Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Chương 34: Dụ Dỗ

Phúc Khí Mãn Mãn Hảo Vận Lai

13/10/2024

Tên ngốc này cuối cùng cũng thông minh được một lần, hào hứng suy luận tiếp:

"Đúng vậy, chúng ta có thể lấy trước rồi báo sau, chúng ta không hề ăn cắp! Như thế này, chúng ta không cần tốn tiền mua, mà ông nội sẽ bù lại đồ mới cho họ, ai cũng chẳng thiệt gì, đúng không?"

Giang Noãn nghe thấy lý lẽ mặt dày này mà thấy rất hài lòng, cô tò mò hỏi tiếp:

"Đúng, thế anh chọn ai rồi?"

"Chú Hạ!"

Cố Triều Dương không chút do dự nói xong, nhìn thấy ánh mắt sáng rực của Giang Noãn, anh chột dạ quay đi chỗ khác, dù gì trước giờ cũng chưa từng làm chuyện này.

Nhưng nghĩ kỹ lại, chú Hạ và ông nội anh vốn cùng phe, suốt ngày bắt nạt khiến anh ăn không đủ no, anh lén lấy chút đồ dùng thì có sao?

Bọn họ vô tình trước, đừng trách anh bất nghĩa!

Quan trọng hơn là, anh có nguyên tắc, tuyệt đối không ăn cắp. Lý do chọn chú Hạ là vì nhà chú gần, và còn vì trước đây chú Hạ từng nói nếu cần gì thì cứ qua phòng lấy. Thậm chí còn cho anh hẳn một chiếc chìa khóa.

Lúc đó anh còn không muốn, may mà chưa vứt đi, giờ thì hữu ích rồi!

Càng nghĩ càng thấy hợp lý, Cố Triều Dương càng thêm kiên định:

"Trước đây thím Hạ đưa con về Bắc Kinh, chú Hạ ở ký túc xá một thời gian, bày biện nhiều đồ. Giờ thím ấy về rồi, chú chuyển về nhà, tôi vẫn còn chìa khóa ký túc. Chăn màn và ghế có đủ, tôi sẽ lấy, hai cái ghế đủ không? Đúng rồi, còn bình nước nữa, mấy hôm trước tôi nghe chú nói có cái mới chưa dùng, để ở ký túc xá, tôi sẽ lấy luôn."

"Tôi nhớ xem còn gì nữa... Thôi kén chọn làm gì, mình không có tiền cũng chẳng có phiếu, tôi cứ sang xem có gì dùng được thì lấy hết về."



Giang Noãn im lặng nghe, nghe Cố Triều Dương nghĩ ra được món gì hay ho là vội vàng định mang về nhà. Đợi anh nói xong, cô lập tức gật đầu không do dự:

"Được!"

Cô lặng lẽ giơ ngón tay cái lên, làm tốt lắm!

Giang Noãn hoàn toàn không cảm thấy chút áy náy nào khi dụ dỗ một chàng trai lương thiện. Họ đã nghèo đến thế này, có thứ không cần tiền mua thì tội gì mà không lấy?

Còn việc lấy nhiều đồ của người khác, sau này nếu chú Hạ biết có thấy mất mặt không?

Dù sao cũng là Cố Triều Dương mất mặt, liên quan gì đến Giang Noãn cô chứ!

Cố Triều Dương nhìn thấy vẻ đồng tình trên mặt Giang Noãn thì cũng vui lây, liền thử dò hỏi:

"Vậy cái vụ 100 tệ mà em nói trước đó..."

"Không cần anh đưa nữa!"

Giang Noãn phẩy tay rất hào phóng.

Cô cũng nhận ra rồi, Cố Triều Dương rất giỏi về quân sự, nhưng về chuyện kiếm tiền thì đúng là một anh chàng ngây thơ. Đợi anh kiếm đủ tiền rồi mua đồ, không biết đến khi nào mới xong. Giang Noãn sợ mình phải hạ thấp chất lượng cuộc sống, chi bằng cứ tranh thủ khéo léo “vòi vĩnh” chút từ anh chàng này, lấy được gì thì lấy cho nhanh.

Cố Triều Dương chẳng biết gì, trong lòng bỗng cảm động, nhưng lại không biết diễn tả thế nào. Anh đứng gần bên giường, cúi xuống nhìn chiếc chăn đệm trên giường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook