Xuyên Sách Thập Niên 70: Mở Khóa Bí Kíp, Tán Tỉnh Anh Lính Xuề Xòa
Chương 16:
Hoa Tiểu Tiễn
03/06/2024
Vào năm thứ bảy của mạt thế, căn cứ mà cô đang sinh sống gặp phải nạn chuột và châu chấu lớn, lương thực dự trữ gần như bị càn quét sạch sẽ. Với tấm lòng của một người thầy thuốc, cô đã lấy phần lớn lương thực và thuốc men trong không gian ra để cứu trợ mọi người, giúp họ vượt qua khó khăn. Thế nhưng, cô lại bị chính những người mình từng cứu bán đứng. Bọn họ bắt giữ, giam cầm cô, ép cô phải giao nộp không gian, cuối cùng dồn cô đến đường cùng, phải tự bạo để đồng quy vu tận với chúng.
Nhớ đến những chuyện đó, Diệp Vi Vi lại cất những thứ vừa lấy ra từ không gian vào.
Hiện tại, trong tay nguyên chủ có gì, ở điểm thanh niên trí thức đều không phải bí mật.
Vì vậy, tốt nhất là nên khiêm tốn một chút, tránh để lộ bí mật, rước họa vào thân.
Bây giờ mà đến Cung Tiêu Xã mua đồ thì đã muộn, Diệp Vi Vi suy nghĩ một chút, gần núi thì dựa vào núi mà sống, chi bằng lên núi đi dạo một vòng, kiếm ít đặc sản gì đó, thêm ít thịt mang đi.
Nếu có thể săn được một con lợn rừng thì càng tốt, như vậy buổi tối nhà họ Hoắc sẽ có nhiều thịt để tiếp khách, số thịt còn lại chia cho mỗi nhà trong thôn một ít, vừa có thể lấy lòng mọi người, vừa có thể cứu vãn chút hình tượng "lung lay sắp đổ" của nguyên chủ.
=== ===
Thôn Đại Thanh Sơn, cái tên nói lên tất cả, phía sau thôn là ngọn núi Đại Thanh Sơn hùng vĩ.
Ngày thường, khi rảnh rỗi, người dân trong thôn thường rủ nhau đi dạo dưới chân núi, đào rau dại, nhặt nấm, hái quả, nhặt củi...
Hằng năm, cứ vào lúc giao mùa từ thu sang đông, thôn lại tổ chức cho những người khỏe mạnh trong làng cùng đội dân quân lên núi tuần tra, săn bắn. Một mặt là để cải thiện bữa ăn cho mọi người, mặt khác là để xua đuổi thú dữ, không cho chúng xuống núi quấy nhiễu dân làng.
Tuy nhiên, chuyện thú dữ từ trên núi xuống tấn công người dân vẫn thường xuyên xảy ra. Bởi vậy, ngay cả trẻ con trong thôn cũng biết rõ sự nguy hiểm của núi rừng, không được phép bén mảng đến gần.
Thế nhưng, với Diệp Vi Vi mà nói, chút nguy hiểm ấy chẳng đáng để bận tâm.
Tuy dị năng hiện tại của cô không thể so với trước khi xuyên không, nhưng từ nhỏ, cô đã được gia tộc huấn luyện bài bản, ngoài y thuật ra còn học được rất nhiều kỹ năng khác. Bản thân cô vốn đã có võ công, sau khi tiếp quản cơ thể này, cô lại tiếp tục rèn luyện, cải thiện thể chất. Hiện tại, trạng thái của cô rất tốt, có thể một quyền đánh chết một con lợn rừng.
Vì vậy, cô nóng lòng muốn vào núi thử sức.
Nơi mà người khác e ngại, nguy hiểm trùng trùng, với cô chính là một kho báu khổng lồ.
Càng đi sâu vào trong núi, thảm thực vật càng trở nên phong phú, xanh tốt.
Diệp Vi Vi càng đi, càng cảm thấy tinh thần phấn chấn, dị năng hệ mộc đã cạn kiệt đang nhanh chóng được khôi phục.
Dùng tinh thần lực dò xét xung quanh, xác định không có nguy hiểm, cô liền tìm một gốc cây to, ngồi xuống, tập trung tu luyện.
Năng lượng hệ mộc ở đây thật sự rất dồi dào!
Hít vào, thở ra, những điểm sáng màu xanh lục trong không khí thi nhau chui vào cơ thể, khiến cô thoải mái muốn hét lên.
Ngay lúc Diệp Vi Vi đang mải mê tu luyện thì thôn Đại Thanh Sơn lại được phen náo loạn bởi vì cô.
Chuyện là thế này, có người nhìn thấy Diệp Vi Vi một mình đi lên núi, lại liên tưởng đến những lời đồn đại trong thôn, cho rằng cô muốn tìm đến cái chết, liền vội vàng chạy đi báo cho trưởng thôn là Lục Minh Phát.
Nghe xong, Lục Minh Phát ngẩn người.
Ông thầm nghĩ, lúc trước, Diệp Vi Vi không phải vẫn còn đang yên đang lành, còn muốn hẹn hò với Hoắc Kiêu sao? Sao tự nhiên lại thay đổi chóng mặt như vậy?
Chẳng lẽ trước kia đều là giả dối?
Cô gái thành phố này sao mà khó hiểu, thay đổi thất thường thế không biết!
Lục Minh Phát bực bội, chỉ muốn mắng người.
Nhưng dù sao cũng không thể để xảy ra chuyện được, ông vội vàng sai người đi tìm thanh niên trai tráng trong thôn, còn mình thì tức tốc chạy đến nhà họ Hoắc báo tin cho Hoắc Kiêu.
Nhớ đến những chuyện đó, Diệp Vi Vi lại cất những thứ vừa lấy ra từ không gian vào.
Hiện tại, trong tay nguyên chủ có gì, ở điểm thanh niên trí thức đều không phải bí mật.
Vì vậy, tốt nhất là nên khiêm tốn một chút, tránh để lộ bí mật, rước họa vào thân.
Bây giờ mà đến Cung Tiêu Xã mua đồ thì đã muộn, Diệp Vi Vi suy nghĩ một chút, gần núi thì dựa vào núi mà sống, chi bằng lên núi đi dạo một vòng, kiếm ít đặc sản gì đó, thêm ít thịt mang đi.
Nếu có thể săn được một con lợn rừng thì càng tốt, như vậy buổi tối nhà họ Hoắc sẽ có nhiều thịt để tiếp khách, số thịt còn lại chia cho mỗi nhà trong thôn một ít, vừa có thể lấy lòng mọi người, vừa có thể cứu vãn chút hình tượng "lung lay sắp đổ" của nguyên chủ.
=== ===
Thôn Đại Thanh Sơn, cái tên nói lên tất cả, phía sau thôn là ngọn núi Đại Thanh Sơn hùng vĩ.
Ngày thường, khi rảnh rỗi, người dân trong thôn thường rủ nhau đi dạo dưới chân núi, đào rau dại, nhặt nấm, hái quả, nhặt củi...
Hằng năm, cứ vào lúc giao mùa từ thu sang đông, thôn lại tổ chức cho những người khỏe mạnh trong làng cùng đội dân quân lên núi tuần tra, săn bắn. Một mặt là để cải thiện bữa ăn cho mọi người, mặt khác là để xua đuổi thú dữ, không cho chúng xuống núi quấy nhiễu dân làng.
Tuy nhiên, chuyện thú dữ từ trên núi xuống tấn công người dân vẫn thường xuyên xảy ra. Bởi vậy, ngay cả trẻ con trong thôn cũng biết rõ sự nguy hiểm của núi rừng, không được phép bén mảng đến gần.
Thế nhưng, với Diệp Vi Vi mà nói, chút nguy hiểm ấy chẳng đáng để bận tâm.
Tuy dị năng hiện tại của cô không thể so với trước khi xuyên không, nhưng từ nhỏ, cô đã được gia tộc huấn luyện bài bản, ngoài y thuật ra còn học được rất nhiều kỹ năng khác. Bản thân cô vốn đã có võ công, sau khi tiếp quản cơ thể này, cô lại tiếp tục rèn luyện, cải thiện thể chất. Hiện tại, trạng thái của cô rất tốt, có thể một quyền đánh chết một con lợn rừng.
Vì vậy, cô nóng lòng muốn vào núi thử sức.
Nơi mà người khác e ngại, nguy hiểm trùng trùng, với cô chính là một kho báu khổng lồ.
Càng đi sâu vào trong núi, thảm thực vật càng trở nên phong phú, xanh tốt.
Diệp Vi Vi càng đi, càng cảm thấy tinh thần phấn chấn, dị năng hệ mộc đã cạn kiệt đang nhanh chóng được khôi phục.
Dùng tinh thần lực dò xét xung quanh, xác định không có nguy hiểm, cô liền tìm một gốc cây to, ngồi xuống, tập trung tu luyện.
Năng lượng hệ mộc ở đây thật sự rất dồi dào!
Hít vào, thở ra, những điểm sáng màu xanh lục trong không khí thi nhau chui vào cơ thể, khiến cô thoải mái muốn hét lên.
Ngay lúc Diệp Vi Vi đang mải mê tu luyện thì thôn Đại Thanh Sơn lại được phen náo loạn bởi vì cô.
Chuyện là thế này, có người nhìn thấy Diệp Vi Vi một mình đi lên núi, lại liên tưởng đến những lời đồn đại trong thôn, cho rằng cô muốn tìm đến cái chết, liền vội vàng chạy đi báo cho trưởng thôn là Lục Minh Phát.
Nghe xong, Lục Minh Phát ngẩn người.
Ông thầm nghĩ, lúc trước, Diệp Vi Vi không phải vẫn còn đang yên đang lành, còn muốn hẹn hò với Hoắc Kiêu sao? Sao tự nhiên lại thay đổi chóng mặt như vậy?
Chẳng lẽ trước kia đều là giả dối?
Cô gái thành phố này sao mà khó hiểu, thay đổi thất thường thế không biết!
Lục Minh Phát bực bội, chỉ muốn mắng người.
Nhưng dù sao cũng không thể để xảy ra chuyện được, ông vội vàng sai người đi tìm thanh niên trai tráng trong thôn, còn mình thì tức tốc chạy đến nhà họ Hoắc báo tin cho Hoắc Kiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.