Xuyên Sách: Phu Nhân Hào Môn Bị So Sánh Không Nhận Thua
Chương 26:
Công Tử Tháng Sáu
04/04/2023
Đối với tiệc trà này, Khương Hân tự tin tràn đầy, Tần Ngạn xuất thân hào môn, bất kể là tướng mạo hay dáng người, thân thế hay thực lực bản thân đều không thua kẻ gọi ‘trùm tài chính’ kia.
Cô ta vốn muốn ở tiệc trà này đánh phủ đầu uy phong với đối phương, nhưng nếu giờ bất ngờ cho leo cây như vậy tương đương là hướng đối phương nhận thua.
Theo ý của Khương Hân, dù sao chị dâu Tần Ngạn cũng không vội xuất viện, có thể đến thăm muộn hơn vài tiếng hay một hai ngày sau cũng không có gì là không ổn nhưng nếu bỏ lỡ tiệc trà lần này cô ta không phải bị đối thủ một mất một còn kia và đám chị em đứng xem kịch vui kia cười nhạo một trận hay sao.
Nhưng Tần Ngạn cho rằng trình tự đó rất không ổn, anh ta rất không tán thành ý kiến này nhưng vẫn kiên nhẫn nói với Khương Hân: “Chuyện này không được, đó là chị dâu anh, chị ấy hôn mê mấy ngày nay em cũng thấy rồi, anh trai cũng vì chuyện đó mà gần như phát điên, chị dâu ở trong yến tiệc đính hôn của chúng ta xảy ra chuyện, thời điểm chị ấy hôn mê chúng ta không giúp được gì, giờ cũng đã tỉnh, chúng ta là người đầu tiên nghe được tin tức thì nên nhanh chóng tới thăm.”
Nghe những lời Tần Ngạn nói, Khương Hân thấy trong lòng đầy tủi thân, chị dâu của anh ta ở bữa tiệc bọn họ xảy ra chuyện cũng đâu phải lỗi của bọn họ, cũng không phải cô ta nguyện ý…Cô ta thấy tủi thân đây, kia chính là tiệc đính hôn của cô ta đó! Cô gái nào chẳng mong có một kỉ niệm ấm áp, hồi ức hoàn mĩ trong thời khắc quan trọng như vậy trong cuộc đời mình, nhưng ai có thể ngờ rằng yến tiệc mà cô ta dày công chuẩn bị, lên kế hoạch và bố trí thế mà lại gặp một mớ hỗn độn rồi cuối cùng yến tiệc kết thúc trong sự hỗn loạn qua loa cho xong việc…
Càng nghĩ càng cảm thấy tủi thân, Khương Hân không tự chủ được mà nói ra những gì nghĩ trong lòng.
“…Tần Ngạn anh còn không biết xấu hổ mà nói đến tiệc đính hôn, hôm đó xảy ra chuyện như vậy, tiệc tối cuối cùng kết thúc trong hỗn loạn. Hiện tại không biết có bao nhiêu người đang chê cười chúng ta đâu…” Khương Hân cắn chặt môi, rũ mắt nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Khương Hân!” Tần Ngạn bỗng tăng thêm chút ngữ khí.
Từ khi hai người xác nhận mối quan hệ của mình, Tần Ngạn vẫn luôn có chân lí “Bạn gái là để cưng chiều”, hai người ở bên nhau lâu như vậy, Tần Ngạn chưa bao giờ nặng lời, đây là lần đầu tiên anh mang giọng nghiêm khắc gọi Khương Hân cả họ lẫn tên.
Anh ta có hơi không tin được mà nhìn về phía Khương Hân, “Sao có thể trách chị dâu được? Nếu không phải nhờ có chị dâu, võng hồng kia sẽ tuôn ảnh chụp ra nó sẽ thực sự bùng nổ, còn liên quan đến bao nhiêu khách khứa nữa, lúc đó anh với em mới thật sự là một trò cười, chuyện này vốn cũng không phải chuyện của chị ấy, chị ấy cũng có thể hoàn toàn coi như cái gì cũng không biết, chị dâu chính là vì chúng ta mà bị thương, thiếu chút nữa đã thành người thực vật, em sao có thể nói như vậy chứ.”
Khương Hân cũng có hơi không thể tin tưởng, cô ta kinh ngạc, sững sờ nhìn vào Tần Ngạn, nhất thời không nói ra lời.
Tần Ngạn nói xong thấy sắc thái của Khương Hân bỗng có hơi hối hận, anh ta biết Tiểu Hân chính là tính tình bộc trực, vừa nãy có lẽ cũng chỉ là cô ta thuận miệng nói ra, trợ lí quản lí đều vẫn đang ở đây vậy mà anh ta lạnh lùng nghiêm khắc chỉ trích cô ta, cũng có hơi quá đáng…
Tần Ngạn ảo não gãi đầu, ho nhẹ rồi tiến lên nắm lấy tay Khương Hân, lời nói khoan dung, “Được rồi, được rồi, là do anh có hơi nóng này, đừng nói tới chuyện đó nữa, chúng ta đi bệnh viện trước, đi nhanh hẳn sẽ tới kịp yến tiệc.”
Khương Hân thoát khỏi tay Tần Ngạn, đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa một tầng tủi thân hơi nước, cô không tiếp thu được Tần Ngạn vì một chút việc nhỏ như vậy liền dùng thái độ đó với cô, trong lòng thật thất vọng, cô ta hừ lạnh một tiếng lại ngồi trước gương trang điểm, dứt khoát lấy son bắt đầu vẽ viền môi thật cẩn thận.
Căn phòng bỗng trở nên an tĩnh, người đại diện và trợ lí của Khương hân còn cả chuyên gia tạo hình hai mặt nhìn nhau, không ai dám mở miệng.
Tần Ngạn đứng tại chỗ chờ một lát, thấy Khương Hân như không có việc gì mà ở đó bắt đầu đánh son, tính tình cũng nóng lên.
Anh ta cũng được cưng chiều mà lớn lên, bởi vì phía trên còn có một người anh trai ưu tú nên thấy rất áp lực. Là còn trai út, gia đình không yêu cầu cao đối với anh ta, đối với anh ta rất cưng chiều, đặc biệt là Tống Nghi Lam, trong mắt người ngoài sẽ cảm thấy Tần đại thiếu gia lạnh lùng khó ở chung không rộng rãi hiền hòa dễ ở chung như Tần nhị thiếu gia nhưng thật ra Tần Ngạn với anh trai có tính tình giống nhau không ít.
Cô ta vốn muốn ở tiệc trà này đánh phủ đầu uy phong với đối phương, nhưng nếu giờ bất ngờ cho leo cây như vậy tương đương là hướng đối phương nhận thua.
Theo ý của Khương Hân, dù sao chị dâu Tần Ngạn cũng không vội xuất viện, có thể đến thăm muộn hơn vài tiếng hay một hai ngày sau cũng không có gì là không ổn nhưng nếu bỏ lỡ tiệc trà lần này cô ta không phải bị đối thủ một mất một còn kia và đám chị em đứng xem kịch vui kia cười nhạo một trận hay sao.
Nhưng Tần Ngạn cho rằng trình tự đó rất không ổn, anh ta rất không tán thành ý kiến này nhưng vẫn kiên nhẫn nói với Khương Hân: “Chuyện này không được, đó là chị dâu anh, chị ấy hôn mê mấy ngày nay em cũng thấy rồi, anh trai cũng vì chuyện đó mà gần như phát điên, chị dâu ở trong yến tiệc đính hôn của chúng ta xảy ra chuyện, thời điểm chị ấy hôn mê chúng ta không giúp được gì, giờ cũng đã tỉnh, chúng ta là người đầu tiên nghe được tin tức thì nên nhanh chóng tới thăm.”
Nghe những lời Tần Ngạn nói, Khương Hân thấy trong lòng đầy tủi thân, chị dâu của anh ta ở bữa tiệc bọn họ xảy ra chuyện cũng đâu phải lỗi của bọn họ, cũng không phải cô ta nguyện ý…Cô ta thấy tủi thân đây, kia chính là tiệc đính hôn của cô ta đó! Cô gái nào chẳng mong có một kỉ niệm ấm áp, hồi ức hoàn mĩ trong thời khắc quan trọng như vậy trong cuộc đời mình, nhưng ai có thể ngờ rằng yến tiệc mà cô ta dày công chuẩn bị, lên kế hoạch và bố trí thế mà lại gặp một mớ hỗn độn rồi cuối cùng yến tiệc kết thúc trong sự hỗn loạn qua loa cho xong việc…
Càng nghĩ càng cảm thấy tủi thân, Khương Hân không tự chủ được mà nói ra những gì nghĩ trong lòng.
“…Tần Ngạn anh còn không biết xấu hổ mà nói đến tiệc đính hôn, hôm đó xảy ra chuyện như vậy, tiệc tối cuối cùng kết thúc trong hỗn loạn. Hiện tại không biết có bao nhiêu người đang chê cười chúng ta đâu…” Khương Hân cắn chặt môi, rũ mắt nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Khương Hân!” Tần Ngạn bỗng tăng thêm chút ngữ khí.
Từ khi hai người xác nhận mối quan hệ của mình, Tần Ngạn vẫn luôn có chân lí “Bạn gái là để cưng chiều”, hai người ở bên nhau lâu như vậy, Tần Ngạn chưa bao giờ nặng lời, đây là lần đầu tiên anh mang giọng nghiêm khắc gọi Khương Hân cả họ lẫn tên.
Anh ta có hơi không tin được mà nhìn về phía Khương Hân, “Sao có thể trách chị dâu được? Nếu không phải nhờ có chị dâu, võng hồng kia sẽ tuôn ảnh chụp ra nó sẽ thực sự bùng nổ, còn liên quan đến bao nhiêu khách khứa nữa, lúc đó anh với em mới thật sự là một trò cười, chuyện này vốn cũng không phải chuyện của chị ấy, chị ấy cũng có thể hoàn toàn coi như cái gì cũng không biết, chị dâu chính là vì chúng ta mà bị thương, thiếu chút nữa đã thành người thực vật, em sao có thể nói như vậy chứ.”
Khương Hân cũng có hơi không thể tin tưởng, cô ta kinh ngạc, sững sờ nhìn vào Tần Ngạn, nhất thời không nói ra lời.
Tần Ngạn nói xong thấy sắc thái của Khương Hân bỗng có hơi hối hận, anh ta biết Tiểu Hân chính là tính tình bộc trực, vừa nãy có lẽ cũng chỉ là cô ta thuận miệng nói ra, trợ lí quản lí đều vẫn đang ở đây vậy mà anh ta lạnh lùng nghiêm khắc chỉ trích cô ta, cũng có hơi quá đáng…
Tần Ngạn ảo não gãi đầu, ho nhẹ rồi tiến lên nắm lấy tay Khương Hân, lời nói khoan dung, “Được rồi, được rồi, là do anh có hơi nóng này, đừng nói tới chuyện đó nữa, chúng ta đi bệnh viện trước, đi nhanh hẳn sẽ tới kịp yến tiệc.”
Khương Hân thoát khỏi tay Tần Ngạn, đôi mắt xinh đẹp ẩn chứa một tầng tủi thân hơi nước, cô không tiếp thu được Tần Ngạn vì một chút việc nhỏ như vậy liền dùng thái độ đó với cô, trong lòng thật thất vọng, cô ta hừ lạnh một tiếng lại ngồi trước gương trang điểm, dứt khoát lấy son bắt đầu vẽ viền môi thật cẩn thận.
Căn phòng bỗng trở nên an tĩnh, người đại diện và trợ lí của Khương hân còn cả chuyên gia tạo hình hai mặt nhìn nhau, không ai dám mở miệng.
Tần Ngạn đứng tại chỗ chờ một lát, thấy Khương Hân như không có việc gì mà ở đó bắt đầu đánh son, tính tình cũng nóng lên.
Anh ta cũng được cưng chiều mà lớn lên, bởi vì phía trên còn có một người anh trai ưu tú nên thấy rất áp lực. Là còn trai út, gia đình không yêu cầu cao đối với anh ta, đối với anh ta rất cưng chiều, đặc biệt là Tống Nghi Lam, trong mắt người ngoài sẽ cảm thấy Tần đại thiếu gia lạnh lùng khó ở chung không rộng rãi hiền hòa dễ ở chung như Tần nhị thiếu gia nhưng thật ra Tần Ngạn với anh trai có tính tình giống nhau không ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.