Xuyên Sách Chinh Phục Nam Phụ!

Chương 30: Từ Thiện

Phùng Tử Hy

02/10/2019

Thế là kể từ ngày hôm ấy, Lưu Nam cứ suốt ngày tìm cách nói chuyện cùng Nguyệt Khắc.

Có lúc lại để quên sách:

“Nguyệt Khắc, em cho anh coi chung sách được không? Anh lỡ để quên ở nhà mất rồi” Lưu Nam cầu xin nói.

Đầu Nguyệt Khắc chảy xuống 3 đường hắc tuyến. Cô rõ ràng thấy cuốn sách IT đang lòi ra từ trong cặp của anh kia kìa.

Nhưng càng nghĩ lại càng cảm thấy buồn cười, Nguyệt Khắc cuối cùng cũng đành gật đầu:

“Vậy cũng được, sách em ở đây” Tất nhiên không quên kèm theo một tí lạnh nhạt.

Một hôm khác lại cầm lấy tay cô nói:

“Nguyệt Khắc, anh thích em. Anh nhất định sẽ khiến em thích anh. Em sẽ chờ anh không?” Lưu Nam thề thốt nói.

Câu nói này hiến tim cô suýt chút nữa đã nhảy ra ngoài rồi. Cả đời cô cũng không tin được là Lưu Nam lại có một ngày thay đổi như vậy.

Nguyệt Khắc thì tất nhiên vẫn làm theo lời Thiên Vũ, vẫn cố gắng làm mặt lạnh. Cố gắng bình tĩnh lại, hít một hơi thật sâu:

“Được thôi, em sẽ chờ anh. Nhưng sẽ chỉ chờ 1 năm thôi. Anh sẽ làm được sao?”

“Được, được. Nhất định sẽ làm được” Lưu Nam gật đầu hạnh phúc như trẻ con được kẹo vậy.

Sau vụ đó thì Thiên Vũ có nói với Nguyệt Khắc rằng nên đi chơi cùng với Lưu Nam nhiều hơn chút nữa.



Khi cô làm vậy thì Lưu Nam cứ như bắt được vàng vậy. Cực kỳ vui mừng. Dù sao đây cũng là lần đầu Nguyệt Khắc gật đầu đồng ý đi chơi cùng anh cơ mà.

Lưu Nam nào biết anh đã càng ngày càng lún sâu vào cái hố mà Lưu Thiên Vũ đã đào sẵn cho anh đâu.

Ngày nào cũng như ngày nào, Lưu Nam luôn rủ Nguyệt Khắc đi chơi như vậy. Riết rồi Lưu Nam cũng đã thành luôn thói quen rủ Nguyệt Khắc đi chơi luôn. Cứ như không rủ là không được ấy.

Một ngày kia thì đột nhiên khi đang học ở trường thì Nguyệt Khắc lại mỉm cười nhìn Lưu Nam, khiến anh có cảm giác rất có thành tựu. Nhiều hơn nữa là cảm thấy rung động, trái tim Lưu Nam đang đập rất nhanh.

Lúc vừa về đến nhà, Lưu Nam liền hỏi Thiên Vũ:

“Thiên Vũ, em coi thử có phải là giờ Nguyệt Khắc đã thích anh rồi không?” Lưu Nam hào hứng nói, background xung quanh đều là trái tim.

Khiến cho Thiên Vũ có chút không thể đỡ được, dù sao cũng chỉ là cười một cái thôi mà. Bình tĩnh đi ông anh êi.

Thiên Vũ thật ra có chút hối hận, chỉ vì có một cái chip và một cái tai nghe mà giờ ngày nào Lưu Nam cũng về tâm sự cùng cô. Báo cáo hết tất cả với cô. Rồi xin đủ kiểu lời khuyên.

Cô nghe mà phát chán rồi. Ngày nào Lưu Nam về rồi cũng tương tư một mình rồi lại khoe với cô rằng Nguyệt Khắc đẹp ra sao, dịu dàng thế nào. Quan tâm anh tốt đến mức nào.

Thiên Vũ thật là chịu hết nổi rồi. Quá mức nhức đầu.

“Thôi thôi, anh đừng nói nữa. Em nhức đầu quá rồi!”

“Ơ, nhưng anh chưa nói xong mà. Để anh kể tiếp nhá ” Lưu Nam cười cười nói, lòng tràn đầy hình bóng Nguyệt Khắc



“Em đi ra ngoài đây, byeee” Nói rồi không đợi Lưu Nam kịp phản ứng liền cầm cặp chạy ra khỏi nhà.

“Thiên Vũ..!” Lưu Nam vốn định kêu cô lại nhưng rồi lại thôi. Lại tiếp tục tự cười mình, nghĩ nghĩ lại về nụ cười của Nguyệt Khắc.

Vốn vừa về đến nhà, thế mà Thiên Vũ lại liền phải chạy ra. Cô cảm thấy thật ủy khuất. Thiên Vũ cũng không biết mình phải đi đâu hết. Cứ thế tản bộ trên đường thôi:

“Haizz, tình với chả đương. Mệt mỏi thật!”

Đi được một lúc thì Thiên Vũ đi qua một căn nhà:

“Trại trẻ mồ côi sao?” Thiên Vũ có chút tò mò nên liền bước tới gần nhìn vào.

Thiên Vũ nhìn thấy có một đám người tầm đâu 8-9 người mặc toàn đồ đen đang phát đồ ăn cho mấy em nhỏ trong đấy:

“Kì lạ thật, đi làm từ thiện mà lại mặc đồ đen sao?” Gu của nhóm người từ thiện này cũng quá kỳ lạ rồi.

Mới đầu cô còn tưởng xã hội đen ăn hiếp mấy đứa nhỏ trong trại trẻ mồ côi nữa chứ!

Vốn cũng không có ý định dừng lại lâu thêm nữa, nhưng khi thấy gương mặt đáng yêu của lũ trẻ mồ côi kia, Thiên Vũ chợt mềm lòng.

Cô nhớ lại kiếp trước, khi cô còn nhỏ, những lúc có người làm từ thiện. Cô cũng đã từng hạnh phúc đến mức nào.

Những ký ức này khiến cô có chút chạnh lòng, nên Thiên Vũ quyết định rời khỏi chỗ này. Đi tới một cái siêu thị cũng khá to gần đó. Mua một đống đồ ăn cùng một ít quần áo trẻ em rồi quay lại.

Cũng may hồi nãy khi đi cô còn cầm theo cặp của mình nên cũng còn tiền mặt. Mua xong cô liền quay lại chỗ đó, chuẩn bị góp tặng mấy thứ mình mới mua được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách Chinh Phục Nam Phụ!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook