Xuyên Qua Tn70 Thiên Kim Thật Hơi Điên, Quân Hôn Cực Sủng
Chương 1:
Sở Kim Hạ
27/09/2024
“Mau tới đây, mau tới cứu chị tôi với, Cố Bách Hồng bắt chị tôi về nhà, muộn thì không kịp nữa."
Cô bé gầy yếu mười lăm mười sáu tuổi mặc một chiếc áo dài hai vạt màu xanh lam, loạng choạng từ trên sườn núi nhỏ cuối thôn chạy xuống.
Gương mặt đầy nước mắt, bước chân vội vã, giọng nói the thé kêu gào.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, các bà các chị nhiệt tình đều buông xẻng xuống, cầm theo đủ loại đồ đạc trong tay chạy đến.
Lời đồn đại truyền đi, đội ngũ cũng không ngừng mở rộng.
Tiếng bước chân, tiếng bàn tán càng ngày càng gần, khiến lũ chó trong thôn đồng loạt sủa vang.
"Gâu, Gâu, Gâu..."
Sở Kim Hạ bị đánh thức.
Cơ thể đau nhức như bị xe tải cán qua, cô cố gắng mở mắt, quay đầu, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, còn có… người đàn ông đang ngủ sau lưng?
Đàn ông!
Đàn ông lạ!
Sở Kim Hạ giật mình thon thót, hôm qua mình lại uống nhiều rồi sao?
Hôm nay lại ngủ lang với vị thần tiên nào đây!
Là nữ đạo diễn có chút tiếng tăm trong giới, lúc nào cũng có mấy anh chàng diễn viên trẻ đẹp muốn trèo lên giường cô, phiền chết đi được!
Anh ta là ai?
Đây, đây là đâu?
Sở Kim Hạ chẳng kịp để ý bản thân đang không mặc gì, vội vươn tay từ trong chăn ra xoa đầu, cơn đau khiến cô rên lên một tiếng.
Vô số ký ức ùa vào trong đầu cô.
Cô xuyên vào kịch bản phim rồi!
Xuyên vào bộ phim ngắn về thời kỳ những năm 70 mà cô vừa quay, lại còn xuyên thành Sở Kim Hạ - vai nữ phụ độc ác.
Nữ chính là thiên kim giả- Sở Kiều Kiều. Ngay từ khi còn nhỏ, Sở Kiều Kiều đã được xem là “lá bùa may mắn”, mang lại may mắn cho những người xung quanh.
Ngay cả khi sự thật về việc hai người bị tráo đổi bị vạch trần, cả nhà không một ai trách cô ta, tất cả đều cho rằng Sở Kiều Kiều khi đó chỉ là một đứa trẻ, hơn nữa lớn lên rồi mới biết chuyện này, thật đáng thương.
Cha mẹ nuôi yêu thương, anh trai em trai hết mực bênh vực, chồng sắp cưới cưng chiều, mẹ ruột thì yêu thương như mạng.
Nhưng đối với Sở Kim Hạ cô, tất cả đều như hóa rồ.
"Hạ Hạ, tuy con là con gái ruột của mẹ, nhưng Kiều Kiều đã thay con ở bên cạnh mẹ hơn mười năm, mẹ sớm đã coi con bé là con gái ruột rồi, hơn nữa từ nhỏ con bé đã yếu ớt, con là chị, phải nhường nhịn em một chút.”
"Mẹ biết con ấm ức, nhưng con đừng ấm ức, năm đó Kiều Kiều chỉ là một đứa trẻ, con bé không có lỗi, mẹ biết con lương thiện như vậy nhất định sẽ không để ý, yên tâm, những gì là của con, mẹ sẽ không cho Kiều Kiều đâu.”
“Cái gì, con muốn gả vào nhà họ Trương? Một gia đình trí thức như vậy sao có thể đồng ý để một người phụ nữ mù chữ như con làm dâu, không phải Kiều Kiều cướp hôn sự của con, mà là nhà họ Trương vốn dĩ muốn kết thông gia với Kiều Kiều.”
“Quả nhiên, con cái không nuôi bên cạnh thì sẽ không thân thiết, may mà năm đó người giúp việc đã tráo Kiều Kiều, tôi còn phải cảm ơn bà ấy, đã đưa một đứa con gái tốt đẹp như vậy đến bên cạnh tôi.”
Đám người thân này, chuyện tốt thì không tới lượt cô, toàn những chuyện bẩn thỉu thì đổ hết lên đầu cô, có gội rửa thế nào cũng không sạch.
Còn Sở Kiều Kiều thì từ đầu đến cuối, đôi mắt ngây thơ trong sáng, hai bàn tay sạch sẽ.
Cốt truyện phía sau càng thêm cẩu huyết.
Nữ phụ độc ác lên nhầm giường, bị chặt tay hủy dung, sinh non, bị bắt cóc, bị giam cầm, cuối cùng tự sát bằng cách phóng hỏa nhảy lầu...
Thật đáng thương cho căn hộ 260 mét vuông của cô, mới ở chưa được một tháng!
Nghĩ đến số tiền trong tài khoản còn chưa tiêu hết, nghĩ đến tủ quần áo, túi xách, giày dép, trang sức đắt tiền... cũng không biết sẽ thuộc về ai...
Sở Kim Hạ đau lòng đến mức không thở nổi.
Cô, thật, sự, chết, không, nhắm, mắt!
“Sao vậy?” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên.
Sở Kim Hạ ngẩng đầu, lập tức bị gương mặt của anh thu hút.
Lông mày rậm, đôi mắt sắc bén, sống mũi cao thẳng, môi mỏng như dao, đường nét rắn rỏi, quả là một gương mặt điển trai.
Bên dưới, vì bị chăn che khuất nên không nhìn thấy, nhưng dùng thì đúng là thiên phú dị bẩm.
Gương mặt, khí chất như vậy, chắc canh ta là nam chính rồi?
Bây giờ đang diễn đến phân cảnh nữ phụ độc ác lên nhầm giường.
Vốn dĩ cô định trèo lên giường của vị hôn phu - Liễu Chí Tân, không ngờ vừa tỉnh lại, đã thấy mình nằm trong vòng tay của Cố Bách Hồng - một tên du côn.
Em gái sai người đến bắt gian tại trận, cô bị hủy hôn, bị ép gả cho tên du côn, từ đó mở ra cuộc đời bi thảm.
Người đàn ông dường như cảm nhận được ánh mắt không chút kiêng dè của cô, anh hơi nhúc nhích.
Hai chân và cơ thể hai người dưới chăn vẫn đang quấn lấy nhau, giống như cành cây bị gió thổi rối tung.
Có lẽ là ánh mắt của Sở Kim Hạ quá táo bạo, người đàn ông nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ nghi ngờ.
Một đêm hoang đường, lỗi tại ai?
Cô bé gầy yếu mười lăm mười sáu tuổi mặc một chiếc áo dài hai vạt màu xanh lam, loạng choạng từ trên sườn núi nhỏ cuối thôn chạy xuống.
Gương mặt đầy nước mắt, bước chân vội vã, giọng nói the thé kêu gào.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, các bà các chị nhiệt tình đều buông xẻng xuống, cầm theo đủ loại đồ đạc trong tay chạy đến.
Lời đồn đại truyền đi, đội ngũ cũng không ngừng mở rộng.
Tiếng bước chân, tiếng bàn tán càng ngày càng gần, khiến lũ chó trong thôn đồng loạt sủa vang.
"Gâu, Gâu, Gâu..."
Sở Kim Hạ bị đánh thức.
Cơ thể đau nhức như bị xe tải cán qua, cô cố gắng mở mắt, quay đầu, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, còn có… người đàn ông đang ngủ sau lưng?
Đàn ông!
Đàn ông lạ!
Sở Kim Hạ giật mình thon thót, hôm qua mình lại uống nhiều rồi sao?
Hôm nay lại ngủ lang với vị thần tiên nào đây!
Là nữ đạo diễn có chút tiếng tăm trong giới, lúc nào cũng có mấy anh chàng diễn viên trẻ đẹp muốn trèo lên giường cô, phiền chết đi được!
Anh ta là ai?
Đây, đây là đâu?
Sở Kim Hạ chẳng kịp để ý bản thân đang không mặc gì, vội vươn tay từ trong chăn ra xoa đầu, cơn đau khiến cô rên lên một tiếng.
Vô số ký ức ùa vào trong đầu cô.
Cô xuyên vào kịch bản phim rồi!
Xuyên vào bộ phim ngắn về thời kỳ những năm 70 mà cô vừa quay, lại còn xuyên thành Sở Kim Hạ - vai nữ phụ độc ác.
Nữ chính là thiên kim giả- Sở Kiều Kiều. Ngay từ khi còn nhỏ, Sở Kiều Kiều đã được xem là “lá bùa may mắn”, mang lại may mắn cho những người xung quanh.
Ngay cả khi sự thật về việc hai người bị tráo đổi bị vạch trần, cả nhà không một ai trách cô ta, tất cả đều cho rằng Sở Kiều Kiều khi đó chỉ là một đứa trẻ, hơn nữa lớn lên rồi mới biết chuyện này, thật đáng thương.
Cha mẹ nuôi yêu thương, anh trai em trai hết mực bênh vực, chồng sắp cưới cưng chiều, mẹ ruột thì yêu thương như mạng.
Nhưng đối với Sở Kim Hạ cô, tất cả đều như hóa rồ.
"Hạ Hạ, tuy con là con gái ruột của mẹ, nhưng Kiều Kiều đã thay con ở bên cạnh mẹ hơn mười năm, mẹ sớm đã coi con bé là con gái ruột rồi, hơn nữa từ nhỏ con bé đã yếu ớt, con là chị, phải nhường nhịn em một chút.”
"Mẹ biết con ấm ức, nhưng con đừng ấm ức, năm đó Kiều Kiều chỉ là một đứa trẻ, con bé không có lỗi, mẹ biết con lương thiện như vậy nhất định sẽ không để ý, yên tâm, những gì là của con, mẹ sẽ không cho Kiều Kiều đâu.”
“Cái gì, con muốn gả vào nhà họ Trương? Một gia đình trí thức như vậy sao có thể đồng ý để một người phụ nữ mù chữ như con làm dâu, không phải Kiều Kiều cướp hôn sự của con, mà là nhà họ Trương vốn dĩ muốn kết thông gia với Kiều Kiều.”
“Quả nhiên, con cái không nuôi bên cạnh thì sẽ không thân thiết, may mà năm đó người giúp việc đã tráo Kiều Kiều, tôi còn phải cảm ơn bà ấy, đã đưa một đứa con gái tốt đẹp như vậy đến bên cạnh tôi.”
Đám người thân này, chuyện tốt thì không tới lượt cô, toàn những chuyện bẩn thỉu thì đổ hết lên đầu cô, có gội rửa thế nào cũng không sạch.
Còn Sở Kiều Kiều thì từ đầu đến cuối, đôi mắt ngây thơ trong sáng, hai bàn tay sạch sẽ.
Cốt truyện phía sau càng thêm cẩu huyết.
Nữ phụ độc ác lên nhầm giường, bị chặt tay hủy dung, sinh non, bị bắt cóc, bị giam cầm, cuối cùng tự sát bằng cách phóng hỏa nhảy lầu...
Thật đáng thương cho căn hộ 260 mét vuông của cô, mới ở chưa được một tháng!
Nghĩ đến số tiền trong tài khoản còn chưa tiêu hết, nghĩ đến tủ quần áo, túi xách, giày dép, trang sức đắt tiền... cũng không biết sẽ thuộc về ai...
Sở Kim Hạ đau lòng đến mức không thở nổi.
Cô, thật, sự, chết, không, nhắm, mắt!
“Sao vậy?” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên.
Sở Kim Hạ ngẩng đầu, lập tức bị gương mặt của anh thu hút.
Lông mày rậm, đôi mắt sắc bén, sống mũi cao thẳng, môi mỏng như dao, đường nét rắn rỏi, quả là một gương mặt điển trai.
Bên dưới, vì bị chăn che khuất nên không nhìn thấy, nhưng dùng thì đúng là thiên phú dị bẩm.
Gương mặt, khí chất như vậy, chắc canh ta là nam chính rồi?
Bây giờ đang diễn đến phân cảnh nữ phụ độc ác lên nhầm giường.
Vốn dĩ cô định trèo lên giường của vị hôn phu - Liễu Chí Tân, không ngờ vừa tỉnh lại, đã thấy mình nằm trong vòng tay của Cố Bách Hồng - một tên du côn.
Em gái sai người đến bắt gian tại trận, cô bị hủy hôn, bị ép gả cho tên du côn, từ đó mở ra cuộc đời bi thảm.
Người đàn ông dường như cảm nhận được ánh mắt không chút kiêng dè của cô, anh hơi nhúc nhích.
Hai chân và cơ thể hai người dưới chăn vẫn đang quấn lấy nhau, giống như cành cây bị gió thổi rối tung.
Có lẽ là ánh mắt của Sở Kim Hạ quá táo bạo, người đàn ông nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ nghi ngờ.
Một đêm hoang đường, lỗi tại ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.