ nhặt này lại kích thích tình dục phấn chấn bộc phát thân thể, nàng không nhịn được nhấc lên hai chân, cọ xát nơi riêng tư.
Hiên Viên Triệt rất thích phản ứng của nàng, khóe miệng nhếch lên một chút tươi cười. Gương mặt tuấn tú cực hạn nháy mắt hiện lên tà nịnh ác ý. Hắn dùng tay cùng môi đùa bỡn hai nụ kiều nhũ, ấn bầu ngực trắng noãn xuống cắn mút thỏa thích.
"A!" Nhan Tích Phàm run rẩy, trong mắt dâng lên sương mù, hai chân kẹp chặt chặt hơn.
"Phàm nhi ngoan, mở hai chân." Tay hắn nhẹ nhàng trượt xuống bên dưới, vuốt ve vùng tiết khố, bàn tay đặt ở nơi đó, không ngoài ý muốn chạm vào lớp vải ẩm ướt, hắn tà khí cười một tiếng "Phàm nhi, nàng ướt cả rồi."
Nhan Tích Phàm xấu hổ nhìn chằm chằm Hiên Viên Triệt. Không ngờ một tên hoàng đế tôn nghiêm chính trực như hắn vào lúc này lại không hề kiêng nể, lời nói hạ lưu thế nào cũng đều phun hết ra miệng.
Bị ánh mắt ướt át của nàng nhìn chằm chằm, Hiên Viên Triệt cảm thấy bụng dưới căng thẳng, dục vọng nhức nhói khiến hắn cơ hồ phát đau.
Nàng nhất định không biết bộ dạng nàng lúc này có bao nhiêu mê người. Tròng mắt long lanh mang theo mị hoặc, khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ vì nhiễm màu tình dục mà phiến hồng, còn có cánh môi bị hôn đỏ mọng. Cả người nàng tản ra quyến rũ phong tình quyến rũ người ta.
Hắn thật muốn bất chấp tất cả mà xỏ xuyên qua nàng, chiếm đoạt thân thể mỹ lệ mềm mại phía dưới này, khiến cho nàng khóc lóc rên rỉ, phơi bày hết tất cả kiều mị của nàng.
Nhưng mà hắn luôn có tính nhẫn nại rất tốt, nhịn xuống dục vọng đau đớn, dùng đầu ngón tay nhẹ cọ vào tiết khố ướt át, từng chút từng chút trêu chọc nàng "Phàm nhi, nàng muốn sao ?"
Muốn! Nàng rất muốn!
Thân thể động tình kêu gào đòi được giải phóng, nơi riêng tư có chút tê dại, muốn được vuốt ve, muốn bị hung hăng giày xéo.
Nhan Tích Phàm cắn môi, xấu hổ nhắm mắt lại, từ từ mở rộng hai chân, sau đó nghe thấy Hiên Viên Triệt cười nhẹ. Tên đáng chết này!
Nhìn nàng chậm rãi mở ra hai chân, Hiên Viên Triệt hài lòng nhếch khóe môi, hắn thích bộ dáng nàng không cách nào kháng cự hắn.
Hiên Viên Triệt đưa tay nhẹ nhàng gạt đi tiết khố, ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm khe suối, cánh hoa ướt át, tỏa ra hương vị ngọt ngào mê người.
Nhan Tích Phàm nhắm chặt mi mắt khẽ run. Hô hấp nóng rực của Hiên Viên Triệt nhẹ phả vào nơi tư mật, sau đó lưỡi nóng khẽ liếm.
"A!" Nàng không khỏi kêu thành tiếng, hốt hoảng mở mắt ra, lại thấy Hiên Viên Triệt đang vùi mặt vào giữa hai chân nàng. Miệng ngậm cánh hoa, bờ môi cọ sát, ngón tay dính hoa mật tiến vào hoa cốc, mỗi lần lại càng sâu.
Nàng ưỡn người, thân thể hưng phấn run rẩy, phản ứng nhiệt tình khiêu khích dục vọng nam nhân, ngón tay thon dài bị hoa thịt hút cắn thật chặt, hắn rút ra, lại lần nữa dò vào bằng hai ngón tay, đầu lưỡi hung hăng liếm hoa khẩu, hút hết mật hoa tràn ra vào trong miệng.
Nàng xinh đẹp vui sướng khiến Hiên Viên Triệt điên cuồng, hắn thô bạo cởi xuống y phục trên người. Giờ phút này, hắn chỉ muốn hung hăng tiến vào nàng!
Đôi tay giữ chặt hai chân của nàng, dục vọng phấn chấn chống đỡ cánh hoa đỏ tươi, Hiên Viên Triệt nhìn chằm chằm ánh mắt nàng, mang theo thanh âm khàn khàn đầy dục vọng. "Phàm nhi, ta yêu nàng!"
"A . . . " Thân thể trong nháy mắt bị xuyên qua, thành vách khít khao bị hung hăng tiến vào, nàng có thể cảm nhận được nhịp đập của hắn đang ở bên trong cơ thể nàng, sâu như vậy, khiến nàng gần như không cách nào hô hấp.
Hiên Viên Triệt cũng phát ra tiếng rên, cảm giác dục vọng được thành vách vây quanh thật chặt vô cùng tuyệt vời.
Hắn cắn môi của nàng, ôm nàng càng chặt, để nàng khóa ngồi trên người hắn, lại lần nữa hung hăng xỏ xuyên, một lần lại thêm một lần, hận không thể chôn vào nơi sâu nhất của nàng.
"A!" Hắn vào quá sâu, nàng có loại cảm giác đang bị cắn nuốt: "Khoan! Chậm một chút . . . " Đêm qua mới vừa trải qua một trận kích tình mãnh liệt, nơi tư mật vẫn còn ê ẩm đau, thế nhưng hôm nay hắn lại đòi hỏi điên cuồng như thế, nàng làm sao chịu nổi!
Hắn điên cuồng liếm môi nàng, cắn mút bầu ngực đầy đặn, cánh tay săn chắc ôm nàng thật chặt. Dục vọng dâng trào cuồng liệt ra vào, bức ra nước mắt cùng từng đợt sóng rên rỉ, còn có chỗ kia vì hắn mà chảy ra mật dịch.
Nàng căn bản không còn sức lực kháng cự lại đòi hỏi của hắn, trên thân thể tất cả đều là dấu vết cùng mùi vị của hắn.
Bàn tay hắn nắm một bên kiều nhũ bừa bãi xoa nắn, lôi kéo nụ hoa hồng nhạt mỹ lệ, cảm thụ hoa vách nhanh chóng co rút, bàn tay dùng sức siết chặt bầu ngực.
"A!" Đau đớn khiến nàng cau mày, thân thể run rẩy, lại một đợt sóng cao triều cuốn lấy nàng, hốc mắt ửng hồng lần nữa tràn ra nước mắt.
Hiên Viên Triệt liếm đi nước mắt, bàn tay hạ xuống vuốt ve cái bụng mềm mại, hắn không biết ở trong cơ thể nàng bắn ra mấy lần, hoa huyệt vừa ướt vừa nóng, cơ hồ đều là chất dịch nóng bỏng của hắn.
"Phàm nhi . . . " Hắn khẽ cắn vành tai nàng, nhẹ nhàng rút ra, lại dùng sức tiến vào.
"Ưm . . . " Một cỗ nhiệt dịch quen thuộc bắn vào trong cơ thể nàng, bỏng đến khiến nàng khẽ run, quá nhiều vui thích làm cho nàng hư nhuyễn, không nhịn được toàn thân mềm đi.
"A!" Đột nhiên nàng kinh hoảng trợn to mắt, cảm thấy dục vọng trong cơ thể lại từ từ trở nên cứng rắn.
"Không thể, ta chịu không nổi . . . ngô . . . " Môi nàng lần nữa bị lấp kín.
"Phàm nhi, ta ăn vẫn chưa no." Hiên Viên Triệt tà mị cười, tham lam liếm môi nàng.
Tên hỗn đản! Lần sau đừng mơ trèo lên giường nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.