Xuyên Sách: Nữ Phụ Thập Niên 70 Được Nuông Chiều Mỗi Ngày

Chương 47:

Thời Vũ Yên Nhiên

16/11/2024

Không gian và việc xuyên không là bí mật lớn nhất của cô, chẳng bao giờ cô định kể với ai.

Tiểu Nhiễm nhờ Cố Tĩnh Quốc rửa sạch cải trắng và hẹ, còn cô thì cắt nhỏ chúng, sau đó đập 4 quả trứng, đánh đều để làm nhân trứng hẹ và thịt cải.

Khi chuẩn bị xong nhân, cô bắt tay vào nhào bột và cán mỏng vỏ bánh, rồi cắt thành từng miếng đều nhau.

Thấy Tiểu Nhiễm đã chuẩn bị vỏ bánh xong, Cố Tĩnh Quốc cùng cô bắt đầu gói bánh.

Ở nhà, anh cũng thường gói sủi cảo, nên thao tác rất thành thạo.

Hai người nhanh chóng gói xong hơn 300 chiếc sủi cảo.

Tiểu Nhiễm bảo Cố Tĩnh Quốc mang một nửa sủi cảo qua cho ông ngoại và mọi người bên chuồng bò, còn lại để hai người ăn dần.

Cố Tĩnh Quốc cũng không từ chối, vì dù sao nhiều thế, họ ăn cũng phải vài bữa mới hết.

Khi Cố Tĩnh Quốc mang sủi cảo qua, mấy ông bà ở chuồng bò ngạc nhiên đến ngẩn người, cứ tưởng hai đứa định cho họ tất cả số sủi cảo đó.

Cố Tĩnh Quốc giải thích rằng vì gói nhiều, nên chia một nửa để mọi người cùng ăn cho thỏa thích.



Ai nấy đều cảm kích, đặc biệt là vợ chồng ông Trịnh xúc động đến rơm rớm.

Từ ngày về đây, họ lúc nào cũng ăn không đủ no, đến khi có Cố Tĩnh Quốc và Tiểu Nhiễm, cuộc sống mới dễ thở hơn một chút, đặc biệt bây giờ còn có cả sủi cảo để ăn.

Ông ngoại Cố Tĩnh Quốc, cụ Tiêu, cũng cảm thấy ấm lòng.

Ông không chỉ tự hào vì Cố Tĩnh Quốc hiếu thảo, mà còn quý mến Tiểu Nhiễm - đứa cháu dâu tương lai có tấm lòng rộng lượng, nghĩ cho người khác.

Hai ông bà còn lại không nói ra nhưng cũng rất cảm động.

Như người ta thường nói, giúp người lúc khó khăn thật đáng quý hơn là chỉ thêm hoa vào gấm.

Cố Tĩnh Quốc sau khi đưa sủi cảo thì không nán lại lâu, chỉ dặn ông bà mau luộc lên ăn.

Về đến nhà, Tiểu Nhiễm đã chuẩn bị sẵn nồi nước sôi để luộc sủi cảo.

Nghĩ đến sức ăn của cả hai, cô nấu khoảng 50 chiếc.

Chẳng mấy chốc, sủi cảo đã chín, cô bày ra bát cho Cố Tĩnh Quốc 30 chiếc, còn mình 20 chiếc.



Thấy vậy, Cố Tĩnh Quốc lo cô không đủ no, định chia thêm cho cô vài cái, nhưng Tiểu Nhiễm nhanh chóng từ chối, nói đùa rằng 20 cái cô còn chưa chắc ăn hết.

Sủi cảo vừa mềm vừa thơm, nhưng dù cô cố gắng cũng không thể ăn hết, đành để lại 5 cái, và tất nhiên, Cố Tĩnh Quốc nhanh chóng xử lý giúp cô phần còn lại.

Sau khi ăn tối xong, Cố Tĩnh Quốc vẫn muốn nán lại một chút ở nhà Tiểu Nhiễm, chẳng muốn quay về khu nhà tập thể của thanh niên trí thức.

Anh chỉ muốn ở bên cạnh cô gái mềm mại, đáng yêu này.

Thế nhưng, Tiểu Nhiễm vẫn bảo anh về, vì hiện tại cả hai chưa kết hôn, nếu anh ở lại quá muộn, dễ gây hiểu lầm và không hay.

Khi Cố Tĩnh Quốc chuẩn bị ra về và tay anh đang mở then cửa, Tiểu Nhiễm bất ngờ gọi nhỏ, “Cúi đầu xuống.”

Cố Tĩnh Quốc tuy không hiểu vì sao nhưng vẫn làm theo lời cô.

Ngay lập tức, mùi hương ngọt ngào từ người Tiểu Nhiễm thoảng qua, và rồi anh cảm nhận được một cái chạm nhẹ, mềm mại trên má – đôi môi của Tiểu Nhiễm khẽ hôn anh.

Cố Tĩnh Quốc đứng ngẩn người, ngạc nhiên đến nỗi chỉ biết chạm tay lên má mình, nơi vừa được cô hôn, rồi nở một nụ cười ngớ ngẩn.

Tiểu Nhiễm sau khi hôn xong cũng đỏ mặt xấu hổ, cô lo Cố Tĩnh Quốc có thể nghĩ mình quá tùy tiện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách: Nữ Phụ Thập Niên 70 Được Nuông Chiều Mỗi Ngày

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook