[Xuyên Sách] Nữ Phụ Chỉ Muốn Sống Tốt
Chương 12: Học Thêm (3)
Hàm Ngư Lão Nhân
01/04/2023
Dịch bởi: Khuyết Nguyệt Động
“Không cần, không cần!” Đối với sự “quan tâm” của ba Tô, Tô Nhuế vô cùng dứt khoát từ chối: “Không cần rút ngắn, con cảm thấy hai giờ là phù hợp rồi.”
Đại bộ phận thời gian khác cô bị bà Tô kéo đi tham gia đủ loại tụ hội, tiệc tối, còn phải đi chung với bà Tô tham gia một vài chương trình học theo sở thích, chỉ còn dôi ra thời gian ban ngày của ngày cuối tuần và 2 giờ đồng hồ mỗi buổi tối để học. Thực ra Tô Nhuế còn muốn nói rằng hai giờ căn bản là quá ít.
Dù sao, thứ cô thiếu chính là chương trình học của bốn kỳ đại học.
“Tốt, vậy con nhớ học hành nghiêm túc, nếu có cái gì không hiểu, có thể hỏi ba bất cứ lúc nào, tuy ba con không học chuyên ngành này, nhưng dù sao cũng được coi là một doanh nhân thành đạt, kinh nghiệm thực chiến hết sức phong phú.”
Nghe lời ba Tô nói, Tô Nhuế đồng ý, chỉ là, không biết vì sao, trong đầu đột nhiên nhớ tới câu nói bà Cố nhắc đi nhắc lại hôm nay: Không biết thì hỏi anh Thành của con...
Anh Thành…
Ha hả.
Tô Nhuế suy đoán không biết có phải đối phương cực kỳ thích xem phim ngôn tình Mary Sue hay không…
Dặn lòng cô phải để ý bà Lưu, không thể để bà Lưu nhà cô cũng mê mẩn cái thể loại này được.
Bằng không, phong cách công chúa đã đủ khiến Tô Nhuế đau đầu rồi, nhỡ lại thêm một cái Mary Sue, cuộc sống này phải trôi qua thế nào đây?
Sau bữa cơm chiều không lâu, lão Tô kéo vợ ông đi chạy bộ trăm bước tiêu cơm, mà cô Lý đã hẹn trước thì đúng giờ có mặt ở nhà họ Tô.
Tô tổng nhờ chị hai cô ấy vận dụng quan hệ, tìm cô ấy đến dạy cho vị tiểu thư nhà họ Tô này.
Vốn Lý Na không muốn dạy học cho thiên kim đại tiểu thư của nhà chủ tịch, một là do cô ấy biết rõ căn bản người ta sẽ không học hành đàng hoàng, hai là người ta có khả năng sẽ khiến cho cô ấy tức gần chết. Nhưng vì là quan hệ với người quen, Lý Na mới không tiện từ chối.
Hơn nữa, nghe nói vị tiểu thư nhà họ Tô này, trước đây học chuyên ngành nghệ thuật thuần túy, căn bản không có một chút nền tảng kinh tế học nào, điều này cũng làm cho Lý Na cực kỳ đau đầu.
Nhưng, khi bắt đầu vào học, Lý Na mới biết trước đó cô ấy nghĩ sai rồi.
Vị tiểu thư nhà họ Tô này chẳng những nghe giảng vô cùng chăm chú, mà còn dường như rất có thiên phú về phương diện này, rất nhiều vấn đề, trên cơ bản cô ấy vừa nói qua, đối phương lập tức có thể hiểu được.
Nếu Tô Nhuế biết cô Lý đánh giá cô như vậy, nhất định sẽ hận không thể che mặt lại.
Bản thân có mấy cân mấy lượng, Tô Nhuế vẫn rất rõ ràng, cô nào có thiên phú a, cô rõ ràng là đang ỷ vào vốn liếng từ kiếp trước.
Tốt xấu gì kiếp trước Tô Nhuế cũng học chuyên ngành kế toán suốt bốn năm đại học, rất nhiều kiến thức chuyên ngành lâu lắm không dùng nên đã quên hết, còn cần Lý Na nhắc lại, cô mới có thể nhớ ra.
“Cô Lý, về nội dung và tiết tấu giảng dạy, cô có thể thoáng nhanh hơn một chút cũng được ạ.” Sau khi kết thúc hai tiếng học, Tô Nhuế nói ra ý nghĩ của mình cho Lý Na nghe.
Còn chưa tới hai tháng nữa là khai giảng rồi, dựa theo tiến độ hôm nay, có khi cô sắp phải đội sổ thật.
Nghe vậy, Lý Na đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh đã gật gật đầu cười.
“Yên tâm đi, trước đó cô nghe bảo là cơ sở của em bằng không, sợ cường độ lớn quá em sẽ không tiếp thu kịp, nên mới chọn tri thức cơ sở nhất để nói. Nhưng thấy em học nhanh như vậy, mỗi ngày tăng thêm ba đến năm chương nội dung chắc cũng không thành vấn đề.”
“Vâng, vậy cám ơn cô Lý.”
“Chuyện nên làm.” Lý Na cười cười nói, căn cứ vào tình huống sẵn biết, cô ấy nói: “Từ năm hai đại học B trở đi là có rất nhiều chương trình học gắn với thực tiễn, nếu chỉ dựa vào hơn một tháng học thêm này, chưa chắc em đã đuổi kịp chương trình học bên đó.”
“Nếu có cơ hội, cô kiến nghị em nên đến công ty để thực hành một chút, như vậy kiến thức sẽ trở nên dễ hiểu hơn rất nhiều.”
“Vâng, em hiểu, cảm ơn cô Lý.”
“Thời gian không còn sớm nữa, cô đi về trước.”
“Cô Lý đợi một chút, em bảo tài xế đưa cô về.”
…
Lúc trước Lưu Nguyệt đã từng nói, sắp tới có thể bà Cố sẽ mời cô đến nhà họ Cố chơi, chuyện này Tô Nhuế có để trong lòng.
Chỉ là, Tô Nhuế không nghĩ tới, "sắp tới" hóa ra lại gần như thế, ngày thứ ba sau ngày xem mắt, bà Cố đã gọi điện thoại cho Lưu Nguyệt.
Tô Nhuế còn không biết, nếu không phải vì bận tâm đến vấn đề lễ tiết, ngày hôm sau bà Dư đã muốn mời Tô Nhuế đến nhà bà ấy rồi.
“Không cần, không cần!” Đối với sự “quan tâm” của ba Tô, Tô Nhuế vô cùng dứt khoát từ chối: “Không cần rút ngắn, con cảm thấy hai giờ là phù hợp rồi.”
Đại bộ phận thời gian khác cô bị bà Tô kéo đi tham gia đủ loại tụ hội, tiệc tối, còn phải đi chung với bà Tô tham gia một vài chương trình học theo sở thích, chỉ còn dôi ra thời gian ban ngày của ngày cuối tuần và 2 giờ đồng hồ mỗi buổi tối để học. Thực ra Tô Nhuế còn muốn nói rằng hai giờ căn bản là quá ít.
Dù sao, thứ cô thiếu chính là chương trình học của bốn kỳ đại học.
“Tốt, vậy con nhớ học hành nghiêm túc, nếu có cái gì không hiểu, có thể hỏi ba bất cứ lúc nào, tuy ba con không học chuyên ngành này, nhưng dù sao cũng được coi là một doanh nhân thành đạt, kinh nghiệm thực chiến hết sức phong phú.”
Nghe lời ba Tô nói, Tô Nhuế đồng ý, chỉ là, không biết vì sao, trong đầu đột nhiên nhớ tới câu nói bà Cố nhắc đi nhắc lại hôm nay: Không biết thì hỏi anh Thành của con...
Anh Thành…
Ha hả.
Tô Nhuế suy đoán không biết có phải đối phương cực kỳ thích xem phim ngôn tình Mary Sue hay không…
Dặn lòng cô phải để ý bà Lưu, không thể để bà Lưu nhà cô cũng mê mẩn cái thể loại này được.
Bằng không, phong cách công chúa đã đủ khiến Tô Nhuế đau đầu rồi, nhỡ lại thêm một cái Mary Sue, cuộc sống này phải trôi qua thế nào đây?
Sau bữa cơm chiều không lâu, lão Tô kéo vợ ông đi chạy bộ trăm bước tiêu cơm, mà cô Lý đã hẹn trước thì đúng giờ có mặt ở nhà họ Tô.
Tô tổng nhờ chị hai cô ấy vận dụng quan hệ, tìm cô ấy đến dạy cho vị tiểu thư nhà họ Tô này.
Vốn Lý Na không muốn dạy học cho thiên kim đại tiểu thư của nhà chủ tịch, một là do cô ấy biết rõ căn bản người ta sẽ không học hành đàng hoàng, hai là người ta có khả năng sẽ khiến cho cô ấy tức gần chết. Nhưng vì là quan hệ với người quen, Lý Na mới không tiện từ chối.
Hơn nữa, nghe nói vị tiểu thư nhà họ Tô này, trước đây học chuyên ngành nghệ thuật thuần túy, căn bản không có một chút nền tảng kinh tế học nào, điều này cũng làm cho Lý Na cực kỳ đau đầu.
Nhưng, khi bắt đầu vào học, Lý Na mới biết trước đó cô ấy nghĩ sai rồi.
Vị tiểu thư nhà họ Tô này chẳng những nghe giảng vô cùng chăm chú, mà còn dường như rất có thiên phú về phương diện này, rất nhiều vấn đề, trên cơ bản cô ấy vừa nói qua, đối phương lập tức có thể hiểu được.
Nếu Tô Nhuế biết cô Lý đánh giá cô như vậy, nhất định sẽ hận không thể che mặt lại.
Bản thân có mấy cân mấy lượng, Tô Nhuế vẫn rất rõ ràng, cô nào có thiên phú a, cô rõ ràng là đang ỷ vào vốn liếng từ kiếp trước.
Tốt xấu gì kiếp trước Tô Nhuế cũng học chuyên ngành kế toán suốt bốn năm đại học, rất nhiều kiến thức chuyên ngành lâu lắm không dùng nên đã quên hết, còn cần Lý Na nhắc lại, cô mới có thể nhớ ra.
“Cô Lý, về nội dung và tiết tấu giảng dạy, cô có thể thoáng nhanh hơn một chút cũng được ạ.” Sau khi kết thúc hai tiếng học, Tô Nhuế nói ra ý nghĩ của mình cho Lý Na nghe.
Còn chưa tới hai tháng nữa là khai giảng rồi, dựa theo tiến độ hôm nay, có khi cô sắp phải đội sổ thật.
Nghe vậy, Lý Na đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh đã gật gật đầu cười.
“Yên tâm đi, trước đó cô nghe bảo là cơ sở của em bằng không, sợ cường độ lớn quá em sẽ không tiếp thu kịp, nên mới chọn tri thức cơ sở nhất để nói. Nhưng thấy em học nhanh như vậy, mỗi ngày tăng thêm ba đến năm chương nội dung chắc cũng không thành vấn đề.”
“Vâng, vậy cám ơn cô Lý.”
“Chuyện nên làm.” Lý Na cười cười nói, căn cứ vào tình huống sẵn biết, cô ấy nói: “Từ năm hai đại học B trở đi là có rất nhiều chương trình học gắn với thực tiễn, nếu chỉ dựa vào hơn một tháng học thêm này, chưa chắc em đã đuổi kịp chương trình học bên đó.”
“Nếu có cơ hội, cô kiến nghị em nên đến công ty để thực hành một chút, như vậy kiến thức sẽ trở nên dễ hiểu hơn rất nhiều.”
“Vâng, em hiểu, cảm ơn cô Lý.”
“Thời gian không còn sớm nữa, cô đi về trước.”
“Cô Lý đợi một chút, em bảo tài xế đưa cô về.”
…
Lúc trước Lưu Nguyệt đã từng nói, sắp tới có thể bà Cố sẽ mời cô đến nhà họ Cố chơi, chuyện này Tô Nhuế có để trong lòng.
Chỉ là, Tô Nhuế không nghĩ tới, "sắp tới" hóa ra lại gần như thế, ngày thứ ba sau ngày xem mắt, bà Cố đã gọi điện thoại cho Lưu Nguyệt.
Tô Nhuế còn không biết, nếu không phải vì bận tâm đến vấn đề lễ tiết, ngày hôm sau bà Dư đã muốn mời Tô Nhuế đến nhà bà ấy rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.