Xuyên Sách: Sau Khi Gả Cho Anh Trai Nam Chính, Nữ Phụ Liên Tục Đòi Ly Hôn
Chương 23:
Pudding Li Li
18/10/2024
Cả hai bên đều rất do dự. Ôn Du không đưa ra được quyết định mà dứt khoát nằm xuống trước. Ngày mai cô còn phải vào đoàn phim tiếp theo để quay phim.
Mẹ Giang nghe vậy, lập tức nói: “Ngày mai con lại bận à? Vậy tối nay về bên đó, mẹ nấu đồ ăn ngon cho con?”
Ôn Du vội vàng lắc đầu: “Con đã nói với anh cả rồi, anh ấy làm gà hầm nấm hương cho con, chắc bây giờ đã hầm xong rồi. Mẹ Giang, hay là mẹ đi cùng con sang bên đó đi?”
Mẹ Giang vội vàng lắc đầu: “Không không, mẹ không thể ăn thả ga, đến lúc đó nhìn hai đứa ăn để mẹ chết thèm sao?”
Nói rồi bà ấy đầy mong đợi liếc trộm bụng Ôn Du.
Ôi chao, bà ấy mới không đi làm bóng đèn đâu.
Nếu Tiểu Ngư có thai, bà ấy sẽ qua chăm cháu. Như vậy chị em tốt cũng có cháu rồi, đến lúc đó lại qua nhà chị em tốt trò chuyện, tự hào khoe với chị em là Tiểu Ngư đã được bà ấy nuôi rất tốt, bà ấy đã không phụ lời chị em dặn dò.
Ôn Du nghĩ cũng phải. Nếu để mẹ Giang nhìn họ ăn thì thật quá tàn nhẫn nên cô lại ngồi một lúc. Khi thấy thời gian không còn sớm nữa thì Ôn Du mới rời đi. Cô vừa đi thì mẹ Giang lập tức nói với ba Giang: “Ông Giang, ông có thấy tình cảm của thằng cả và Tiểu Ngư ngày càng tốt không?”
Ba Giang vẫn đang xem tin tức, nghe vậy liền nói: “Hả? Trước đây tình cảm của chúng nó không tốt sao?”
Mẹ Giang: “...”
Bà ấy trợn trắng mắt rồi lại tự cười. Khi nghĩ đến lời anti-fan nói Tiểu Ngư bám lấy A Cẩn thì hừ lạnh một tiếng. Đợi đến khi Tiểu Ngư và con trai cả sinh con, bà ấy chắc chắn phải chụp ảnh gửi cho đám anti-fan kia xem!
Tiểu Ngư đã không thích con trai út rồi! Cứ khư khư bám lấy chuyện cũ làm gì?
…
Ăn một bữa ốc hương hầm gà do anh cả làm no nê, ngày hôm sau Ôn Du đã lên máy bay một lần nữa trở về phim trường vào đoàn phim [Mưu Chi].
Bộ phim này kể về một nữ chính xuất thân là thứ nữ, để có cuộc sống tốt hơn nên nàng đã chọn cách bám vào một cành cao. Có ai ngờ cành cao mà nàng chọn là Trạng Nguyên đã vô tình bị công chúa để mắt đến, y quay đầu vạch rõ ranh giới với nữ chính và từ đó khiến nàng bị người ta chế giễu, lúc này một cái "đùi vàng" khác sáng chói hơn xuất hiện.
Đây là một bộ phim cổ trang, trong đó thêm một chút quyền mưu. Nam chính là thế tử con vương gia bị kế mẫu chiều chuộng và tán tụng quá mức. Bề ngoài có vẻ ngỗ ngược nhưng thực chất lại là cánh tay phải của thái tử, trong tối đã làm rất nhiều việc cho thái tử. Hắn cứu nữ chính chỉ vì nhất thời hứng khởi nhưng không ngờ nữ chính lại là người thông minh mưu trí. Đôi phu thê liên thủ hóa giải rất nhiều nguy cơ, cuối cùng nữ chính nhờ công phụ tá Hoàng thượng mà thu được cáo mệnh, quang minh chính đại gả cho nam chính.
Còn vai diễn của Ôn Du là con gái của Đại Tướng quân. Trong mắt mọi người là thanh mai trúc mã của nam chính, song thực tế lại rất coi thường nam chính, cảm thấy hắn quá yếu đuối, đảm nhận một nửa cảnh đánh nhau trong phim.
Một nửa còn lại là của nam chính và các nhân vật khác.
Vì vậy vừa vào đoàn phim, Ôn Du đã bận rộn học cảnh đánh nhau nên căn bản không có tâm trạng nghĩ đến việc có nên cố gắng hay không. Người đã vào đoàn phim rồi, còn không cố gắng sao?
Khi Ôn Du vào đoàn phim thì cả ekip đã quay được nửa tháng, đến khi cô quay cảnh đầu tiên thì đã chính thức quay được một tháng.
Vai diễn của Ôn Du tên là Hứa Chiêu Nguyệt. Ngoài việc là trợ thủ cho nam nữ chính thì còn là cánh tay đắc lực bên phía nam chính vì nàng ấy đánh nhau giỏi, hơn nữa có vẻ ngoài yếu đuối nên rất dễ khiến người khác mất cảnh giác, có thể làm rất nhiều việc.
Nàng ấy chọn đầu quân cho thái tử, trở thành cánh tay đắc lực của nam chính cũng là vì muốn được tranh công phò tá Hoàng thượng để sau này có thể quang minh chính đại mặc áo giáp, gánh vác vinh quang của cả gia tộc. Nếu không thì ở độ tuổi mười sáu mười bảy, nàng đã sớm xuất giá rồi bị nhốt ở hậu trạch rồi.
Vì vậy cảnh đầu tiên chính là lúc một nhóm tiểu thư tụ họp, Hứa Chiêu Nguyệt lẻn vào thư phòng của gia chủ để lấy trộm bằng chứng tham ô của lão ta.
Nhưng không may đúng lúc nam chủ nhân trở về khiến nàng ấy bị phát hiện. Vì vậy nàng ấy phải trốn tránh khắp nơi, cuối cùng được nữ chính cứu. Chờ đến khi nam chính đến, hắn giả vờ là công tử bột để gây náo loạn trong phủ thu hút sự chú ý, Hứa Chiêu Nguyệt nhân cơ hội thay lại trang phục rồi được nữ chính đưa về yến tiệc.
Cũng vì vậy mà nữ chính biết được mối quan hệ giữa Hứa Chiêu Nguyệt và nam chính thực ra là chủ nhân và thuộc hạ. Khi nam chính đến đón nàng ấy, nữ chính giả vờ ghen tuông khiến nam chính đau đầu nhưng không dám nói, tức đến không chịu được.
Đoàn phim thường chia thành hai tổ A và B, chia thành hai tiến độ quay cùng lúc, như vậy sẽ tiết kiệm thời gian hơn rất nhiều. Cảnh đánh nhau của Ôn Du quay xong, bên kia vừa vặn là cảnh đối đầu giữa nam nữ chính, vừa ghen tuông vừa dỗ dành ngọt ngào.
“Cắt!” Đạo diễn hô một tiếng.
Vừa rồi nam nữ chính còn dựa vào nhau lập tức tách ra. Sắc mặt ai cũng lạnh nhạt, khác hẳn với đoàn phim trước của Ôn Du, chẳng nói chẳng cười hay chào hỏi nhau.
Thái độ này đặc biệt rõ ràng, nhìn là biết không hợp nhau.
Mắt Ôn Du sáng lên, kéo tay Tiểu Vu nhỏ giọng thì thầm: “Em đi nghe ngóng xem xem hai người này làm sao vậy?”
Phải hóng ngay mới được!
Lại thêm một lợi ích khác khi làm diễn viên.
Nhưng thấy Tiểu Vu cười bí ẩn: “Em đã hỏi thăm rõ rồi!”
Ôn Du: “?”
Hay lắm, Tiểu Vu cả ngày ở bên cô, vậy mà còn có thời gian hóng hớt nữa à?
Tiếp theo Ôn Du nghe được chuyện yêu hận tình thù của nam nữ chính, chủ yếu bắt nguồn từ việc tranh phiên vị*.
*Phiên vị: Phiên vị là thứ tự xuất hiện tên diễn viên trong các hoạt động tuyên truyền và ở phần giới thiệu diễn viên đầu phim
Bộ phim này thực ra được chuyển thể từ tiểu thuyết. Tiểu thuyết gốc kể về nội dung nữ chính vì yếu đuối nên nghĩ mọi cách để bám vào cành cao.
Thực tế là nữ chính từ một thứ nữ nhỏ bé, dưới sự kiểm soát của nghiêm khắc đích mẫu, nàng cẩn thận vạch ra cho mình một mối nhân duyên. Nàng muốn thử thoát khỏi hậu trạch ngột ngạt nhưng không ngờ lại có quan hệ dính líu với "đùi vàng" thực sự là nam chính, chân chính phát huy tác dụng của mình.
Nữ chính yếu đuối nhưng thông minh hơn người. Lúc đầu khi bị nhốt trong hậu trạch, tầm còn nhìn hạn hẹp nhưng sau khi thoát khỏi nơi đó rồi bước vào triều đình thì nàng mới thực sự thể hiện được sự thông minh của mình.
Những tranh đấu trên triều đình phù hợp với nàng hơn là nơi nội trạch.
Góc nhìn cũng theo góc nhìn của nữ chính nên tính ra đất diễn của nam chính so với nữ chính chỉ chiếm khoảng 3/10.
Lúc đầu mọi người đều mặc định nữ chính là nhất phiên.
Nhưng độ hot của nam chính trong bộ phim này thực tế cao hơn nữ chính rất nhiều. Nam chính Lưu Việt xuất thân là ca sĩ thần tượng rồi chuyển sang làm diễn viên. Anh ta đã đóng rất nhiều phim tình cảm ngọt ngào, phản hồi đều khá tốt, trong đó có một phim còn cực kỳ hot.
Nữ chính Viên Đàn thì vẫn luôn hoạt động trong giới truyền hình. Các bộ phim cô ấy đóng đều có chất lượng và danh tiếng tốt. Cô ấy có ba bộ phim nổi tiếng, khả năng diễn xuất cũng được công nhận nhưng chỉ tiếc vẫn chưa đạt được giải thưởng truyền thống của giới điện ảnh và truyền hình.
Nói chung, địa vị của cô ấy trong giới phim truyền hình cao hơn Lưu Việt nhưng không thể bì được với sức hot và sức hấp dẫn của anh ta. Do đó, vài ngày trước khi tung ra ảnh tạo hình nhân vật và bố cục các kiểu, Lưu Việt đưa ra đủ mọi yêu cầu, cuối cùng thì nhất phiên lại thành anh ta.
Lưu Việt vui vẻ nhưng đối với Viên Đàn thì rất khó chịu. Đặc biệt là Lưu Việt còn được thêm cảnh quay, thay đổi khoảnh khắc tỏa sáng của nữ chính thành nam chính, làm trò anh hùng cứu mỹ nhân phát đường cho khán giả. Tuy cô ấy đã phản đối nhưng không được nên chỉ còn cách chấp nhận.
Viên Đàn tức giận nên từ đó không thể chung sống hòa bình với anh ta. Lưu Việt cũng không phải người dễ sống chung nên ngay lập tức anh ta cũng tỏ thái độ. Vì vậy những ngày gần đây, bầu không khí đoàn phim đã trở thành như vậy.
Vì người nổi tiếng nhất chính là nam nữ chính nên khi họ làm ầm ĩ như vậy, những người khác ít nhiều đều tránh mũi nhọn, thế nên toàn bộ đoàn phim đều có vẻ hơi u ám.
…
Tiểu Vu không cần luyện tập cảnh đánh nhau nên lúc Ôn Du bận rộn thì cô ấy đã cảm nhận được không khí căng thẳng nên tiện thể đi dò hỏi một chút.
Ôn Du nghe xong cũng không khỏi kinh ngạc: “Trong tình huống như vậy mà anh ta thực sự còn muốn tranh phiên vị sao?”
Tiểu Vu nhún vai: “Hết cách rồi, ai bảo anh ta đang nổi tiếng chứ, nào có ai dám đắc tội.”
Ôn Du cau mày.
Bên kia đạo diễn cũng cau mày. Nhìn đoàn phim lúc nào cũng trong tình trạng trầm lặng, ông ta đau đầu nói với phó đạo diễn: “Anh nói xem tôi có làm sai không?”
Phó đạo diễn cũng thở dài: “Đành chịu thôi, dù sao cũng phải đắc tội với một người. Chúng ta không thể đắc tội với Lưu Việt nên chỉ có thể để Tiểu Viên chịu thiệt một chút, sau này có cơ hội thì bù đắp cho cô ấy.”
Đạo diễn bực bội, lại thấy khu nghỉ ngơi của nam nữ chính cách xa nhau như vậy khiến những người khác đi ngang qua đều không nhịn được mà bước nhẹ hơn, sợ làm kinh động đến hai người, ông ta tức giận nói: “Cũng không thể cứ để như vậy được, chúng ta còn phải quay thêm hai tháng nữa! Nếu cứ tiếp tục như vậy, đoàn phim sẽ chết ngột mất.”
Phó đạo diễn thăm dò: “Hay là tôi tổ chức một bữa tiệc, nghĩ cách để họ bắt tay giảng hòa?”
Mặc dù không nhất thiết có thể hoàn toàn hòa thuận nhưng bên ngoài tỏ ra hòa thuận cũng được.
Chứ không bị đám fansite chụp được rồi để fans biết chuyện thì chắc cả hai bên lại lao vào cấu xé nhau mất. Hiện tại fans của hai bên vì phiên vị mà đã ầm ĩ lắm rồi, nếu lại có tin gì không hay nữa thì đối với chính bộ phim truyền hình cũng không tốt.
Hai người bàn bạc rồi nghĩ bụng có thể thử xem sao.
Vì vậy phó đạo diễn nhanh chóng đi sắp xếp.
Bên Ôn Du cũng nhận được lời mời. Bây giờ đã là tháng mười một, chính thức bước vào đông nên thời tiết rất lạnh, phó đạo diễn tổ chức một bữa ăn lẩu nên Ôn Du lập tức đồng ý.
Để học cảnh đánh nhau mà cô bận bịu tới nỗi lâu lắm rồi không được ăn một bữa tiệc no say nào.
Tiểu Vu hơi lo lắng: “Bữa tiệc của phó đạo diễn rõ ràng là dành cho hai diễn viên chính, chúng ta đến đó có ổn không?”
Ôn Du phẩy tay: “Không sao, chúng ta chỉ việc ăn là được.”
Tiện thể xem kịch tại chỗ!
Ôn Du cười hứng chí rồi liếc nhìn tin nhắn trò chuyện với trợ lý Chu Hàn. Xin lỗi nam chính nhé, với tư cách là một khán giả thích xem phim, cô phải ra tay rồi!
Muốn sửa đổi bộ phim cô yêu thích?
Mơ đi!
Phó đạo diễn tốn bao nhiêu nước bọt mới tổ chức được bữa tiệc, chỉ chờ buổi chiều tan làm sớm là mọi người cùng nhau xuất phát. Anh ta bận rộn xong trở về, lập tức báo cáo với đạo diễn: “Anh Trương, tôi đã chuẩn bị xong rồi. Tôi cũng đã đặt chỗ ở nhà hàng rồi.”
Đạo diễn Trương vừa cúp điện thoại, vẻ mặt đắng chát: “Hả? Đã chuẩn bị xong rồi sao?”
Phó đạo diễn thấy sắc mặt ông ta không ổn, lo lắng: “Đúng vậy, có chuyện gì sao? Lại xảy ra chuyện gì nữa rồi à? Không phải là Lưu Việt lại gây chuyện chứ?”
Đạo diễn Trương: “... Không có.”
Phó đạo diễn: “Chẳng lẽ là bên cô Viên?”
Đạo diễn Trương nặng nề lắc đầu: “Cũng không phải.”
Phó đạo diễn: “...”
Cái này cũng không phải, cái kia cũng không phải, cuối cùng là bị làm sao?
Ngay lúc phó đạo diễn phát điên, đạo diễn Trương u uất nói: “Là bên đầu tư gọi điện đến nhắc nhở chúng ta đừng tùy tiện thêm cảnh, những cảnh đã thêm trước đó đều phải sửa lại về như cũ!”
Phó đạo diễn: “!”
Ngay lập tức anh ta cũng giống như đạo diễn Trương.
Xong đời rồi.
Khó khăn lắm mới hạ quyết tâm vì Lưu Việt mà đắc tội Viên Đàn, nào ngờ đâu bên nhà tài trợ lại không đồng ý, bắt buộc phải sửa lại hết. Lần này còn đắc tội luôn cả Lưu Việt!
Hai người nhìn nhau: “Phải làm sao đây?”
“Bữa lẩu tối nay có ăn nữa không?”
“Ăn!”
Dù thế nào thì cũng không tránh được.
Nhưng mà bữa lẩu này đúng là nóng bỏng miệng!
…
Lúc này hai diễn viên chính cũng đang bàn về bữa tiệc lẩu tối nay.
Trợ lý của Viên Đàn nhỏ giọng nói: “Bọn họ đã đối xử với chị như vậy rồi, chị, chị thực sự muốn đến đó sao?”
Viên Đàn có chút chua chát. Tuy cô ấy có độ phủ sóng nhưng lại không có vốn, công ty cũng không phải công ty lớn. Cô ấy có thể leo lên đến vị trí hiện tại hoàn toàn dựa vào chính mình, đặc biệt bây giờ lại đang trong thời gian chuẩn bị chấm dứt hợp đồng với công ty.
Một khi thực sự đắc tội với đạo diễn và bên Lưu Việt, công ty sẽ không giúp cô ấy nữa.
Vì vậy cho dù có ấm ức đến đâu, cô ấy cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Dù sao Lưu Việt cũng còn có chừng mực, không quá đáng đến mức cướp hết mọi khoảnh khắc tỏa sáng của cô ấy.
“Đi thôi.” Viên Đàn thở dài rồi thu dọn đồ đạc của mình.
Trợ lý liếc nhìn về phía Lưu Việt, bĩu môi.
Thực sự không ngờ trước ống kính là một thần tượng khiêm tốn hòa nhã nhưng sau lưng lại xấu tính như vậy. Ỷ vào mình nổi tiếng hơn để đi ức hiếp đàn chị trong nghề, quả thực khiến những thiện cảm mà hào quang mang lại tiêu tan hết.
Mẹ Giang nghe vậy, lập tức nói: “Ngày mai con lại bận à? Vậy tối nay về bên đó, mẹ nấu đồ ăn ngon cho con?”
Ôn Du vội vàng lắc đầu: “Con đã nói với anh cả rồi, anh ấy làm gà hầm nấm hương cho con, chắc bây giờ đã hầm xong rồi. Mẹ Giang, hay là mẹ đi cùng con sang bên đó đi?”
Mẹ Giang vội vàng lắc đầu: “Không không, mẹ không thể ăn thả ga, đến lúc đó nhìn hai đứa ăn để mẹ chết thèm sao?”
Nói rồi bà ấy đầy mong đợi liếc trộm bụng Ôn Du.
Ôi chao, bà ấy mới không đi làm bóng đèn đâu.
Nếu Tiểu Ngư có thai, bà ấy sẽ qua chăm cháu. Như vậy chị em tốt cũng có cháu rồi, đến lúc đó lại qua nhà chị em tốt trò chuyện, tự hào khoe với chị em là Tiểu Ngư đã được bà ấy nuôi rất tốt, bà ấy đã không phụ lời chị em dặn dò.
Ôn Du nghĩ cũng phải. Nếu để mẹ Giang nhìn họ ăn thì thật quá tàn nhẫn nên cô lại ngồi một lúc. Khi thấy thời gian không còn sớm nữa thì Ôn Du mới rời đi. Cô vừa đi thì mẹ Giang lập tức nói với ba Giang: “Ông Giang, ông có thấy tình cảm của thằng cả và Tiểu Ngư ngày càng tốt không?”
Ba Giang vẫn đang xem tin tức, nghe vậy liền nói: “Hả? Trước đây tình cảm của chúng nó không tốt sao?”
Mẹ Giang: “...”
Bà ấy trợn trắng mắt rồi lại tự cười. Khi nghĩ đến lời anti-fan nói Tiểu Ngư bám lấy A Cẩn thì hừ lạnh một tiếng. Đợi đến khi Tiểu Ngư và con trai cả sinh con, bà ấy chắc chắn phải chụp ảnh gửi cho đám anti-fan kia xem!
Tiểu Ngư đã không thích con trai út rồi! Cứ khư khư bám lấy chuyện cũ làm gì?
…
Ăn một bữa ốc hương hầm gà do anh cả làm no nê, ngày hôm sau Ôn Du đã lên máy bay một lần nữa trở về phim trường vào đoàn phim [Mưu Chi].
Bộ phim này kể về một nữ chính xuất thân là thứ nữ, để có cuộc sống tốt hơn nên nàng đã chọn cách bám vào một cành cao. Có ai ngờ cành cao mà nàng chọn là Trạng Nguyên đã vô tình bị công chúa để mắt đến, y quay đầu vạch rõ ranh giới với nữ chính và từ đó khiến nàng bị người ta chế giễu, lúc này một cái "đùi vàng" khác sáng chói hơn xuất hiện.
Đây là một bộ phim cổ trang, trong đó thêm một chút quyền mưu. Nam chính là thế tử con vương gia bị kế mẫu chiều chuộng và tán tụng quá mức. Bề ngoài có vẻ ngỗ ngược nhưng thực chất lại là cánh tay phải của thái tử, trong tối đã làm rất nhiều việc cho thái tử. Hắn cứu nữ chính chỉ vì nhất thời hứng khởi nhưng không ngờ nữ chính lại là người thông minh mưu trí. Đôi phu thê liên thủ hóa giải rất nhiều nguy cơ, cuối cùng nữ chính nhờ công phụ tá Hoàng thượng mà thu được cáo mệnh, quang minh chính đại gả cho nam chính.
Còn vai diễn của Ôn Du là con gái của Đại Tướng quân. Trong mắt mọi người là thanh mai trúc mã của nam chính, song thực tế lại rất coi thường nam chính, cảm thấy hắn quá yếu đuối, đảm nhận một nửa cảnh đánh nhau trong phim.
Một nửa còn lại là của nam chính và các nhân vật khác.
Vì vậy vừa vào đoàn phim, Ôn Du đã bận rộn học cảnh đánh nhau nên căn bản không có tâm trạng nghĩ đến việc có nên cố gắng hay không. Người đã vào đoàn phim rồi, còn không cố gắng sao?
Khi Ôn Du vào đoàn phim thì cả ekip đã quay được nửa tháng, đến khi cô quay cảnh đầu tiên thì đã chính thức quay được một tháng.
Vai diễn của Ôn Du tên là Hứa Chiêu Nguyệt. Ngoài việc là trợ thủ cho nam nữ chính thì còn là cánh tay đắc lực bên phía nam chính vì nàng ấy đánh nhau giỏi, hơn nữa có vẻ ngoài yếu đuối nên rất dễ khiến người khác mất cảnh giác, có thể làm rất nhiều việc.
Nàng ấy chọn đầu quân cho thái tử, trở thành cánh tay đắc lực của nam chính cũng là vì muốn được tranh công phò tá Hoàng thượng để sau này có thể quang minh chính đại mặc áo giáp, gánh vác vinh quang của cả gia tộc. Nếu không thì ở độ tuổi mười sáu mười bảy, nàng đã sớm xuất giá rồi bị nhốt ở hậu trạch rồi.
Vì vậy cảnh đầu tiên chính là lúc một nhóm tiểu thư tụ họp, Hứa Chiêu Nguyệt lẻn vào thư phòng của gia chủ để lấy trộm bằng chứng tham ô của lão ta.
Nhưng không may đúng lúc nam chủ nhân trở về khiến nàng ấy bị phát hiện. Vì vậy nàng ấy phải trốn tránh khắp nơi, cuối cùng được nữ chính cứu. Chờ đến khi nam chính đến, hắn giả vờ là công tử bột để gây náo loạn trong phủ thu hút sự chú ý, Hứa Chiêu Nguyệt nhân cơ hội thay lại trang phục rồi được nữ chính đưa về yến tiệc.
Cũng vì vậy mà nữ chính biết được mối quan hệ giữa Hứa Chiêu Nguyệt và nam chính thực ra là chủ nhân và thuộc hạ. Khi nam chính đến đón nàng ấy, nữ chính giả vờ ghen tuông khiến nam chính đau đầu nhưng không dám nói, tức đến không chịu được.
Đoàn phim thường chia thành hai tổ A và B, chia thành hai tiến độ quay cùng lúc, như vậy sẽ tiết kiệm thời gian hơn rất nhiều. Cảnh đánh nhau của Ôn Du quay xong, bên kia vừa vặn là cảnh đối đầu giữa nam nữ chính, vừa ghen tuông vừa dỗ dành ngọt ngào.
“Cắt!” Đạo diễn hô một tiếng.
Vừa rồi nam nữ chính còn dựa vào nhau lập tức tách ra. Sắc mặt ai cũng lạnh nhạt, khác hẳn với đoàn phim trước của Ôn Du, chẳng nói chẳng cười hay chào hỏi nhau.
Thái độ này đặc biệt rõ ràng, nhìn là biết không hợp nhau.
Mắt Ôn Du sáng lên, kéo tay Tiểu Vu nhỏ giọng thì thầm: “Em đi nghe ngóng xem xem hai người này làm sao vậy?”
Phải hóng ngay mới được!
Lại thêm một lợi ích khác khi làm diễn viên.
Nhưng thấy Tiểu Vu cười bí ẩn: “Em đã hỏi thăm rõ rồi!”
Ôn Du: “?”
Hay lắm, Tiểu Vu cả ngày ở bên cô, vậy mà còn có thời gian hóng hớt nữa à?
Tiếp theo Ôn Du nghe được chuyện yêu hận tình thù của nam nữ chính, chủ yếu bắt nguồn từ việc tranh phiên vị*.
*Phiên vị: Phiên vị là thứ tự xuất hiện tên diễn viên trong các hoạt động tuyên truyền và ở phần giới thiệu diễn viên đầu phim
Bộ phim này thực ra được chuyển thể từ tiểu thuyết. Tiểu thuyết gốc kể về nội dung nữ chính vì yếu đuối nên nghĩ mọi cách để bám vào cành cao.
Thực tế là nữ chính từ một thứ nữ nhỏ bé, dưới sự kiểm soát của nghiêm khắc đích mẫu, nàng cẩn thận vạch ra cho mình một mối nhân duyên. Nàng muốn thử thoát khỏi hậu trạch ngột ngạt nhưng không ngờ lại có quan hệ dính líu với "đùi vàng" thực sự là nam chính, chân chính phát huy tác dụng của mình.
Nữ chính yếu đuối nhưng thông minh hơn người. Lúc đầu khi bị nhốt trong hậu trạch, tầm còn nhìn hạn hẹp nhưng sau khi thoát khỏi nơi đó rồi bước vào triều đình thì nàng mới thực sự thể hiện được sự thông minh của mình.
Những tranh đấu trên triều đình phù hợp với nàng hơn là nơi nội trạch.
Góc nhìn cũng theo góc nhìn của nữ chính nên tính ra đất diễn của nam chính so với nữ chính chỉ chiếm khoảng 3/10.
Lúc đầu mọi người đều mặc định nữ chính là nhất phiên.
Nhưng độ hot của nam chính trong bộ phim này thực tế cao hơn nữ chính rất nhiều. Nam chính Lưu Việt xuất thân là ca sĩ thần tượng rồi chuyển sang làm diễn viên. Anh ta đã đóng rất nhiều phim tình cảm ngọt ngào, phản hồi đều khá tốt, trong đó có một phim còn cực kỳ hot.
Nữ chính Viên Đàn thì vẫn luôn hoạt động trong giới truyền hình. Các bộ phim cô ấy đóng đều có chất lượng và danh tiếng tốt. Cô ấy có ba bộ phim nổi tiếng, khả năng diễn xuất cũng được công nhận nhưng chỉ tiếc vẫn chưa đạt được giải thưởng truyền thống của giới điện ảnh và truyền hình.
Nói chung, địa vị của cô ấy trong giới phim truyền hình cao hơn Lưu Việt nhưng không thể bì được với sức hot và sức hấp dẫn của anh ta. Do đó, vài ngày trước khi tung ra ảnh tạo hình nhân vật và bố cục các kiểu, Lưu Việt đưa ra đủ mọi yêu cầu, cuối cùng thì nhất phiên lại thành anh ta.
Lưu Việt vui vẻ nhưng đối với Viên Đàn thì rất khó chịu. Đặc biệt là Lưu Việt còn được thêm cảnh quay, thay đổi khoảnh khắc tỏa sáng của nữ chính thành nam chính, làm trò anh hùng cứu mỹ nhân phát đường cho khán giả. Tuy cô ấy đã phản đối nhưng không được nên chỉ còn cách chấp nhận.
Viên Đàn tức giận nên từ đó không thể chung sống hòa bình với anh ta. Lưu Việt cũng không phải người dễ sống chung nên ngay lập tức anh ta cũng tỏ thái độ. Vì vậy những ngày gần đây, bầu không khí đoàn phim đã trở thành như vậy.
Vì người nổi tiếng nhất chính là nam nữ chính nên khi họ làm ầm ĩ như vậy, những người khác ít nhiều đều tránh mũi nhọn, thế nên toàn bộ đoàn phim đều có vẻ hơi u ám.
…
Tiểu Vu không cần luyện tập cảnh đánh nhau nên lúc Ôn Du bận rộn thì cô ấy đã cảm nhận được không khí căng thẳng nên tiện thể đi dò hỏi một chút.
Ôn Du nghe xong cũng không khỏi kinh ngạc: “Trong tình huống như vậy mà anh ta thực sự còn muốn tranh phiên vị sao?”
Tiểu Vu nhún vai: “Hết cách rồi, ai bảo anh ta đang nổi tiếng chứ, nào có ai dám đắc tội.”
Ôn Du cau mày.
Bên kia đạo diễn cũng cau mày. Nhìn đoàn phim lúc nào cũng trong tình trạng trầm lặng, ông ta đau đầu nói với phó đạo diễn: “Anh nói xem tôi có làm sai không?”
Phó đạo diễn cũng thở dài: “Đành chịu thôi, dù sao cũng phải đắc tội với một người. Chúng ta không thể đắc tội với Lưu Việt nên chỉ có thể để Tiểu Viên chịu thiệt một chút, sau này có cơ hội thì bù đắp cho cô ấy.”
Đạo diễn bực bội, lại thấy khu nghỉ ngơi của nam nữ chính cách xa nhau như vậy khiến những người khác đi ngang qua đều không nhịn được mà bước nhẹ hơn, sợ làm kinh động đến hai người, ông ta tức giận nói: “Cũng không thể cứ để như vậy được, chúng ta còn phải quay thêm hai tháng nữa! Nếu cứ tiếp tục như vậy, đoàn phim sẽ chết ngột mất.”
Phó đạo diễn thăm dò: “Hay là tôi tổ chức một bữa tiệc, nghĩ cách để họ bắt tay giảng hòa?”
Mặc dù không nhất thiết có thể hoàn toàn hòa thuận nhưng bên ngoài tỏ ra hòa thuận cũng được.
Chứ không bị đám fansite chụp được rồi để fans biết chuyện thì chắc cả hai bên lại lao vào cấu xé nhau mất. Hiện tại fans của hai bên vì phiên vị mà đã ầm ĩ lắm rồi, nếu lại có tin gì không hay nữa thì đối với chính bộ phim truyền hình cũng không tốt.
Hai người bàn bạc rồi nghĩ bụng có thể thử xem sao.
Vì vậy phó đạo diễn nhanh chóng đi sắp xếp.
Bên Ôn Du cũng nhận được lời mời. Bây giờ đã là tháng mười một, chính thức bước vào đông nên thời tiết rất lạnh, phó đạo diễn tổ chức một bữa ăn lẩu nên Ôn Du lập tức đồng ý.
Để học cảnh đánh nhau mà cô bận bịu tới nỗi lâu lắm rồi không được ăn một bữa tiệc no say nào.
Tiểu Vu hơi lo lắng: “Bữa tiệc của phó đạo diễn rõ ràng là dành cho hai diễn viên chính, chúng ta đến đó có ổn không?”
Ôn Du phẩy tay: “Không sao, chúng ta chỉ việc ăn là được.”
Tiện thể xem kịch tại chỗ!
Ôn Du cười hứng chí rồi liếc nhìn tin nhắn trò chuyện với trợ lý Chu Hàn. Xin lỗi nam chính nhé, với tư cách là một khán giả thích xem phim, cô phải ra tay rồi!
Muốn sửa đổi bộ phim cô yêu thích?
Mơ đi!
Phó đạo diễn tốn bao nhiêu nước bọt mới tổ chức được bữa tiệc, chỉ chờ buổi chiều tan làm sớm là mọi người cùng nhau xuất phát. Anh ta bận rộn xong trở về, lập tức báo cáo với đạo diễn: “Anh Trương, tôi đã chuẩn bị xong rồi. Tôi cũng đã đặt chỗ ở nhà hàng rồi.”
Đạo diễn Trương vừa cúp điện thoại, vẻ mặt đắng chát: “Hả? Đã chuẩn bị xong rồi sao?”
Phó đạo diễn thấy sắc mặt ông ta không ổn, lo lắng: “Đúng vậy, có chuyện gì sao? Lại xảy ra chuyện gì nữa rồi à? Không phải là Lưu Việt lại gây chuyện chứ?”
Đạo diễn Trương: “... Không có.”
Phó đạo diễn: “Chẳng lẽ là bên cô Viên?”
Đạo diễn Trương nặng nề lắc đầu: “Cũng không phải.”
Phó đạo diễn: “...”
Cái này cũng không phải, cái kia cũng không phải, cuối cùng là bị làm sao?
Ngay lúc phó đạo diễn phát điên, đạo diễn Trương u uất nói: “Là bên đầu tư gọi điện đến nhắc nhở chúng ta đừng tùy tiện thêm cảnh, những cảnh đã thêm trước đó đều phải sửa lại về như cũ!”
Phó đạo diễn: “!”
Ngay lập tức anh ta cũng giống như đạo diễn Trương.
Xong đời rồi.
Khó khăn lắm mới hạ quyết tâm vì Lưu Việt mà đắc tội Viên Đàn, nào ngờ đâu bên nhà tài trợ lại không đồng ý, bắt buộc phải sửa lại hết. Lần này còn đắc tội luôn cả Lưu Việt!
Hai người nhìn nhau: “Phải làm sao đây?”
“Bữa lẩu tối nay có ăn nữa không?”
“Ăn!”
Dù thế nào thì cũng không tránh được.
Nhưng mà bữa lẩu này đúng là nóng bỏng miệng!
…
Lúc này hai diễn viên chính cũng đang bàn về bữa tiệc lẩu tối nay.
Trợ lý của Viên Đàn nhỏ giọng nói: “Bọn họ đã đối xử với chị như vậy rồi, chị, chị thực sự muốn đến đó sao?”
Viên Đàn có chút chua chát. Tuy cô ấy có độ phủ sóng nhưng lại không có vốn, công ty cũng không phải công ty lớn. Cô ấy có thể leo lên đến vị trí hiện tại hoàn toàn dựa vào chính mình, đặc biệt bây giờ lại đang trong thời gian chuẩn bị chấm dứt hợp đồng với công ty.
Một khi thực sự đắc tội với đạo diễn và bên Lưu Việt, công ty sẽ không giúp cô ấy nữa.
Vì vậy cho dù có ấm ức đến đâu, cô ấy cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Dù sao Lưu Việt cũng còn có chừng mực, không quá đáng đến mức cướp hết mọi khoảnh khắc tỏa sáng của cô ấy.
“Đi thôi.” Viên Đàn thở dài rồi thu dọn đồ đạc của mình.
Trợ lý liếc nhìn về phía Lưu Việt, bĩu môi.
Thực sự không ngờ trước ống kính là một thần tượng khiêm tốn hòa nhã nhưng sau lưng lại xấu tính như vậy. Ỷ vào mình nổi tiếng hơn để đi ức hiếp đàn chị trong nghề, quả thực khiến những thiện cảm mà hào quang mang lại tiêu tan hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.