Chương 3: Tiểu Y Tiên
Kẻ Lang Thang
08/10/2021
"Cũng nên đến lúc về nhà rồi a" mấy năm rời khỏi Tiêu Gia hắn coi chưa biết mặt người thân ra ngô ra khoai thế nào.
Nói xong hắn liền đứng dậy thu dọn đồ vào Nạp Giới. Ra tới cửa hang động hắn dừng lại quỳ xuống lạy 3 lạy. Vì đây là lòng kính trọng hắn dành cho người đã khuất dù gì thì 1 phần thành công của hắn phải nhớ đến vị lão nhân này.
"Lên đường về nhà thôi nào" hắn hưng phấn rải bước đi.
_______________
Đêm đến 1 thiếu niên vẫn đang lang thang trong rừng miệng không ngừng chửi bới.
"Mẹ nó chứ sao đi mãi mà không ra được thế này bực mình ghê "
Vâng đây là nhân vật chính của chúng ta với "Siêu cấp tài năng bẩm sinh" là mù đường.
Đang định tìm chỗ nào để nghỉ qua đêm thì hắn cũng chưa ăn gì thì đột nhiên vang lên tiếng kêu cứu ở phía xa. Hắn liền tức tốc chạy lại thì thấy 1 thiếu nữ bị bao vây bởi 3 con Xích Ngân Xà Nhị giai trung cấp yêu thú. Loài này nếu chất độc ngấm vào trong người sẽ như bị lửa đốt phải có Băng Tâm Đan mới có thể chữa lại được hoặc người mang Thủy hệ đấu khí để ép nó ra ngoài.
"Ngon tối nay có thịt rắn xiên que rồi haha" hắn cười lớn và rút ra Hắc Huyết Kiếm lao về phía 3 con Xích Ngân Xà.
Hắn chém xuống 3 đầu Xích Xà đều dễ dàng né được vì thân hình uyển chuyển của nó.
"Bão Kiếm" hắn ta chính là chờ thời cơ này ngay lập tức xuất ra bão kiếm xiên chết 1 đầu Xích Ngân Xà.
"Tử Kiếm" tay trái huy động lấy Bạch Sinh Kiếm tiễn thêm 1 đầu Xích Ngân Xà nữa lên đường.
Con Xích Ngân Xà con lại thì nhanh chóng thối lui đi, hắn cũng không dí theo làm gì cho tốn sức.
"Cô nương không sao chứ" hắn quay lại nói với thiếu nữ .
Bây giờ hắn mới để ý 1 thân bạch y trăng muốt tô điểm khuôn mặt ngũ quan xinh xắn khiến nam nhân nào nhìn vô cũng thèm thuồng ( trừ main vì ngàn kiếp thì không thiếu mỹ nữ rồi và ta tả người hơi kém ae thông cảm).
"Không, sao ta ko... A" thiếu nữ nói rồi định đứng lên nhưng lại không vững chuẩn bị ngã thì hắn vội vàng theo bản năng kéo thiếu nữ lại theo quán tính thì thiếu nữ hiện tại đang úp mặt vô lồng ngực hắn.
"A thành thật xin lỗi" thiếu nữ nói.
Hắn cười nhạt nói :" Không sao có vẻ chân ngươi bị thương rồi, để ta xem cho"
Nói rồi hắn đỡ thiếu nữ ngồi xuống thuận tay từ Nạp Giới ra bó củi tiện tay đốt nó lên. ( có ánh sáng mới nhìn được chứ )
Hắn vạch chân thiếu nữ lên nhìn rồi nói: " Ngươi bị trúng độc rồi, đợi ta 1 chút" hắn lấy từ trong Nạp Giới ra 1 viên đan dược .
"Đây là Giải Độc Đan, nào mau ăn đi" hắn đứa cho thiếu nữ rồi nói.
Thiếu nữ ánh mắt do dự nói: "Ta không cần đan dược đâu thể chất của ta khá đặc biệt nên độc dược gần như không có tác dụng với ta"
"Hể để ta xem nào vậy cô là người giữ Ách Nang Độc Thể sao" hắn ta gãi gãi đầu hỏi thiếu nữ dù khi đến Đấu Khí Đại Lục hắn cũng bỏ ra không ít thời gian nghiên cứu a.
Ánh mắt thiếu nữ chứa tia buồn nhẹ nhàng gật đầu.
"Ngươi không sợ ta sao" thấy hắn không rời đi thiếu nữ khá bất ngờ vì thể chất này của nang đã giết chết không ít người vô tội
" Sợ cái gì chứ, ta là thanh niên đầu đội trời chân đạp đất mà, ngươi không sao là tốt rồi vấn đề độc tính không cần lo nữa" hắn ta cười nhạt lại xách 2 con Xích Ngân Xà lột da trực tiếp mang đi nướng lấy thêm 2 miếng thịt của Phong Nha Lang nướng kèm lên nữa.
"À mà người tên gì vậy, ta tên là Tiêu Vô Phong, Tiêu của tiêu dao vô là không phong là gió, tiêu diêu tự tại vô lo vô nghĩ như cơn gió chính là ta siêu đỉnh cấp đẹp zai Tiêu Vô Phong " hắn ta nói mặt đầy kiêu ngạo.
Thiếu nữ lúc này cũng cười phì vì mà giới thiệu của hắn và cũng đáp lại: " Ta tên là Tiểu Y Tiên, đang đi đến Thanh Sơn Trấn gần đây để trú ngụ"
Hắn vừa nướng vừa hỏi : " Người là ra ngoài đi lịch luyện sao, nhà của ngươi ở đâu"
"Không ta không có nhà ,không gia đình, không người thân chỉ có 1 sư phụ nuôi nấng ta giờ đã mất nên ta chỉ có thể tìm 1 nơi để trú ngụ mà thôi" Y Tiên biểu cảm buồn rầu nói.
"A, ta thật sự xin lỗi ta cũng không biết rằng ngươi cực khổ như vậy a" hắn ta nói giọng thành thật, hắn cũng trải qua nhiều kiếp rồi nên hắn hiểu cảm giác này.
"Không sao" Y Tiên chỉ cười nhạt nói.
Một lúc sau.
"Thơm quá" Tiểu Y Tiên nói, đồng thời 1 tiếng ọt vang lên mà tai thường cũng nghe rõ.
"Há há sắp ăn được rồi ngươi chờ lát nữa là được" hắn ta cười to nói.
Nghe hắn cười Tiểu Y Tiên trên mặt xuất hiện đạo hồng vân cúi mặt xuống nhưng hắn cũng đã nhìn thấy.
Hắn cười lớn hơn, Tiểu Y Tiên lại càng đỏ mặt.
"Ăn thôi" hắn lấy trong Nạp giới ra 2 cái tô để ra mỗi người 1 miếng thịt.
"Nào Tiên Nhi ra ăn nào" hắn ta cười quay sang nói.
Tiểu Y Tiên nghe hắn gọi thân mật cũng hơi ngại, nhưng lại trừng mắt nhìn hắn.
"A ta quên mất ngươi đang bị đau chân" hắn sực nhớ ra và mang lại chỗ Y Tiên ăn.
Rộp. Tiếng giòn rụm vang lên nghe tiếng thôi là cũng biết nó ngon thế nào rồi.
"Ngon quá, không ngờ ngươi cũng có nghệ thuật trù sư khá như vậy" Y Tiên vừa ăn vừa hướng ánh mắt về hắn nói.
"Đương nhiên rồi cho người biết ta từng là 1 thực thần a" hắn ta nói với giọng đương nhiên.
Tiểu Y Tiên phì cười nói:" Ngươi chỉ nói khoác là giỏi" nói rồi lại tiếp tục ăn phần của mình.
Hắn cũng nhún vai bỏ qua nhưng chuyện hắn ta là thực thần đương nhiên là thật rồi.
Sau khi ăn uống no say hắn với Y Tiên cùng nằm xuống nghỉ ngơi. Bỗng Y Tiên hỏi.
"Nè Tiêu Phong ước mơ của ngươi là gì"
"Ước mơ sao...." đang nhắm mắt an thần hắn mở mắt ra ngắm lấy bầu trời đầy sao một khung cảnh rất đẹp làm hắn hòa niệm đến lí do mà hắn lại chuyển sinh ngàn kiếp.
Đúng chính ước mơ đã thúc dục hắn làm điều đó.
"Ước mơ của ta chính là ngao du khắp thế giới này" hắn cười nói.
"Vậy sao... Ước mơ của ngươi nghe thì dễ nhưng để thực hiện đc thì cũng rất khó a" Tiểu Y Tiên bất ngờ nói.
"Đúng thế nhưng ta sẽ luôn tiến về phía trước ta sẽ hoàn thành nó, bỏ cuộc nó không có trong từ điển của ta" hắn nói với giọng kiên quyết tay chỉ thiên rồi nắm lại.
"Thế còn ước mơ của ngươi là gì hả Tiên Nhi" hắn hỏi lại Y Tiên
Y Tiên cũng không phản đối hắn gọi mình là Tiên Nhi nên hắn cứ gọi thôi.
"Ước mơ của ta chính là trở thành 1 cái Luyện Dược Sư " Y Tiên nói với giọng đầy hy vọng.
"Ước mơ của ngươi mới là khó thực hiện a bởi vì ngươi cần phải có 3 điều kiện để trở thành Luyện Dược Sư a. Thứ nhất ngươi cần phải có Song hệ hỏa, mộc đấu khí. Thứ hai ngươi cần phải có đủ kiến thức về dược liệu. Thứ ba là cần phải có tinh thần lực đủ mạnh a"hắn ta nói xong quay lại thấy Y Tiên đang nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ.
"Điều ngươi nói đương nhiên là ta biết rồi điều kiện thì hai trên ba ta đã đáp ứng còn điều kiện thứ nhất thì.... Ta là song hệ đấu khí thủy và mộc" Y Tiên nói với giọng buồn rầu.
"Quả thật là đáng tiếc a" hắn ta xoa cằm nói. Lúc này âm thanh hệ thống vang lên.
Keng, hệ thống ban bố nhiệm vụ
Nhận Tiểu Y Tiên làm đệ tử và huấn luyện cho cô ấy thành tài 0/1
Phần thưởng: Kiến thức về những loại Cấm Kị đan dược.
Phạt: Chết
Hệ thống siad: từng là 1 Thần Đan mà không huấn luyện nổi 1 cô nương có thiên phú thì đi chết đi là vừa.
Mặt hắn lại đen như đít nồi, Y Tiên quả là có thiên phú ánh mắt của hắn nhìn là đủ để đoán ra rồi nhưng Y Tiên lại không có hỏa đấu khí.
"Hỏa đấu khí... Hỏa... Hỏa... Có rồi" hắn ta lảm nhảm chợt bật vỗ tay một cái.
"Ngươi bị làm sao vậy Tiêu Phong" Y Tiên cũng ngồi dậy hỏi thăm hắn.
Hắn kích động ôm lấy hai vai Y Tiên nói.
"Ngươi có thực sự muốn trở thành một Luyện Dược Sư không"
Bị hắn bất ngờ ôm lấy hai vai nhưng khi nghe hắn nói thì Y Tiên trả lời với giọng chắc chắn.
"Đương nhiên là muốn rồi"
"Dù bất cứ giá nào sao" hắn nghiêm túc nhìn cô.
Thấy biểu cảm hắn như vậy Tiểu Y Tiên cũng nói lại với giọng chắc như đinh đóng cột ( cột mục :)) ).
"Ta muốn trở thành Luyện Dược Sư " ánh mắt kiên định nói.
"Vậy là tốt rồi" hắn buông Y Tiên ra rồi nói.
"Ngươi làm sao vậy, có chuyện gì sao" Tiểu Y Tiên ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn.
Hắn đứng dậy nói.
"Vậy bái ta làm sư phụ đi, ta sẽ biến ngươi thành một cái Luyện Dược Sư" hắn nói .
Nói xong hắn liền đứng dậy thu dọn đồ vào Nạp Giới. Ra tới cửa hang động hắn dừng lại quỳ xuống lạy 3 lạy. Vì đây là lòng kính trọng hắn dành cho người đã khuất dù gì thì 1 phần thành công của hắn phải nhớ đến vị lão nhân này.
"Lên đường về nhà thôi nào" hắn hưng phấn rải bước đi.
_______________
Đêm đến 1 thiếu niên vẫn đang lang thang trong rừng miệng không ngừng chửi bới.
"Mẹ nó chứ sao đi mãi mà không ra được thế này bực mình ghê "
Vâng đây là nhân vật chính của chúng ta với "Siêu cấp tài năng bẩm sinh" là mù đường.
Đang định tìm chỗ nào để nghỉ qua đêm thì hắn cũng chưa ăn gì thì đột nhiên vang lên tiếng kêu cứu ở phía xa. Hắn liền tức tốc chạy lại thì thấy 1 thiếu nữ bị bao vây bởi 3 con Xích Ngân Xà Nhị giai trung cấp yêu thú. Loài này nếu chất độc ngấm vào trong người sẽ như bị lửa đốt phải có Băng Tâm Đan mới có thể chữa lại được hoặc người mang Thủy hệ đấu khí để ép nó ra ngoài.
"Ngon tối nay có thịt rắn xiên que rồi haha" hắn cười lớn và rút ra Hắc Huyết Kiếm lao về phía 3 con Xích Ngân Xà.
Hắn chém xuống 3 đầu Xích Xà đều dễ dàng né được vì thân hình uyển chuyển của nó.
"Bão Kiếm" hắn ta chính là chờ thời cơ này ngay lập tức xuất ra bão kiếm xiên chết 1 đầu Xích Ngân Xà.
"Tử Kiếm" tay trái huy động lấy Bạch Sinh Kiếm tiễn thêm 1 đầu Xích Ngân Xà nữa lên đường.
Con Xích Ngân Xà con lại thì nhanh chóng thối lui đi, hắn cũng không dí theo làm gì cho tốn sức.
"Cô nương không sao chứ" hắn quay lại nói với thiếu nữ .
Bây giờ hắn mới để ý 1 thân bạch y trăng muốt tô điểm khuôn mặt ngũ quan xinh xắn khiến nam nhân nào nhìn vô cũng thèm thuồng ( trừ main vì ngàn kiếp thì không thiếu mỹ nữ rồi và ta tả người hơi kém ae thông cảm).
"Không, sao ta ko... A" thiếu nữ nói rồi định đứng lên nhưng lại không vững chuẩn bị ngã thì hắn vội vàng theo bản năng kéo thiếu nữ lại theo quán tính thì thiếu nữ hiện tại đang úp mặt vô lồng ngực hắn.
"A thành thật xin lỗi" thiếu nữ nói.
Hắn cười nhạt nói :" Không sao có vẻ chân ngươi bị thương rồi, để ta xem cho"
Nói rồi hắn đỡ thiếu nữ ngồi xuống thuận tay từ Nạp Giới ra bó củi tiện tay đốt nó lên. ( có ánh sáng mới nhìn được chứ )
Hắn vạch chân thiếu nữ lên nhìn rồi nói: " Ngươi bị trúng độc rồi, đợi ta 1 chút" hắn lấy từ trong Nạp Giới ra 1 viên đan dược .
"Đây là Giải Độc Đan, nào mau ăn đi" hắn đứa cho thiếu nữ rồi nói.
Thiếu nữ ánh mắt do dự nói: "Ta không cần đan dược đâu thể chất của ta khá đặc biệt nên độc dược gần như không có tác dụng với ta"
"Hể để ta xem nào vậy cô là người giữ Ách Nang Độc Thể sao" hắn ta gãi gãi đầu hỏi thiếu nữ dù khi đến Đấu Khí Đại Lục hắn cũng bỏ ra không ít thời gian nghiên cứu a.
Ánh mắt thiếu nữ chứa tia buồn nhẹ nhàng gật đầu.
"Ngươi không sợ ta sao" thấy hắn không rời đi thiếu nữ khá bất ngờ vì thể chất này của nang đã giết chết không ít người vô tội
" Sợ cái gì chứ, ta là thanh niên đầu đội trời chân đạp đất mà, ngươi không sao là tốt rồi vấn đề độc tính không cần lo nữa" hắn ta cười nhạt lại xách 2 con Xích Ngân Xà lột da trực tiếp mang đi nướng lấy thêm 2 miếng thịt của Phong Nha Lang nướng kèm lên nữa.
"À mà người tên gì vậy, ta tên là Tiêu Vô Phong, Tiêu của tiêu dao vô là không phong là gió, tiêu diêu tự tại vô lo vô nghĩ như cơn gió chính là ta siêu đỉnh cấp đẹp zai Tiêu Vô Phong " hắn ta nói mặt đầy kiêu ngạo.
Thiếu nữ lúc này cũng cười phì vì mà giới thiệu của hắn và cũng đáp lại: " Ta tên là Tiểu Y Tiên, đang đi đến Thanh Sơn Trấn gần đây để trú ngụ"
Hắn vừa nướng vừa hỏi : " Người là ra ngoài đi lịch luyện sao, nhà của ngươi ở đâu"
"Không ta không có nhà ,không gia đình, không người thân chỉ có 1 sư phụ nuôi nấng ta giờ đã mất nên ta chỉ có thể tìm 1 nơi để trú ngụ mà thôi" Y Tiên biểu cảm buồn rầu nói.
"A, ta thật sự xin lỗi ta cũng không biết rằng ngươi cực khổ như vậy a" hắn ta nói giọng thành thật, hắn cũng trải qua nhiều kiếp rồi nên hắn hiểu cảm giác này.
"Không sao" Y Tiên chỉ cười nhạt nói.
Một lúc sau.
"Thơm quá" Tiểu Y Tiên nói, đồng thời 1 tiếng ọt vang lên mà tai thường cũng nghe rõ.
"Há há sắp ăn được rồi ngươi chờ lát nữa là được" hắn ta cười to nói.
Nghe hắn cười Tiểu Y Tiên trên mặt xuất hiện đạo hồng vân cúi mặt xuống nhưng hắn cũng đã nhìn thấy.
Hắn cười lớn hơn, Tiểu Y Tiên lại càng đỏ mặt.
"Ăn thôi" hắn lấy trong Nạp giới ra 2 cái tô để ra mỗi người 1 miếng thịt.
"Nào Tiên Nhi ra ăn nào" hắn ta cười quay sang nói.
Tiểu Y Tiên nghe hắn gọi thân mật cũng hơi ngại, nhưng lại trừng mắt nhìn hắn.
"A ta quên mất ngươi đang bị đau chân" hắn sực nhớ ra và mang lại chỗ Y Tiên ăn.
Rộp. Tiếng giòn rụm vang lên nghe tiếng thôi là cũng biết nó ngon thế nào rồi.
"Ngon quá, không ngờ ngươi cũng có nghệ thuật trù sư khá như vậy" Y Tiên vừa ăn vừa hướng ánh mắt về hắn nói.
"Đương nhiên rồi cho người biết ta từng là 1 thực thần a" hắn ta nói với giọng đương nhiên.
Tiểu Y Tiên phì cười nói:" Ngươi chỉ nói khoác là giỏi" nói rồi lại tiếp tục ăn phần của mình.
Hắn cũng nhún vai bỏ qua nhưng chuyện hắn ta là thực thần đương nhiên là thật rồi.
Sau khi ăn uống no say hắn với Y Tiên cùng nằm xuống nghỉ ngơi. Bỗng Y Tiên hỏi.
"Nè Tiêu Phong ước mơ của ngươi là gì"
"Ước mơ sao...." đang nhắm mắt an thần hắn mở mắt ra ngắm lấy bầu trời đầy sao một khung cảnh rất đẹp làm hắn hòa niệm đến lí do mà hắn lại chuyển sinh ngàn kiếp.
Đúng chính ước mơ đã thúc dục hắn làm điều đó.
"Ước mơ của ta chính là ngao du khắp thế giới này" hắn cười nói.
"Vậy sao... Ước mơ của ngươi nghe thì dễ nhưng để thực hiện đc thì cũng rất khó a" Tiểu Y Tiên bất ngờ nói.
"Đúng thế nhưng ta sẽ luôn tiến về phía trước ta sẽ hoàn thành nó, bỏ cuộc nó không có trong từ điển của ta" hắn nói với giọng kiên quyết tay chỉ thiên rồi nắm lại.
"Thế còn ước mơ của ngươi là gì hả Tiên Nhi" hắn hỏi lại Y Tiên
Y Tiên cũng không phản đối hắn gọi mình là Tiên Nhi nên hắn cứ gọi thôi.
"Ước mơ của ta chính là trở thành 1 cái Luyện Dược Sư " Y Tiên nói với giọng đầy hy vọng.
"Ước mơ của ngươi mới là khó thực hiện a bởi vì ngươi cần phải có 3 điều kiện để trở thành Luyện Dược Sư a. Thứ nhất ngươi cần phải có Song hệ hỏa, mộc đấu khí. Thứ hai ngươi cần phải có đủ kiến thức về dược liệu. Thứ ba là cần phải có tinh thần lực đủ mạnh a"hắn ta nói xong quay lại thấy Y Tiên đang nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ.
"Điều ngươi nói đương nhiên là ta biết rồi điều kiện thì hai trên ba ta đã đáp ứng còn điều kiện thứ nhất thì.... Ta là song hệ đấu khí thủy và mộc" Y Tiên nói với giọng buồn rầu.
"Quả thật là đáng tiếc a" hắn ta xoa cằm nói. Lúc này âm thanh hệ thống vang lên.
Keng, hệ thống ban bố nhiệm vụ
Nhận Tiểu Y Tiên làm đệ tử và huấn luyện cho cô ấy thành tài 0/1
Phần thưởng: Kiến thức về những loại Cấm Kị đan dược.
Phạt: Chết
Hệ thống siad: từng là 1 Thần Đan mà không huấn luyện nổi 1 cô nương có thiên phú thì đi chết đi là vừa.
Mặt hắn lại đen như đít nồi, Y Tiên quả là có thiên phú ánh mắt của hắn nhìn là đủ để đoán ra rồi nhưng Y Tiên lại không có hỏa đấu khí.
"Hỏa đấu khí... Hỏa... Hỏa... Có rồi" hắn ta lảm nhảm chợt bật vỗ tay một cái.
"Ngươi bị làm sao vậy Tiêu Phong" Y Tiên cũng ngồi dậy hỏi thăm hắn.
Hắn kích động ôm lấy hai vai Y Tiên nói.
"Ngươi có thực sự muốn trở thành một Luyện Dược Sư không"
Bị hắn bất ngờ ôm lấy hai vai nhưng khi nghe hắn nói thì Y Tiên trả lời với giọng chắc chắn.
"Đương nhiên là muốn rồi"
"Dù bất cứ giá nào sao" hắn nghiêm túc nhìn cô.
Thấy biểu cảm hắn như vậy Tiểu Y Tiên cũng nói lại với giọng chắc như đinh đóng cột ( cột mục :)) ).
"Ta muốn trở thành Luyện Dược Sư " ánh mắt kiên định nói.
"Vậy là tốt rồi" hắn buông Y Tiên ra rồi nói.
"Ngươi làm sao vậy, có chuyện gì sao" Tiểu Y Tiên ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn.
Hắn đứng dậy nói.
"Vậy bái ta làm sư phụ đi, ta sẽ biến ngươi thành một cái Luyện Dược Sư" hắn nói .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.