[Xuyên Sách] Cổ Đại Điền Văn Nữ Phụ

Chương 10: Phát Tờ Rơi . . .

Đào Hoa Dẫn

02/11/2023

Lục Vân đến trấn vào sáng sớm, lần đầu tiên đến Đức Thành Thư Viện tìm Lục Lão Tam.

Bên ngoài Đức Thành Thư Viện còn náo nhiệt hơn hôm qua khi Lục Vân tới, rất nhiều thư sinh Đức Thành Thư Viện đang mua bữa sáng ở bên ngoài, vị trí ở đây rất tốt, ngay bên ngoài trường, thư sinh không chịu ăn trong hội trường, bọn hắn có thể mua nó trực tiếp từ học viện.

Lục Lão Tam vội vàng ra khỏi học viện, nhìn thấy Lục Vân liền đưa cho cô một chồng tờ rơi dày: "Mấy hôm nay chắc đủ rồi, khi nào nghỉ phép anh sẽ viết cho em."

Chữ viết của Lục Lão Tam còn đẹp hơn Lục Vân tưởng tượng, lại lưu loát, hơn nữa, Lục Vân rất ngạc nhiên khi còn tự làm một tờ rơi quảng cáo có hình ảnh và chữ, bên cạnh còn viết giá nước trong đặc biệt. Lục Vân yêu cầu, để làm quà, anh đưa ra một đĩa nhỏ củ cải tươi, bên kia chỉ vẽ mì trong và củ cải tươi bằng bút mực.

Số lượng cũng nhiều hơn Lục Vân, Lục Vân nhìn những tờ rơi này mỉm cười với Lục Lão Tam.

Lục Lão Tam: "Được rồi, ngươi đi quầy mì làm việc. Nếu cần ta việc gì, cứ đến tìm ta, đợi ta thi đỗ làm tú tài."

Lục Vân: "Khi nào anh nghỉ, em sẽ đến chỗ anh và chúng ta cùng nhau quay về."

Lục Lão Tam: "Được rồi, quầy mì của các ngươi buổi trưa sẽ đóng cửa, đến thư viện có thể phải đợi ta một lát, đi tới thư viện khoảng trăm mét, đi bộ khoảng 30 mét là đến trường." trái. Có mấy người bán hạt hoa. Có một quầy đối diện với quầy bán hạt và hoa. Ngoài ra còn có một Lỗ Vị ( lỗ tai heo) bán khá chạy. Có bàn ghế để ngồi. Sau khi đóng cửa hàng chỉ cần qua đó đợi ta."

Sau khi hai người thỏa thuận xong, Lục Lão Tam vội vã trở về học viện, trong khi Lục Vân đang bận tìm người phát tờ rơi.

Muốn tìm người phát tờ rơi không phải dễ, Lục Vân tìm được hai người phụ nữ đi làm công việc hồ bột, hai người phụ nữ này trông thật thà và lương thiện, trên tay có những vết chai dày, trông họ như những kẻ tầm thường. . , bọn họ nhìn không giống kẻ lừa đảo, một người là dì Lý và người kia là dì Hàn.

Lục Vân: “Ta sẽ phát mười tờ rơi và đưa cho thím hai xu. Dì có thể viết tên mình lên tờ rơi hoặc vẽ một thanh dài và một hình tròn. Nếu có người cầm tờ rơi đến gặp ta, Chúng ta hãy ăn mì ở quán. Ta Sẽ cho dì ba xu cho mười tờ rơi và tặng dì một bát mì trong miễn phí ”.

Một trăm tờ rơi viết thư pháp và tranh ảnh, không biết hôm qua Lục Lão Tam nghỉ khi nào, Lục Vân không muốn lãng phí từng tờ rơi, còn tiền phát tờ rơi Lục Vân không cảm thấy tệ lắm, cô tin rằng hầu hết những người ăn mì ở quán mì của cô sẽ trở thành khách hàng thường xuyên.

Dì Lý hiển nhiên không tin: “Cô nói thật không?. Chúng ta phát mười tờ này, cô cho chúng ta hai xu. Nếu có người cầm tờ rơi của chúng ta đi ăn mì, cô cho chúng ta mười tờ trả ba xu và nhận được một bát mì trong miễn phí à?"

Hai người phụ nữ làm nghề tinh bột ở gần đó, Lục Vân chỉ địa chỉ quán mì của mình và chỉ: "Quán mì của ta ở ngay kia, phân phát xong thì tới quán mì của ta tìm ta."



Dì Lý và dì Hàn nhìn nhau và đồng ý nhiều lần rằng việc này dễ hơn nhiều so với việc giặc dũ.

Lục Vân gần như mất thêm một lúc nữa để mua nguyên liệu cần thiết và khi cô đến quán mì thì đã muộn hơn thường lệ.

Ngoài quán mì có mấy người đang chờ, trong đó có Chu Sài.

Chu Sài nhăn mặt nói: “Lão bản, ta muốn ăn hết củ cải ngon cô làm hôm nay.”

Lục Vân vừa nói vừa dọn dẹp quán mì: "Không được đâu. Củ cải ngon của ta hôm nay rất hữu dụng. Nếu anh muốn mua, ta chỉ bán cho anh nhiều nhất ba phần thôi." Cô đưa giẻ lau nhìn Chu Sài rồi nói. nói: "Hôm qua mua, anh ăn hết à?"

Chuyện này không cần nhắc tới cũng được, nhắc tới chuyện này Chu Sài thở dài, ngồi xuống, mở chiếc quạt gấp ra.

Chu Sài: “Hôm qua ta đã gửi hết số củ cải ta mua về quán của gia đình. Ta định khi nào đi học về sẽ ăn, nhưng không ai ngờ, hôm qua anh họ của ta đến quán ta, mùi vị của củ cải thật là ngon, hơi hống hách, ta để cho anh ấy ngửi, anh ấy ăn hết của ta, đến một miếng cà cũng không để lại cho ta.”

[Hệ thống nhắc nhở, anh họ của nhiệm vụ mục tiêu Chu Sài đã ăn xong củ cải thơm ngon Chu Sài mua ngày hôm qua.]

Tại sao anh họ Chu Sài ăn hết một phần Thủy Tiên Bảo lại có thể nhận được một nghìn điểm kinh nghiệm? Lục Vân không tin rằng mình có thể nhận được ba trăm điểm kinh nghiệm khi làm 300 phần Thủy Tiên Bảo, nhưng anh họ Chu Sài thì có thể. Ăn một miếng Thủy Tiên Bảo được ngàn điểm kinh nghiệm, chắc chắn có điều gì đó mà Lục Vân chưa biết.

Chu Sài: "Lão bản, ba phần củ cải tươi, ba phần củ cải tươi, cho ta hai bát mì trong. Sáng sớm ta đợi ở đây, đã đói bụng rồi."

Lục Vân: "Được."

Sau khi dọn dẹp quán mì, Lục Vân bắt đầu làm việc một cách khéo léo, sau khi làm món mì trong cho thực khách trong quán, Lục Vân không hề nghỉ ngơi mà tiếp tục đứng cạnh làm mì, nhào và kéo sợi mì. đã làm hơn 20 sợi mì. Một phần mì cần thiết để làm nên món mì trong.

=} Quầy mì và quán mì : cùng là một.

=} Cửa hàng và tửu lâu: tương đương nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Xuyên Sách] Cổ Đại Điền Văn Nữ Phụ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook