Xuyên Sách, Đại Lão Toàn Quyền Chọc Chó

Chương 17:

Nam Phong Bắc Ký

17/07/2024

[Ding Dong]

Vì bị Dương Kình Xương cấm túc, Yến Môi đang thoải mái nằm trong phòng ngủ lướt mạng thì âm thanh của hệ thống vang lên.

[Phát hiện nhân vật phụ quan trọng Tần Trí Thần có dấu hiệu dao động đối với nữ chính, nhiệm vụ chính tuyến: Tiến độ loại bỏ hào quang nữ chính đạt 5%]

[Điểm hệ thống +390, thưởng 5% độ ooc, xin chủ nhân cố gắng thêm nữa]

[Hiện tại tiến độ của nhiệm vụ chính đạt 5%, điểm hệ thống là 500, mức độ ooc đạt 40%]

Yến Môi hơi ngỡ ngàng: "Nhiều vậy sao?"

Hệ thống cũng ngạc nhiên không kém, không hiểu tại sao Yến Môi chỉ ở nhà mà tiến độ nhiệm vụ lại tăng nhanh như vậy.

Yến Môi quay người, tiếp tục xem video ngắn, nói: "Tự suy nghĩ đi."

Hệ thống ấm ức quay vòng vòng, cuối cùng nhớ ra hôm qua trước khi gặp Tần Trí Thần, chủ nhân đã gọi điện cho Bạch Tiêu Liên. Hệ thống hiểu ra, cảm thấy càng thêm thất vọng, chủ nhân quá giỏi, khiến nó trở nên vô dụng.

Hệ thống buồn bã quay lại trước mặt Yến Môi, nhìn thấy màn hình điện thoại của cô: [Ngài đăng bài gì mà có nhiều người thích thế?]

Yến Môi không nói gì, đột nhiên bảo: "Cậu có thể giúp tôi chặn những lượt thích và bình luận này được không? Phần mềm video này không có chế độ chặn, thật là ảnh hưởng tới trải nghiệm của người dùng."

[Tất nhiên là được.]

[Xong rồi.]

Yến Môi nhìn qua, giơ ngón tay cái lên với hệ thống: "Giỏi quá."

Hệ thống vui mừng quay hai vòng, hì hì, nó vẫn có vai trò không thể thay thế được nha.

Yến Môi không muốn tiếp xúc với người nhà họ Dương, lấy cớ cãi nhau với Dương Kình Xương để giận dỗi, mấy ngày nay không ra khỏi phòng ngủ, ăn uống đều nhờ Anna mang vào phòng.

Tối đó gần đến giờ ăn cơm, Anna lên phòng lại không đem gì theo, Yến Môi hỏi: "Có chuyện gì vậy?"



Anna nói: "Nhà có khách, đại thiếu gia bảo cô xuống ăn cơm."

Yến Môi không hỏi khách là ai, từ trên giường bước xuống, đi xuống lầu, vừa thấy người đang ngồi trong phòng khách, Yến Môi mỉm cười.

Người đang được tiếp đón nhiệt tình không ai khác chính là Bạch Tiêu Liên, người đã phá hoại lễ đính hôn của Yến Môi không lâu trước đây.

Yến Môi làm vẻ ngạc nhiên: "Tiểu Liên! Sao cô lại đến đây!"

"Môi Môi..." Bạch Tiêu Liên trong giây phút thấy Yến Môi, đôi mắt mở to đầy ngơ ngác: "Môi Môi, sao cô..."

Yến Môi sờ sờ lên mặt mình: "Đẹp không?"

Bạch Tiểu Liên ngơ ngác gật đầu: "Đẹp."

Nhưng khi cô cúi xuống, đôi mắt bị hàng mi che khuất lại loé lên một tia tăm tối, siết chặt nắm tay ở nơi không ai chú ý, sao cô ta có thể... Trong lòng Bạch Tiêu Liên dâng lên cảm giác căng thẳng hòa lẫn với bất an.

Yến Môi dường như không nhận ra sự thay đổi của Bạch Tiêu Liên: "Tiêu Liên, cô vẫn chưa nói cho tôi biết, tại sao cô lại đến đây?"

Lần này Bạch Tiêu Liên quay đầu lại, hơi ngượng ngùng nhìn anh trai của Yến Môi, Dương Văn Ngạn.

Bên cạnh Bạch Tiêu Liên là Dương Văn Ngạn, người có vóc dáng gầy gò và khuôn mặt khá giống Dương Kình Xương.

Anh ta không cao như Dương Kình Xương nhưng lại được thừa hưởng vẻ ngoài đẹp trai của ông ta, chỉ là giữa đôi mày luôn có vẻ u ám, khiến người khác không thoải mái khi nhìn vào.

Trong nguyên tác cũng có tình tiết này, Dương Văn Ngạn mượn cớ lo cho em gái Yến Môi để mời Bạch Tiêu Liên tạm thời ở lại nhà họ Dương. Khác biệt là lúc đó không có vụ Yến Môi bắt gian, chuyện Bạch Tiêu Liên ngoại tình với Tần Trí Thần chưa bị bại lộ nên mọi người còn chưa biết Bạch Tiêu Liên là người phá hoại hôn sự này.

Điều buồn cười là hiện tại mọi người đều biết Bạch Tiêu Liên phá hoại hôn sự này nhưng Dương Văn Ngạn vẫn mời cô ta vào nhà. Yến Môi không ngạc nhiên lắm, vì dù trong nguyên tác hay hiện tại, Dương Văn Ngạn mời Bạch Tiêu Liên đến nhà không phải vì Yến Môi, mục đích của anh ta là để gần gũi Bạch Tiêu Liên và theo đuổi cô ấy.

Yến Môi và Bạch Tiêu Liên là bạn tốt của nhau, từ vài năm trước cô đã thường xuyên dẫn Bạch Tiêu Liên đến nhà chơi, trong thời gian này, Dương Văn Ngạn đã để mắt tới Bạch Tiêu Liên.

Nguyên tác mô tả Dương Văn Ngạn: ‘Anh ta nhìn Bạch Tiêu Liên như nhìn tài sản riêng của mình. Anh ta đã tìm người làm một chiếc lồng và một sợi dây xích để trong tầng hầm của biệt thự Đông Lăng Viên, thường xuyên tưởng tượng rằng một ngày nào đó sẽ nhốt Bạch Tiêu Liên vào đó để cô ấy hoàn toàn thuộc về riêng anh ta.’

Dương Văn Ngạn và Dương Văn Thuỵ đang cười nói với Bạch Tiêu Liên, bỗng một giọng nói chói tai vang lên.



"Ồ, ai đây vậy?"

"Đây không phải là bạn thân nhất của Yến Môi, Bạch Tiêu Liên sao?"

Người phát ra giọng nữ này chính là vợ kế của Dương Kình Xương, Trịnh Nguyệt Sam.

"Nghe nói dạo trước lễ đính hôn của Yến Môi thất bại vì Tần Trí Thần và cô gây rối trong tiệc đính hôn, bên ngoài đồn thổi rầm rộ lắm cơ mà."

Trịnh Nguyệt Sam nhìn cô ta với ánh mắt tò mò như đang xem kịch vui: "Ôi, cô thật sự yêu Tần Trí Thần sao?"

Câu nói này khiến Bạch Tiêu Liên cảm thấy xấu hổ.

Ánh mắt khinh bỉ của Trịnh Nguyệt Sam rõ ràng là cố ý làm khó và chế giễu Bạch Tiêu Liên.

Trịnh Nguyệt Sam không phải vì muốn đứng ra bênh vực Yến Môi mà làm vậy, bà ấy vốn không ưa Bạch Tiêu Liên, luôn cảm thấy cô ta cố ý dụ dỗ, quyến rũ con trai bà ấy là Dương Văn Thuỵ, nghĩ rằng Bạch Tiêu Liên muốn thông qua việc quyến rũ đàn ông nhà họ Dương để gả vào làm dâu nhà giàu.

Trịnh Nguyệt Sam nhất quyết không chấp nhận Bạch Tiêu Liên, luôn đề phòng cô ta. Bà ấy đã chọn cho con trai Dương Văn Thuỵ thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lộc Vương, sợ rằng Bạch Tiêu Liên sẽ phá hoại cuộc hôn nhân đầy hứa hẹn mà bà ấy đã dàn xếp.

Dương Văn Thuỵ là người cao nhất trong nhà họ Dương, đôi mày giống Dương Kình Xương, nhưng môi hơi dày, trông không được khôn khéo như Dương Kỳ Xương.

Nghe mẹ nói vậy, Dương Văn Thụy không hài lòng: "Mẹ! Mẹ nói gì vậy? Đó chỉ là hiểu lầm, chẳng phải đã nói rồi sao, là Tần Trí Thần uống say, nhận nhầm Tiêu Liên thành Yến Môi."

Trịnh Nguyệt Sam trừng mắt sắc bén nhìn con trai: "Lời bào chữa này chỉ có thằng ngốc như con mới tin."

"Đã làm ra chuyện như vậy rồi thì nên trốn đi, còn ngang nhiên đến nhà người bị hại ở, thật là không biết xấu hổ."

"Mẹ!"

"Dì Trịnh!"

Hai giọng nói gần như đồng thời vang lên.

Dương Văn Ngạn mặt lạnh lùng chắn trước Bạch Tiêu Liên, mặt cô ta trắng bệch, mắt rưng rưng như sắp khóc: "Tiêu Liên là khách tôi mời đến, làm ơn tôn trọng một chút."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách, Đại Lão Toàn Quyền Chọc Chó

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook