Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo
Chương 607
Thiên Tân Tài Năng
02/09/2024
Hơn nữa, cái áo bành tô này ba mươi tám đồng căn bản không mua được, ít nhất phải thêm một số không.
"Tiểu Đường làm tốt lắm, cháu lại lập công rồi!"
Minh Chấn Hưng giơ ngón tay cái lên, lòng yêu thích dành cho Đường Niệm Niệm thậm chí đã vượt qua cả Thẩm Kiêu rồi.
"Chú Minh, lúc chú ghi công, ghi dưới tên Thẩm Kiêu được không?" Đường Niệm Niệm đưa ra yêu cầu.
"Làm bậy, công lao sao có thể ghi bừa thế được, của ai thì ghi người đó!"
Minh Chấn Hưng cười mắng, rõ là tính tình của trẻ con.
Đường Niệm Niệm bĩu môi, công lao này cô lấy cũng vô dụng, cô lại không ở bộ đội.
"Yên tâm đi, cháu và Thẩm Kiêu là vợ chồng một nhà, cháu lập công rồi, đối với sự thăng tiến của Thẩm Kiêu ở bộ đội cũng có giúp ích."
Minh Chấn Hưng nhìn ra suy nghĩ của cô, trong lòng được an ủi, đứa trẻ Thẩm Kiêu này cô đơn nhiều năm như vậy, cuối cùng đã có một người quan tâm nó bảo vệ nó rồi.
Lúc này Đường Niệm Niệm mới vừa lòng, đứng dậy chuẩn bị về nhà ngủ.
Hôm nay bận rộn nửa ngày, mệt c.h.ế.t cô rồi.
Minh Chấn Hưng cũng không giữ bọn họ lại, quân khu xuất hiện gián điệp, mấy ngày kế tiếp phải bận rộn hơn rồi.
"Tiểu Kiêu, cháu đi với chú."
Ông ấy gọi người lại, bắt gián điệp thì Thẩm Kiêu là tay lão luyện, bắt phát nào trúng phát đó.
Đường Niệm Niệm một mình trở về nhà, vừa mới đi vào giấc ngủ, chợt nghe tới động tĩnh ở cách vách, có tiếng kêu sợ hãi của Từ Yến, còn có âm thanh của Lục Quang Lượng.
"Các người tại sao lại bắt tôi? Tôi phạm phải chuyện gì rồi?" Từ Yến tức giận kêu to.
"Bác sĩ Từ, mong cô phối hợp với công việc của chúng tôi, nếu cô nhất định không chịu phối hợp, đừng trách chúng tôi phải cưỡng chế chấp hành!"
Cuối cùng vẫn là Lục Quang Lượng khuyên được vợ, hai vợ chồng bị mang đi rồi.
Động tĩnh tuy rằng không lớn, nhưng lại kinh động rồi không ít người, nhìn thấy vợ chồng Lục Quang Lượng bị người khác mang đi, bọn họ sợ tới mức cơn buồn ngủ đều mất sạch rồi.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu đoàn trưởng Lục và bác sĩ Từ phạm phải lỗi gì rồi?"
"Không biết được, nửa đêm đột nhiên bắt người đi, khẳng định là chuyện lớn!"
Mọi người kinh hoàng bất an, lại không dám thảo luận sâu hơn nữa, sợ bị liên lụy.
Buổi tối hôm đó, rất nhiều người không được ngủ ngon, Đường Niệm Niệm lại không bị ảnh hưởng gì, ngay cả Thẩm Kiêu trở về lúc nào cũng không biết, vừa ngủ là ngủ thẳng đến hừng đông.
Bên ngoài truyền đến mùi thơm của sữa đậu nành, Đường Niệm Niệm bị thèm đến tỉnh, lần trước cô nói muốn uống sữa đậu nành vị mặn, không biết thím Trương kiếm đâu ra một cái cối đá nhỏ, mỗi ngày đều có thể uống sữa đậu nành mới nấu, còn ngon hơn đi mua.
"Việc kia xử lý thế nào rồi?"
Đường Niệm Niệm lười biếng duỗi thắt lưng, nhàn nhạt hỏi.
"Đều bị khống chế hết rồi, Hàn Anh là bị tình nhân của cô ta dụ dỗ, tình nhân của cô ta là gián điệp của Nhật Bản, còn có cả mấy đồng đảng của hắn nữa, tối hôm qua một lưới bắt hết rồi." Thẩm Kiêu trả lời.
Thông qua đầu mối là Hàn Anh lôi ra được bảy, tám người, lần này Niệm Niệm nhà anh hẳn là có thể được trao huân chương lao động hạng nhì.
"Làm sao mà nhiều gián điệp thế, một đám súc sinh thối tha!"
Đường Niệm Niệm bóp chặt quả trứng, tất cả đều là quân bán nước quên hết tổ tiên.
"Ăn cơm thôi!"
Bà cụ Đường kêu một tiếng.
Đường Niệm Niệm bật người dậy, nhảy xuống giường, tùy tiện đánh răng rửa mặt một lát liền đi ăn bữa sáng, sữa đậu nành vị mặn nóng hôi hổi, còn có há cảo chiên vàng ruộm, tay nghề bếp núc của thím Trương càng ngày càng tốt.
"Hai vợ chồng ở cách vách tối hôm qua đều bị mang đi hết rồi, không biết xảy ra chuyện gì, hoảng loạn hết cả lên." Bà cụ Đường nhỏ giọng nói.
"Bà nội, bà đừng đi hỏi thăm, bí mật quân sự đó!"
Đường Niệm Niệm nhắc nhở một tiếng, cô sợ bà nhỏ bị người khác lợi dụng, gặp phải phiền toái.
"Bà không thèm hỏi thăm đâu, loại chuyện này bà lại không có hứng thú."
Bà cụ Đường dùng sức lắc đầu, tuy bà thích đi hóng chuyện, nhưng chỉ giới hạn trong mấy chuyện nhỏ như hạt vừng trong thôn thôi, bí mật quân sự bà cũng không dám nghe.
Thím Trương từ đầu tới đuôi cũng không hỏi lấy một tiếng, bà ấy chỉ thích nghe mấy loại chuyện ngoại tình, cha chồng con dâu tằng tịu với nhau, cái khác thì không có hứng thú.
Lần tiếp theo nghe thấy tin tức của vợ chồng Lục Quang Lượng thì trời đã trở lạnh rồi, Từ Yến bởi vì cảm xúc quá kích động nên sảy thai, nhưng cho dù cô ta nằm trong bệnh viện cũng vẫn phải chấp nhận điều tra như cũ, cha cô ta có là quân trưởng cũng vô dụng.
Hơn nữa, phó quân trưởng Từ đã công khai lên tiếng, yêu cầu các ban ngành có liên quan bắt buộc phải điều tra con gái ông ta thật nghiêm ngặt, không cần nể mặt ông ta.
Lục Quang Lượng được rửa sạch hiềm nghi rồi, bình thường anh ta cũng rất cẩn thận, chưa bao giờ nói chuyện công việc ở nhà, không hề tiết lộ chuyện cơ mật.
Nhưng Từ Yến đi làm ở bệnh viện quân, mỗi ngày lui tới tiếp xúc toàn là người của quân khu, Hàn Anh thông qua cô ta nắm giữ được không ít bí mật, tất cả đều truyền cho tình nhân của cô ta.
Cũng may những bí mật kia đều không quan trọng, không tạo thành tổn thất quá lớn, nhưng Từ Yến lại đưa Hàn Anh về nhà, nếu không phải nhờ Đường Niệm Niệm tỉnh táo, tất cả cách bố trí trong quân khu đều bị Hàn Anh chụp được rồi.
Lục Quang Lượng và Từ Yến ly hôn rồi, tuy anh ta được rửa sạch hiềm nghi, nhưng ít nhiều vẫn bị liên lụy, bị giáng chức, hiện tại là đại đội trưởng Lục, anh ta chủ động xin đi quân khu Tây Nam, ở tây nam chiến sự căng thẳng, Lục Quang Lượng muốn lên chiến trường để bản thân bình ổn tâm trạng, Minh Chấn Hưng đồng ý rồi.
Từ Yến phạm vào tội thông đồng với địch bán nước, tuy là ở tình huống không hay biết gì nhưng sự thật đã phát sinh, cô ta bắt buộc phải nhận sự thẩm lí và phán quyết của toà án quân sự, tiền đồ bị hủy hoại toàn bộ.
Sau khi Lục Quang Lượng đi tiền tuyến, lại có tin tức truyền đến, Từ Yến tự sát.
Cô ta còn chưa kịp nhận phán quyết của toà án quân sự, lúc ở bệnh viện truyền dịch, cô ta cho dịch truyền chảy hết để không khí lọt vào tĩnh mạch rồi chết.
Người đứng ra tẩm liệm là anh cả của Từ Yến, cha mẹ cô ta không tới, tang sự cũng không làm, một con người cứ như vậy im hơi lặng tiếng mà biến mất rồi.
Căn nhà cách vách cũng bỏ không.
Đường Niệm Niệm cũng không có cảm giác gì đối với cái c.h.ế.t của Từ Yến, một người không quan trọng mà thôi.
Hơn nữa, cái c.h.ế.t của Từ Yến hoàn toàn là do cô ta gieo gió gặt bão, thân là con gái của phó quân trưởng, từ nhỏ mưa dầm thấm đất mà một chút tính cảnh giác cũng không có, còn liên lụy đến người thân bên cạnh.
Lục Quang Lượng bị cô ta liên lụy giáng chức, cha mẹ và anh chị em của Từ Yến ít nhiều gì đều sẽ chịu ảnh hưởng, gia tộc sinh ra một mầm tai hoạ như vậy thật xui xẻo.
"Tiểu Đường làm tốt lắm, cháu lại lập công rồi!"
Minh Chấn Hưng giơ ngón tay cái lên, lòng yêu thích dành cho Đường Niệm Niệm thậm chí đã vượt qua cả Thẩm Kiêu rồi.
"Chú Minh, lúc chú ghi công, ghi dưới tên Thẩm Kiêu được không?" Đường Niệm Niệm đưa ra yêu cầu.
"Làm bậy, công lao sao có thể ghi bừa thế được, của ai thì ghi người đó!"
Minh Chấn Hưng cười mắng, rõ là tính tình của trẻ con.
Đường Niệm Niệm bĩu môi, công lao này cô lấy cũng vô dụng, cô lại không ở bộ đội.
"Yên tâm đi, cháu và Thẩm Kiêu là vợ chồng một nhà, cháu lập công rồi, đối với sự thăng tiến của Thẩm Kiêu ở bộ đội cũng có giúp ích."
Minh Chấn Hưng nhìn ra suy nghĩ của cô, trong lòng được an ủi, đứa trẻ Thẩm Kiêu này cô đơn nhiều năm như vậy, cuối cùng đã có một người quan tâm nó bảo vệ nó rồi.
Lúc này Đường Niệm Niệm mới vừa lòng, đứng dậy chuẩn bị về nhà ngủ.
Hôm nay bận rộn nửa ngày, mệt c.h.ế.t cô rồi.
Minh Chấn Hưng cũng không giữ bọn họ lại, quân khu xuất hiện gián điệp, mấy ngày kế tiếp phải bận rộn hơn rồi.
"Tiểu Kiêu, cháu đi với chú."
Ông ấy gọi người lại, bắt gián điệp thì Thẩm Kiêu là tay lão luyện, bắt phát nào trúng phát đó.
Đường Niệm Niệm một mình trở về nhà, vừa mới đi vào giấc ngủ, chợt nghe tới động tĩnh ở cách vách, có tiếng kêu sợ hãi của Từ Yến, còn có âm thanh của Lục Quang Lượng.
"Các người tại sao lại bắt tôi? Tôi phạm phải chuyện gì rồi?" Từ Yến tức giận kêu to.
"Bác sĩ Từ, mong cô phối hợp với công việc của chúng tôi, nếu cô nhất định không chịu phối hợp, đừng trách chúng tôi phải cưỡng chế chấp hành!"
Cuối cùng vẫn là Lục Quang Lượng khuyên được vợ, hai vợ chồng bị mang đi rồi.
Động tĩnh tuy rằng không lớn, nhưng lại kinh động rồi không ít người, nhìn thấy vợ chồng Lục Quang Lượng bị người khác mang đi, bọn họ sợ tới mức cơn buồn ngủ đều mất sạch rồi.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu đoàn trưởng Lục và bác sĩ Từ phạm phải lỗi gì rồi?"
"Không biết được, nửa đêm đột nhiên bắt người đi, khẳng định là chuyện lớn!"
Mọi người kinh hoàng bất an, lại không dám thảo luận sâu hơn nữa, sợ bị liên lụy.
Buổi tối hôm đó, rất nhiều người không được ngủ ngon, Đường Niệm Niệm lại không bị ảnh hưởng gì, ngay cả Thẩm Kiêu trở về lúc nào cũng không biết, vừa ngủ là ngủ thẳng đến hừng đông.
Bên ngoài truyền đến mùi thơm của sữa đậu nành, Đường Niệm Niệm bị thèm đến tỉnh, lần trước cô nói muốn uống sữa đậu nành vị mặn, không biết thím Trương kiếm đâu ra một cái cối đá nhỏ, mỗi ngày đều có thể uống sữa đậu nành mới nấu, còn ngon hơn đi mua.
"Việc kia xử lý thế nào rồi?"
Đường Niệm Niệm lười biếng duỗi thắt lưng, nhàn nhạt hỏi.
"Đều bị khống chế hết rồi, Hàn Anh là bị tình nhân của cô ta dụ dỗ, tình nhân của cô ta là gián điệp của Nhật Bản, còn có cả mấy đồng đảng của hắn nữa, tối hôm qua một lưới bắt hết rồi." Thẩm Kiêu trả lời.
Thông qua đầu mối là Hàn Anh lôi ra được bảy, tám người, lần này Niệm Niệm nhà anh hẳn là có thể được trao huân chương lao động hạng nhì.
"Làm sao mà nhiều gián điệp thế, một đám súc sinh thối tha!"
Đường Niệm Niệm bóp chặt quả trứng, tất cả đều là quân bán nước quên hết tổ tiên.
"Ăn cơm thôi!"
Bà cụ Đường kêu một tiếng.
Đường Niệm Niệm bật người dậy, nhảy xuống giường, tùy tiện đánh răng rửa mặt một lát liền đi ăn bữa sáng, sữa đậu nành vị mặn nóng hôi hổi, còn có há cảo chiên vàng ruộm, tay nghề bếp núc của thím Trương càng ngày càng tốt.
"Hai vợ chồng ở cách vách tối hôm qua đều bị mang đi hết rồi, không biết xảy ra chuyện gì, hoảng loạn hết cả lên." Bà cụ Đường nhỏ giọng nói.
"Bà nội, bà đừng đi hỏi thăm, bí mật quân sự đó!"
Đường Niệm Niệm nhắc nhở một tiếng, cô sợ bà nhỏ bị người khác lợi dụng, gặp phải phiền toái.
"Bà không thèm hỏi thăm đâu, loại chuyện này bà lại không có hứng thú."
Bà cụ Đường dùng sức lắc đầu, tuy bà thích đi hóng chuyện, nhưng chỉ giới hạn trong mấy chuyện nhỏ như hạt vừng trong thôn thôi, bí mật quân sự bà cũng không dám nghe.
Thím Trương từ đầu tới đuôi cũng không hỏi lấy một tiếng, bà ấy chỉ thích nghe mấy loại chuyện ngoại tình, cha chồng con dâu tằng tịu với nhau, cái khác thì không có hứng thú.
Lần tiếp theo nghe thấy tin tức của vợ chồng Lục Quang Lượng thì trời đã trở lạnh rồi, Từ Yến bởi vì cảm xúc quá kích động nên sảy thai, nhưng cho dù cô ta nằm trong bệnh viện cũng vẫn phải chấp nhận điều tra như cũ, cha cô ta có là quân trưởng cũng vô dụng.
Hơn nữa, phó quân trưởng Từ đã công khai lên tiếng, yêu cầu các ban ngành có liên quan bắt buộc phải điều tra con gái ông ta thật nghiêm ngặt, không cần nể mặt ông ta.
Lục Quang Lượng được rửa sạch hiềm nghi rồi, bình thường anh ta cũng rất cẩn thận, chưa bao giờ nói chuyện công việc ở nhà, không hề tiết lộ chuyện cơ mật.
Nhưng Từ Yến đi làm ở bệnh viện quân, mỗi ngày lui tới tiếp xúc toàn là người của quân khu, Hàn Anh thông qua cô ta nắm giữ được không ít bí mật, tất cả đều truyền cho tình nhân của cô ta.
Cũng may những bí mật kia đều không quan trọng, không tạo thành tổn thất quá lớn, nhưng Từ Yến lại đưa Hàn Anh về nhà, nếu không phải nhờ Đường Niệm Niệm tỉnh táo, tất cả cách bố trí trong quân khu đều bị Hàn Anh chụp được rồi.
Lục Quang Lượng và Từ Yến ly hôn rồi, tuy anh ta được rửa sạch hiềm nghi, nhưng ít nhiều vẫn bị liên lụy, bị giáng chức, hiện tại là đại đội trưởng Lục, anh ta chủ động xin đi quân khu Tây Nam, ở tây nam chiến sự căng thẳng, Lục Quang Lượng muốn lên chiến trường để bản thân bình ổn tâm trạng, Minh Chấn Hưng đồng ý rồi.
Từ Yến phạm vào tội thông đồng với địch bán nước, tuy là ở tình huống không hay biết gì nhưng sự thật đã phát sinh, cô ta bắt buộc phải nhận sự thẩm lí và phán quyết của toà án quân sự, tiền đồ bị hủy hoại toàn bộ.
Sau khi Lục Quang Lượng đi tiền tuyến, lại có tin tức truyền đến, Từ Yến tự sát.
Cô ta còn chưa kịp nhận phán quyết của toà án quân sự, lúc ở bệnh viện truyền dịch, cô ta cho dịch truyền chảy hết để không khí lọt vào tĩnh mạch rồi chết.
Người đứng ra tẩm liệm là anh cả của Từ Yến, cha mẹ cô ta không tới, tang sự cũng không làm, một con người cứ như vậy im hơi lặng tiếng mà biến mất rồi.
Căn nhà cách vách cũng bỏ không.
Đường Niệm Niệm cũng không có cảm giác gì đối với cái c.h.ế.t của Từ Yến, một người không quan trọng mà thôi.
Hơn nữa, cái c.h.ế.t của Từ Yến hoàn toàn là do cô ta gieo gió gặt bão, thân là con gái của phó quân trưởng, từ nhỏ mưa dầm thấm đất mà một chút tính cảnh giác cũng không có, còn liên lụy đến người thân bên cạnh.
Lục Quang Lượng bị cô ta liên lụy giáng chức, cha mẹ và anh chị em của Từ Yến ít nhiều gì đều sẽ chịu ảnh hưởng, gia tộc sinh ra một mầm tai hoạ như vậy thật xui xẻo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.