Xuyên Sách Thành Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang
Chương 18
Tương Nguyệt Khứ
03/04/2023
Dung Xu chớp mắt, sao ba người bọn họ có thể ăn hết cả con dê: "Để lại ba cân thịt là được, bây giờ trời nóng, nhiều quá ăn không hết cũng không bảo quản được."
Lần này Đan Tăng bị làm khó, dù sao lời Dung Xu nói cũng có lý, trong lều vải chỉ có ba người, ba cân thịt là được. Song, Ô Nhĩ không có thói quen lãng phí, hắn truyền đạt lại ý của vương phi cho Ni Mã, Ni Mã cau mày nói không được. Nếu mang đi chẳng phải để Ô Âm Châu đưa đùi dê đến cho vương phi à.
Đồ cho vương phi chính là của vương phi, sao bọn họ dám động vào.
Nhưng Dung Xu là vương phi, Ni Mã nên nghe lời, trong phút chốc tình huống trở nên khó xử: "Vương phi, đây là vương tặng cho người, người nhận đi." Dung Xu cúi đầu nhìn con dê núi đen, mọi người nói thịt dê núi đen non mịn, mùi vị tinh tế. Vì là động vật hoang nên thịt nhiều hơn mỡ, lại là một con, thích hợp làm thịt nướng nguyên con.
Thịt dê nướng có ý nghĩa như tên, nướng cả con, có hai cách nướng là nướng bùn và nướng ngoài trời.
Cách nướng bùn thì phải dựng lò nướng, lửa nướng phải được khống chế, không thuận tiện như nướng ngoài trời. Người Ô Nhĩ nướng dê nguyên con cũng là nướng ngoài trời.
Chỉ là ít gia vị, dê được nướng ra có hương vị bình thường.
Dung Xu nói: "Để dê ở đây trước, thay bổn cung truyền đạt lòng biết ơn với vương."
Cho dù Gia Luật Gia Ương ra sao, đã đưa đồ đến thì phải nói cảm ơn.
Ni Mã đặt tay trái lên ngực, hành lễ với Dung Xu. Hắn đi về phía vương trướng truyền lời của vương phi, chỉ thấy Gia Luật Gia Ương không kiên nhẫn nói: "Bổn vương thiếu một câu tạ ơn của nàng ta sao?"
Ni Mã: "..."
Vâng vâng vâng, đưa thịt đến chắc chắn là không cần cảm ơn.
Gia Luật Gia Ương nói: "Được rồi, bổn vương biết rồi, đi xuống đi."
Một bên khác, Dung Xu bảo Kim Đình nhổ sạch lông dê, lại để cho Ngọc Giai đi tìm nhánh cây tùng bách. Nàng thì tập trung pha nước sốt.
Không ướp không ngon miệng, bước đầu tiên làm dê nướng là phải ướp gia vị. Gia vị ướp không thể qua loa, hương liệu mài thành bột, tỏi băm, hành xắt, gừng cắt sợi, rượu trắng, đường trắng, muối tinh, lại thêm nước tương xoa ướp trong ngoài thịt dê, ướp một canh giờ.
Nước sốt ướp màu đỏ cũng xem như tạo màu cho thịt dê.
Ngọc Giai ôm không ít nhánh cây về, Dung Xu lột mấy quả quýt, Ô Nhĩ có rất ít hoa quả, muốn ăn cũng không có, cho nên nàng rất tiết kiệm.
Chỉ là lần này dùng vỏ quýt, vỏ quýt có mùi thơm của trái cây, nhánh cây tùng bách có mùi thơm của gỗ, đặt lên than củi thì dê nướng sẽ có mùi thơm của hoa quả.
Dê vừa được ướp đủ một canh giờ, Dung Xu tìm đất trống và khung sắt. Đất trống ở ngay cửa.
Khung sắt phải tìm thật kỹ, người Ô Nhĩ nướng thịt cũng dùng khung sắt, củi khô cháy quá to nên phải dùng than củi. Trừ cái đó ra còn phải chuẩn bị mật
ong, khi nướng thịt phết một lớp mật ong thì sẽ khiến cho da giòn, lại có vị ngọt.
Một canh giờ thoáng chốc đã qua, thịt dê đã ướp xong mắc vào khung sắt, bốn góc được cố định lại, sau đó bắt đầu nướng, trước tiên quét lên lớp mật ông đâu tiên.
Kim Đình và Ngọc Giai canh giữ ở cạnh giá nướng, khi lửa than lớn nhỏ lật qua lật lại giá nướng, dần dần, mùi thịt tỏa ra.
Màn đêm buông xuống, bầu trời đêm ở thảo nguyên đen như mực, trên đó điểm xuyết đầy sao trời lóng lánh.
Lần này Đan Tăng bị làm khó, dù sao lời Dung Xu nói cũng có lý, trong lều vải chỉ có ba người, ba cân thịt là được. Song, Ô Nhĩ không có thói quen lãng phí, hắn truyền đạt lại ý của vương phi cho Ni Mã, Ni Mã cau mày nói không được. Nếu mang đi chẳng phải để Ô Âm Châu đưa đùi dê đến cho vương phi à.
Đồ cho vương phi chính là của vương phi, sao bọn họ dám động vào.
Nhưng Dung Xu là vương phi, Ni Mã nên nghe lời, trong phút chốc tình huống trở nên khó xử: "Vương phi, đây là vương tặng cho người, người nhận đi." Dung Xu cúi đầu nhìn con dê núi đen, mọi người nói thịt dê núi đen non mịn, mùi vị tinh tế. Vì là động vật hoang nên thịt nhiều hơn mỡ, lại là một con, thích hợp làm thịt nướng nguyên con.
Thịt dê nướng có ý nghĩa như tên, nướng cả con, có hai cách nướng là nướng bùn và nướng ngoài trời.
Cách nướng bùn thì phải dựng lò nướng, lửa nướng phải được khống chế, không thuận tiện như nướng ngoài trời. Người Ô Nhĩ nướng dê nguyên con cũng là nướng ngoài trời.
Chỉ là ít gia vị, dê được nướng ra có hương vị bình thường.
Dung Xu nói: "Để dê ở đây trước, thay bổn cung truyền đạt lòng biết ơn với vương."
Cho dù Gia Luật Gia Ương ra sao, đã đưa đồ đến thì phải nói cảm ơn.
Ni Mã đặt tay trái lên ngực, hành lễ với Dung Xu. Hắn đi về phía vương trướng truyền lời của vương phi, chỉ thấy Gia Luật Gia Ương không kiên nhẫn nói: "Bổn vương thiếu một câu tạ ơn của nàng ta sao?"
Ni Mã: "..."
Vâng vâng vâng, đưa thịt đến chắc chắn là không cần cảm ơn.
Gia Luật Gia Ương nói: "Được rồi, bổn vương biết rồi, đi xuống đi."
Một bên khác, Dung Xu bảo Kim Đình nhổ sạch lông dê, lại để cho Ngọc Giai đi tìm nhánh cây tùng bách. Nàng thì tập trung pha nước sốt.
Không ướp không ngon miệng, bước đầu tiên làm dê nướng là phải ướp gia vị. Gia vị ướp không thể qua loa, hương liệu mài thành bột, tỏi băm, hành xắt, gừng cắt sợi, rượu trắng, đường trắng, muối tinh, lại thêm nước tương xoa ướp trong ngoài thịt dê, ướp một canh giờ.
Nước sốt ướp màu đỏ cũng xem như tạo màu cho thịt dê.
Ngọc Giai ôm không ít nhánh cây về, Dung Xu lột mấy quả quýt, Ô Nhĩ có rất ít hoa quả, muốn ăn cũng không có, cho nên nàng rất tiết kiệm.
Chỉ là lần này dùng vỏ quýt, vỏ quýt có mùi thơm của trái cây, nhánh cây tùng bách có mùi thơm của gỗ, đặt lên than củi thì dê nướng sẽ có mùi thơm của hoa quả.
Dê vừa được ướp đủ một canh giờ, Dung Xu tìm đất trống và khung sắt. Đất trống ở ngay cửa.
Khung sắt phải tìm thật kỹ, người Ô Nhĩ nướng thịt cũng dùng khung sắt, củi khô cháy quá to nên phải dùng than củi. Trừ cái đó ra còn phải chuẩn bị mật
ong, khi nướng thịt phết một lớp mật ong thì sẽ khiến cho da giòn, lại có vị ngọt.
Một canh giờ thoáng chốc đã qua, thịt dê đã ướp xong mắc vào khung sắt, bốn góc được cố định lại, sau đó bắt đầu nướng, trước tiên quét lên lớp mật ông đâu tiên.
Kim Đình và Ngọc Giai canh giữ ở cạnh giá nướng, khi lửa than lớn nhỏ lật qua lật lại giá nướng, dần dần, mùi thịt tỏa ra.
Màn đêm buông xuống, bầu trời đêm ở thảo nguyên đen như mực, trên đó điểm xuyết đầy sao trời lóng lánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.