Xuyên Sách, Đại Lão Toàn Quyền Chọc Chó
Chương 44:
Nam Phong Bắc Ký
17/07/2024
Lúc này, Cát Khai Tễ đột nhiên cảm thấy người phụ nữ này chính là người trong mộng của mình!
Cát Khai Tễ vẫn còn đắm chìm trong bong bóng mơ mộng nên không nghe thấy tiếng bàn tán xung quanh.
"Trời ơi, cô ta lại đánh người rồi!"
"Ôi trời, sao cô ta vẫn hung dữ thế?"
"Ban đầu tôi không nhận ra đây là Yến Môi vì gương mặt cô ta hơi khác nhưng nhìn cách đánh người quen thuộc này thì chắc chắn là Yến Môi rồi."
"Hung dữ quá..."
Yến Môi đánh tên say rượu trước mặt một trận tơi bời sau đó mới chịu dừng tay, cô hất mái tóc đang vướng víu ra sau, thở hổn hển nhìn người đàn ông đang nằm co ro trên mặt đất, nhàn nhạt nói: "Tỉnh rượu chưa?"
Người đàn ông sợ hãi run rẩy: "Tỉnh rồi, tỉnh rồi!"
Yến Môi nhìn gã từ trên cao xuống: "Sau này còn dám quấy rối con gái nữa không?"
Người đàn ông sắp khóc đến nơi: "Không dám, không dám, sau này tôi không thích con gái nữa huhu..."
Mọi người xung quanh cười phá lên.
Yến Môi lại đá gã một cái: "Ai quan tâm anh thích con trai hay con gái, sau này nếu anh còn dám quấy rối con gái, tôi nghe thấy một lần là đánh một lần."
Người đàn ông bật khóc: "Huhu, không dám, không dám..."
Lúc này Yến Môi mới quay sang nhìn Bạch Tiêu Liên: "Tiêu Liên, cô không sao chứ?"
Bạch Tiêu Liên lau nước mắt trên mặt: "May mà có cô ở đây, huhu..."
Yến Môi vỗ vai Bạch Tiêu Liên: "Không sao đâu, tôi sẽ không để ai bắt nạt cô cả."
Bạch Tiêu Liên khóc nức nở lao vào lòng Yến Môi: "Môi Môi, chỉ có cô đối xử tốt nhất với tôi."
Yến Môi đọc lời thoại để củng cố thiết lập nhân vật: "Đương nhiên rồi, tôi là bạn thân nhất của cô mà."
Yến Môi định đưa Bạch Tiêu Liên đi thì đột nhiên bị người ta chặn lại: "Đợi đã!"
Cát Khai Tễ chặn trước mặt hai người, ánh mắt rực sáng: "Người đẹp, cô độc thân sao? Có thể cho tôi xin phương thức liên lạc được không?"
Bạch Tiêu Liên hơi ngẩn người: "Hả?"
Lại thêm một con cá say nắng Bạch Tiêu Liên rồi. Thế nhưng cả cuốn sách này đều là lãnh địa của Bạch Tiêu Liên, vừa giải quyết xong một tên say rượu thì lại có thêm một tên nữa vốn không phải chuyện gì bất ngờ, Yến Môi buồn chán nhìn chậu cảnh bên cạnh, thầm nghĩ đây chắc chắn là cách tán tỉnh ngốc nghếch và thẳng thắn nhất mà cô từng nghe.
Bạch Tiêu Liên ngẩn người, sau đó có chút ngượng ngùng mở lời: "Nhưng mà tôi... tôi không quen anh..."
"Không phải cô." Cát Khai Tễ trực tiếp đẩy Bạch Tiêu Liên sang một bên, ánh mắt rực sáng nhìn chằm chằm vào Yến Môi: "Người đẹp, chúng ta có thể làm quen không?"
Bạch Tiêu Liên: "..."
Yến Môi: "..."
Tình hình có vẻ không ổn lắm thì phải.
Ngay lúc này, bên tai Yến Môi lại vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống
[Ting]
[Phát hiện nhân vật phụ quan trọng Cát Khai Tễ không phản ứng với hào quang nữ chính, nhiệm vụ chính: tiến độ loại bỏ hào quang nữ chính 17,1%]
[Điểm hệ thống +1000, thưởng 10% độ OOC, xin người chơi tiếp tục cố gắng]
Yến Môi ngạc nhiên, anh chàng này bị sao vậy?
Diễn biến bất ngờ xảy ra khiến Yến Môi cũng không thể ngờ tới.
Cậu thanh niên đầu đinh đeo khuyên tai này chính là Cát Khai Tễ? Yến Môi nhớ lại miêu tả về Cát Khai Tễ trong sách rồi nhìn lại người trước mặt, cảm thấy dường như không có gì khác biệt.
Gia tộc họ Cát là gia tộc mới nổi trong những năm gần đây, thế lực phát triển rất mạnh, người nhà họ Cát hành sự nhanh nhẹn, thủ đoạn cứng rắn, nghe nói có thế lực quân đội chống lưng, tóm lại ít ai dám trêu chọc.
Từ nhỏ Cát Khai Tễ đã là một đứa trẻ nghịch ngợm, tính cách bá đạo, hành sự tùy tiện, người khác nhắc đến anh đều gọi là "cậu ấm nhà họ Cát"
Sau này, khi Cát Khai Tễ lên đại học, gia đình cho anh đi lính hai năm, vốn định để cuộc sống trong quân ngũ mài giũa tính cách nhưng ai ngờ hai năm trong quân ngũ không những không khiến anh học được sự điềm đạm mà còn nhiễm phải thói hư tật xấu của binh lính.
Cho đến bây giờ, anh vẫn là cậu ấm nhà họ Cát tùy tiện, ngang ngược, không ai dám trêu chọc.
Cát Khai Tễ và Tần Trí Thần là bạn thân từ nhỏ, quan hệ rất thân thiết, trước đây Cát Khai Tễ được cha giao nhiệm vụ nên phải đi công tác ở nơi khác, vì vậy không kịp dự lễ đính hôn của Tần Trí Thần. Lúc đó anh chỉ nghe nói trong tiệc đính hôn, Tần Trí Thần bị Yến Môi đánh một trận, anh tức điên lên vừa mắng Tần Trí Thần là đồ nhu nhược vừa đòi về trả thù cho Tần Trí Thần, may mà bị cha anh ngăn lại, nếu để anh về lúc đó thì chắc chắn sẽ náo loạn.
Cát Khai Tễ vừa hoàn thành nhiệm vụ xong, hôm nay mới trở về thành phố A vừa đúng lúc đi dự tiệc mừng sinh nhật người anh em. Trước đó Cát Khai Tễ mới chỉ nhìn thấy bộ dáng nguyên chủ ăn mặc kỳ quái, chưa từng gặp Yến Môi sau khi tẩy trang nên chỉ nghĩ người trước mặt là người mới đến.
Cát Khai Tễ còn đầy mong đợi chờ câu trả lời của Yến Môi, Yến Môi lại ngẩn người nghĩ rằng hẳn là Cát Khai Tễ không nhận ra mình là ai. Nhưng điều đó không quan trọng, Yến Môi rất muốn biết tại sao Cát Khai Tễ không cần cô ra tay mà vẫn có thể bị công lược, tặng cho cô một bất ngờ lớn như vậy.
Cô phải nghiên cứu thật kỹ xem làm thế nào để biến trường hợp của Cát Khai Tễ trở nên phổ biến, hoàn thành tiến độ sớm nhất để giành được tự do, bắt đầu cuộc sống về hưu tốt đẹp.
Cát Khai Tễ thấy Yến Môi không trả lời, còn tưởng cô không quen mình nên có chút cảnh giác, vì vậy rất chân thành bắt đầu giới thiệu bản thân: "Tôi là Cát Khai Tễ, năm nay 26 tuổi, độc thân, nhà ở..."
"Cát Khai Tễ!"
Tiếng nói của Cát Khai Tễ bị một tiếng hét cắt ngang, gương mặt Tần Trí Thần đen xì xì đẩy đám đông ra đi tới.
Khi Tần Trí Thần tìm đến thì thấy Cát Khai Tễ đang đứng chặn trước mặt Yến Môi, đôi mắt sáng lên đang khai báo thông tin như khai hộ khẩu vậy, người không biết còn tưởng anh đang đi xem mắt ấy chứ. Mà đối tượng xem mắt lại là hôn thê cũ của hắn ta - Yến Môi!
Mặt Tần Trí Thần đen xì xì chất vấn: "Hai người đang làm gì vậy?"
"Cậu bị mù à, tôi muốn xin phương thức liên lạc mà." Cát Khai Tễ bị cắt ngang nên không được vui, quay đầu cười tươi với Yến Môi: "Kệ cậu ấy đi, người đẹp à, chúng ta tiếp tục."
Mặt Tần Trí Thần đen như đít nồi, hạ giọng nói: "Cô ấy là Yến Môi đó!"
Cát Khai Tễ vẫn còn đắm chìm trong bong bóng mơ mộng nên không nghe thấy tiếng bàn tán xung quanh.
"Trời ơi, cô ta lại đánh người rồi!"
"Ôi trời, sao cô ta vẫn hung dữ thế?"
"Ban đầu tôi không nhận ra đây là Yến Môi vì gương mặt cô ta hơi khác nhưng nhìn cách đánh người quen thuộc này thì chắc chắn là Yến Môi rồi."
"Hung dữ quá..."
Yến Môi đánh tên say rượu trước mặt một trận tơi bời sau đó mới chịu dừng tay, cô hất mái tóc đang vướng víu ra sau, thở hổn hển nhìn người đàn ông đang nằm co ro trên mặt đất, nhàn nhạt nói: "Tỉnh rượu chưa?"
Người đàn ông sợ hãi run rẩy: "Tỉnh rồi, tỉnh rồi!"
Yến Môi nhìn gã từ trên cao xuống: "Sau này còn dám quấy rối con gái nữa không?"
Người đàn ông sắp khóc đến nơi: "Không dám, không dám, sau này tôi không thích con gái nữa huhu..."
Mọi người xung quanh cười phá lên.
Yến Môi lại đá gã một cái: "Ai quan tâm anh thích con trai hay con gái, sau này nếu anh còn dám quấy rối con gái, tôi nghe thấy một lần là đánh một lần."
Người đàn ông bật khóc: "Huhu, không dám, không dám..."
Lúc này Yến Môi mới quay sang nhìn Bạch Tiêu Liên: "Tiêu Liên, cô không sao chứ?"
Bạch Tiêu Liên lau nước mắt trên mặt: "May mà có cô ở đây, huhu..."
Yến Môi vỗ vai Bạch Tiêu Liên: "Không sao đâu, tôi sẽ không để ai bắt nạt cô cả."
Bạch Tiêu Liên khóc nức nở lao vào lòng Yến Môi: "Môi Môi, chỉ có cô đối xử tốt nhất với tôi."
Yến Môi đọc lời thoại để củng cố thiết lập nhân vật: "Đương nhiên rồi, tôi là bạn thân nhất của cô mà."
Yến Môi định đưa Bạch Tiêu Liên đi thì đột nhiên bị người ta chặn lại: "Đợi đã!"
Cát Khai Tễ chặn trước mặt hai người, ánh mắt rực sáng: "Người đẹp, cô độc thân sao? Có thể cho tôi xin phương thức liên lạc được không?"
Bạch Tiêu Liên hơi ngẩn người: "Hả?"
Lại thêm một con cá say nắng Bạch Tiêu Liên rồi. Thế nhưng cả cuốn sách này đều là lãnh địa của Bạch Tiêu Liên, vừa giải quyết xong một tên say rượu thì lại có thêm một tên nữa vốn không phải chuyện gì bất ngờ, Yến Môi buồn chán nhìn chậu cảnh bên cạnh, thầm nghĩ đây chắc chắn là cách tán tỉnh ngốc nghếch và thẳng thắn nhất mà cô từng nghe.
Bạch Tiêu Liên ngẩn người, sau đó có chút ngượng ngùng mở lời: "Nhưng mà tôi... tôi không quen anh..."
"Không phải cô." Cát Khai Tễ trực tiếp đẩy Bạch Tiêu Liên sang một bên, ánh mắt rực sáng nhìn chằm chằm vào Yến Môi: "Người đẹp, chúng ta có thể làm quen không?"
Bạch Tiêu Liên: "..."
Yến Môi: "..."
Tình hình có vẻ không ổn lắm thì phải.
Ngay lúc này, bên tai Yến Môi lại vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống
[Ting]
[Phát hiện nhân vật phụ quan trọng Cát Khai Tễ không phản ứng với hào quang nữ chính, nhiệm vụ chính: tiến độ loại bỏ hào quang nữ chính 17,1%]
[Điểm hệ thống +1000, thưởng 10% độ OOC, xin người chơi tiếp tục cố gắng]
Yến Môi ngạc nhiên, anh chàng này bị sao vậy?
Diễn biến bất ngờ xảy ra khiến Yến Môi cũng không thể ngờ tới.
Cậu thanh niên đầu đinh đeo khuyên tai này chính là Cát Khai Tễ? Yến Môi nhớ lại miêu tả về Cát Khai Tễ trong sách rồi nhìn lại người trước mặt, cảm thấy dường như không có gì khác biệt.
Gia tộc họ Cát là gia tộc mới nổi trong những năm gần đây, thế lực phát triển rất mạnh, người nhà họ Cát hành sự nhanh nhẹn, thủ đoạn cứng rắn, nghe nói có thế lực quân đội chống lưng, tóm lại ít ai dám trêu chọc.
Từ nhỏ Cát Khai Tễ đã là một đứa trẻ nghịch ngợm, tính cách bá đạo, hành sự tùy tiện, người khác nhắc đến anh đều gọi là "cậu ấm nhà họ Cát"
Sau này, khi Cát Khai Tễ lên đại học, gia đình cho anh đi lính hai năm, vốn định để cuộc sống trong quân ngũ mài giũa tính cách nhưng ai ngờ hai năm trong quân ngũ không những không khiến anh học được sự điềm đạm mà còn nhiễm phải thói hư tật xấu của binh lính.
Cho đến bây giờ, anh vẫn là cậu ấm nhà họ Cát tùy tiện, ngang ngược, không ai dám trêu chọc.
Cát Khai Tễ và Tần Trí Thần là bạn thân từ nhỏ, quan hệ rất thân thiết, trước đây Cát Khai Tễ được cha giao nhiệm vụ nên phải đi công tác ở nơi khác, vì vậy không kịp dự lễ đính hôn của Tần Trí Thần. Lúc đó anh chỉ nghe nói trong tiệc đính hôn, Tần Trí Thần bị Yến Môi đánh một trận, anh tức điên lên vừa mắng Tần Trí Thần là đồ nhu nhược vừa đòi về trả thù cho Tần Trí Thần, may mà bị cha anh ngăn lại, nếu để anh về lúc đó thì chắc chắn sẽ náo loạn.
Cát Khai Tễ vừa hoàn thành nhiệm vụ xong, hôm nay mới trở về thành phố A vừa đúng lúc đi dự tiệc mừng sinh nhật người anh em. Trước đó Cát Khai Tễ mới chỉ nhìn thấy bộ dáng nguyên chủ ăn mặc kỳ quái, chưa từng gặp Yến Môi sau khi tẩy trang nên chỉ nghĩ người trước mặt là người mới đến.
Cát Khai Tễ còn đầy mong đợi chờ câu trả lời của Yến Môi, Yến Môi lại ngẩn người nghĩ rằng hẳn là Cát Khai Tễ không nhận ra mình là ai. Nhưng điều đó không quan trọng, Yến Môi rất muốn biết tại sao Cát Khai Tễ không cần cô ra tay mà vẫn có thể bị công lược, tặng cho cô một bất ngờ lớn như vậy.
Cô phải nghiên cứu thật kỹ xem làm thế nào để biến trường hợp của Cát Khai Tễ trở nên phổ biến, hoàn thành tiến độ sớm nhất để giành được tự do, bắt đầu cuộc sống về hưu tốt đẹp.
Cát Khai Tễ thấy Yến Môi không trả lời, còn tưởng cô không quen mình nên có chút cảnh giác, vì vậy rất chân thành bắt đầu giới thiệu bản thân: "Tôi là Cát Khai Tễ, năm nay 26 tuổi, độc thân, nhà ở..."
"Cát Khai Tễ!"
Tiếng nói của Cát Khai Tễ bị một tiếng hét cắt ngang, gương mặt Tần Trí Thần đen xì xì đẩy đám đông ra đi tới.
Khi Tần Trí Thần tìm đến thì thấy Cát Khai Tễ đang đứng chặn trước mặt Yến Môi, đôi mắt sáng lên đang khai báo thông tin như khai hộ khẩu vậy, người không biết còn tưởng anh đang đi xem mắt ấy chứ. Mà đối tượng xem mắt lại là hôn thê cũ của hắn ta - Yến Môi!
Mặt Tần Trí Thần đen xì xì chất vấn: "Hai người đang làm gì vậy?"
"Cậu bị mù à, tôi muốn xin phương thức liên lạc mà." Cát Khai Tễ bị cắt ngang nên không được vui, quay đầu cười tươi với Yến Môi: "Kệ cậu ấy đi, người đẹp à, chúng ta tiếp tục."
Mặt Tần Trí Thần đen như đít nồi, hạ giọng nói: "Cô ấy là Yến Môi đó!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.