Xuyên Qua Thành Vị Hôn Thê Của Vai Ác
Chương 63
Độc Bộ Thiên Hạ
15/09/2020
Sau
khi tiết mục phát ra, tiếng tăm của Hạ Noãn cũng nhanh chóng dâng lên,
giá trị con người cũng nước lên thì thuyền lên, không ít gameshow đều
vứt tới cành ôliu, hy vọng cô có thể lên tiết mục, giá cả đều nói thẳng
sẽ thương lượng tốt.
Nhưng đều bị Hạ Noãn cự tuyệt.
Trong lúc này, người Hạ gia cũng tới đi tìm Hạ Noãn rất nhiều lần, chỉ là mỗi lần đều bị Hứa Tĩnh một người đi ra ngoài tùy tiện thỉnh một bữa cơm rồi không tiếng động đuổi về.
Dần dà, quả nhiên bất mãn.
Loại bất mãn này, khi ngày kết hôn của Hạ Tuấn đã được định ra, đến mời Hạ Noãn cùng mẹ con Thịnh gia tham dự thì bị cự tuyệt, đã đạt tới đỉnh.
Hạ Noãn không rõ bọn họ vì cái gì bám riết không tha.
Nói thật, biết rõ thái độ của Hạ Noãn rồi, tiền nhận được cũng đủ nhiều, hoàn toàn có thể dùng một trăm vạn kia làm được quá nhiều việc, chỉ là lòng người không bao giờ thấy đủ.
Ngay khi tiết mục lữ hành phát ra, danh tiếng của Hạ Noãn đã đạt tới mức cao nhất, lúc này cơ hồ mỗi người đều biết đến cô.
Thân là người nhà mẹ để, bọn họ không có một chút chỗ tốt.
Hạ Tuấn đi ra ngoài nói với người ta là mình là anh trai của Hạ Noãn, vợ chồng Hạ Hồng Kiện nói đây là con gái bọn họ, nhưng không ai tin tưởng.
Thậm chí cười nhạo bọn họ "Đừng si tâm vọng tưởng, cô gái này vừa nhìn là biết xuất thân từ gia đình tốt đẹp, bằng không làm sao có thể có nhiều tài nghệ như vậy."
Mấy câu nói này đều làm đám người Hạ gia tức muốn hộc máu, cuối cùng trực tiếp tìm phóng viên tới.
Lúc đầu, Hạ Tuấn chỉ là có ý báo thù, liên hệ phóng viên qua Weibo, trực tiếp nhắn tin: tôi có tin đen về Hạ Noãn, có muốn không ?
Phóng viên vừa nghe là về Hạ Noãn, cũng rất có hứng thú, nhìn đến tin nhắn này xong lập tức hồi đáp: bảo đảm chính xác không hay chỉ là lời đồn ? muốn bị kiện à ?
Hạ Tuấn cười lạnh: tuyệt đối có chứng cứ.
Phóng viên lập tức hẹn người ra gặp mặt.
Này vừa thấy mặt, đi vào Hạ gia, tất cả chứng cứ đều bày ở trước mắt, không đến phiên phóng viên không tin.
"Mẹ nó, Hạ Noãn này cũng thật sự nhẫn tâm như vậy ?" đôi mắt phóng viên đều trừng lớn, vẻ mặt tò mò, thân là minh tinh, vậy mà lại không màng một chút đến người nhà !
Cha ư Hạ gia có chút không được tự nhiên, nhưng dưới yêu cầu của Hạ Tuấn, vẫn là nói "Đương nhiên, từ khi bám được lên người Thịnh Ngật, nó đều chưa một lần về nhà, cậu không tin thì hỏi hàng xóm là biết liền, đã hơn một năm nay có khi nào thấy Hạ Noãn trở về ? Càng miễn bàn chúng ta đem nó nuôi lớn như vậy, tiền dưỡng lão cho cha mẹ đều không cho"
Phóng viên tiếp tục hỏi một ít vấn đề bén nhọn.
Hạ gia cha mẹ cũng là nghẹn một thời gian dài, hiện tại có người tình nguyện báo thù cho bọn họ, ngay từ đầu còn có chút ngượng ngùng, nhưng chờ mở miệng ra, ngoài miệng càng thêm không có then cửa, thành công đem Hạ Noãn đắp nặn thành một con nhỏ ngại bần ái phú, cô phụ cha mẹ thân nhân.
Vì chứng minh mức độ đáng tin còn kéo mấy thân thích khác của Hạ gia tới chứng minh.
Ông bà Hạ Noãn thậm chí đều không muốn nhắc tới cô.
Cô Hạ Noãn, Hạ Trân, nhắc tới tới đứa nhỏ này liền lắc đầu.
Phóng viên hưng phấn nhìn bọn họ càng mạnh tay viết nhiều hơn, camera trong tay chớp nháy liên tục, ghi lại hết thảy, mặt đều đỏ lên.
Cùng ngày sau khi phóng viên trở về, liền tức tốc đem tư liệu chỉnh đốn tập hợp lại, chuẩn bị trực tiếp làm một trận thật lớn, cũng không nghẹn, chỉ sợ bị người khác đoạt đi mất tin nóng, lại nói cái tờ báo lá cải của bọn họ cũng không được mấy fans.
Vì thế buổi tối 8 giờ rưỡi, một tin tức đem pha về Hạ Noãn lập tức xuất hiện, lấy tốc độ cực nhanh lan tràn đến toàn bộ internet, giống như lúc trước tin Thịnh Ngật cầu hôn Hạ Noãn.
Lúc này đây, nhìn thấy những video đó, tin tức đó, các anh hùng bàn phím bắt đầu bẻ tay răn rắc bước vào cuộc chiến nhục mạ Hạ Noãn.
'Hạ Noãn nhân phẩm bại hoại, lăn ra khỏi giới giải trí đi !'
'Rác rưởi Hạ Noãn, tẩy chay mấy phim điện ảnh, gameshow có Hạ Noãn tham dự!'
'Này rốt cuộc có phải là sự thật hay không ? Hạ Noãn tỷ lên tiếng đi!'
'Hạ Noãn, rời Thịnh Ngật đi, cầu ngươi buông tha hắn đi'
'Uổng công ta lúc trước còn cảm thấy Hạ Noãn người tốt, thiện lương, đối với Thịnh Ngật không rời không bỏ, nguyên lai chỉ là bởi vì tiền người ta'.
Đương nhiên mấy chuyện này Hạ Noãn vẫn không biết.
Nhưng Thịnh Ngật thời thời khắc khắc chú ý internet, càng chú ý tin tức về Hạ Noãn, tin tức truyền đến hắn liền ngay lập tức phát hiện, sau đó đem tin này cho Hạ Noãn xem.
Thịnh Ngật có chút xin lỗi "Xin lỗi, anh không chú ý tới Hạ gia bên kia."
Ai biết, cha mẹ Hạ gia còn dám làm ra chuyện như vậy ?
Lúc trước bọn họ đối với Hạ Noãn như thế nào, thật cho rằng đã qua thì không ai biết sao ?
Thịnh Ngật thực tức giận, nhưng đây lại là cha mẹ ruột của Hạ Noãn, trước khi động thủ tất nhiên là muốn đem hết thảy đều nói cho cô.
Xem xong mấy tin tức này cũng mấy đánh giá của cư dân mạng, Hạ Noãn đạm mạc ngước mắt, nhìn Thịnh Ngật, có chút nghi hoặc hỏi "Anh thật sự không có chút nghi ngờ em lúc đầu không rời bỏ anh là bởi vì tiền sao ?"
Thịnh Ngật ôm lấy cô "Em cho là anh bị ngốc sao? anh lúc đó có đồng nào ?"
Hạ Noãn cười cười, cọ cọ ngực hắn, người lập tức mềm ra "Ừ, vậy là đủ rồi, người em để ý chỉ có anh và mẹ thôi, cho nên chỉ cần hai người không chán ghét em là được."
Thịnh Ngật lại lắc đầu, cánh môi ấn lên trán của cô, thanh âm nhu đến không được "Nhưng anh không muốn để mấy người không hiểu rõ chuyện tuỳ ý hạ nhục em, Hạ Hạ, anh.."
Hắn dừng một chút, EQ hắn thấp, hắn cũng biết, không biết phải nói như thế nào, nếu nói hắn phải đối phó người nhà của cô, cô cũng sẽ có chút khó chịu không ?
Nhưng mà Hạ Noãn sắc mặt không đổi, trực tiếp tiếp lời hắn "Ừ, được thôi, anh đi làm đi, đều giao cho anh, lần này anh bảo hộ em nha."
Cô ngửa đầu nhìn hắn, trong con ngươi trong trẻo tràn đầy dung nhan tuấn lãng của người trước mặt, trong mắt người đàn ông ấy còn đầy lo lắng, Hạ Noãn nhìn thấy trong lòng đều ngọt đến run lên.
Cô không phải người của thế giới này, tu sĩ thì không bao giờ phải e ngại lời ong tiếng ve, vì cuộc sống của bọn họ chính là tu tâm.
Với tất cả những gì Hạ Noãn đã trải qua, đã tôi luyện cho trái tim cô thật mạnh mẽ, có thể bảo hộ cô không bị mấy thứ đồn đại vớ vẩn gây thương tích, có thể kiên định làm việc bản thân phải làm. Lần này cũng như vậy, cô thật ra không để bụng, chỉ là Thịnh Ngật lại thay cô để ý. Có một người tình nguyện đứng ra bảo vệ cô, nhưng cảm giác này không giống như cảm giác cô đối với sư phó, làm lòng cô tràn đầy ngọt ngào.
Thịnh Ngật bị cô nhìn đến lòng mềm như nước, đặc biệt là lúc này, người con gái trước mắt đang muốn hắn bảo vệ cô.
Cỗ nhiệt huyết trong lòng ngực Thịnh Ngật như muốn tràn ra tới, hắn dùng sức ôm người trước mặt một cái thật chặt, như là muốn đem người ấn sâu vào cơ thể của mình. Hồi lâu sau, hắn chậm rãi buông xuống một cái hôn trên trán cô, lúc này mới lưu luyến không rời ra cửa.
Lúc gần đi, hắn còn dặn dò Hứa Tĩnh "Mẹ, hai ngày này mẹ cũng đừng ra cửa, chờ chuyện này qua đi rồi nói sau, muốn mua đồ ăn gì thì dùng cơm hộp, hoặc là gọi điện cho tiểu Ngô, bảo hắn mang lại đây, đến lúc đó con cho hắn thêm một phần tiền lương chắc là được rồi."
Tiểu Ngô chính là người mỗi buổi sáng đều gió mặc gió, mưa mặc mưa mang trái cây tươi ngon mới mẻ lại đây cho bọn họ.
Hứa Tĩnh bình tĩnh gật đầu "Ừ, đi đi, mấy trò kiểu này cũng không phải mẹ mày lần đầu tiên mới thấy, yên tâm."
Loại gây rối như thế này làm sao có thể dọa đến bà.
Lúc trước Thịnh Ngật xảy ra chuyện, trận đó mới gọi là đáng sợ kìa.
Đám người đó giống như phát điên lên rồi, đều ẩn nấp rình mò, thập chí thiếu chút nữa đột nhập vào nhà bà, làm bà suýt chút phải báo cảnh sát.
Lại nói qua đoạn thời gian như vậy ít nhiều cũng có kinh nghiệm, sau khi từ bệnh viện trở về liền cố ý tăng mạnh công tác bảo an.
Thịnh Ngật cười cười, cuối cùng đưa mắt nhìn Hạ Noãn, xong xoay người ra cửa.
Đương nhiên việc thu thập chứng cứ để phản bác cái tin tức kia cũng không phải một ngày có thể làm thành.
Chỉ là sáng sớm hôm sau, liền có một tài khoản Weibo đăng bài có đính một đoạn ghi âm.
Đoạn ghi ân đó là do bác tài xế trung niên ngày nào tình cờ chở cha mẹ Hạ gia từ Thịnh Gia về ghi lại, nội dung thật rõ ràng câu chuyện phiếm của hai người bọn họ.
Trong đoạn ghi âm này, khẩu khí của bọn họ hoàn toàn khác một trời một vực với cái video trong tay phóng viên đã phát ra hôm trước.
Khắc nghiệt, tính kế, so đo, tìm mọi cách lợi dụng đứa con gái không để bụng này.
Cái ghi âm trên thực tế cũng không thể cải biên cái gì, nhưng cư dân mạng sau khi nghe xong, vẫn phát ra rất nhiều nghi hoặc.
'Không phải nói Hạ Noãn vẫn luôn chưa cho trong nhà một đồng nào sao ? một trăm vạn còn chưa đủ?'
'Trong đó còn có 50 vạn là lễ hỏi, vậy mà cư nhiên đem tiền lễ hỏi lấy đi như đúng rồi, đây đúng là chuyện cha mẹ thương con gái nên mới làm ấy nha !'
'Tôi thật sự đối với việc Hạ gia quyết liệt bảo Hạ Noãn bất hiếu nhất thời sinh ra hoài nghi.'
'Lầu trên, +1 đi'.
Đương nhiên, chỉ có vậy không hơn, muốn hoàn toàn lật đổ là không có khả năng.
Lúc này, Thịnh Ngật phát ra chứng cứ.
Một đoạn video thật dài đem hết thảy chân tướng lột ra trần trụi.
Người đầu tiên là bạn học tiểu học của Hạ Noãn : 'tôi cùng Hạ Noãn là bạn tiểu học, sở dĩ lâu như vậy còn có thể nhớ được Hạ Noãn rõ ràng là bởi vì cô ấy quá thảm. Không chính mắt trông thấy thì quả thật không tin nổi, thời đại này rồi còn có người trọng nam khinh nữ đến mức độ đó! Cùng là một cục thịt từ trên một người mẹ rơi ra, anh trai thì mặc quần áo mới mấy trăm đồng, em gái phải mặc đồ rách rưới, vậy mà cũng không thèm mua thêm một bộ, nguyên một học kỳ đều mặc một bộ đồ duy nhất, nếu không phải trường tiểu học của chúng ta không khí đơn thuần, cô ấy khẳng định bị cười nhạo chết.'
Người thứ hai là bạn cấp hai của Hạ Noãn: 'Hạ Noãn trong ấn tượng của tôi là cô bé rất rất gầy, không có tiền tiêu vặt, là học sinh duy nhất trong trường học mang cơm theo đi học. Bởi vì trong nhà không cho tiền cơm, hơn nữa cũng không thấy cô ấy mang theo thịt được mấy lần, lần nào cũng thấy mang toàn rau xanh, riết rồi người lớn lên như cọng giá đậu.'
Người thứ ba...
Thứ tư...
Thứ năm là thầy giáo cấp ba của Hạ Noãn, hắn mang mắt kính , nhìn hào hoa phong nhã, là hình tượng học giả ôn hòa, nói chuyện cũng nhẹ nhàng từ tốn, chỉ là khi bất đầu nói về cha mẹ Hạ gia, lại tỏ vẻ mặt bất đắc dĩ: 'đứa nhỏ này ta nhớ rõ, là đứa bé có thành tích học tập tốt nhất trong lớp ta hồi ấy, nhưng mà thật đáng tiếc, nó chỉ thi vào sư phạm, vì cái gì mà thi vào sư phạm thì đơn giản chỉ vì sư phạm thì tiện, học bổng cũng nhiều, bởi vì ba mẹ nó không muốn cho nó đi ra ngoài làm việc, cảm thấy con gái thì không cần học cao. Ta thật sự hoài nghi là bọn họ không muốn để con gái mình học giỏi hơn con trai quá nhiều thì phải. Nếu lúc trước không phải mấy thầy cô giáo chúng ta âm thầm gom góp, học phí đại học năm nhất của nó đều không đóng được. Nhưng mà con bé này cũng là đứa rất tốt, sau khi vào đại học đi làm thêm kiếm tiền, sau đó không lâu đều trả lại hết, nhưng nó lại gầy như bộ xương luôn, khẳng định mấy đồng tiền đó đều là do nó cố sức đi làm thêm với nhịn ăn nhịn uống tiếc kiệm được.
Người thứ sáu....
Mười mấy người, đều sau khi nghe nói là trợ giúp Hạ Noãn, tất cả đều nguyện ý ra mặt.
Ở trong miệng bọn họ, lời nói vô cùng đơn giản, nhưng các cư dân mạng đều có thể tưởng tượng ra một con bé đáng thương không được coi trọng, bộ dáng giãy giụa, suy nghĩ tìm cách được đi học.
Nhất thời, trong lòng chợt đau nhói.
Trọng nam khinh nữ, những việc này nơi nào cũng có.
Chỉ là ở xã hội hiện đại này, ở gia đình một đôi vợ chồng công nhân viên, không nói điều kiện sống quá tốt, cũng không đến mức để con gái mình chịu khổ đến như vậy. Buộc một cô gái chưa đến mười tám tuổi phải bắt đầu đi tìm việc làm thêm để kiếm tiền sinh hoạt phí, còn phải đảm bảo thứ hạng của bản thân luôn đủ mức nhận học bổng.
Trừ những người này, còn có chuyện mọi người quay sang nhìn Hạ Tuấn.
Một mẹ đẻ ra, một gia đình lớn lên.
Khác biệt lại rõ ràng như vậy, không thể không làm người ta cảm giác được đôi cha mẹ này cũng thuộc hàng "cực phẩm".
Cái video dài này ra tới, dư luận trên mạng dễ dàng đã bị đảo lộn.
Không có bào chữa, không có nghi hoặc, ngay lúc này, vô cùng đơn giản xác nhận như vậy, Hạ Noãn mới là người bị oan uổng.
'Nói thật, cha mẹ như vậy, tôi khẳng định sẽ không cho một trăm vạn, nhiều nhất đem công sinh dưỡng tính một chút, nhiều lắm hai mươi vạn là dư bù rồi.'
'Phục, không nghĩ tới năm 2012 rồi còn có người như vậy tồn tại'.
'Trong nhà cũng thật sự không phải tình huống khó khăn, thu không đủ chi gì, vậy mà có thể làm ra loại chuyện cực đoan này, cô gái này kiếp trước là kẻ thù của các ngươi quá!'
'Rốt cuộc cũng là cha mẹ, có như thế nào đi nữa cũng không thể không liên hệ chứ !'
'Huynh đệ lầu trên, cho một trăm vạn còn không đủ sao ? đây là muốn thêm nhiêu nữa ?'
'Hạ Noãn, thực xin lỗi, lúc trước hiểu lầm cô'
Hết thảy hết thảy đều nhao nhao lên, như là có người đưa cảm xúc bọn họ bay lên tới đỉnh điểm, đột nhiên lại có thêm một cái xoay hướng ngược lại.
Phảng phất như đang bị người ta đùa bỡn.
Các cư dân mạng liền đâm ra có cảm giác chán ghét cực độ đối với Hạ gia.
Mà Hạ Tuấn, người đang yên vị ở một vị trí khá tin cậy trong một công ty lớn, sau khi chuyện này phát sinh, Hạ Tuấn ở trong công ty cũng sống như bị tra tấn.
Sau đó không được mấy ngày, Hạ Tuấn liền nhận được cảnh cảo của thủ trưởng "Cậu như vậy đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của công ty, còn ảnh hưởng đến trạng thái làm việc của các đồng sự. Nể tình cậu ở công ty lâu như vậy, hy vọng cậu về sau thận trọng từ lời nói đến việc làm, ngoan ngoãn làm tốt vị trí của mình đi. Còn tranh cử chức chủ quản tháng sau, cậu cũng không cần tham gia."
Hạ Tuấn mặt trắng bệch, không nghĩ tới sự tình sẽ náo loạn đến nước này.
Hắn thật sự không chú ý tới hoá ra nhà bọn họ trách móc Hạ Noãn nặng nề đến vậy.
Sau khi ra khỏi phòng thủ trưởng, cũng rời đi công ty, Hạ Tuấn vẫn không thể cam lòng.
Ở trong trí nhớ của hắn, rõ ràng cảm giác tồn tại của Hạ Noãn tuy rằng hơi yếu, nhưng cũng theo chân bọn họ ăn ăn uống uống đó thôi, không đến mức khác biệt lớn như vậy.
Hạ Tuấn có chút hoảng hốt, ký ức tựa hồ trôi về thật lâu thật lâu trước kia.
Hắn có một lần về nhà, bộ đồ thể thao chơi bóng bị rách, hắn tiện tay liền ném đi, lại thấy Hạ Noãn nhặt về, im lặng lấy kim chỉ vá lại những đường rách, làm thành cái áo rộng thùng thình, giặt sạch sau đó mặc thành áo ngủ.
Lần đầu tiên khi hắn thấy, còn cười nhạo một phen "Trời, con gái không biết xấu hổ, mặc đồ rách tao không cần."
Hạ Noãn lúc ấy có phản ứng gì đâu.
Chỉ thấy cô cúi đầu, thực xấu hổ đứng yên tại chỗ không dám động, nhỏ giọng nói "Em không có áo ngủ."
Đúng vậy, cô không có áo ngủ, cô cũng nhắc đến một lần rồi, nhưng mẹ cô nói "Chỉ là một đứa con gái, còn bày đặt áo ngủ với áo thức, quần áo mày cũng đâu phải không đủ mặc, suốt ngày chỉ biết lãng phí tiền, tiền trong nhà này đều phải lo cho anh mày."
Hắn cũng lại lần nữa cười nhạo một phen, một chút xíu đều không cảm thấy không thích hợp.
Chính là hiện tại, Hạ Tuấn giống như hiểu rõ rồi.
Rất nhiều chuyện trong suốt hơn hai mươi năm, hắn nhìn đã thành thói quen. Cái quan niệm em gái là không thể tiêu cho quá nhiều tiền, tiền toàn bộ là của hắn, thật ra người khác không cách nào tiếp thu.
Khó trách mấy nữ đồng sự trong công ty đều không muốn có quan hệ gì với hắn.
Ngay từ đầu còn đỡ đỡ, rốt cuộc bề ngoài của hắn cũng dễ coi.
Chỉ là sau khi tiếp xúc vài ngày sau, loại tình huống này thường thường liền sẽ biến thành mọi người ghét bỏ hắn.
Đương nhiên loại quan hệ thay đổi như thế này giữa nam nữ thường biểu hiện không rõ ràng, đàn ông cũng không để bụng này nọ quá nên hắn chưa bao giờ thật sự chú ý.
Chỉ là lúc này đây, lại xảy ra vấn đề.
Hạ Tuấn nghĩ thông suốt rất nhiều việc, phảng phất cảm thấy khó chịu như ăn trúng ruồi bọ.
Lúc này chuông điện thoại lại vang lên.
Là Triệu Đồng, vị hôn thê của hắn.
Hắn nghi hoặc bắt máy, âm thanh của Triệu đồng vang lên "Chúng ta chia tay đi, không nghĩ tới nhà của anh lại là cái dạng người này, lỡ như về sau tôi sinh ra con gái, không khéo phải bị mẹ chồng tra tấn đến chết, không hẹn gặp lại."
Nói xong lập tức ngắt máy.
Hạ Tuấn há hốc mồm nhìn màn hình di động, thậm chí đầu óc cũng chưa phục hồi tinh thần lại.
Từ ngày hôm đó, Hạ Tuấn đi làm mỗi ngày đều cực kỳ khó chịu, nếu không phải luyến tiếc công ty tiền lương không tệ, hắn đã sớm nghỉ rồi.
Chỉ là về đến nhà, thấy lại hai người không đi làm là Hạ Hồng Kiện cùng Trương Vân Phương.
Sắc mặt hai người căng thẳng, thấp thỏm bất an.
Thấy hắn trở về, lập tức run rẩy đứng dậy kéo hắn tay hỏi "Tại sao lại như vậy ? bọn họ như thế nào biết được tình huống của nhà của chúng ta?Hiện tại bọn họ đều nói chúng ta không đúng, nên làm cái gì bây giờ ? Mẹ muốn giải thích, rốt cuộc nó chỉ là con gái, trong nhà về sau khẳng định là con trai mới kế thừa gia nghiệp, làm sao có thể để nó xài tiền của con được chứ !!"
Hạ Tuấn gầm nhẹ nói "Câm miệng cái gì kêu là tiền của tôi đi ! Vậy tất cả bà đều cho tôi hết à ? Nếu đã không muốn có con gái thì đừng đẻ ra. ai bảo bà một hai phải đẻ ra cho bằng được !!"
Trương Vân Phương bị rống đến sắc mặt trắng bệch, sợ hãi lui về phía sau hai bước, khiếp đảm nhìn con trai, yếu ớt nói "Con...con đừng nóng giận"
Hạ Tuấn cười lạnh "Tôi làm sao có thể không tức giận ? Nếu không phải các người cả ngày nhồi nhét vào đầu tôi mấy tư tưởng trọng nam khinh nữ đó, tôi làm sao biến thành như bây giờ ? làm sao Đồng Đồng nhất định phải chia tay với tôi ?"
Hạ Hồng Kiện mờ mịt nhìn con trai, thấp giọng nói "Chúng ta cũng là vì tốt cho con, rốt cuộc người ta đều nói là 'nhi tử dưỡng lão tống chung'(*)"
(*)nhi tử dưỡng lão tống chung: con trai nuôi cha mẹ, đưa tang cho cha mẹ.
"Hiện tại là thời đại nào rồi? Các người ngẫm lại mình một chút xem! Nếu lúc trước các người đối xử tốt với Hạ Noãn một chút, hiện tại nó kiếm được tiền làm sao chả cho chúng ta một phần ? Hiện tại nó hoàn toàn không có một chút cảm tình đối với chúng ta, giờ làm gì? đem người bức đến tuyệt lộ sao ?"
Trương Vân Phương bị từng câu từng tiếng chỉ trích của con trai bức cho lui về phía sau, cuối cùng vô lực ngã vào trên sô pha, cũng có chút hối hận. Hình như con trai bà nói đúng rồi, Hạ Noãn tính tình ngoan ngoãn, từ nhỏ đều là như vậy, bọn họ không cho đều sẽ không đòi đến lần thứ hai.
Thành tích học tập cũng luôn tốt, thầy cô giáo đều nói Hạ Noãn là Thanh Hoa Bắc Đại liêu.
Chỉ là bọn hắn vẫn luôn luyến tiếc tiêu tiền cho Hạ Noãn, cảm thấy tiêu đi một phân đều như cắt một miếng thịt ở trên người, nhưng nếu mua cho con trai quần áo một hai trăm đồng, sau này lớn thì mua giày chơi bóng một hai ngàn đồng, tuy rằng thịt đau q bọn họ đều có thể chấp nhận.
Chính là nếu là bọn họ đối xử bình đẳng, Hạ Noãn có thể hiện tại hiếu thuận với bọn họ.
Cô có tiền đồ như vậy.
Trương Vân Phương không thể tin được, cũng không muốn tin tưởng, bà vẫn không quá nguyện ý thừa nhận chính mình đã sai suốt vài thập niên, thấp giọng nói "Không có đâu, nó không có nhẫn tâm vậy đâu, nếu như vậy đã để ý không cho chúng ta được món hời rồi !"
Nếu thật là như vậy, thì tiền trong thẻ ngân hàng lại nói như thế nào ?
Chuyện này sau khi Thịnh Ngật nhanh chóng vả mặt l, liền chậm rãi rơi xuống.
Ngày hôm sau, nhóm phóng viên chầu chực canh giữ biệt thự Thịnh gia liền đều rời đi.
Những ngày tháng của Hạ Noãn lại lần nữa khôi phục lại bình thường, thường xuyên chạy qua chạy lại hai bên biệt thự, bán hoa, cuộc sống gia đình trước sau như một đều hạnh phúc.
Năm mới lại sắp đến.
Giới giải trí nổi lên một ngôi sao mới: nữ chính của quyển tiểu thuyết Chu Ngưng Nhuỵ.
Cô ta lấy thân phận là fans ruột của Thịnh Ngật cùng với thực lực ưu tú, còn có trời sinh có được vô số tài lẻ hấp dẫn fans, tài năng biểu hiện hết trong cuộc tuyển chọn nhân tài, thành công đoạt được quán quân.
Cô nương này nhiều lần công khai tỏ vẻ thích thần tượng, muốn được cùng một công ty với thần tượng.
Hạ Noãn cũng không phản ứng, chỉ là sau khi Thịnh Ngật biết được, tuy rằng không có đi liên hệ, nhưng cũng vì làm Hạ Noãn ghen, về nhà cố ý nói cho cô nghe.
Hạ Noãn lúc này mới bừng tỉnh, trục thời gian trong tiểu thuyết đã đến nơi đây.
Một năm nay là năm cô quật khởi ở giới giải trí, nhưng trên thực tế, cô cũng không chú ý giới giải trí, cũng không nhớ rõ mấy chuyện này.
Nam chính là Ninh Nhất Chu, nữ chính đã xuất hiện, lần này cô ta sẽ không đắc tội Thịnh Ngật, nhưng căn cứ vào mấy chi tiết máu chó trong tính cách nữ chính truyền thống, vẫn sẽ có một đống người bị cô ta đắc tội, sau đó khi dễ cô ta, cuối cùng ngược lại càng làm cho cô ta toả sáng.
Hạ Noãn mới nghe thấy tên này, ngây ra một lúc, nguyên bản dung nhan đang cười liền hạ xuống một ít.
Thịnh Ngật thấy cả kinh, vội lấy lòng ôm cô bảo đảm "Đừng nóng giận, đừng nóng giận, anh cùng với cô ta không quan hệ, em yên tâm, chỉ có em thôi. Em xem tiết mục tuyển tú cũng sắp kết thúc rồi, anh còn chưa đi tiếp xúc cô ta, cô ta gợi ý muốn ký hợp đồng với công ty chúng ta, anh cũng chưa để ý tới, kệ ai muốn ký thì ký đi."
Hạ Noãn bật cười, nắm bàn tay to của hắn, lắc đầu nói "Cô ta hẳn là có thể nổi đấy, ký với cô ta đi, có thể kiếm thêm tiền sao lại chê chứ."
Lúc này lại đến phiên Thịnh Ngật không thoải mái "Em làm sao biết được ? Em chú ý cô ta hả ?"
Hạ Noãn thấy vậy, thò đầu lại gần hôn hắn một cái.
Thịnh Ngật hừ hừ hai tiếng, không nói nữa, lén chọc chọc đem cái kêu Chu Ngưng Nhuỵ kéo vào danh sách đen.
Theo thời gian qua, cuộc sống gia đình của Thịnh Ngật cùng Hạ Noãn càng thêm tốt, công ty bên kia cũng vô cùng ổn định, vẫn luôn có thật nhiều tài nguyên tìm tới.
Trong lúc hết thảy đều tốt đẹp, hai người liền bắt đầu thương lượng tổ chức hôn lễ.
Hôn lễ tổ chức tự nhiên là do một tay Thịnh Ngật lo liệu, là tiểu tiên nữ, Hạ Noãn chỉ cần thử các loại lễ phục cùng áo cưới, lựa chọn sử dụng cái mà thích nhất nói cho Thịnh Ngật, để hắn mua là được.
Kết hôn là dựa theo ý tưởng của Hạ Noãn, dùng lễ nghi cổ đại làm.
Tuy rằng Thịnh Ngật cũng thấy hơi kỳ quái, Hạ Hạ rõ ràng ngày thường cũng không có biểu hiện yêu thích với cổ trang, nhưng trong nghi thức hôn lễ, vô cùng kiên trì dùng lễ nghi cổ đại nha.
Thậm chí còn thực trâu bò không biết lôi ra đâu một bảng chi tiết các hình thức lễ nghi theo nghi thức cổ đại, để hắn canh theo đó mà sắp xếp.
Thịnh Ngật vì bảo đảm hôn lễ hoàn mỹ, còn cố ý liên hệ một chuyên gia về lễ nghi cổ đại thỉnh giáo qua, sau đó nhờ ông xác nhận các bước trong tài liệu của Hạ Noãn đưa.
Vị chuyên gia này đều nói đây tuyệt đối là một người cực kỳ am hiểu lễ nghi cổ đại mới có thể soạn ra được, thật hoàn mỹ, nhìn qua có lẽ là lễ nghi của triều Tống.
Chỉ là có phải hoàn toàn đúng hay không, vô pháp khẳng định.
Vị chuyên gia tỏ vẻ muốn cùng người chế tác cái này bàn luận tham thảo một phen.
Thịnh Ngật đen mặt cự tuyệt, thành thành thật thật an bài hôn lễ.
Vì thế, hai năm sau khi đi vào thế giới này, Hạ Noãn được Liễu Y cầm tay, người mặc hà quan phượng khoác, nghe âm thanh cổ nhạc tấu lên từ nhạc khí, mang giày thêu chân dẫm lên thảm đỏ, trước ánh mắt vô cùng ôn nhu chăm chú của Thịnh Ngật, từng bước từng bước một đi về trước mặt hắn.
Khăn hỉ che mặt màu đỏ trong suốt không che được tầm mắt cô, tân lang trước mặt cũng đang diện một bộ hỷ phục cổ trang đỏ thẫm, đầu đội mũ quan, dáng người đĩnh bạt, dung mạo tuấn tú, trong mắt chỉ có tình yêu và ôn nhu đối với cô.
Đây chính là mộng tưởng đầu tiên của cô trước năm cô mười tuổi ở thế giới kia.
Hy vọng có một tân lang anh tuấn, có thể mang cô thoát ly khỏi mọi khổ ải.
Sau mười tuổi, gặp được sư phó, hình tượng chúa cứu thế liền biến thành sư phó, chỉ là ảo tưởng khi còn nhỏ, Hạ Noãn còn không quên.
Hai tay cùng cầm dải lụa đỏ, hai người cùng bước lên thảm đỏ.
Đi vào trên đài, chậm rãi quỳ gối lên đệm hương.
Trên cao đường, đang ngồi chính là Hứa Tĩnh, bên kia là cha của Thịnh Ngật.
Hắn có chút thụ sủng nhược kinh, nhiều năm không có liên hệ qua, vậy mà con trai bỗng nhiên kêu ông lại đây tham gia hôn lễ, thật là, vui không để đâu cho hết.
Bất quá thực đáng tiếc, sau khi tham gia hôn lễ, Thịnh Ngật lập tức đem người đưa về quê quán.
Người dẫn lễ xướng "Nhất bái thiên địa".
Hai người theo lễ tiết dập đầu, khách khứa đều dưới lễ nghi trang nghiêm, lập tức im lặng không nói chuyện, cũng buông di động ngưng chụp ảnh, không chớp mắt nhìn bọn họ.
Cuối cùng khi buổi lễ hết thúc, mọi người cùng nhau vỗ tay.
END------------
Nhưng đều bị Hạ Noãn cự tuyệt.
Trong lúc này, người Hạ gia cũng tới đi tìm Hạ Noãn rất nhiều lần, chỉ là mỗi lần đều bị Hứa Tĩnh một người đi ra ngoài tùy tiện thỉnh một bữa cơm rồi không tiếng động đuổi về.
Dần dà, quả nhiên bất mãn.
Loại bất mãn này, khi ngày kết hôn của Hạ Tuấn đã được định ra, đến mời Hạ Noãn cùng mẹ con Thịnh gia tham dự thì bị cự tuyệt, đã đạt tới đỉnh.
Hạ Noãn không rõ bọn họ vì cái gì bám riết không tha.
Nói thật, biết rõ thái độ của Hạ Noãn rồi, tiền nhận được cũng đủ nhiều, hoàn toàn có thể dùng một trăm vạn kia làm được quá nhiều việc, chỉ là lòng người không bao giờ thấy đủ.
Ngay khi tiết mục lữ hành phát ra, danh tiếng của Hạ Noãn đã đạt tới mức cao nhất, lúc này cơ hồ mỗi người đều biết đến cô.
Thân là người nhà mẹ để, bọn họ không có một chút chỗ tốt.
Hạ Tuấn đi ra ngoài nói với người ta là mình là anh trai của Hạ Noãn, vợ chồng Hạ Hồng Kiện nói đây là con gái bọn họ, nhưng không ai tin tưởng.
Thậm chí cười nhạo bọn họ "Đừng si tâm vọng tưởng, cô gái này vừa nhìn là biết xuất thân từ gia đình tốt đẹp, bằng không làm sao có thể có nhiều tài nghệ như vậy."
Mấy câu nói này đều làm đám người Hạ gia tức muốn hộc máu, cuối cùng trực tiếp tìm phóng viên tới.
Lúc đầu, Hạ Tuấn chỉ là có ý báo thù, liên hệ phóng viên qua Weibo, trực tiếp nhắn tin: tôi có tin đen về Hạ Noãn, có muốn không ?
Phóng viên vừa nghe là về Hạ Noãn, cũng rất có hứng thú, nhìn đến tin nhắn này xong lập tức hồi đáp: bảo đảm chính xác không hay chỉ là lời đồn ? muốn bị kiện à ?
Hạ Tuấn cười lạnh: tuyệt đối có chứng cứ.
Phóng viên lập tức hẹn người ra gặp mặt.
Này vừa thấy mặt, đi vào Hạ gia, tất cả chứng cứ đều bày ở trước mắt, không đến phiên phóng viên không tin.
"Mẹ nó, Hạ Noãn này cũng thật sự nhẫn tâm như vậy ?" đôi mắt phóng viên đều trừng lớn, vẻ mặt tò mò, thân là minh tinh, vậy mà lại không màng một chút đến người nhà !
Cha ư Hạ gia có chút không được tự nhiên, nhưng dưới yêu cầu của Hạ Tuấn, vẫn là nói "Đương nhiên, từ khi bám được lên người Thịnh Ngật, nó đều chưa một lần về nhà, cậu không tin thì hỏi hàng xóm là biết liền, đã hơn một năm nay có khi nào thấy Hạ Noãn trở về ? Càng miễn bàn chúng ta đem nó nuôi lớn như vậy, tiền dưỡng lão cho cha mẹ đều không cho"
Phóng viên tiếp tục hỏi một ít vấn đề bén nhọn.
Hạ gia cha mẹ cũng là nghẹn một thời gian dài, hiện tại có người tình nguyện báo thù cho bọn họ, ngay từ đầu còn có chút ngượng ngùng, nhưng chờ mở miệng ra, ngoài miệng càng thêm không có then cửa, thành công đem Hạ Noãn đắp nặn thành một con nhỏ ngại bần ái phú, cô phụ cha mẹ thân nhân.
Vì chứng minh mức độ đáng tin còn kéo mấy thân thích khác của Hạ gia tới chứng minh.
Ông bà Hạ Noãn thậm chí đều không muốn nhắc tới cô.
Cô Hạ Noãn, Hạ Trân, nhắc tới tới đứa nhỏ này liền lắc đầu.
Phóng viên hưng phấn nhìn bọn họ càng mạnh tay viết nhiều hơn, camera trong tay chớp nháy liên tục, ghi lại hết thảy, mặt đều đỏ lên.
Cùng ngày sau khi phóng viên trở về, liền tức tốc đem tư liệu chỉnh đốn tập hợp lại, chuẩn bị trực tiếp làm một trận thật lớn, cũng không nghẹn, chỉ sợ bị người khác đoạt đi mất tin nóng, lại nói cái tờ báo lá cải của bọn họ cũng không được mấy fans.
Vì thế buổi tối 8 giờ rưỡi, một tin tức đem pha về Hạ Noãn lập tức xuất hiện, lấy tốc độ cực nhanh lan tràn đến toàn bộ internet, giống như lúc trước tin Thịnh Ngật cầu hôn Hạ Noãn.
Lúc này đây, nhìn thấy những video đó, tin tức đó, các anh hùng bàn phím bắt đầu bẻ tay răn rắc bước vào cuộc chiến nhục mạ Hạ Noãn.
'Hạ Noãn nhân phẩm bại hoại, lăn ra khỏi giới giải trí đi !'
'Rác rưởi Hạ Noãn, tẩy chay mấy phim điện ảnh, gameshow có Hạ Noãn tham dự!'
'Này rốt cuộc có phải là sự thật hay không ? Hạ Noãn tỷ lên tiếng đi!'
'Hạ Noãn, rời Thịnh Ngật đi, cầu ngươi buông tha hắn đi'
'Uổng công ta lúc trước còn cảm thấy Hạ Noãn người tốt, thiện lương, đối với Thịnh Ngật không rời không bỏ, nguyên lai chỉ là bởi vì tiền người ta'.
Đương nhiên mấy chuyện này Hạ Noãn vẫn không biết.
Nhưng Thịnh Ngật thời thời khắc khắc chú ý internet, càng chú ý tin tức về Hạ Noãn, tin tức truyền đến hắn liền ngay lập tức phát hiện, sau đó đem tin này cho Hạ Noãn xem.
Thịnh Ngật có chút xin lỗi "Xin lỗi, anh không chú ý tới Hạ gia bên kia."
Ai biết, cha mẹ Hạ gia còn dám làm ra chuyện như vậy ?
Lúc trước bọn họ đối với Hạ Noãn như thế nào, thật cho rằng đã qua thì không ai biết sao ?
Thịnh Ngật thực tức giận, nhưng đây lại là cha mẹ ruột của Hạ Noãn, trước khi động thủ tất nhiên là muốn đem hết thảy đều nói cho cô.
Xem xong mấy tin tức này cũng mấy đánh giá của cư dân mạng, Hạ Noãn đạm mạc ngước mắt, nhìn Thịnh Ngật, có chút nghi hoặc hỏi "Anh thật sự không có chút nghi ngờ em lúc đầu không rời bỏ anh là bởi vì tiền sao ?"
Thịnh Ngật ôm lấy cô "Em cho là anh bị ngốc sao? anh lúc đó có đồng nào ?"
Hạ Noãn cười cười, cọ cọ ngực hắn, người lập tức mềm ra "Ừ, vậy là đủ rồi, người em để ý chỉ có anh và mẹ thôi, cho nên chỉ cần hai người không chán ghét em là được."
Thịnh Ngật lại lắc đầu, cánh môi ấn lên trán của cô, thanh âm nhu đến không được "Nhưng anh không muốn để mấy người không hiểu rõ chuyện tuỳ ý hạ nhục em, Hạ Hạ, anh.."
Hắn dừng một chút, EQ hắn thấp, hắn cũng biết, không biết phải nói như thế nào, nếu nói hắn phải đối phó người nhà của cô, cô cũng sẽ có chút khó chịu không ?
Nhưng mà Hạ Noãn sắc mặt không đổi, trực tiếp tiếp lời hắn "Ừ, được thôi, anh đi làm đi, đều giao cho anh, lần này anh bảo hộ em nha."
Cô ngửa đầu nhìn hắn, trong con ngươi trong trẻo tràn đầy dung nhan tuấn lãng của người trước mặt, trong mắt người đàn ông ấy còn đầy lo lắng, Hạ Noãn nhìn thấy trong lòng đều ngọt đến run lên.
Cô không phải người của thế giới này, tu sĩ thì không bao giờ phải e ngại lời ong tiếng ve, vì cuộc sống của bọn họ chính là tu tâm.
Với tất cả những gì Hạ Noãn đã trải qua, đã tôi luyện cho trái tim cô thật mạnh mẽ, có thể bảo hộ cô không bị mấy thứ đồn đại vớ vẩn gây thương tích, có thể kiên định làm việc bản thân phải làm. Lần này cũng như vậy, cô thật ra không để bụng, chỉ là Thịnh Ngật lại thay cô để ý. Có một người tình nguyện đứng ra bảo vệ cô, nhưng cảm giác này không giống như cảm giác cô đối với sư phó, làm lòng cô tràn đầy ngọt ngào.
Thịnh Ngật bị cô nhìn đến lòng mềm như nước, đặc biệt là lúc này, người con gái trước mắt đang muốn hắn bảo vệ cô.
Cỗ nhiệt huyết trong lòng ngực Thịnh Ngật như muốn tràn ra tới, hắn dùng sức ôm người trước mặt một cái thật chặt, như là muốn đem người ấn sâu vào cơ thể của mình. Hồi lâu sau, hắn chậm rãi buông xuống một cái hôn trên trán cô, lúc này mới lưu luyến không rời ra cửa.
Lúc gần đi, hắn còn dặn dò Hứa Tĩnh "Mẹ, hai ngày này mẹ cũng đừng ra cửa, chờ chuyện này qua đi rồi nói sau, muốn mua đồ ăn gì thì dùng cơm hộp, hoặc là gọi điện cho tiểu Ngô, bảo hắn mang lại đây, đến lúc đó con cho hắn thêm một phần tiền lương chắc là được rồi."
Tiểu Ngô chính là người mỗi buổi sáng đều gió mặc gió, mưa mặc mưa mang trái cây tươi ngon mới mẻ lại đây cho bọn họ.
Hứa Tĩnh bình tĩnh gật đầu "Ừ, đi đi, mấy trò kiểu này cũng không phải mẹ mày lần đầu tiên mới thấy, yên tâm."
Loại gây rối như thế này làm sao có thể dọa đến bà.
Lúc trước Thịnh Ngật xảy ra chuyện, trận đó mới gọi là đáng sợ kìa.
Đám người đó giống như phát điên lên rồi, đều ẩn nấp rình mò, thập chí thiếu chút nữa đột nhập vào nhà bà, làm bà suýt chút phải báo cảnh sát.
Lại nói qua đoạn thời gian như vậy ít nhiều cũng có kinh nghiệm, sau khi từ bệnh viện trở về liền cố ý tăng mạnh công tác bảo an.
Thịnh Ngật cười cười, cuối cùng đưa mắt nhìn Hạ Noãn, xong xoay người ra cửa.
Đương nhiên việc thu thập chứng cứ để phản bác cái tin tức kia cũng không phải một ngày có thể làm thành.
Chỉ là sáng sớm hôm sau, liền có một tài khoản Weibo đăng bài có đính một đoạn ghi âm.
Đoạn ghi ân đó là do bác tài xế trung niên ngày nào tình cờ chở cha mẹ Hạ gia từ Thịnh Gia về ghi lại, nội dung thật rõ ràng câu chuyện phiếm của hai người bọn họ.
Trong đoạn ghi âm này, khẩu khí của bọn họ hoàn toàn khác một trời một vực với cái video trong tay phóng viên đã phát ra hôm trước.
Khắc nghiệt, tính kế, so đo, tìm mọi cách lợi dụng đứa con gái không để bụng này.
Cái ghi âm trên thực tế cũng không thể cải biên cái gì, nhưng cư dân mạng sau khi nghe xong, vẫn phát ra rất nhiều nghi hoặc.
'Không phải nói Hạ Noãn vẫn luôn chưa cho trong nhà một đồng nào sao ? một trăm vạn còn chưa đủ?'
'Trong đó còn có 50 vạn là lễ hỏi, vậy mà cư nhiên đem tiền lễ hỏi lấy đi như đúng rồi, đây đúng là chuyện cha mẹ thương con gái nên mới làm ấy nha !'
'Tôi thật sự đối với việc Hạ gia quyết liệt bảo Hạ Noãn bất hiếu nhất thời sinh ra hoài nghi.'
'Lầu trên, +1 đi'.
Đương nhiên, chỉ có vậy không hơn, muốn hoàn toàn lật đổ là không có khả năng.
Lúc này, Thịnh Ngật phát ra chứng cứ.
Một đoạn video thật dài đem hết thảy chân tướng lột ra trần trụi.
Người đầu tiên là bạn học tiểu học của Hạ Noãn : 'tôi cùng Hạ Noãn là bạn tiểu học, sở dĩ lâu như vậy còn có thể nhớ được Hạ Noãn rõ ràng là bởi vì cô ấy quá thảm. Không chính mắt trông thấy thì quả thật không tin nổi, thời đại này rồi còn có người trọng nam khinh nữ đến mức độ đó! Cùng là một cục thịt từ trên một người mẹ rơi ra, anh trai thì mặc quần áo mới mấy trăm đồng, em gái phải mặc đồ rách rưới, vậy mà cũng không thèm mua thêm một bộ, nguyên một học kỳ đều mặc một bộ đồ duy nhất, nếu không phải trường tiểu học của chúng ta không khí đơn thuần, cô ấy khẳng định bị cười nhạo chết.'
Người thứ hai là bạn cấp hai của Hạ Noãn: 'Hạ Noãn trong ấn tượng của tôi là cô bé rất rất gầy, không có tiền tiêu vặt, là học sinh duy nhất trong trường học mang cơm theo đi học. Bởi vì trong nhà không cho tiền cơm, hơn nữa cũng không thấy cô ấy mang theo thịt được mấy lần, lần nào cũng thấy mang toàn rau xanh, riết rồi người lớn lên như cọng giá đậu.'
Người thứ ba...
Thứ tư...
Thứ năm là thầy giáo cấp ba của Hạ Noãn, hắn mang mắt kính , nhìn hào hoa phong nhã, là hình tượng học giả ôn hòa, nói chuyện cũng nhẹ nhàng từ tốn, chỉ là khi bất đầu nói về cha mẹ Hạ gia, lại tỏ vẻ mặt bất đắc dĩ: 'đứa nhỏ này ta nhớ rõ, là đứa bé có thành tích học tập tốt nhất trong lớp ta hồi ấy, nhưng mà thật đáng tiếc, nó chỉ thi vào sư phạm, vì cái gì mà thi vào sư phạm thì đơn giản chỉ vì sư phạm thì tiện, học bổng cũng nhiều, bởi vì ba mẹ nó không muốn cho nó đi ra ngoài làm việc, cảm thấy con gái thì không cần học cao. Ta thật sự hoài nghi là bọn họ không muốn để con gái mình học giỏi hơn con trai quá nhiều thì phải. Nếu lúc trước không phải mấy thầy cô giáo chúng ta âm thầm gom góp, học phí đại học năm nhất của nó đều không đóng được. Nhưng mà con bé này cũng là đứa rất tốt, sau khi vào đại học đi làm thêm kiếm tiền, sau đó không lâu đều trả lại hết, nhưng nó lại gầy như bộ xương luôn, khẳng định mấy đồng tiền đó đều là do nó cố sức đi làm thêm với nhịn ăn nhịn uống tiếc kiệm được.
Người thứ sáu....
Mười mấy người, đều sau khi nghe nói là trợ giúp Hạ Noãn, tất cả đều nguyện ý ra mặt.
Ở trong miệng bọn họ, lời nói vô cùng đơn giản, nhưng các cư dân mạng đều có thể tưởng tượng ra một con bé đáng thương không được coi trọng, bộ dáng giãy giụa, suy nghĩ tìm cách được đi học.
Nhất thời, trong lòng chợt đau nhói.
Trọng nam khinh nữ, những việc này nơi nào cũng có.
Chỉ là ở xã hội hiện đại này, ở gia đình một đôi vợ chồng công nhân viên, không nói điều kiện sống quá tốt, cũng không đến mức để con gái mình chịu khổ đến như vậy. Buộc một cô gái chưa đến mười tám tuổi phải bắt đầu đi tìm việc làm thêm để kiếm tiền sinh hoạt phí, còn phải đảm bảo thứ hạng của bản thân luôn đủ mức nhận học bổng.
Trừ những người này, còn có chuyện mọi người quay sang nhìn Hạ Tuấn.
Một mẹ đẻ ra, một gia đình lớn lên.
Khác biệt lại rõ ràng như vậy, không thể không làm người ta cảm giác được đôi cha mẹ này cũng thuộc hàng "cực phẩm".
Cái video dài này ra tới, dư luận trên mạng dễ dàng đã bị đảo lộn.
Không có bào chữa, không có nghi hoặc, ngay lúc này, vô cùng đơn giản xác nhận như vậy, Hạ Noãn mới là người bị oan uổng.
'Nói thật, cha mẹ như vậy, tôi khẳng định sẽ không cho một trăm vạn, nhiều nhất đem công sinh dưỡng tính một chút, nhiều lắm hai mươi vạn là dư bù rồi.'
'Phục, không nghĩ tới năm 2012 rồi còn có người như vậy tồn tại'.
'Trong nhà cũng thật sự không phải tình huống khó khăn, thu không đủ chi gì, vậy mà có thể làm ra loại chuyện cực đoan này, cô gái này kiếp trước là kẻ thù của các ngươi quá!'
'Rốt cuộc cũng là cha mẹ, có như thế nào đi nữa cũng không thể không liên hệ chứ !'
'Huynh đệ lầu trên, cho một trăm vạn còn không đủ sao ? đây là muốn thêm nhiêu nữa ?'
'Hạ Noãn, thực xin lỗi, lúc trước hiểu lầm cô'
Hết thảy hết thảy đều nhao nhao lên, như là có người đưa cảm xúc bọn họ bay lên tới đỉnh điểm, đột nhiên lại có thêm một cái xoay hướng ngược lại.
Phảng phất như đang bị người ta đùa bỡn.
Các cư dân mạng liền đâm ra có cảm giác chán ghét cực độ đối với Hạ gia.
Mà Hạ Tuấn, người đang yên vị ở một vị trí khá tin cậy trong một công ty lớn, sau khi chuyện này phát sinh, Hạ Tuấn ở trong công ty cũng sống như bị tra tấn.
Sau đó không được mấy ngày, Hạ Tuấn liền nhận được cảnh cảo của thủ trưởng "Cậu như vậy đã làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của công ty, còn ảnh hưởng đến trạng thái làm việc của các đồng sự. Nể tình cậu ở công ty lâu như vậy, hy vọng cậu về sau thận trọng từ lời nói đến việc làm, ngoan ngoãn làm tốt vị trí của mình đi. Còn tranh cử chức chủ quản tháng sau, cậu cũng không cần tham gia."
Hạ Tuấn mặt trắng bệch, không nghĩ tới sự tình sẽ náo loạn đến nước này.
Hắn thật sự không chú ý tới hoá ra nhà bọn họ trách móc Hạ Noãn nặng nề đến vậy.
Sau khi ra khỏi phòng thủ trưởng, cũng rời đi công ty, Hạ Tuấn vẫn không thể cam lòng.
Ở trong trí nhớ của hắn, rõ ràng cảm giác tồn tại của Hạ Noãn tuy rằng hơi yếu, nhưng cũng theo chân bọn họ ăn ăn uống uống đó thôi, không đến mức khác biệt lớn như vậy.
Hạ Tuấn có chút hoảng hốt, ký ức tựa hồ trôi về thật lâu thật lâu trước kia.
Hắn có một lần về nhà, bộ đồ thể thao chơi bóng bị rách, hắn tiện tay liền ném đi, lại thấy Hạ Noãn nhặt về, im lặng lấy kim chỉ vá lại những đường rách, làm thành cái áo rộng thùng thình, giặt sạch sau đó mặc thành áo ngủ.
Lần đầu tiên khi hắn thấy, còn cười nhạo một phen "Trời, con gái không biết xấu hổ, mặc đồ rách tao không cần."
Hạ Noãn lúc ấy có phản ứng gì đâu.
Chỉ thấy cô cúi đầu, thực xấu hổ đứng yên tại chỗ không dám động, nhỏ giọng nói "Em không có áo ngủ."
Đúng vậy, cô không có áo ngủ, cô cũng nhắc đến một lần rồi, nhưng mẹ cô nói "Chỉ là một đứa con gái, còn bày đặt áo ngủ với áo thức, quần áo mày cũng đâu phải không đủ mặc, suốt ngày chỉ biết lãng phí tiền, tiền trong nhà này đều phải lo cho anh mày."
Hắn cũng lại lần nữa cười nhạo một phen, một chút xíu đều không cảm thấy không thích hợp.
Chính là hiện tại, Hạ Tuấn giống như hiểu rõ rồi.
Rất nhiều chuyện trong suốt hơn hai mươi năm, hắn nhìn đã thành thói quen. Cái quan niệm em gái là không thể tiêu cho quá nhiều tiền, tiền toàn bộ là của hắn, thật ra người khác không cách nào tiếp thu.
Khó trách mấy nữ đồng sự trong công ty đều không muốn có quan hệ gì với hắn.
Ngay từ đầu còn đỡ đỡ, rốt cuộc bề ngoài của hắn cũng dễ coi.
Chỉ là sau khi tiếp xúc vài ngày sau, loại tình huống này thường thường liền sẽ biến thành mọi người ghét bỏ hắn.
Đương nhiên loại quan hệ thay đổi như thế này giữa nam nữ thường biểu hiện không rõ ràng, đàn ông cũng không để bụng này nọ quá nên hắn chưa bao giờ thật sự chú ý.
Chỉ là lúc này đây, lại xảy ra vấn đề.
Hạ Tuấn nghĩ thông suốt rất nhiều việc, phảng phất cảm thấy khó chịu như ăn trúng ruồi bọ.
Lúc này chuông điện thoại lại vang lên.
Là Triệu Đồng, vị hôn thê của hắn.
Hắn nghi hoặc bắt máy, âm thanh của Triệu đồng vang lên "Chúng ta chia tay đi, không nghĩ tới nhà của anh lại là cái dạng người này, lỡ như về sau tôi sinh ra con gái, không khéo phải bị mẹ chồng tra tấn đến chết, không hẹn gặp lại."
Nói xong lập tức ngắt máy.
Hạ Tuấn há hốc mồm nhìn màn hình di động, thậm chí đầu óc cũng chưa phục hồi tinh thần lại.
Từ ngày hôm đó, Hạ Tuấn đi làm mỗi ngày đều cực kỳ khó chịu, nếu không phải luyến tiếc công ty tiền lương không tệ, hắn đã sớm nghỉ rồi.
Chỉ là về đến nhà, thấy lại hai người không đi làm là Hạ Hồng Kiện cùng Trương Vân Phương.
Sắc mặt hai người căng thẳng, thấp thỏm bất an.
Thấy hắn trở về, lập tức run rẩy đứng dậy kéo hắn tay hỏi "Tại sao lại như vậy ? bọn họ như thế nào biết được tình huống của nhà của chúng ta?Hiện tại bọn họ đều nói chúng ta không đúng, nên làm cái gì bây giờ ? Mẹ muốn giải thích, rốt cuộc nó chỉ là con gái, trong nhà về sau khẳng định là con trai mới kế thừa gia nghiệp, làm sao có thể để nó xài tiền của con được chứ !!"
Hạ Tuấn gầm nhẹ nói "Câm miệng cái gì kêu là tiền của tôi đi ! Vậy tất cả bà đều cho tôi hết à ? Nếu đã không muốn có con gái thì đừng đẻ ra. ai bảo bà một hai phải đẻ ra cho bằng được !!"
Trương Vân Phương bị rống đến sắc mặt trắng bệch, sợ hãi lui về phía sau hai bước, khiếp đảm nhìn con trai, yếu ớt nói "Con...con đừng nóng giận"
Hạ Tuấn cười lạnh "Tôi làm sao có thể không tức giận ? Nếu không phải các người cả ngày nhồi nhét vào đầu tôi mấy tư tưởng trọng nam khinh nữ đó, tôi làm sao biến thành như bây giờ ? làm sao Đồng Đồng nhất định phải chia tay với tôi ?"
Hạ Hồng Kiện mờ mịt nhìn con trai, thấp giọng nói "Chúng ta cũng là vì tốt cho con, rốt cuộc người ta đều nói là 'nhi tử dưỡng lão tống chung'(*)"
(*)nhi tử dưỡng lão tống chung: con trai nuôi cha mẹ, đưa tang cho cha mẹ.
"Hiện tại là thời đại nào rồi? Các người ngẫm lại mình một chút xem! Nếu lúc trước các người đối xử tốt với Hạ Noãn một chút, hiện tại nó kiếm được tiền làm sao chả cho chúng ta một phần ? Hiện tại nó hoàn toàn không có một chút cảm tình đối với chúng ta, giờ làm gì? đem người bức đến tuyệt lộ sao ?"
Trương Vân Phương bị từng câu từng tiếng chỉ trích của con trai bức cho lui về phía sau, cuối cùng vô lực ngã vào trên sô pha, cũng có chút hối hận. Hình như con trai bà nói đúng rồi, Hạ Noãn tính tình ngoan ngoãn, từ nhỏ đều là như vậy, bọn họ không cho đều sẽ không đòi đến lần thứ hai.
Thành tích học tập cũng luôn tốt, thầy cô giáo đều nói Hạ Noãn là Thanh Hoa Bắc Đại liêu.
Chỉ là bọn hắn vẫn luôn luyến tiếc tiêu tiền cho Hạ Noãn, cảm thấy tiêu đi một phân đều như cắt một miếng thịt ở trên người, nhưng nếu mua cho con trai quần áo một hai trăm đồng, sau này lớn thì mua giày chơi bóng một hai ngàn đồng, tuy rằng thịt đau q bọn họ đều có thể chấp nhận.
Chính là nếu là bọn họ đối xử bình đẳng, Hạ Noãn có thể hiện tại hiếu thuận với bọn họ.
Cô có tiền đồ như vậy.
Trương Vân Phương không thể tin được, cũng không muốn tin tưởng, bà vẫn không quá nguyện ý thừa nhận chính mình đã sai suốt vài thập niên, thấp giọng nói "Không có đâu, nó không có nhẫn tâm vậy đâu, nếu như vậy đã để ý không cho chúng ta được món hời rồi !"
Nếu thật là như vậy, thì tiền trong thẻ ngân hàng lại nói như thế nào ?
Chuyện này sau khi Thịnh Ngật nhanh chóng vả mặt l, liền chậm rãi rơi xuống.
Ngày hôm sau, nhóm phóng viên chầu chực canh giữ biệt thự Thịnh gia liền đều rời đi.
Những ngày tháng của Hạ Noãn lại lần nữa khôi phục lại bình thường, thường xuyên chạy qua chạy lại hai bên biệt thự, bán hoa, cuộc sống gia đình trước sau như một đều hạnh phúc.
Năm mới lại sắp đến.
Giới giải trí nổi lên một ngôi sao mới: nữ chính của quyển tiểu thuyết Chu Ngưng Nhuỵ.
Cô ta lấy thân phận là fans ruột của Thịnh Ngật cùng với thực lực ưu tú, còn có trời sinh có được vô số tài lẻ hấp dẫn fans, tài năng biểu hiện hết trong cuộc tuyển chọn nhân tài, thành công đoạt được quán quân.
Cô nương này nhiều lần công khai tỏ vẻ thích thần tượng, muốn được cùng một công ty với thần tượng.
Hạ Noãn cũng không phản ứng, chỉ là sau khi Thịnh Ngật biết được, tuy rằng không có đi liên hệ, nhưng cũng vì làm Hạ Noãn ghen, về nhà cố ý nói cho cô nghe.
Hạ Noãn lúc này mới bừng tỉnh, trục thời gian trong tiểu thuyết đã đến nơi đây.
Một năm nay là năm cô quật khởi ở giới giải trí, nhưng trên thực tế, cô cũng không chú ý giới giải trí, cũng không nhớ rõ mấy chuyện này.
Nam chính là Ninh Nhất Chu, nữ chính đã xuất hiện, lần này cô ta sẽ không đắc tội Thịnh Ngật, nhưng căn cứ vào mấy chi tiết máu chó trong tính cách nữ chính truyền thống, vẫn sẽ có một đống người bị cô ta đắc tội, sau đó khi dễ cô ta, cuối cùng ngược lại càng làm cho cô ta toả sáng.
Hạ Noãn mới nghe thấy tên này, ngây ra một lúc, nguyên bản dung nhan đang cười liền hạ xuống một ít.
Thịnh Ngật thấy cả kinh, vội lấy lòng ôm cô bảo đảm "Đừng nóng giận, đừng nóng giận, anh cùng với cô ta không quan hệ, em yên tâm, chỉ có em thôi. Em xem tiết mục tuyển tú cũng sắp kết thúc rồi, anh còn chưa đi tiếp xúc cô ta, cô ta gợi ý muốn ký hợp đồng với công ty chúng ta, anh cũng chưa để ý tới, kệ ai muốn ký thì ký đi."
Hạ Noãn bật cười, nắm bàn tay to của hắn, lắc đầu nói "Cô ta hẳn là có thể nổi đấy, ký với cô ta đi, có thể kiếm thêm tiền sao lại chê chứ."
Lúc này lại đến phiên Thịnh Ngật không thoải mái "Em làm sao biết được ? Em chú ý cô ta hả ?"
Hạ Noãn thấy vậy, thò đầu lại gần hôn hắn một cái.
Thịnh Ngật hừ hừ hai tiếng, không nói nữa, lén chọc chọc đem cái kêu Chu Ngưng Nhuỵ kéo vào danh sách đen.
Theo thời gian qua, cuộc sống gia đình của Thịnh Ngật cùng Hạ Noãn càng thêm tốt, công ty bên kia cũng vô cùng ổn định, vẫn luôn có thật nhiều tài nguyên tìm tới.
Trong lúc hết thảy đều tốt đẹp, hai người liền bắt đầu thương lượng tổ chức hôn lễ.
Hôn lễ tổ chức tự nhiên là do một tay Thịnh Ngật lo liệu, là tiểu tiên nữ, Hạ Noãn chỉ cần thử các loại lễ phục cùng áo cưới, lựa chọn sử dụng cái mà thích nhất nói cho Thịnh Ngật, để hắn mua là được.
Kết hôn là dựa theo ý tưởng của Hạ Noãn, dùng lễ nghi cổ đại làm.
Tuy rằng Thịnh Ngật cũng thấy hơi kỳ quái, Hạ Hạ rõ ràng ngày thường cũng không có biểu hiện yêu thích với cổ trang, nhưng trong nghi thức hôn lễ, vô cùng kiên trì dùng lễ nghi cổ đại nha.
Thậm chí còn thực trâu bò không biết lôi ra đâu một bảng chi tiết các hình thức lễ nghi theo nghi thức cổ đại, để hắn canh theo đó mà sắp xếp.
Thịnh Ngật vì bảo đảm hôn lễ hoàn mỹ, còn cố ý liên hệ một chuyên gia về lễ nghi cổ đại thỉnh giáo qua, sau đó nhờ ông xác nhận các bước trong tài liệu của Hạ Noãn đưa.
Vị chuyên gia này đều nói đây tuyệt đối là một người cực kỳ am hiểu lễ nghi cổ đại mới có thể soạn ra được, thật hoàn mỹ, nhìn qua có lẽ là lễ nghi của triều Tống.
Chỉ là có phải hoàn toàn đúng hay không, vô pháp khẳng định.
Vị chuyên gia tỏ vẻ muốn cùng người chế tác cái này bàn luận tham thảo một phen.
Thịnh Ngật đen mặt cự tuyệt, thành thành thật thật an bài hôn lễ.
Vì thế, hai năm sau khi đi vào thế giới này, Hạ Noãn được Liễu Y cầm tay, người mặc hà quan phượng khoác, nghe âm thanh cổ nhạc tấu lên từ nhạc khí, mang giày thêu chân dẫm lên thảm đỏ, trước ánh mắt vô cùng ôn nhu chăm chú của Thịnh Ngật, từng bước từng bước một đi về trước mặt hắn.
Khăn hỉ che mặt màu đỏ trong suốt không che được tầm mắt cô, tân lang trước mặt cũng đang diện một bộ hỷ phục cổ trang đỏ thẫm, đầu đội mũ quan, dáng người đĩnh bạt, dung mạo tuấn tú, trong mắt chỉ có tình yêu và ôn nhu đối với cô.
Đây chính là mộng tưởng đầu tiên của cô trước năm cô mười tuổi ở thế giới kia.
Hy vọng có một tân lang anh tuấn, có thể mang cô thoát ly khỏi mọi khổ ải.
Sau mười tuổi, gặp được sư phó, hình tượng chúa cứu thế liền biến thành sư phó, chỉ là ảo tưởng khi còn nhỏ, Hạ Noãn còn không quên.
Hai tay cùng cầm dải lụa đỏ, hai người cùng bước lên thảm đỏ.
Đi vào trên đài, chậm rãi quỳ gối lên đệm hương.
Trên cao đường, đang ngồi chính là Hứa Tĩnh, bên kia là cha của Thịnh Ngật.
Hắn có chút thụ sủng nhược kinh, nhiều năm không có liên hệ qua, vậy mà con trai bỗng nhiên kêu ông lại đây tham gia hôn lễ, thật là, vui không để đâu cho hết.
Bất quá thực đáng tiếc, sau khi tham gia hôn lễ, Thịnh Ngật lập tức đem người đưa về quê quán.
Người dẫn lễ xướng "Nhất bái thiên địa".
Hai người theo lễ tiết dập đầu, khách khứa đều dưới lễ nghi trang nghiêm, lập tức im lặng không nói chuyện, cũng buông di động ngưng chụp ảnh, không chớp mắt nhìn bọn họ.
Cuối cùng khi buổi lễ hết thúc, mọi người cùng nhau vỗ tay.
END------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.