Xuyên Sách: Nam Chính Muốn Cùng Tôi Yêu Đương
Chương 1: Xuyên Sách
Diep Son
06/11/2023
Buổi sáng tháng chín, lá cây mang theo hương gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi vào căn phòng, người trên giường vẫn còn đang say giấc nồng mặc kệ những âm thanh phức tạp bên ngoài cửa. Qua một lúc lại có tiếng chuông báo thức vang lên, lần này người trên giường mới khẽ nhíu mày cử động người một chút muốn tắt đi báo thức.
Khó khăn lắm mới tắt đi âm thanh phiền phức kia, cơ mặt mới giãn đi một chút liền lại có người bên ngoài gõ cửa vang lên giọng nam kêu đánh thức.
" Vãn Vãn sắp trễ giờ học rồi!"
Đang nằm trên giường buồn bực thầm nói chắc ông ấy đã nhầm người rồi, cô đâu phải tên Vãn Vãn gì đó.
Suy nghĩ vừa xẹt ngang cô liền ngồi bật dậy gấp rút chạy vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân, người bên ngoài nghe âm thanh bên trong lắc đầu một cái rồi bước ra phòng bếp tiếp tục chuẩn bị đồ ăn sáng.
Mộc Ý Vãn vừa thay đồ vừa mắng chửi bản thân sao có thể quên rằng bản thân đã xuyên không rồi chứ, chuyện xuyên không gì đó lúc trước cô còn nghĩ sẽ không có hiện thực bây giờ thì nó lại rơi ngay vào cô, không tin cũng bắt buộc phải tin.
Mộc Ý Vãn dùng tốc độ nhanh nhất để ăn sáng rồi tạm biệt ba Mộc chạy nhanh ra trạm xe buýt, cũng may thời gian chính xác không trễ cũng không sớm vừa vặn đón được xe buýt đến trường.
Cái tên Mộc Ý Vãn cũng không phải là tên của cô, tên thật của cô là Tô Kiều Noãn. Cô nghĩ bản thân có thể xuyên đến một không gian song song nhưng không ngờ lại xuyên đến làm nữ phụ của một bộ tiểu thuyết nổi rần rần trên mạng có tên truyện Nắng Hạ, cô là một người không đam mê mấy bộ truyện như thế này nên không xem chi tiết chỉ nghe được người khác nói trọng tâm của truyện.
Đại khái truyện nói về quảng đường nữ chính Hạ Châu Vy theo đuổi nam thần Phó Lãng, hai người đều có tình cảm với nhau nhưng nam chính chúng ta lại không muốn thừa nhận về sau lại tự vả mặt lại và còn điên cuồng truy nữ chính, còn nữ phụ Mộc Ý Vãn là một trà xanh chính hiệu thích nam chính và liên tục làm phiền, những người muốn tiếp cận Phó Lãng đều bị nữ phụ này răn đe hăm doạ và kết cục là không thể nào thảm hơn khi đụng đến nữ chính.
Tính đến hiện tại Mộc Ý Vãn cũng xuyên đến đây ba ngày rồi, lúc đầu cô còn không tin tưởng được liền nhốt bản thân ở trong phòng một ngày không ra khiến cho ba Mộc- Mộc Thừa hết sức lo lắng. Sau khi tự trấn an bản thân, lấy lại tinh thần cô mới tiếp nhận cuộc sống này và đương nhiên cô sẽ không dính líu đến cốt truyện kia đâu.
Hôm nay là ngày Mộc Ý Vãn đi học đầu tiên sau khi xuyên vào, cô không biết tình tiết truyện đã đến mức nào, nếu biết trước thế này cô sẽ đọc hết cuốn truyện đó rồi.
Đến nơi khi Mộc Ý Vãn vừa xuống xe đã có một bạn học nữ chạy đến trên gương mặt yêu kiều kia nở ra một nụ cười nhìn có chút loá mắt.
" Vãn Vãn chúng ta cùng lên lớp thôi."
Nhìn gương mặt đang hoang mang kia Lục Bối Bối không để ý mà kéo tay cô đi nhanh hơn, bản thân cô không biết bạn học này là ai nhìn có vẻ rất thân với nguyên chủ, cô cẩn thận quan sát dời ánh mắt xuống nhìn bảng tên đang lơ lửng theo động tác bước đi của cô ấy " Lục Bối Bối 11A2"
Tính tình hoạt bát vừa đi vừa không ngừng kể chuyện về hai ngày nghỉ của mình cho Mộc Ý Vãn nghe, nghe giọng điệu thân thuộc này chắc là bạn thân của nhau rồi, nên trông giây lát cô cũng đáp lại người bạn trên trời rơi xuống này vài từ.
Ngồi vào chỗ ngồi Mộc Ý Vãn bắt đầu chuyên chú vào nghiên cứu bài tập, lúc ở nhà cô cũng đã coi qua một lượt.
" Tiết đầu là môn tiếng anh cậu lấy toán ra làm gì?"
" Tớ muốn xem lại công thức."
" Cậu..có phải bị kích thích cái gì không? Sao hôm nay lại quan tâm đến việc học thế?"
" Trước kia tớ lười lắm sao?"
" Còn phải hỏi! Ngày nào cậu cũng chuyên tâm đến việc gây chú ý đến Phó Lãng nên việc học cùng dẹp sang một bên."
" Lần này sẽ không như vậy nữa"
" Thật sao?"
" Thật tớ đã hứa với ba Mộc rồi! sau này sẽ chuyên tâm đến học hành việc thừa thãi kia không cần quan tâm nữa!"
" Thấy cậu cao hứng học tập như vậy tớ rất mừng đấy! Cùng nhau học tập thôi!"
" Ừm."
Giây sau trong lớp học cũng bắt đầu có tiếng ồn ào, Mộc Ý Vãn cũng chẳng để ý mà vẫn ngồi im nhìn sách. Đột nhiên cả lớp trở nên im ắng ánh mắt cũng không rời khỏi bốn người vừa mới bước vào, Lục Bối Bối còn cho rằng Mộc Ý Vãn sẽ không nhịn được mà sẽ quay lại nhìn người ngồi đằng sau nhưng khi nhìn lại thấy ánh mắt cô chưa từng dời khỏi cuốn sách kia, dường như cũng chẳng biết có người ngồi ở phía sau mình.
Bốn người vừa bước vào là bộ tứ nam thần của trường, Phó Lãng thiếu gia của Phó Gia và cũng là người thừa kế tập đoàn Nam Phó đứng hàng đầu của thành phố, người thứ hai là Hà Duy Thành thiếu gia của Hà Gia, người thứ ba là Trình Nhất Nam là tam thiếu gia của Trình Gia, người còn lại là Trần Dương cũng là thiếu gia của Trần Gia.
"Bộ tứ nam thần" được những các bạn nữ đặt cho họ, không những có nhan sắc mà còn thông minh luôn đứng trong top 10 của trường, lại có đam mê với thể thao nên trong trường có không ít fan của họ.
Tiếng chuông vào học vang lên mọi ánh mắt kia mới luyến tiếc dời khỏi bốn người kia, Phó Lãng ngồi cùng với Trình Nhất Nam, hai người ngồi ở sau lưng Mộc Ý Vãn và Lục Bối Bối, còn Hà Duy Thành và Trần Dương ngồi ở bên tay phải Nhất Nam dãy kế bên.
Mộc Ý Vãn vừa mới cất đi cuốn toán vào ngăn bàn lại nhìn thấy gương mặt hơi khó tin của Bối Bối, cô có chút hiếu kì hỏi: " Sao vậy?"
Người ngồi bên cạnh dịch ghế sang ngồi gần với cô hơn, còn cúi thấp một như đang sợ người khác nghe thấy, nhỏ giọng để hỏi cô
" Lần này cậu bỏ thật sao?"
" Bỏ? bỏ chuyện gì?"
" Về Phó Lãng ấy?"
" Ừm! Là thật."
" Hai người thì thầm cái gì đấy?"
Nhất Nam nhìn hai người đang tụm đầu lại nói, cậu tò mò như muốn gia nhập cuộc nói chuyện với hai người nên đã lên tiếng không ngờ lại nhận được ánh mắt khing bỉ của Bối Bối
" Liên quan gì đến cậu?"
" Không thể nói cho tớ biết à!"
" Lắm mồm thế!"
" Hừm đồ ích kỷ. "
Lúc này Mộc Ý Vãn mới chuyển mắt đến gương mặt vừa mới lên tiếng kia, trông rất đẹp trai pha một chút tinh nghịch, cô nhận ra giữa cậu bạn này với Bối Bối hình như có chút gì đó lạ lạ nhưng nhìn hai người rất hợp với nhau.
Xong cũng dời mắt lên không để tâm đến người sau lưng mình, Mộc Ý Vãn còn kéo ghế xích lên như muốn cách xa người đằng sau vậy. Phó Lãng cũng chú ý đến hành động này, chân mày khẽ nhếch lên một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng lưng trước mặt một chút cũng dời tầm mắt sang chỗ khác.
Hà Duy Thành và Trần Dương bên cạnh nhìn hai người kia đấu vỏ mồm thì lắc đầu, còn cố tình chọc ngoáy khiến cho Nhất Nam bực mình, hai người biết Nhất Nam có tình ý với Lục Bối Bối nhưng chẳng dám nói ra, có lần bọn họ đã khuyên nên tỏ tình nhưng cậu ta lại nhát gan không dám.
Khó khăn lắm mới tắt đi âm thanh phiền phức kia, cơ mặt mới giãn đi một chút liền lại có người bên ngoài gõ cửa vang lên giọng nam kêu đánh thức.
" Vãn Vãn sắp trễ giờ học rồi!"
Đang nằm trên giường buồn bực thầm nói chắc ông ấy đã nhầm người rồi, cô đâu phải tên Vãn Vãn gì đó.
Suy nghĩ vừa xẹt ngang cô liền ngồi bật dậy gấp rút chạy vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân, người bên ngoài nghe âm thanh bên trong lắc đầu một cái rồi bước ra phòng bếp tiếp tục chuẩn bị đồ ăn sáng.
Mộc Ý Vãn vừa thay đồ vừa mắng chửi bản thân sao có thể quên rằng bản thân đã xuyên không rồi chứ, chuyện xuyên không gì đó lúc trước cô còn nghĩ sẽ không có hiện thực bây giờ thì nó lại rơi ngay vào cô, không tin cũng bắt buộc phải tin.
Mộc Ý Vãn dùng tốc độ nhanh nhất để ăn sáng rồi tạm biệt ba Mộc chạy nhanh ra trạm xe buýt, cũng may thời gian chính xác không trễ cũng không sớm vừa vặn đón được xe buýt đến trường.
Cái tên Mộc Ý Vãn cũng không phải là tên của cô, tên thật của cô là Tô Kiều Noãn. Cô nghĩ bản thân có thể xuyên đến một không gian song song nhưng không ngờ lại xuyên đến làm nữ phụ của một bộ tiểu thuyết nổi rần rần trên mạng có tên truyện Nắng Hạ, cô là một người không đam mê mấy bộ truyện như thế này nên không xem chi tiết chỉ nghe được người khác nói trọng tâm của truyện.
Đại khái truyện nói về quảng đường nữ chính Hạ Châu Vy theo đuổi nam thần Phó Lãng, hai người đều có tình cảm với nhau nhưng nam chính chúng ta lại không muốn thừa nhận về sau lại tự vả mặt lại và còn điên cuồng truy nữ chính, còn nữ phụ Mộc Ý Vãn là một trà xanh chính hiệu thích nam chính và liên tục làm phiền, những người muốn tiếp cận Phó Lãng đều bị nữ phụ này răn đe hăm doạ và kết cục là không thể nào thảm hơn khi đụng đến nữ chính.
Tính đến hiện tại Mộc Ý Vãn cũng xuyên đến đây ba ngày rồi, lúc đầu cô còn không tin tưởng được liền nhốt bản thân ở trong phòng một ngày không ra khiến cho ba Mộc- Mộc Thừa hết sức lo lắng. Sau khi tự trấn an bản thân, lấy lại tinh thần cô mới tiếp nhận cuộc sống này và đương nhiên cô sẽ không dính líu đến cốt truyện kia đâu.
Hôm nay là ngày Mộc Ý Vãn đi học đầu tiên sau khi xuyên vào, cô không biết tình tiết truyện đã đến mức nào, nếu biết trước thế này cô sẽ đọc hết cuốn truyện đó rồi.
Đến nơi khi Mộc Ý Vãn vừa xuống xe đã có một bạn học nữ chạy đến trên gương mặt yêu kiều kia nở ra một nụ cười nhìn có chút loá mắt.
" Vãn Vãn chúng ta cùng lên lớp thôi."
Nhìn gương mặt đang hoang mang kia Lục Bối Bối không để ý mà kéo tay cô đi nhanh hơn, bản thân cô không biết bạn học này là ai nhìn có vẻ rất thân với nguyên chủ, cô cẩn thận quan sát dời ánh mắt xuống nhìn bảng tên đang lơ lửng theo động tác bước đi của cô ấy " Lục Bối Bối 11A2"
Tính tình hoạt bát vừa đi vừa không ngừng kể chuyện về hai ngày nghỉ của mình cho Mộc Ý Vãn nghe, nghe giọng điệu thân thuộc này chắc là bạn thân của nhau rồi, nên trông giây lát cô cũng đáp lại người bạn trên trời rơi xuống này vài từ.
Ngồi vào chỗ ngồi Mộc Ý Vãn bắt đầu chuyên chú vào nghiên cứu bài tập, lúc ở nhà cô cũng đã coi qua một lượt.
" Tiết đầu là môn tiếng anh cậu lấy toán ra làm gì?"
" Tớ muốn xem lại công thức."
" Cậu..có phải bị kích thích cái gì không? Sao hôm nay lại quan tâm đến việc học thế?"
" Trước kia tớ lười lắm sao?"
" Còn phải hỏi! Ngày nào cậu cũng chuyên tâm đến việc gây chú ý đến Phó Lãng nên việc học cùng dẹp sang một bên."
" Lần này sẽ không như vậy nữa"
" Thật sao?"
" Thật tớ đã hứa với ba Mộc rồi! sau này sẽ chuyên tâm đến học hành việc thừa thãi kia không cần quan tâm nữa!"
" Thấy cậu cao hứng học tập như vậy tớ rất mừng đấy! Cùng nhau học tập thôi!"
" Ừm."
Giây sau trong lớp học cũng bắt đầu có tiếng ồn ào, Mộc Ý Vãn cũng chẳng để ý mà vẫn ngồi im nhìn sách. Đột nhiên cả lớp trở nên im ắng ánh mắt cũng không rời khỏi bốn người vừa mới bước vào, Lục Bối Bối còn cho rằng Mộc Ý Vãn sẽ không nhịn được mà sẽ quay lại nhìn người ngồi đằng sau nhưng khi nhìn lại thấy ánh mắt cô chưa từng dời khỏi cuốn sách kia, dường như cũng chẳng biết có người ngồi ở phía sau mình.
Bốn người vừa bước vào là bộ tứ nam thần của trường, Phó Lãng thiếu gia của Phó Gia và cũng là người thừa kế tập đoàn Nam Phó đứng hàng đầu của thành phố, người thứ hai là Hà Duy Thành thiếu gia của Hà Gia, người thứ ba là Trình Nhất Nam là tam thiếu gia của Trình Gia, người còn lại là Trần Dương cũng là thiếu gia của Trần Gia.
"Bộ tứ nam thần" được những các bạn nữ đặt cho họ, không những có nhan sắc mà còn thông minh luôn đứng trong top 10 của trường, lại có đam mê với thể thao nên trong trường có không ít fan của họ.
Tiếng chuông vào học vang lên mọi ánh mắt kia mới luyến tiếc dời khỏi bốn người kia, Phó Lãng ngồi cùng với Trình Nhất Nam, hai người ngồi ở sau lưng Mộc Ý Vãn và Lục Bối Bối, còn Hà Duy Thành và Trần Dương ngồi ở bên tay phải Nhất Nam dãy kế bên.
Mộc Ý Vãn vừa mới cất đi cuốn toán vào ngăn bàn lại nhìn thấy gương mặt hơi khó tin của Bối Bối, cô có chút hiếu kì hỏi: " Sao vậy?"
Người ngồi bên cạnh dịch ghế sang ngồi gần với cô hơn, còn cúi thấp một như đang sợ người khác nghe thấy, nhỏ giọng để hỏi cô
" Lần này cậu bỏ thật sao?"
" Bỏ? bỏ chuyện gì?"
" Về Phó Lãng ấy?"
" Ừm! Là thật."
" Hai người thì thầm cái gì đấy?"
Nhất Nam nhìn hai người đang tụm đầu lại nói, cậu tò mò như muốn gia nhập cuộc nói chuyện với hai người nên đã lên tiếng không ngờ lại nhận được ánh mắt khing bỉ của Bối Bối
" Liên quan gì đến cậu?"
" Không thể nói cho tớ biết à!"
" Lắm mồm thế!"
" Hừm đồ ích kỷ. "
Lúc này Mộc Ý Vãn mới chuyển mắt đến gương mặt vừa mới lên tiếng kia, trông rất đẹp trai pha một chút tinh nghịch, cô nhận ra giữa cậu bạn này với Bối Bối hình như có chút gì đó lạ lạ nhưng nhìn hai người rất hợp với nhau.
Xong cũng dời mắt lên không để tâm đến người sau lưng mình, Mộc Ý Vãn còn kéo ghế xích lên như muốn cách xa người đằng sau vậy. Phó Lãng cũng chú ý đến hành động này, chân mày khẽ nhếch lên một chút, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng lưng trước mặt một chút cũng dời tầm mắt sang chỗ khác.
Hà Duy Thành và Trần Dương bên cạnh nhìn hai người kia đấu vỏ mồm thì lắc đầu, còn cố tình chọc ngoáy khiến cho Nhất Nam bực mình, hai người biết Nhất Nam có tình ý với Lục Bối Bối nhưng chẳng dám nói ra, có lần bọn họ đã khuyên nên tỏ tình nhưng cậu ta lại nhát gan không dám.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.