Xuyên Qua Thành Phu Nhân Của Naraku
Chương 44
Đường Ngọc Hoa
26/08/2016
Lạnh lùng nhìn kẻ không mời mà đến trước mặt, Naraku nhếch miệng cười khinh bỉ :
“ Rốt cuộc cũng không đợi được rồi sao?”
“ Ha, vốn dĩ ta nể tình ngươi đã từng chăm sóc Yuri một thời gian mà tha ngươi một mạng, chỉ hành hạ ngươi một chút, khiến ngươi sống không bằng chết, không ngờ ngươi vẫn ngoan cố muốn đuổi theo nàng ấy… Thế nên, đừng trách ta không cho ngươi cơ hội!” Chinen Kiyoshi híp mắt, ngón tay dài vuốt nhẹ lọn tóc trước người, khóe miệng cũng không quên cong lên tạo thành một nụ cười tàn nhẫn.
“ Ta sớm đã đoán con thỏ đó là có vấn đề, lại chủ quan bỏ qua. Ngươi nói ngươi yêu Yuri, vì sao lại lừa dối nàng? Ngươi cho rằng, bằng cách đó có thể cướp đồ vô dụng đó khỏi tay ta? Nực cười, về tu thêm vài trăm năm nữa đi!” Naraku vừa dứt lời, xúc tua lập tức xuất hiện, một đường phóng thẳng về phía Kiyoshi với tốc độ kinh hoàng. Hồ yêu, là ngươi chọc giận ta…
Kiyoshi sững người kinh ngạc vài giây, sau đó nhanh chóng giơ hai tay lên, từ trong lòng bàn tay xuất hiện một kết giới màu trắng vững chắc bao vây xung quanh. Vốn dĩ là kết giới vô cùng vững chắc, không ngờ xúc tua của Naraku chưa đến năm giây đã xuyên qua, dễ dàng phá vỡ. Hắn cau mày, vừa xoay người né tránh những xúc tua đang đà phóng tới vừa rút ra một cái quạt giấy.
Một tia sắc bén xẹt qua nơi đáy mắt, Kiyoshi vung tay, quạt giấy thoạt nhìn mỏng manh lại mạnh mẽ bay một vòng, lướt qua, chuẩn xác chém đứt tất cả xúc tua đang hướng vào hắn.
“ Ngươi định giết ta với mấy cái thứ vô dụng đó sao? Thật đáng thất vọng, Naraku.” Kiyoshi kiêu ngạo cười phá lên, tà áo trắng không chút nhiễm bẩn càng khiến hắn trở nên đẹp đẽ mặc cho sát khí vẫn không ngừng vờn quanh.
“ Đó chỉ là chút quà cho ngươi mà thôi, Hồ yêu” Naraku bình thản nhìn Kiyoshi, không hề để tâm đến mấy cái xúc tua vừa bị chém đi, tựa như những thứ đó đều không hề liên quan đến hắn…
Lúc này, Naraku đã hoàn toàn trở thành hình dạng thật, các loại yêu quái khác nhau từ trên người hắn tách ra, nhào về phía Kiyoshi…
…
Đặt Yuri nằm xuống dưới gốc cây, Sesshoumaru đứng lặng nhìn nàng một lát rồi gom một đống củi lại, dùng yêu lực đốt lửa. Xong xuôi, hắn rảo bước đi tìm chút trái cây cho nàng. Không nghĩ tới chỉ mới không gặp một thời gian, Yuri tựa hồ càng lúc càng gầy đi, sự vô lo vô nghĩ lúc trước cũng không còn nữa, thay vào đó là một sự tổn thương sâu sắc, sâu sắc đến mức chỉ nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra…
“ Sai lầm lớn nhất của ngươi chính là đã yêu Naraku, ngay từ đầu, loại tình cảm này đã không nên có” Sesshoumaru ngồi xuống bên cạnh, tay vô thức đặt tay lên đầu nàng, vuốt nhẹ mái tóc mềm mại óng mượt. Từ lúc nhìn thấy nàng vì giận dỗi Naraku bóp cổ để uy hiếp lấy ngọc tứ hồn mà mấy ngày suy sụp chán nản, hắn đã nhận ra, trong tâm cô gái bướng bỉnh này đã có tên bán yêu đó… Kể cả lúc nãy, hắn đã nhận ra, khuôn mặt vui vẻ ấy chỉ là lớp ngụy trang mà thôi.
Mà hắn, cũng nhận ra bản thân đã rung động với nàng. Chính hắn cũng không thể hiểu nổi, chỉ là nhìn thấy nàng cười vui vẻ, hắn cũng cảm thấy thoải mái, trong lòng giống như có cái gì đó, vô cùng ấm áp. Thấy nàng buồn bã khóc lóc, hắn lại cảm thấy không vui…
Nhưng mà, hắn hiểu rất rõ, nàng không phải là người có thể gắn kết với hắn cả đời. Bởi vì, trong tâm nàng đã có người khác, tranh giành đều vô ích.
Như vậy, chẳng bằng ở bên cạnh bảo vệ, yêu thương nàng. Đó chính là lựa chọn tốt nhất cho hắn và cả cho nàng.
“ Á !” Đột nhiên ở phía xa xa vang lên tiếng hét của Rin khiến Sesshoumaru giật mình, mày kiếm nhíu lại. Vì sao hắn lại ngửi thấy mùi của Naraku? Nhưng lại rất nhạt… như vậy chắc chắn người đến có khả năng là Kagura hoặc Kanna.
Quay sang nhìn nàng một chút, cuối cùng nhìn sang đống lửa, hắn quyết định sẽ đi cứu Rin. Đống lửa ấy là do yêu lực của hắn tạo ra, yêu quái bình thường nhìn thấy đều sẽ tránh xa, bây giờ Rin đang gặp nguy hiểm, hắn không thể chần chừ thêm nữa…
Rin đối với hắn vô cùng quan trọng, hắn không thể bỏ mặc…
Rất nhanh ta sẽ quay lại, Yuri.
…
Trong rừng một mảnh vắng lặng, một cơn gió chợt thổi qua khiến ngọn lửa màu xanh khẽ lay động…
Một tiếng ‘soạt’ vang lên, dưới màn đêm đen xuất hiện một nam tử vận bạch y, toàn thân tỏa ra một quang mang nhẹ nhàng hòa lẫn với yêu khí nhàn nhạt như có như không.
Nam tử tiến lại gần, đưa tay bế Yuri từ dưới đất lên, nét mặt khó hiểu lẩm bẩm :
“ Nếu như nàng biết được, ta đã moi lấy tim của Naraku, thiêu hủy thân thể hắn, hoàn toàn khiến hắn tan thành tro bụi, nàng sẽ có phản ứng như thế nào, Yuri?”
“ Rốt cuộc cũng không đợi được rồi sao?”
“ Ha, vốn dĩ ta nể tình ngươi đã từng chăm sóc Yuri một thời gian mà tha ngươi một mạng, chỉ hành hạ ngươi một chút, khiến ngươi sống không bằng chết, không ngờ ngươi vẫn ngoan cố muốn đuổi theo nàng ấy… Thế nên, đừng trách ta không cho ngươi cơ hội!” Chinen Kiyoshi híp mắt, ngón tay dài vuốt nhẹ lọn tóc trước người, khóe miệng cũng không quên cong lên tạo thành một nụ cười tàn nhẫn.
“ Ta sớm đã đoán con thỏ đó là có vấn đề, lại chủ quan bỏ qua. Ngươi nói ngươi yêu Yuri, vì sao lại lừa dối nàng? Ngươi cho rằng, bằng cách đó có thể cướp đồ vô dụng đó khỏi tay ta? Nực cười, về tu thêm vài trăm năm nữa đi!” Naraku vừa dứt lời, xúc tua lập tức xuất hiện, một đường phóng thẳng về phía Kiyoshi với tốc độ kinh hoàng. Hồ yêu, là ngươi chọc giận ta…
Kiyoshi sững người kinh ngạc vài giây, sau đó nhanh chóng giơ hai tay lên, từ trong lòng bàn tay xuất hiện một kết giới màu trắng vững chắc bao vây xung quanh. Vốn dĩ là kết giới vô cùng vững chắc, không ngờ xúc tua của Naraku chưa đến năm giây đã xuyên qua, dễ dàng phá vỡ. Hắn cau mày, vừa xoay người né tránh những xúc tua đang đà phóng tới vừa rút ra một cái quạt giấy.
Một tia sắc bén xẹt qua nơi đáy mắt, Kiyoshi vung tay, quạt giấy thoạt nhìn mỏng manh lại mạnh mẽ bay một vòng, lướt qua, chuẩn xác chém đứt tất cả xúc tua đang hướng vào hắn.
“ Ngươi định giết ta với mấy cái thứ vô dụng đó sao? Thật đáng thất vọng, Naraku.” Kiyoshi kiêu ngạo cười phá lên, tà áo trắng không chút nhiễm bẩn càng khiến hắn trở nên đẹp đẽ mặc cho sát khí vẫn không ngừng vờn quanh.
“ Đó chỉ là chút quà cho ngươi mà thôi, Hồ yêu” Naraku bình thản nhìn Kiyoshi, không hề để tâm đến mấy cái xúc tua vừa bị chém đi, tựa như những thứ đó đều không hề liên quan đến hắn…
Lúc này, Naraku đã hoàn toàn trở thành hình dạng thật, các loại yêu quái khác nhau từ trên người hắn tách ra, nhào về phía Kiyoshi…
…
Đặt Yuri nằm xuống dưới gốc cây, Sesshoumaru đứng lặng nhìn nàng một lát rồi gom một đống củi lại, dùng yêu lực đốt lửa. Xong xuôi, hắn rảo bước đi tìm chút trái cây cho nàng. Không nghĩ tới chỉ mới không gặp một thời gian, Yuri tựa hồ càng lúc càng gầy đi, sự vô lo vô nghĩ lúc trước cũng không còn nữa, thay vào đó là một sự tổn thương sâu sắc, sâu sắc đến mức chỉ nhìn thoáng qua cũng có thể nhận ra…
“ Sai lầm lớn nhất của ngươi chính là đã yêu Naraku, ngay từ đầu, loại tình cảm này đã không nên có” Sesshoumaru ngồi xuống bên cạnh, tay vô thức đặt tay lên đầu nàng, vuốt nhẹ mái tóc mềm mại óng mượt. Từ lúc nhìn thấy nàng vì giận dỗi Naraku bóp cổ để uy hiếp lấy ngọc tứ hồn mà mấy ngày suy sụp chán nản, hắn đã nhận ra, trong tâm cô gái bướng bỉnh này đã có tên bán yêu đó… Kể cả lúc nãy, hắn đã nhận ra, khuôn mặt vui vẻ ấy chỉ là lớp ngụy trang mà thôi.
Mà hắn, cũng nhận ra bản thân đã rung động với nàng. Chính hắn cũng không thể hiểu nổi, chỉ là nhìn thấy nàng cười vui vẻ, hắn cũng cảm thấy thoải mái, trong lòng giống như có cái gì đó, vô cùng ấm áp. Thấy nàng buồn bã khóc lóc, hắn lại cảm thấy không vui…
Nhưng mà, hắn hiểu rất rõ, nàng không phải là người có thể gắn kết với hắn cả đời. Bởi vì, trong tâm nàng đã có người khác, tranh giành đều vô ích.
Như vậy, chẳng bằng ở bên cạnh bảo vệ, yêu thương nàng. Đó chính là lựa chọn tốt nhất cho hắn và cả cho nàng.
“ Á !” Đột nhiên ở phía xa xa vang lên tiếng hét của Rin khiến Sesshoumaru giật mình, mày kiếm nhíu lại. Vì sao hắn lại ngửi thấy mùi của Naraku? Nhưng lại rất nhạt… như vậy chắc chắn người đến có khả năng là Kagura hoặc Kanna.
Quay sang nhìn nàng một chút, cuối cùng nhìn sang đống lửa, hắn quyết định sẽ đi cứu Rin. Đống lửa ấy là do yêu lực của hắn tạo ra, yêu quái bình thường nhìn thấy đều sẽ tránh xa, bây giờ Rin đang gặp nguy hiểm, hắn không thể chần chừ thêm nữa…
Rin đối với hắn vô cùng quan trọng, hắn không thể bỏ mặc…
Rất nhanh ta sẽ quay lại, Yuri.
…
Trong rừng một mảnh vắng lặng, một cơn gió chợt thổi qua khiến ngọn lửa màu xanh khẽ lay động…
Một tiếng ‘soạt’ vang lên, dưới màn đêm đen xuất hiện một nam tử vận bạch y, toàn thân tỏa ra một quang mang nhẹ nhàng hòa lẫn với yêu khí nhàn nhạt như có như không.
Nam tử tiến lại gần, đưa tay bế Yuri từ dưới đất lên, nét mặt khó hiểu lẩm bẩm :
“ Nếu như nàng biết được, ta đã moi lấy tim của Naraku, thiêu hủy thân thể hắn, hoàn toàn khiến hắn tan thành tro bụi, nàng sẽ có phản ứng như thế nào, Yuri?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.